Chương 145 : Linh Dược (2)
Hứa Tiên chắp tay nói:
- Đó là đương nhiên, không biết sư phó cần đệ tử giúp ngài điều gì?
Không cần nói đến tín niệm của Hứa Tiên chính là có ân tất báo. Chỉ riêng nói đến việc trong tu hành nếu như có ân hoặc có thù mà không báo, cũng sẽ ảnh hưởng đến con đường tu hành của bản thân.
Thái Âm chân nhân thấy Hứa Tiên đáp ứng giúp đỡ mình, liền khẽ mĩm cười nói:
- Vi sư muốn ngươi giúp ta luyện một lò Long Hổ Kim Đan xuất thế, dùng nó giúp cho sư đệ của ngươi tẩy tủy phạt mạch, ngưng tụ hồn phách.
Hứa Tiên vẻ mặt kinh ngạc nói:
- Thật sự có đan dược thần kỳnhư vậy sao?
Bản thân hắn từ lúc tu hành đến nay, mặc dù cũng đã được thấy rất nhiều Thần Tiên đạo pháp, nhưng lại đối với luyện đan chi thuật vẫn còn có chút không tin tưởng, chỉ cảm thấy việc tu hành chính là chuyện riêng riêng của bản thân, làm sao có thể có chuyện tùy tiện ăn một chút thuốc, nuốt một chú đan dược, liền có thể biến thành Thần Tiên đâu này? Hắn còn nghe nói những đạo sĩ kia luyện ra đan dược, còn độc hơn cả thuốc chuột, mà cái món thuốc nổ cũng là nhờ các đạo sĩ này luyện đan thất bại mà phát hiện ra đấy. Trong lịch sử số người bởi vì tùy tiện ăn dược, gặm đan mà chết cũng không phải là ít.
Thái Âm chân nhân cũng nhìn ra suy nghĩ của Hứa Tiên,liền nói:
- Tụ họp thiên địa linh khí tại một lò, luyện nhật nguyệt tinh thần thành một đan đó chính là luyện đan chi đạo, phục nhị phái, ngoại đan phái đều là một trong 3000 đại đạo, đạo tổ còn dùng lò bát quái dụng hỏa luyện đan, huống chi là đến đời ta. Hoài Nam Vương Lưu An luyện hóa được Kim Đan, nhất nhân đắc đạo, gà chó lên trời, càng là có thể khảo chứng trongsách sử.
Hứa Tiên nói:
- Vậy sư phó muốn ta hỗ trợ ngài tìm linh dượcgì? Ta ngược lại là có thể tìm được đến một số nhân sâm tu luyện thành nhân hình, tên là Tử Vận Long Vương Sâm.
Hứa Tiên nói như vậy, bởi vì bất luận luyện cái gì đan dược, nhân sâm đại khái đều là dược liệu không thể thiếu được.
Thái Âm chân nhân nói:
- Ừ, vậy cũng tương tự, thứ đó so với Ngưng Huyết Nhân Sâm trong tay vi sư càng tốt hơn. Dược liệuluyện đan cần thiết, ta mượn lực lượng của Hoàng Đế đã tìm kiếm được gần như đầy đủ, chỉ còn kém mấy loại linh dược nữa, những thứ này không phải là thứ mà phàm nhân có thể tìm thấy được, trong đó có một loại linh dược, tên là Thất Minh Chi, nằm ở hạp cốc sâu trong biển rộng, cần ngươi đi tìm đến. Còn mấy thứ còn thiếu khác, vi sư sẽ tự mình đi lấy.
Nếu như nói muốn luyện đan dược, bằng vào lực lượngcủa Hoàng Đế nhân gian, bất quá chính là cách thích hợp nhất. Sức mạnh của Hoàng quyền tại một số chỗ cònhơn xa sức mạnh của thần kỳ đạo pháp. Hoàng Đế kim khẩu một khi đã khai mở, bất luận yêu cầu thế nào, vô luận là cái gì kỳ trân dị bảo, người trong nhân gian đều muốn phải tìm được đưa đến trước mặt của Hoàng Đế.
Hứa Tiên liền hỏi:
- Biển rộng mênh mông, ta biết tìm dược nơi nào đây?
- Cái này vi sư đã có an bài, ngươi cũng không cần nóng lòng tìm kiếm, đợi đến sau khi kết thúc Quỳnh Lâm Yếnrồi đi tìm cũng không muộn. Tên Chung Quỳ này đã tỉnh lại rồi, ngươi hảo hảo ứng đối với hẳn nha! Sau này ta sẽ đến tìm ngươi.
Thái Âm chân nhân nói xong, liền bước ra một bước, biến mất vào trong hư không, không còn chút bóng dáng.
Chung Quỳ lúc này đã thu liễm tất cả khí tức, thần trí của hắn cũng trở nên sáng tỏ rất nhiều. Hắn đưa mắt nhìn quanh bốn phía, ngay lập tức nhìn thấy Hứa Tiên, liền nói: - Hứa huynh, ngươi tại sao lại ở chỗ này? Ta, ta không phải đã bị chết rồi sao?
Hứa Tiên nói:
- Ngươi đã quên tất cả những sự tình vừa xảy ra rồi sao?
