Chương 2
4.
"Mẹ ơi... Huhuhuuuuuuu...." Sau khi được anh đẹp trai đưa về nhà, bé đã thấy mẹ đang hỏi thăm hàng xóm.
Bà Lâm đang đi hỏi hang từng nhà trong xóm xem có thấy con trai mình không thì thấy bé được cậu trai trẻ bế liền lại gần ôm bé.
"Còn đi đâu vậy? Mẹ tìm mãi không thấy con?" Bà Lâm lo lắng hỏi bé.
"Huhuhu....mẹ ơi... Nảy đi chơi con bị lạc..." Bé khóc lóc nói với mẹ mình.
" Lại đi trêu chó nhà thím Thẩm chứ gì?"
5.
Sau khi hai mẹ con nói chuyện với nhau, bé kể cho bà Lâm nghe mình được anh đẹp trai giúp. Bà liền quay sang cảm ơn hắn.
"Thật sự rất cảm ơn cậu, nếu không có cậu ở đấy không biết con tôi lạc đến đâu rồi."
Hắn mỉm cười ôn hoà bảo: "Cô đừng khách sáo, con tiện đường thấy em lạc nên giúp ạ."
"À đúng rồi, con có phải là hàng xóm mới chuyển đến gần nhà dì không?" Bà Lâm chợt nhớ đến gần đây có hàng xóm mới đến, liền hỏi.
"Đúng rồi ạ, con tên là Kiều Túc."
6.
Sau khi khách sáo một hồi cuối cùng ai về nhà nấy. Lâm Huy bị mẹ đánh mông nhỏ vì tội chọc chó còn bị lạc.
Bé khóc huhuhu suốt đâm ra mệt, khi đặt thân xuống chăn ấm liền say giấc.
Sáng hôm sau, bé bị mẹ gọi dậy khi mới chỉ bảy giờ. Mới chỉ kịp đánh răng thì mẹ đã bắt bé sang nhà anh Kiều Túc mời anh sang ăn sáng.
Bé mặc bộ đồ ngủ con thỏ, trên đầu trùm thêm mũ gắn tai hồng. Đôi mắt nhờ hờ còn chưa tỉnh ngủ, khi ra đường người đi ngang qua thấy bé đều suýt soa trước sự đáng yêu này.
7.
Nhà Kiều Túc chỉ cách nhà Lâm Huy có 2 căn, đứng trước cánh cửa lớn, bé đưa tay gõ vào cửa ba cái.
Không một ai mở cửa, bé lại gõ thêm 3 cái nữa, vẫn không một ai ra mở cửa cho Lâm Huy.
Lúc định gõ tiếp thì cánh cửa chợt mở ra, đối diện với mặc bé là cái eo săn chắc của thanh niên
Sau đó, Lâm Huy được Kiều Túc nhấc lên. Hắn mới tắm rửa xong đã nghe thâý tiếng gõ cửa bên ngoài, hắn định để người ta đợi rồi đi nhưng vô tình Kiều Túc nhìn ra cửa sổ thấy cái tai thỏ nhỏ cùng thân ảnh thấp bé.
Hắn thầm nghĩ để bé đừng mình vậy kẻo ai bắt mất bé đi sao vì vậy mà hắn mới đi xuống mở cửa.
Đối diện với đôi mắt to tròn trong veo của nhóc con, bầu má phúng phính quyến rũ tay hắn chạm vào.
"Nhóc đến đây làm gì? Hửm?" Thanh âm sáng sớm của Kiều Túc có chút khàn khàn gợi cảm.
"Mẹ em kêu em sang đây mời anh ăn cơm ạ." Giọng nói trẻ con vang lên, hai cánh tay nhỏ quàng qua ôm cổ Kiều Túc.
Hắn ta được nhóc ôm liền nghe thấy mùi sữa trên người bé. Ngửi rất thích liền ấp mặt vào cổ bé hít vài hơi.
