Chương 236 : Mụ Tổ
Con gấu nhỏ phát ra tiếng cười, nói:
- Yên tâm đi, ta còn chưa cần tới tiểu nha đầu như ngươi lo lắng đâu, ta đang đi chuẩn bị kế hoạch, nếu như có biến cố gì thì nói với ta.
Ngao Ly đánh con gấu nhỏ một quyền, nói:
- Ta không phải tiểu nha đầu!
Sau đó ôm chặt con gấu, trong nội tâm yên lặng nói:
- Ngươi mau tới đây đi!
Hứa Tiên giảm bớt lo lắng, ít nhất tạm thời Ngao Ly không có nguy hiểm gì. Đông Hải Long tộc bắt nàng là vì muốn kết thân, từ đó lấy được thân phận thủy quân của nàng. Nhưng chú rễ xấu số đã bị mình giết rồi, đã giết thì xong. Cũng đánh tan một chuyện lo lắng nhất trong lòng của hắn, phải cứu nàng đi ra mặc dù có chút khó khăn, nhưng cũng cần chuẩn bị kế hoạch rõ ràng.
Hứa Tiên nhảy vào trong cái hố cực lớn, thi thể của Ngao Hạo vẫn nằm ở đó, không thể tránh khỏi lợi dụng phế vật một phen, chỉ cần dùng Thủy Hồn Thuật khống chế thân thể của Ngao Hạo, lẻn vào long cung, thì có được không ít cơ hội.
Muốn giả dạng một người xa lạ hoàn toàn không phải dễ dàng gì, nếu như hành vi dị thường rất dễ dàng bị nhìn thấu sơ hở, hơn nữa Hứa Tiên cũng cần tin tức của Long cung. Hắn từ trong trí nhớ của Đông Nhạc Đại Đế tìm được một loại pháp thuật, Sửu Hồn Thuật.
Hồn phách của Ngao Hạo đã triệt để tan rã trong lôi đình rồi, nhưng một Địa Tiên có được không ít trí nhớ, nhất là trong nội đan của hắn.
Đem đội pháp tu hành tới Địa Tiên, nội đan đã tương hợp với thần hồn. Có lẽ sẽ tìm được thứ hữu dụng trong nội đan.
Hứa Tiên nghĩ như vậycho nên cũng không vội trong nhất thời, việc cấp bách hiện giờ là đem thân thể của Ngao Hạo khống chế hoàn toàn, kế tiếp còn phải làm nhiều việc, bằng không thì người ngoài nhìn ra chân tướng, sẽ nguy hiểm.
Kháng Kim Long tử tuyệt đối không thể gạt được người bên ngoài, người tu hành thuật số chi đạo trong thiên hạ nhiều vô số kể, tuy nhiên chưa hẳn có được trình độ tinh thâm như Ngư Huyền Ky, nhưng tính ra sinh tử của một Địa Tiên vẫn là chuyện dễ dàng, nhưng năng lực trời sinh của Hứa Tiên chính là quấy nhiễu toàn bộ thuật số chi đạo, càng liên quan tới hắn quá sâu càng không tính toán được.
Hắn cùng Ngao Hạo quyết đấu, hoàn toàn đã dây dưa sinh tử với nhau vào trong đó, không phải ngươi chết chính là ta sống, tin tưởng cho dù là Ngư Huyền Ky cũng khó tính toán ra tất cả. Hơn nữa hắn không biết là, khi lực lượng của hắn càng mạnh, thì quấy nhiễu số mệnh của hắn càng mạnh theo. Nếu như hắn chỉ là một phàm nhân, cho dù hắn có năng lực không bị thao túng số mệnh, thì hắn có thể làm được cái gì? Hắn có thể cải biến sao?
Nhưng khi hắn tu thành Địa Tiên, một lựa chọn của hắn, sẽ tạo thành cải biến lớn lao, cho nên tất cả những chuyện liên quan tới số mệnh của hắn cũng khó dò hơn trước.