Chung Quỳ nghe vậy hoảng hốt một hồi nói:
- Vừa rồi dường như có một tiểu quỷ trêu đùa hí lộng Hoàng Đế, ta thấy vậy mới phẫn nộ mà ăn nó.
Hứa Tiên nói:
- Đúng vậy, Chung huynh ngươi còn được Hoàng Đế đích thân ngợi khen, tương lai còn có hi vọng đượcphong thần.Thôi nơi này không phải nơi có thể ở lâu, Chung Huynh trước tiên hãy theo ta quay về Vương phủ đi đã!
Hứa Tiên lúc này ngược lại cảm thấy việc Chung Quỳ chết ở trên điện, chưa hẳn đã là một chuyện xấu. Nếu như Chung Quỳ tại đương triều làm quan, rồi trầm mê ở công danh lợi lộc, nói không chừng ngược lại làm thay đổi tính cách của hắn, lãng phí đi cơ hội tu luyện trong kiếp này, có khi lại phải mất thêm một lần chuyển thế đầu thai nữa, do đó những lợi ích do Khuê Tinh chuyển thế, cũng càng ngày càng ít đi. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Chung Quỳ vẫn nửa tỉnh nửa mê. Sau khi nghe Hứa Tiên hướng hắn kể lại những chuyện xảy ra sau khi hắn chết, Chung Quỳ lúc này mới chậm rãi hiểu rõ những chuyện xảy ra sau khi mình chết, nguyên lai hắn thực sự đã được đến Hoàng Đế tự thân phong thưởng.
Chung Quỳ sau khi hiểu rõ mọi chuyệnhướng Hứa Tiên cúi đầu bái lạy, nói:
- Đại ân đại đức của Hứa huynh, Chung Quỳtôi suốt đời khó quên. Kiếp sau cho dù có phải kết cỏ ngậm vành, cũng nhất quyết báo đáp ân đức của huynh.
Lúc ở trên đại điện Hứa Tiên đã vì hắn mà ra mặt nói giúp, đắc tội với Hoàng Đế, sau đó còngiúp hắn nhặt xác, những sự tình này đều khiến cho hắn cảm kích không thôi, hôm nay Hứa Tiên lại tự thân chạy đến hoàng cung cứu trợ hồn phách của hắn, mộtngười nhân nghĩa như vậy, hắn từ lúc ra đời đến nay, cũng chưa từng gặp được mấy người như vậy.
Hứa Tiên nghe vậy trong lòng thầm nghĩ một tiếng:
- Hổ thẹn!
Rồi hắn liền tranh thủ đi đến nâng Chung Quỳ dậy, nói:
- Ta cũng không có giúp đỡ ngươi cái gì, tất cảđều là lo cơ duyên của ngươi đạt được. Ngươi cũng không cần phải đợi đến cái gì kiếp sau, bây giờ ta sẽ truyền cho ngươi một bộ đạo pháp, ngươi cứ hảo hảo theo đó tu hành, ngày sau có thể sẽ thành tiên đắc đạo, siêu thoát khỏi sinh tử luân hồi, cũng chưa biết chừng.
Gặp được một cái thần hồn của Chung Quỳ, Hứa Tiên cũng không thể không cảm thán, người chết tu đạo chính là "Quỷ Tiên" đấy. Thân Đồ Trượng cũng là một cường nhân giống như vậy. Sau khi chết không biết hắn đã ăn biết bao nhiêu quỷ hồn, mới có thể đạt được Quỷ Tiên thân thể, Chung Quỳ nhưng là chỉ cần bước một bước đã đạt được, so với Thân Đồ Trượng chắc hẳn còn mạnh hơn nhiều lắm.
Chung Quỳ nghe vậy càng là cảm thấy không có lời nào để nói, chỉ nói:
- Vậy thì mọi chuyện xin tuân theo Hứa huynh an bài! Chẳng qua là, trong lòng ta vẫn còn có chút tâm sự.
Hứa Tiên dứt khoát nói:
- Chung huynh cứ nói xin đừng ngại, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định ta sẽ cố hết sức.
- Ta còn có một muội muội, hiện đang ở lại chân núi Chung Nam Sơn, bởi vì ta nhất thời xúc động, tìm đến cái chết, bỏ lại nàng một người lẻ loi hiu quạnh, ài, hi vọng nàng không bị người nào ăn hiếp.
Hứa Tiên nói:
- Cái này không sao, Chung Nam sơn cách kinh thành không xa, sử dụng pháp môn mà ta truyền cho ngươi, ngươi có thể tự bay trở về gặp nàng, cũng có thể giúp nàng miễn được một hồi đau thương. Có ngươi một người ca ca như vậy tồn tại, ai còn dám khi dễ nàng chứ.
Hứa Tiên nói rồi liền đem một pháp môn có được từ trong ký ức của Đông Nhạc Đại Đế truyền lại cho Chung Quỳ, sau đó lại móc ra toàn bộ tiền bạc trên người đưa cho Chung Quỳ: - Ta đây còn có chút ngân lượng, ngươi hãy cầm lấy mang về, nàng có lẽ phải dùng tới. Đúng rồi, trong nhà người nhưng còn có người đàn ông nào không?