Chương 43: Ngoại truyện
Từ sau khi Phan Linh gặp thanh niên nhà Âu Dương - anh trai của Song Tư, cả hai dần có cảm tình với nhau.
Phan Linh cũng dần thay đổi vẻ ngoài, bằng việc nhuộm lại mái tóc thành màu đen. Tính tình cũng trở nên dịu dàng hơn.
Sau vài tháng hẹn hò, hai người đều dẫn đối tượng về nhà của nhau.
Nhà của Phan Linh thì đồng ý, nhưng mà nhà Âu Dương có chút rắc rối.
Hôm đấy, chỉ có bố mẹ lẫn ông của Song Tư đều đồng ý.
Riêng Nhan Tư vẫn còn nhớ Phan Linh đã tặng cho bản thân một cái tát.
Nhan Tư nói:
- Chị… chị.
Song Tư từ bếp đi ra, thấy một cô gái đứng nấp sau anh trai của mình. Cô bèn tới hỏi rõ mọi chuyện, rồi kéo Nhan Tư về phía mình như muốn bảo vệ.
Anh trai của Song Tư nói:
- Hai em có thể tha cho chị dâu được không?. Anh thấy cô ấy biết lỗi của mình rồi mà.
Song Tư và Nhan Tư đều hứ một tiếng.
Anh trai của Song Tư thấy vậy liền an ủi Phan Linh.
Phan Linh cũng biết rằng, sắp tới sẽ khó khăn cho cô rồi.
Phan Linh nói:
- Chị chỉ cần sửa sai là được đúng không hai em?.
Song Tư nói:
- Chỉ cần Nhan Tư hết giận là được. Em không có ý kiến.
Phan Linh chỉ khẽ gật đầu.
Từ đó, mỗi lẫn Phan Linh đến chơi đều mang rất nhiều đồ ăn, thức uống còn có cả mỹ phẩm nữa. Cô gái nào mà không thích làm đẹp chứ?. Song Tư và Nhan Tư sáng mắt nhìn đồ trang điểm.
Phan Linh nói:
- Chỗ chị còn nhiều lắm. Hai em cứ dùng thoải mái.
Quan hệ giữa Phan Linh cùng Nhan Tư tốt dần lên.
Hôm đó, Nhan Tư đi chợ giữa đường gặp mấy tên côn đồ trêu chọc các thứ.
Nhan Tư được một phen sợ hãi, vì trời lúc đó đã tối rồi.
Ở nhà, Song Tư cùng Phan Linh sốt hết cả ruột mau chóng ngự kiếm đi tìm.
Đến nơi, thấy Nhan Tư bị bao vây ở giữa. Song Tư trực tiếp hạ xuống đánh từng tên một.
Phan Linh cũng thế vừa đánh vừa nói:
- Em gái lại đây, để chị cho chúng nó một bài học.
Phan Linh nói tiếp:
- Mới có Trúc Cơ mà giám bắt nạt Kim Đan. Nhan Tư à, em quá hiền rồi đó. Gặp bọn này là phải tẩn một trận cho chúng chừa. Cô vừa nói vừa bẻ tay răng rắc.
Nhan Tư nghe lời, liền tẩn một tên rồi hai tên cho đến khi cả bọn đã nằm bẹp dưới đất xin tha.
Nhan Tư nói:
- Thật thoải mái, lâu lắm rồi em chưa giãn gân cốt.
Song Tư nói:
- A Tư không bị thương chứ?. Cô xoay trái xoay phải người Nhan Tư.
Nhan Tư nói:
- Tớ không sao. Chúng ta về nhà thôi.
Phan Linh nói:
- Hôm nay chị chiêu đãi hai đứa nha.
Song Tư và Nhan Tư nhanh chóng gật đầu. Phan Linh nấu ăn rất ngon. Bảo sao anh của Song Tư không đổ mới lạ.
Ba chị em liền mang đồ về, rồi chế biến món ăn. Trong chốc lát, mùi hương hấp dẫn lan tỏa khắp phòng bếp.
Anh của Song Tư vừa về đến nhà đã thấy mùi thơm từ bếp tỏa ra.
Anh bước vào bếp, ôm Phan Linh từ đằng sau.
Anh của Song Tư nói:
- A Linh đang nấu món gì vậy?. Thơm quá.
Phan Linh đỏ mặt nói:
- Ở đây còn hai em đấy.
Anh của Song Tư nói:
- Hai em đã ra ngoài phòng khách rồi. Cho anh ôm tí thôi.
Phan Linh để cho anh ôm. Ở ngoài cửa bếp, Song Tư cùng Nhan Tư nhìn trộm.
Bố của Song Tư đi vào thấy một màn mặn nồng, không nói gì lặng lẽ đi ra để bọn trẻ tự nhiên.
Hai người ôm nhau một lúc lâu mới buông ra. Song Tư cùng Nhan Tư vui vẻ xếp đồ ăn lên bàn. Cả gia đình ngồi ăn, nhìn hai đôi kia nhiệt tình gắp đồ ăn cho nhau.