Hứa Tiên triệu thải vân ra, bay lên, nhìn xuống hố, duỗi thải vân ra cuốn lấy thân thể của Ngao Hạo, kéo vào trong mây. May mắn Ngao Hạo tu thành Địa Tiên đã thoát thai hoán cốt, sau khi bị đánh chết cũng không hóa thành nguyên hình. Nếu không với thân thể mấy trăm mét sáng lóng láng của hắn, Hứa Tiên không biết nên xử lý thế nào mới tốt.
Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh đạp thải vân, bay về hướng Đông Hải, nhanh chóng rời đi.
Đợi đến lúc có người đánh bạo chạy tới, thời điểm nhìn thấy khung cảnh thương hải tang điền ở nơi đây sẽ há hốc mồm, Hứa Tiên cùng Tiểu Thanh đã ở tận nơi đâu rồi.
Tiểu Thanh phàn nàn nói:
- Ngươi không thể mang nhiều quần áo được sao"
Hứa Tiên cười nói:
- Chuyện này thì khó gì.
Vỗ thải vân dưới chân, từng mảng thải vân màu vàng bay lên, quấn quanh thân thể lõa lồ của Hứa Tiên, chỉ chốc lát sau liền biến thành một cái áo dài, chính thức không chê vào đâu được. Từ đằng vân luyện thành thải vân, liền có thể mô phỏng hóa hình.
Không bao lâu hậu liền nhìn thấy biển lớn, Hứa Tiên tìm kiếm một hòn đảo không người, lại dùng Thiên Nhãn Thiên Nhĩ Thông cẩn thận sưu tầm mấy lần, xác định không có gì dị trạng, mới hạ thải vân xuống.
Trên đảo cỏ mọc thành bụi, Hứa Tiên xuất hiện trên đảo, đem thân thể Ngao Hạo buông xuống, sau đó vận dụng thái dương chi lực và thủy linh chi lực tu bổ thân thể tổn thương của Ngao Hạo, cũng chỉ có đầu lâu có chút tổn hại, lông tóc trên người cơ hồ không có tổn thương, từng kiện áo giáp vàng mỏng và bảo vật trên người của hắn hiện ra.
Nhưng khi Hứa Tiên chữa trị toàn bộ thân thể Ngao Hạo, bắt đầu sử dụng Thủy Hồn Thuật tiến hành khống chế, phát giác vấn đề xấu hố, thủy hồn chưa đủ!
Tính chất của thủy hồn xấp xỉ thải vân. Đều là do thủy linh chi lực ngưng kết thành vật chất đặc thù, cho dù thời điểm độ kiếp, Thủy tinh sụp đổ cũng không có tan rã.
Nhưng thủy hồn còn khó có được hơn thải vân, sản lượng một mực không cao lắm, mà Hứa Tiên cũng không thường làm chuyện giết người cướp của, cho nên không đặt trong lòng. Thời điểm đến lúc cần, mới phát hiện, thủy hồn mình tồn trữ cũng không đủ thao túng thân thể của Ngao Hạo.
Hứa Tiên rót toàn bộ thủy hồn vào trong thân thể của Ngao Hạo, mới cảm giác Ngao Hạo cường đại ra sao. So sánh với thân thể thủy quân sông Tiền Đường, chênh lệch trong đó so với hài nhi vừa sinh với người trưởng thành còn lớn hơn. Huyết nhục lân giáp đã hóa thành tinh kim, thân hình ngoài trăm trượng, tràn ngập hương vị ngưng tụ sắc bén, cũng bao hàm lực lượng khủng bố.
Nếu Hứa Tiên sử dụng thân thể cận chiến với Ngao Hạo sẽ chịu thiệt, hơn nữa lực phòng ngự của hắn kém Ngao Hạo nhiều. Nếu không nhờ kiếp lôi tăng tốc độ của hắn lên, hơn nữa triệt để phá hư năng lực phòng ngự mạnh nhất của Ngao Hạo, kết quả của trận chiến cũng không như bây giờ.
Nhưng mà, cho dù sinh thời là thiên tài cường đại như thế nào, khi chết thì tất cả trở về con số không, chỉ có thể tiện nghi cho người khác.
