Chương : 14
« Uy, ngươi đang làm cái gì vậy » Inu Yasha thấy Kết Ngạnh đang chuẩn bị cái gì đó, liền mở miệng nói.
« Ta đang chuẩn bị thảo dược, còn có, ngươi không được gọi ta là uy. » Khẩu khí của Kết Ngạnh không được tốt hồi đáp.
« Thảo dược kia chuẩn bị làm gì » Khuynh Ảnh vội vàng lên tiếng, nếu không ngăn cản, chỉ sợ hai người này lại muốn cãi nhau ầm ĩ một trận. Người ta nói cùng sinh sống một chỗ nhiều năm thì tình cảm sẽ tốt hơn, còn hai cái người này mỗi ngày gặp mặt lại cãi nhau [Đó không phải tại vì ngươi], hơn nữa nội dung vở kịch là Inu Yasha sẽ yêu thượng Kết Ngạnh sao, hắn như thế nào lại thấy không giống a. (tại vì có sự xuất hiện của bé nhe)
Kết Ngạnh thấy Khuynh Ảnh hỏi nàng, không để ý đến Inu Yasha, hồi đáp « Ta vừa cứu một người, tên Tri Chu, là một đạo tặc, có điều vừa trải qua một trận hỏa hoạn, toàn thân trên dưới đều bị phỏng nặng, hiện giờ không thể làm gì. Hắn còn chưa có tỉnh, ta đang điều chế một ít thảo dược, tuy rằng có thể giúp hắn duy trì sinh mệnh nhưng nửa đời sau của hắn không biết có vượt qua nổi không, nhất là hắn không còn khả năng đi đứng như trước nữa. »
Khuynh Ảnh nghe nói vậy, chấn kinh không nhỏ, hắn nhớ rõ tên đạo tặc Tri Chu này, đối với vu nữ Kết Ngạnh đã cứu hắn mà sinh ra tà niệm, sau này trở thành một đại yêu quái Nại Lạc, mà cũng chính tên Nại Lạc này phá hủy hết thảy.
Hắn nên nghĩ ra biện pháp gì mới tốt đây, ai, hắn đã tham luyến cuộc sống yên bình này. Đúng rồi, hắn sẽ đi chiếu cố tên Tri Chu đó, chỉ cần hắn không nhận thức được Kết Ngạnh thì hắn sẽ không phát sinh tà niệm gì đối với Kết Ngạnh. Nghĩ vậy, Khuynh Ảnh lập tức nói « Để cho ta đi chiếu cố hắn đi. »
Inu Yasha tất nhiên là không đồng ý, kẻ nào đáng giá để Khuynh Ảnh tự mình đi chiếu cố chứ, hơn nữa Khuynh Ảnh xem ra rất cao hứng, rất thích ý, nhưng hắn vất vả lắm mới có thể cùng Khuynh Ảnh gần gũi, mà cái tên Tri Chu đó là kẻ nào chứ [Tác giả: Ngươi có nghe Kết Ngạnh nói hắn chỉ là một tên tàn tật thôi sao. Inu Yasha: Mặc kệ, bất kì kẻ nào cũng đều có uy hiếp!]. Vì thế hắn nói « Khuynh, ngươi không cần phải đi chiếu cố tên đó đâu, dù sao còn có Kết Ngạnh mà »
« Không sao, ta muốn đi, huống hồ Kết Ngạnh còn bận dạy dỗ muội muội trở thành vu nữ mà, không phải sao » Khuynh Ảnh nói.
Kết Ngạnh không rõ ràng lắm, nhưng vẫn mơ mơ màng màng đáp « Đúng vậy. »
Inu Yasha mặc dù không muốn, nhưng vẫn phải đồng ý « Có điều, ta muốn đi cùng ngươi! »
Khuynh Ảnh nghĩ nghĩ, cảm thấy không ổn a, Inu Yasha cũng là một trong số người bị Nại Lạc làm thương tổn, ngộ nhỡ để cho hai người bọn họ gặp mặt rồi không may phát sinh chuyện gì đó thì làm sao. Vì thế Khuynh Ảnh tỏ ra kiên quyết, lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý.
Inu Yasha cũng biết khi Khuynh Ảnh đã quyết định chuyện gì thì sẽ khó đổi ý a, đành phải đáp ứng.
Khuynh Ảnh liền đem theo thảo dược mà Kết Ngạnh đã điều chế, đi tới sơn động.
Bên trong sơn động rất tối, lại âm trầm, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh điều gì đó đáng sợ. Bất quá, Khuynh Ảnh đã sớm đoán trước tình huống này, châm một ngọn nến, cảnh vật bên trong sơn động mặc dù không nhìn rõ lắm nhưng đại khái cũng đã có thể nhìn ra cái gì. Cách Khuynh Ảnh không xa có một vật màu trắng gì đó, Khuynh Ảnh đến gần thì thấy một người nam nhân toàn thân đều bị băng vải trắng, có thể nói hắn là nam nhân, bởi vì toàn thân bị băng bó trừ bỏ cái đầu ra thì nhìn thân thể nam tính thì đoán chắc hắn là một nam nhân. Nếu nhìn mặt khác thì đoán không ra, cuối cùng nhìn đến cái miệng hơi hé ra.
« Nước, nước, nước » Âm thanh mỏng manh vang lên, Khuynh Ảnh lập tức rót nước, chậm rãi uy Tri Chu uống nước.
Chậm rãi uống, đến khi uống xong rồi, Tri Chu mở mắt ra.
Đôi mắt này nên hình dung như thế nào a, đầy tà khí, giống như hội tụ tất cả tội ác, tà ác kinh khủng, nhưng lại giống như một dòng suối sâu sắc, nhìn không thấu, giống như muốn nuốt gọn linh hồn những ai nhìn vào nó.
