Chương 86 : Tâm ma. (1)
Ninh Phàm ở trong bóng đêm, ở trong nội môn đi đi lại lại, không hề che giấu. Hắn có thân phận trưởng lão, tự nhiên đạt được trưởng lão lệnh bài, ngược lại không cần uổng công đi mua một khối nội môn hành lệnh để đi lại.
Có lệnh bài này, Ninh Phàm trừ một số ít cấm địa của Quỷ Tước tông không thể đi, đại đa số địa phương đều có thể đi.
Sắc bổ xong Bạch Lộ kiêu hoành, Ninh Phàm cả người thần thanh khí sảng, sự mệt mỏi trước đó không còn chút nào. Hắn cấp cho Bạch Lộ sự trừng phạt là “dĩ bỉ chi đạo hoàn thi bỉ thân”, lấy gậy ông đập lưng ông, nhưng cũng không hủy diệt đi tu vi của Bạch Lộ, mà chỉ cướp đi nguyên âm của cô gái này.
Cô gái này thiên phú không tệ, đáng tiếc tâm tính quá kém, nếu điều giáo nhiều hơn chút nữa, ngày sau sẽ là nhân vật uy danh hiển hách của Quỷ Tước tông.
Trong bóng đêm, Ninh Phàm ở trên đường núi của Quỷ tước nội môn, buông ra thần niệm tìm Huyền Âm Khí. Chỉ tiếc, trong nội môn, trừ khí âm hàn so với ngoại giới đậm đà hơn chút, căn bản không có bất kỳ tung tích nào của Huyền Âm Khí.
Dọc theo đường đi, tuần thủ đệ tử thấy Ninh Phàm trong bóng đêm tìm kiếm gì đó, tự nhiên không dám ngăn trở.
Sau một phen tìm kiếm không có kết quả, sắc trời đã dâng lên một tia bạch quang, nguyên bản Ninh Phàm còn chuẩn bị đi xem bệnh cho Lam Mi một chút, nhưng mà như vầy thì thôi luôn vậy.
Dù sao chữa trị hạ thể cho Lam Mi, còn cần phải luyện chế một ít đan dược, giờ phút này không có đan dược, tìm nàng cũng không giúp gì được cho nàng.
Hắn an nhàn trở về Song Tu điện, sắc trời rốt cuộc sáng hẳn, trong vườn có người đã quét dọn hết sức sạch sẻ, cũng trồng một ít cỏ cây trân quý.
Tựa hồ là trong lúc mình dạ hành, Song Tu điện nữ đệ tử đã đem chúng trồng lên, xem ra, cử động mình trừng phạt Bạch Lộ, khiến cho những nữ đệ tử này sinh lòng sợ hãi, muốn lấy lòng mình!
Trong nhà, vẫn là một mảnh hỗn độn, trên giường đầy rẫy thể dịch của ba cô gái.
Xem ra, các nữ đệ tử cũng không dám vào trong phòng thu thập. Về phần Bạch Lộ trước đó mềm như bún nằm ngã xuống giường, đã sớm rời khỏi, chỉ để lại trên cái mền một vết máu.
- Có phải là, trừng phạt có hơi quá hay không...
Nhìn vết mai hình hoa mai kia, trong lòng Ninh Phàm dậy lên một trận áy náy.
Con đường của Song tu ma đầu nhất định sẽ gieo họa cho vô số nữ nhân... Mình, nhất định sẽ phải cõng trên lưng và đeo tiếng xấu suốt một đời. Nếu ngay cả thế nhân chửi rủa cũng không chịu nổi, thì mình căn bản không xứng tu ma.
- Thôi, cô gái này nếu đã trở thành đỉnh lô của ta, chỉ cần nàng ngày sau không làm ra một chuyện gì quá đáng, ta đối với nàng cũng nên biểu lộ ra vẻ mặt ôn hòa một chút
vậy.
Sắc trời dần dần sáng ngời, Ninh Phàm ra cửa phòng đón ánh thần quang, mà ngoài cửa, sớm có nữ đệ tử cầm chậu rửa mặt cùng đồ vật tới. Hai tên nữ đệ tử nũng nịu xinh đẹp, bưng chậu nước, ly trà. Nước chính là Huyền Băng hòa tan thành nước, còn trà chính là Đông Sơn Minh Nguyệt trà.
Trà này nước này, lúc ở Hải Ninh Ninh gia, từng được Ninh gia dùng để chiêu đãi khách quý mà pha ra sử dụng, Ninh Phàm từng trong lúc bưng trà, làm vãi ra ngoài một chút, bị một tên Ninh gia công tử, hung hăng đả thương, nằm liệt giường nửa tháng.
Hôm nay, thứ trà quý giá này, lại là thứ để hắn súc miệng sử dụng, nước này lại dành cho hắn rửa mặt.
- Xa xỉ... Nhưng, đây cũng là Tu Chân Giới. Thực lực quyết định tất cả.
Hắn hơi cảm thán, mà việc hắn than thở khiến cho hai nữ quỳ sát đất run lẩy bẩy, sợ mình hầu hạ không chu đáo, khiến Ninh Phàm sinh lòng bất mãn, trừng phạt hai nữ.
Hai người nàng, trước khi tới hầu hạ Ninh Phàm, đã làm xong quyết tâm liều chết, một khi hai người mình, giống như Bạch Lộ tỷ tỷ vậy, bị Ninh Phàm lăng nhục, chi bằng dùng cái chết cho xong.