Tiểu Thanh ở một bên hỏi:
- Như thế nào đây?
Hứa Tiên ngồi xếp bằng xuống, nhắm hai con ngươi lại. Ngao Hạo trên mặt đất mở đôi mắt màu vàng ra, con ngươi màu vàng có hào quang lấp lóe lợi hại, sau đó từ từ ngồi dậy. Còn không có ngồi thẳng người, đã "Phanh" một tiếng, lại ngã xuống.
Hứa Tiên mở to mắt, nói:
- Không được, thủy hồn quá ít, ngay cả hành động cơ bản cũng không làm được.
Nếu như nói không chế thân thể này thật hoàn mỹ cần thêm bao nhiêu thủy hồn, thì thủy hồn Hứa Tiên rót vào chỉ được một phần.
Tiểu Thanh nói:
- Vậy phải làm sao? Bằng không chúng ta trự tiếp cứu Ngao Ly ra ngoài đi. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Hứa Tiên quả quyết nói:
- Không được, nếu để cho tin Ngao Hạo chết truyền đi, Long tộc Đông Hải sẽ trả thù điên cuồng. Ngay cả Ngao Ly cũng không ngăn cản, hơn nữa nhân vật chính hôn ước sẽ biến thành con rồng khác, chúng ta cũng lâm vào bị động.
Thời điểm giết chết thủy quân sông Tiền Đường là Ngao Hồn, đem sông Tiền Đường giao cho Ngao Ly, hoàn toàn không có chỉ lệnh của Đông Hải. Người bên ngoài chỉ cho rằng hắn mang lòng bất mãn, bí mật đạt thành hiệp nghị gì đó với Ngao Ly, xem như phản đồ xử lý, về sau chết cũng không có người quan tâm.
Tiểu Thanh nói:
- Chuyện này cũng không được, chuyện khác cũng không được, phiền chết.
Trong tâm lý của nàng với lần lữ trình này cũng không phải không có chờ mong.
Hứa Tiên chỉ nói:
- An tâm một chút chớ vội, ta thử đi ngưng luyện thêm một ít.
Hắn đi vào trong biển, cảm ứng thủy linh chi lực trong nước biển quá mức khổng lồ, nhưng cần mình chậm rãi thu nạp, không thể thuận tiện như Ngao Ly trực tiếp đưa linh lực tinh thuần tới cửa được.
Thủy tinh phát ra hào quang màu lam chói mắt, Hứa Tiên thúc dục nó hoàn toàn, đem đại lượng thủy linh chi lực hóa thành một chút thủy hồn.
Thẳng tới khi trời tối, ngôi sao đầy trời.
Hứa Tiên một lần nữa mở hai mắt ra, tốn hao thời gian một ngày, thủy hồn tích tụ được cũng không đu, hiện tại hắn cần thời gian mấy tháng làm công việc này, nhảy ra khỏi mặt nước đã thấy Tiểu Thanh đang ngồi điều tức, nhổ nội đan ra lơ lửng giữa không trung, đang thu nạp nguyệt linh chi lực. Tình cảnh ngày hôm nay mang lại không ít kích thích cho nàng.
Hứa Tiên đưa tay cầm nội đan của nàng. Đem thái dương chi lực trực tiếp chuyển hóa làm nguyệt linh chi lực, cung cấp cho nàng hấp thu. Nhưng tu hành không phải một lần là xong, cho dù có hỗ trợ nàng cũng chỉ tăng hiệu suất một chút mà thôi.
Hứa Tiên có thể cảm nhận rất nhiều tạp chất đang tồn tại, cho dù khu trừ vẫn tồn tại, bởi vì nàng đã thôn phệ nội đan của con rết tinh và Kim Lũ Pháp Vương, cho dù trải qua tu luyện một thời gian cũng không cách nào dung làm một thể với nàng, có lợi tất có tệ. Cũng chỉ có lôi đình đánh xuống, kiếp lôi mới có thể đem tạp chất triệt để thanh trừ.