*Quỷ Tri Chu: quỷ nhện.
« Ta đang chuẩn bị thảo dược, còn có, ngươi không được gọi ta là uy. » Khẩu khí của Kết Ngạnh không được tốt hồi đáp.
« Thảo dược kia chuẩn bị làm gì » Khuynh Ảnh vội vàng lên tiếng, nếu không ngăn cản, chỉ sợ hai người này lại muốn cãi nhau ầm ĩ một trận. Người ta nói cùng sinh sống một chỗ nhiều năm thì tình cảm sẽ tốt hơn, còn hai cái người này mỗi ngày gặp mặt lại cãi nhau [Đó không phải tại vì ngươi], hơn nữa nội dung vở kịch là Inu Yasha sẽ yêu thượng Kết Ngạnh sao, hắn như thế nào lại thấy không giống a. (tại vì có sự xuất hiện của bé nhe)
Kết Ngạnh thấy Khuynh Ảnh hỏi nàng, không để ý đến Inu Yasha, hồi đáp « Ta vừa cứu một người, tên Tri Chu, là một đạo tặc, có điều vừa trải qua một trận hỏa hoạn, toàn thân trên dưới đều bị phỏng nặng, hiện giờ không thể làm gì. Hắn còn chưa có tỉnh, ta đang điều chế một ít thảo dược, tuy rằng có thể giúp hắn duy trì sinh mệnh nhưng nửa đời sau của hắn không biết có vượt qua nổi không, nhất là hắn không còn khả năng đi đứng như trước nữa. »
Khuynh Ảnh nghe nói vậy, chấn kinh không nhỏ, hắn nhớ rõ tên đạo tặc Tri Chu này, đối với vu nữ Kết Ngạnh đã cứu hắn mà sinh ra tà niệm, sau này trở thành một đại yêu quái Nại Lạc, mà cũng chính tên Nại Lạc này phá hủy hết thảy.
Hắn nên nghĩ ra biện pháp gì mới tốt đây, ai, hắn đã tham luyến cuộc sống yên bình này. Đúng rồi, hắn sẽ đi chiếu cố tên Tri Chu đó, chỉ cần hắn không nhận thức được Kết Ngạnh thì hắn sẽ không phát sinh tà niệm gì đối với Kết Ngạnh. Nghĩ vậy, Khuynh Ảnh lập tức nói « Để cho ta đi chiếu cố hắn đi. »
Inu Yasha tất nhiên là không đồng ý, kẻ nào đáng giá để Khuynh Ảnh tự mình đi chiếu cố chứ, hơn nữa Khuynh Ảnh xem ra rất cao hứng, rất thích ý, nhưng hắn vất vả lắm mới có thể cùng Khuynh Ảnh gần gũi, mà cái tên Tri Chu đó là kẻ nào chứ [Tác giả: Ngươi có nghe Kết Ngạnh nói hắn chỉ là một tên tàn tật thôi sao. Inu Yasha: Mặc kệ, bất kì kẻ nào cũng đều có uy hiếp!]. Vì thế hắn nói « Khuynh, ngươi không cần phải đi chiếu cố tên đó đâu, dù sao còn có Kết Ngạnh mà »
« Không sao, ta muốn đi, huống hồ Kết Ngạnh còn bận dạy dỗ muội muội trở thành vu nữ mà, không phải sao » Khuynh Ảnh nói.
Kết Ngạnh không rõ ràng lắm, nhưng vẫn mơ mơ màng màng đáp « Đúng vậy. »
Inu Yasha mặc dù không muốn, nhưng vẫn phải đồng ý « Có điều, ta muốn đi cùng ngươi! »
Khuynh Ảnh nghĩ nghĩ, cảm thấy không ổn a, Inu Yasha cũng là một trong số người bị Nại Lạc làm thương tổn, ngộ nhỡ để cho hai người bọn họ gặp mặt rồi không may phát sinh chuyện gì đó thì làm sao. Vì thế Khuynh Ảnh tỏ ra kiên quyết, lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý.
Inu Yasha cũng biết khi Khuynh Ảnh đã quyết định chuyện gì thì sẽ khó đổi ý a, đành phải đáp ứng.
Khuynh Ảnh liền đem theo thảo dược mà Kết Ngạnh đã điều chế, đi tới sơn động.
Bên trong sơn động rất tối, lại âm trầm, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể phát sinh điều gì đó đáng sợ. Bất quá, Khuynh Ảnh đã sớm đoán trước tình huống này, châm một ngọn nến, cảnh vật bên trong sơn động mặc dù không nhìn rõ lắm nhưng đại khái cũng đã có thể nhìn ra cái gì. Cách Khuynh Ảnh không xa có một vật màu trắng gì đó, Khuynh Ảnh đến gần thì thấy một người nam nhân toàn thân đều bị băng vải trắng, có thể nói hắn là nam nhân, bởi vì toàn thân bị băng bó trừ bỏ cái đầu ra thì nhìn thân thể nam tính thì đoán chắc hắn là một nam nhân. Nếu nhìn mặt khác thì đoán không ra, cuối cùng nhìn đến cái miệng hơi hé ra.
« Nước, nước, nước » Âm thanh mỏng manh vang lên, Khuynh Ảnh lập tức rót nước, chậm rãi uy Tri Chu uống nước.
Chậm rãi uống, đến khi uống xong rồi, Tri Chu mở mắt ra.
Đôi mắt này nên hình dung như thế nào a, đầy tà khí, giống như hội tụ tất cả tội ác, tà ác kinh khủng, nhưng lại giống như một dòng suối sâu sắc, nhìn không thấu, giống như muốn nuốt gọn linh hồn những ai nhìn vào nó.
*Quỷ Tri Chu: quỷ nhện.