"Mẹ ơi... Huhuhuuuuuuu...." Sau khi được anh đẹp trai đưa về nhà, bé đã thấy mẹ đang hỏi thăm hàng xóm.
Bà Lâm đang đi hỏi hang từng nhà trong xóm xem có thấy con trai mình không thì thấy bé được cậu trai trẻ bế liền lại gần ôm bé.
"Còn đi đâu vậy? Mẹ tìm mãi không thấy con?" Bà Lâm lo lắng hỏi bé.
"Huhuhu....mẹ ơi... Nảy đi chơi con bị lạc..." Bé khóc lóc nói với mẹ mình.
" Lại đi trêu chó nhà thím Thẩm chứ gì?"
5.
Sau khi hai mẹ con nói chuyện với nhau, bé kể cho bà Lâm nghe mình được anh đẹp trai giúp. Bà liền quay sang cảm ơn hắn.
"Thật sự rất cảm ơn cậu, nếu không có cậu ở đấy không biết con tôi lạc đến đâu rồi."
Hắn mỉm cười ôn hoà bảo: "Cô đừng khách sáo, con tiện đường thấy em lạc nên giúp ạ."
"À đúng rồi, con có phải là hàng xóm mới chuyển đến gần nhà dì không?" Bà Lâm chợt nhớ đến gần đây có hàng xóm mới đến, liền hỏi.
"Đúng rồi ạ, con tên là Kiều Túc."
6.
Sau khi khách sáo một hồi cuối cùng ai về nhà nấy. Lâm Huy bị mẹ đánh mông nhỏ vì tội chọc chó còn bị lạc.
Bé khóc huhuhu suốt đâm ra mệt, khi đặt thân xuống chăn ấm liền say giấc.
Sáng hôm sau, bé bị mẹ gọi dậy khi mới chỉ bảy giờ. Mới chỉ kịp đánh răng thì mẹ đã bắt bé sang nhà anh Kiều Túc mời anh sang ăn sáng.
Bé mặc bộ đồ ngủ con thỏ, trên đầu trùm thêm mũ gắn tai hồng. Đôi mắt nhờ hờ còn chưa tỉnh ngủ, khi ra đường người đi ngang qua thấy bé đều suýt soa trước sự đáng yêu này.
7.
Nhà Kiều Túc chỉ cách nhà Lâm Huy có 2 căn, đứng trước cánh cửa lớn, bé đưa tay gõ vào cửa ba cái.
Không một ai mở cửa, bé lại gõ thêm 3 cái nữa, vẫn không một ai ra mở cửa cho Lâm Huy.
Lúc định gõ tiếp thì cánh cửa chợt mở ra, đối diện với mặc bé là cái eo săn chắc của thanh niên
Sau đó, Lâm Huy được Kiều Túc nhấc lên. Hắn mới tắm rửa xong đã nghe thâý tiếng gõ cửa bên ngoài, hắn định để người ta đợi rồi đi nhưng vô tình Kiều Túc nhìn ra cửa sổ thấy cái tai thỏ nhỏ cùng thân ảnh thấp bé.
Hắn thầm nghĩ để bé đừng mình vậy kẻo ai bắt mất bé đi sao vì vậy mà hắn mới đi xuống mở cửa.
Đối diện với đôi mắt to tròn trong veo của nhóc con, bầu má phúng phính quyến rũ tay hắn chạm vào.
"Nhóc đến đây làm gì? Hửm?" Thanh âm sáng sớm của Kiều Túc có chút khàn khàn gợi cảm.
"Mẹ em kêu em sang đây mời anh ăn cơm ạ." Giọng nói trẻ con vang lên, hai cánh tay nhỏ quàng qua ôm cổ Kiều Túc.
Hắn ta được nhóc ôm liền nghe thấy mùi sữa trên người bé. Ngửi rất thích liền ấp mặt vào cổ bé hít vài hơi.