Chương 80 : Thần niệm, Kim Đan đỉnh phong. (2)
Hắn khép nắp quan tài lại, hỏi:
- Đây là ngươi sao?
- Không phải... nhưng dường như... Không biết, không biết... ‘Môn’, không phải là do ta mở ra, ta chẳng qua là chờ đợi người, chờ đợi người...
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mộ Vi Lương đầy vẻ kinh hoàng, tựa hồ nhìn thấy chuyện gì cực kỳ đáng sợ. Rất lâu sau, thức hải của nàng đau nhói, hôn mê đi.
Mà sau khi khép lại nắp quan tài, trong thanh quan mơ hồ truyền ra một thanh âm của móng vuốt cào cấu, khiến cho Ninh Phàm rợn cả tóc gáy, lập tức đem thanh quan thu vào trong Đỉnh Lô hoàn. Lần này lấy ra nữ thi, lại gia tốc quá trình thi biến của nữ thi rồi.
Mộ Vi Lương ngã vào trong lòng Ninh Hồng Hồng, vẻ mặt tiều tụy. Rất lâu sau, nàng mới tỉnh lại, chẳng qua là sau khi tỉnh lại, đối với chuyện xảy ra trước đó, dường như không biết gì cả.
- Nữ thi kia là ai, cùng Vi Lương muội muội là quan hệ như thế nào?
Ninh Hồng Hồng có chút lo âu hỏi.
- Không biết, cho nên ta mới hỏi nàng ấy...
Ninh Phàm khẽ cau mày. Hắn xác nhận Mộ Vi Lương cùng nữ thi có liên quan, nhưng cũng biết, nữ thi không phải là Mộ Vi Lương. Khí tức, không giống... Hơn nữa vừa rồi, một cái chớp mắt nữ thi thi biến đó, toát ra sát cơ đối với mọi người, và đối với Mộ Vi Lương cũng lộ ra không khác biệt chút nào.
Mà Mị Thần, cũng lo âu hơn, chẳng qua là lo là vì một chuyện khác.
- Tiểu tử thúi, người nữ thi kia, dường như là đang thi biến, ngươi mang theo bên người, cực kỳ nguy hiểm...
- Không có biện pháp nào... Sư tôn nói qua, nữ nhân đã từng lên giường với mình, không thể vứt bỏ...
Hắn trêu chọc đổi giọng, khiến cho Mị Thần chán ghét lui về phía sau hai bước, nghe giọng nói Ninh Phàm, không ngờ lại cùng nữ thi, trải qua chuyện giường chiếu... biến thái a!
Mà Ninh Hồng Hồng cùng với Mộ Vi Lương vừa mới tỉnh dậy, đều sắc mặt đỏ lên, đều thẹn thùng sân giận, đều không ngờ rằng, Ninh Phàm rốt cuộc lại là người vô pháp vô thiên đến như vậy...
- Thôi vậy, ta đưa mọi ngươi một đoạn đường. Tử bộ đại trưởng lão, ta có gặp một lần... Hồng bộ ấy à, cũng có thể đi một chuyến, có ta đưa các ngươi trở về, sẽ không có người nào dám làm khó dễ các ngươi.
...
Biệt ly, luôn là thứ gây ra đầy sự thương cảm, bất quá nếu có cơ hội, Ninh Phàm vẫn còn có thể tiến vào trong Quỷ Lâm, không phải sao?
Nữ thi sóng gió qua đi, Mộ Vi Lương nhìn Ninh Phàm với ánh mắt mơ hồ có chút tránh né, không rõ vì sao, nàng không hiểu.
Mị Thần đối với Ninh Phàm, thì khinh bỉ nhiều hơn một chút, sợ hãi cũng nhiều hơn một chút... Nàng đánh giá Ninh Phàm quá thấp rồi, ngay cả nữ thi cũng không buông tha, dĩ nhiên, cũng không khả năng bỏ qua cho Tiểu Điêu đấy.
Về phần Ninh Hồng Hồng, thì như có điều suy nghĩ, trên tiên vân len lén thỉnh cầu Ninh Phàm một chuyện.
- Lấy bản lãnh của ngươi, hơn phân nửa là chỉ tốn mấy chục năm, thì có thể ngang dọc Ngô Việt, tỷ tỷ cầu ngươi một chuyện... Sau khi rời khỏi Yêu Quỷ lâm, giúp tỷ tỷ chiếu cố Ninh gia ở Ngô quốc... Được chứ...?
Điều thỉnh cầu này, khiến cho Ninh Phàm dở khóc dở cười.
Gia tộc lão tổ của mình là Ninh Hồng Hồng, thỉnh cầu mình chiếu cố Ninh gia?
Dường như, mình còn có một món nợ muốn Ninh gia phải trả đối với mình. Nguyên bản Ninh Phàm đã không tính hủy diệt Ninh gia, chỉ giết kẻ đầu sỏ, nhưng hôm nay, có Ninh Hồng Hồng dùng lời nhãn nhặn nhờ vả, trên mặt tình cảm, hắn càng không thể nào đi tới huyết tẩy Ninh gia được.
Nhưng trong đầu của hắn, lại bỗng nhiên dâng lên một cái ý tưởng to gan, nhưng ngay sau đó lắc đầu một cái, đè xuống.