Hai nữ sợ hãi, lần nữa ánh vào trên mặt Ninh Phàm, khiến cho hắn khe khẽ thở dài, nhìn một cái là khám phá tâm tư của hai nữ.
- Các ngươi an phận thủ thường, ta sẽ không đả thương một các ngươi một chút nào.
Nói xong, hắn súc miệng, rửa mặt, pháp lực phát ra một cái, nước đọng đã khô ngay, rồi lững thững bước ra sân.
Chỗ cũ, chỉ chừa lại hai nữ hầu hạ như được đại xá, đua nhau thở phào nhẹ nhõm. Đêm qua Ninh Phàm giống như dã thú ở cánh đồng hoang, tàn phá sự kiêu ngạo của Bạch Lộ, quả thực hù dọa những thứ nữ nhân vô pháp vô thiên này.
- May mà, Ninh trưởng lão hôm nay, không sắc bổ chúng ta...
...
Giờ phút này còn sớm, trong nội điện của Song Tu điện đã tụ tập tất cả nữ đệ tử thật chỉnh tề.
Ninh Phàm ngày đầu tiên trở thành trưởng lão, dĩ nhiên là cần truyền pháp, hướng dẫn chư đệ tử tu hành.
Hắn đứng ở trên đài cao, phía dưới, hơn 200 tên nữ đệ tử đều trần truồng đứng, không mảnh vải che thân.
Hắn khẽ nhíu mày, quả thật không biết trong lúc truyền pháp còn yêu cầu nữ đệ tử phải cởi hết quần áo, không biết đây là quy củ gì?
Kẻ duy nhất không cởi quần áo là Bạch Tú, nàng chính là chấp sự đệ tử dưới trướng Ninh Phàm, hơn nữa cũng không tu luyện song tu công pháp, không cần chỉ điểm. Nhưng nàng cũng phải cởi y sam bên ngoài, chỉ mặc cái yếm, nhưng ánh mắt nhìn về phía Ninh Phàm rất có oán hận.
Về phần người mà các nữ đệ tử sùng bái nhất - “Bạch Lộ tỷ tỷ”, không tới.
Bạch Lộ có cá tính mặc dù ngông nghênh, nhưng sau khi biết Ninh Phàm lợi hại, nhất định không dám không đến. Tuy nhiên giờ phút này nếu không đến, đại khái là hôm qua sau khi nếm trái cấm lần đầu đau đớn đi lại không tiện, không cách nào xuống giường...
- Hiện tại, bản trưởng lão bắt đầu truyền pháp, các ngươi tu luyện tựa hồ cũng giống như Bạch Lộ vậy, là thứ song tu công pháp hiếm thấy, • Giả Phượng quyết •, ta sẽ trước hết giảng giải và truyền thụ mấu chốt của tu luyện công pháp, rồi sau đó, nếu có chỗ không hiểu, có thể nhất nhất hỏi ta...
Ninh Phàm vừa dứt lời, ngay lập tức có mấy phụ nữ nhân lộ ra thanh âm kinh ngạc khả ái, còn những cô gái khác mặc dù không phát ra âm thanh, cũng đều hơi kinh ngạc.
- Ninh trưởng lão, ngài thật sự là muốn truyền pháp?
- Lời này là ý gì, hôm nay tới đây, không phải là muốn truyền pháp sao? Không nên hỏi những vấn đề không liên quan, sau đó một chút, ta còn phải đi tông môn đại điện...
Ninh Phàm khẽ cau mày.
- Ninh trưởng lão, ngài truyền pháp, không cần trước hết phải “Thấy máu” sao...
Một cô gái khiếp khiếp hỏi, lập tức liền bị một nữ nhân xinh đẹp nhưng tỏ vẻ thành thạo che miệng.
- Cái gì mà “Thấy máu”?
Ninh Phàm không hiểu hỏi.
- Ba mươi năm trước, Chu trưởng lão chấp chưởng Song Tu điện, ngày đầu tiên truyền pháp, yêu cầu tất cả nữ đệ tử phải cởi hết quần áo, cũng đem xử nữ nguyên âm thân của Hoàng Linh năm tỷ muội phá vỡ... Ông ta nói, đây là vì để “thấy máu”... Bạch Lộ chị không phục, liền xuất thủ... Rồi sau đó lại có Hoàng Linh tỷ muội, sắc bổ chết trưởng lão...
Cô gái kể lại rất rành rọt.
- Vậy à? Có chuyện như thế này sao?
Ninh Phàm hơi ngẩn ra, không ngờ Song Tu điện còn có nội tình như thế này.
Xem ra, Chu trưởng lão ba mươi năm trước tựa hồ ỷ vào thân phận trưởng lão, phá hủy sự trong sạch của năm tên đệ tử. Cho nên, Bạch Lộ mới có thể dẫn các nữ đệ tử, giết chết trưởng lão...
Cũng khó trách, tông chủ không hề trừng phạt Bạch Lộ chém chết trưởng lão...
Càng khó trách hơn, mình vừa lên đảm nhiệm trưởng lão, Bạch Lộ liền không kịp chờ đợi muốn giết mình, sợ rằng trước khi mình tiến vào trong Song Tu điện, tiếng xấu đã lam truyền khắp nơi. Song tu công pháp hại người không nhỏ a, Bạch Lộ khẳng định đem bản thân hắn xem như là kẻ dâm tà, sinh lòng phải giết chết cho bằng được.
Text được lấy tại ST Truyện