Qua một lát, Tiểu Thanh thu nội đan và mở hai mắt ra, con ngươi lóe hào quang thanh bích sắc, nhìn qua Hứa Tiên nói:
- Chúng ta làm sao bây giờ?
Trong bất tri bất giác. Đã triệt xem Hứa Tiên trở thành người tâm phúc.
Hứa Tiên nói:
- Hiện tại chúng ta đi tìm một người."
Tiểu Thanh nghi ngờ nói:
- Người? Người có thể giúp chúng ta sao?
Hứa Tiên cảm thán nói:
- Là một người không tầm thường.
Tiểu Thanh bĩu môi, nói:
- Là nữ nhân a!
Hứa Tiên thò tay đi sờ đầu của Tiểu Thanh, nói:
- Ồ, tại sao đầu của ngươi lúc nào cũng nhạy cảm như vậy?
Sợi tóc lạnh buốt trơn mượt, mang theo chút cứng rắn.
Làm cho Tiểu Thanh tức giận một hồi.
Nhưng trong vô hình, áp lực vốn có cũng tiêu tan đi không ít.
Hứa Tiên bay thẳng về hướng nam, bay vọt qua vô số thôn trang trên bờ biển, bóng tối cũng không ngăn cản được ánh mắt của hắn, trên đường hắn đi nhìn thấy vô số ngôi miếu được dựng lên, nhưng không phải là miếu Long Vương trước kia, đây là miếu cung phụng Ngư Nhi mụ tổ, chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủi, cũng có chút tinh hỏa liệu nguyên, hừng hực khí thế. (Tinh hỏa liệu nguyên nghĩa là: lửa đốt cháy thảo nguyên) Thời điểm này, bỗng nhiên thấy trên bầu trời có áng mây đen, cuồng phong đang quật ngã một chiếc thuyền cá, hai ngư dân rơi vào trong nước, một già một trẻ dường như là phụ tử.
Bọn họ theo sóng gió phập phồng, cho dù tinh thông bơi lội cũng bất đắc dĩ, lập tức sẽ bị sóng cồn nuốt hết.
Hứa Tiên đang muốn ra tay viện thủ, lại nghe ngư dân trẻ tuổi chỉ lên trời hô:
- Thiên phi nương nương cứu mạng!
Thân hình của Hứa Tiên ngừng lại, nhìn xem Ngư Nhi có xuất hiện hay không.
Trong trường hợp đó, chỉ nghe cuồng phong gào thét, nào có người nào đến cứu trợ bọn họ, uống thêm mấy ngụm nước biển.
Hứa Tiên khẽ giật mình, nói:
- Ách, dường như không có linh nghiệm như vậy a.
Tiểu Thanh khoanh tay nói:
- Ngươi không phải là đến tìm cái gì thiên phi nương nương chứ, phía dưới ngươi không thấy sao? Nếu không cứu sẽ chết mất.
Hứa Tiên đang muốn cứu, liền nghe lão ngư dân lớn tuổi quát:
- Oắt con, đến thời điểm này, còn khách khí làm gì, đợi đến lúc nàng già rồi mới tới cứu chúng ta a, chúng ta sớm muộn gì cũng chết rồi.
Nhưng sau đó chính lão ngư dân lại hô:
- Mụ tổ nương nương cứu mạng!
Ngư dân trẻ tuổi nói:
- Phụ thân a, ngài cũng gấp tới mức hô lên rồi, còn dùng sức lực giáo huấn ta.
Bỗng nhiên Tiểu Thanh chỉ vào một hướng trên biển, có chút sững sờ nói:
- Cái đó... Đó là cái gì?
Hào quang bảy màu phá tan màn đêm và cuồng phong bay tới, giống như trên đại dương bao la này có một tòa bảo sơn to lớn, đang bay về hướng này, trong nháy mắt đã tới gần nơi đây, nương theo đó là tiếng trả lời: - Đến đấy, đến đấy!
Hứa Tiên đã thấy rõ thân ảnh trong hào quang bảy màu kia, có da thịt như mật ong, thiếu nữ hai chân thon dài, đang vượt sóng biển mà tới.