Hải ninh Ninh gia, thi thể của lão tổ các đời, tựa hồ là mai táng ở mộ tổ tiên bên ngoài tổ miếu... Nếu đào được thi thể của Ninh Hồng Hồng, có thể làm cho nàng sống lại hay không?
Không biết... Cho dù là Loạn Cổ ký ức, cũng không có chuyện nhàm chán như vậy. Đào bới thi thể của người chết, nghiên cứu cách làm cho người chết sống lại. Bất quá dường như, từ thời thượng cổ, trên Thiên Đình, có một vị Thái Thượng Lão Quân, có thể luyện chế cải tử hồi sanh đan dược...
Ninh Phàm giá ngự tiên vân đầy vết máu, không lo không lắng, chở hai nữ một điêu, ở khu vực thứ ba, phi hành một lần cuối cùng.
Sau ngày hôm nay, hắn sẽ rời khỏi đây, không biết ngày nào mới có thể lần nữa tiến vào Yêu Quỷ lâm. Mộ Vi Lương cùng Ninh Hồng Hồng đều có chút yên lặng, về phần Tiểu Điêu thì đầu thọc vào túi trữ vật của Ninh Phàm, lựa chọn ngàn năm linh dược. Nàng cần số lớn linh dược để khôi phục thực lực, trước mắt chỉ có thể lấy từ trong túi của Ninh Phàm, không phải sao?
Chỉ cần không là vật phải có, Ninh Phàm đều cho nàng tự chọn lấy đi. Dù sao, nếu không có Tiểu Điêu tương trợ, Ninh Phàm muốn ngang dọc khu vực thứ ba, căn bản không hề có khả năng. Mặc dù từ đầu chí cuối, con Tiểu Điêu lười biếng này, một quỷ vật cũng không hỗ trợ chém chết... Thứ hắn mượn, chỉ là yêu khí uy áp của nàng...
- Đó chính là Toái hư cấp cao thủ uy áp sao... Chỉ bằng vào uy áp, thì có thể đối với địch nhân tạo thành áp chế... Toái hư quá mạnh...
Trong mắt Ninh Phàm lộ ra một tia phấn đấu vươn lên, cuối cùng rồi sẽ có một ngày, hắn nhất định sẽ đột phá Toái hư, trở thành Vũ giới chí tôn nhân vật!
Khu vực thứ ba, sương mù nồng hơn, lại tựa hồ hưởng ứng bầu không khí, liên tục hàng lâm những giọt mưa u ám lạnh như băng.
Ninh Phàm mở ra pháp lực, hạt mưa liền không rơi tới trên người mọi người, ở trong không khí chỗ này tiên vân bay một đường đi tới Hồng bộ.
Ninh Phàm chân trước tiến vào Hồng bộ, chân sau đã có bốn phương tám hướng nổi lên tiếng cảnh báo hốt hoảng đề phòng. Cũng có trận quang lục tục sáng lên, càng có một tên Hồng bào lão giả sắc mặt sợ hãi, dẫn mười mấy Kim Đan hậu kỳ cao thủ, đứng lơ lửng ở trên trời, nhìn Ninh Phàm như gặp đại địch.
‘Nộ Hỏa Hồng Ma’ Xích Thiên Lý, chính là lão quái lúc trước bị quỷ dị thủ đoạn của Ninh Phàm làm cho kinh sợ thối lui!
- Chu Minh tiểu hữu, không biết hôm nay viếng thăm Hồng bộ, có dự định gì...
Xích Thiên Lý cười khan mấy tiếng, trong tay, cũng đã nâng lên một cái trữ vật đại, trong đó chứa có 100 niệm châu, chỉ cần Ninh Phàm mở miệng đòi niệm châu, lão
lập tức sẽ chắp tay đưa lên.
Sợ, lão thật sự sợ Ninh Phàm. Hồng bộ cũng không thể so sánh với Thanh Bộ mạnh hơn bao nhiêu, thậm chí hộ bộ trận pháp kém xa Thanh Bộ, Xích Thiên Lý cũng không cho rằng mình có thể chống đỡ cơn giận của Ninh Phàm.
- Xích tiền bối nói đùa, Chu mỗ hôm nay không phải là tới để sanh sự, mà là thuận đường đưa tới quý bộ hai vị đạo hữu quay trở về Bộ Lạc, tiếp theo, còn phải đi tới những bộ lạc khác nữa.
Ninh Phàm lời vừa dứt, đã có Ninh Hồng Hồng mang theo Mộ Vi Lương, hốc mắt ửng đỏ, bay xuống tiên vân, bay đến trước một Hồng Y mỹ phụ đứng bên cạnh Xích Thiên Lý.
- Thuộc hạ Ninh Hồng Hồng (Mộ Vi Lương), ra mắt đại trưởng lão, ra mắt trưởng lão phu nhân!
Xích Thiên Lý này giết người lạt thủ vô tình, bất quá lão có một vị phu nhân, đối với quỷ vật của bộ lạc cũng rất có ân huệ, so với Thanh Bộ lạnh lùng khắc bạc, Hồng bộ dù sao cũng có chút mùi vị nhân tình.
Mà Hồng Y mỹ phụ này lại có Kim Đan hậu kỳ tu vi, từ mi thiện mục, ngày thường đối với Ninh Hồng Hồng cùng Mộ Vi Lương cực kỳ chiếu cố.
Bạn đang đọc truyện lấy tại ST Truyện