Sau đấy vài năm, Phan Linh và Nhan Tư chính thức là con dâu của nhà Âu Dương.
Ngày thành thân của Phan Linh và Nhan Tư có Lam Nguyệt và thành viên của lớp Song Tư, Nhan Tư đến. Vô Khuê vì mang thai nên Lam Nguyệt không cho cô đi dự.
Phan Linh và Song Tư tửu lượng cao, nên chỗ rượu vang này không làm hai cô say. Nhưng Nhan Tư thì khác, uống được vài ly đã ngủ rồi. Báo hại Song Tư bế Nhan Tư về phòng gấp.
Anh trai của Song Tư thì tiếp khá nhiều khách, vì thế đến lúc sẩm tối đầu óc anh đã quay cuồng rồi lên phòng tìm vợ. Giờ anh chỉ muốn ngủ một giấc.
Phan Linh thấy anh đã khá say, liền đỡ vào trong phòng đóng cửa lại. Sau đó, thì cả hai ôm nhau ngủ tới sáng hôm sau.
Một tháng sau, Phan Linh cùng Nhan Tư xanh mặt từ trong nhà tắm đi ra.
Nhan Tư nói:
- Song Tư, chúng ta có con rồi. Cô giơ chiếc que thử thai ra, trên đó hiện rõ hai vạch căng đét.
Song Tư nhìn chiếc que thử thai,rồi nhìn Nhan Tư bế cô lên xoay một vòng.
Nhan Tư nói:
- Chóng mặt quá, thả Nhan Tư xuống.
Song Tư nói:
- Không được. Có con phải giữ gìn cẩn thận.
Anh của Song Tư cũng vui mừng không kém, anh vòng tay ôm lấy Phan Linh.
Đại gia đình Âu Dương - Phan - Nhan mở tiệc để chung niềm vui, nhưng vui nhất vẫn là nhà Phan Linh. Bởi nhà cô chỉ có cô là con một, có thêm chắt thì còn gì bằng.
Phan Linh cũng dần thay đổi vẻ ngoài, bằng việc nhuộm lại mái tóc thành màu đen. Tính tình cũng trở nên dịu dàng hơn.
Sau vài tháng hẹn hò, hai người đều dẫn đối tượng về nhà của nhau.
Nhà của Phan Linh thì đồng ý, nhưng mà nhà Âu Dương có chút rắc rối.
Hôm đấy, chỉ có bố mẹ lẫn ông của Song Tư đều đồng ý.
Riêng Nhan Tư vẫn còn nhớ Phan Linh đã tặng cho bản thân một cái tát.
Nhan Tư nói:
- Chị… chị.
Song Tư từ bếp đi ra, thấy một cô gái đứng nấp sau anh trai của mình. Cô bèn tới hỏi rõ mọi chuyện, rồi kéo Nhan Tư về phía mình như muốn bảo vệ.
Anh trai của Song Tư nói:
- Hai em có thể tha cho chị dâu được không?. Anh thấy cô ấy biết lỗi của mình rồi mà.
Song Tư và Nhan Tư đều hứ một tiếng.
Anh trai của Song Tư thấy vậy liền an ủi Phan Linh.
Phan Linh cũng biết rằng, sắp tới sẽ khó khăn cho cô rồi.
Phan Linh nói:
- Chị chỉ cần sửa sai là được đúng không hai em?.
Song Tư nói:
- Chỉ cần Nhan Tư hết giận là được. Em không có ý kiến.
Phan Linh chỉ khẽ gật đầu.
Từ đó, mỗi lẫn Phan Linh đến chơi đều mang rất nhiều đồ ăn, thức uống còn có cả mỹ phẩm nữa. Cô gái nào mà không thích làm đẹp chứ?. Song Tư và Nhan Tư sáng mắt nhìn đồ trang điểm.
Phan Linh nói:
- Chỗ chị còn nhiều lắm. Hai em cứ dùng thoải mái.
Quan hệ giữa Phan Linh cùng Nhan Tư tốt dần lên.
Hôm đó, Nhan Tư đi chợ giữa đường gặp mấy tên côn đồ trêu chọc các thứ.
Nhan Tư được một phen sợ hãi, vì trời lúc đó đã tối rồi.
Ở nhà, Song Tư cùng Phan Linh sốt hết cả ruột mau chóng ngự kiếm đi tìm.
Đến nơi, thấy Nhan Tư bị bao vây ở giữa. Song Tư trực tiếp hạ xuống đánh từng tên một.
Phan Linh cũng thế vừa đánh vừa nói:
- Em gái lại đây, để chị cho chúng nó một bài học.
Phan Linh nói tiếp:
- Mới có Trúc Cơ mà giám bắt nạt Kim Đan. Nhan Tư à, em quá hiền rồi đó. Gặp bọn này là phải tẩn một trận cho chúng chừa. Cô vừa nói vừa bẻ tay răng rắc.
Nhan Tư nghe lời, liền tẩn một tên rồi hai tên cho đến khi cả bọn đã nằm bẹp dưới đất xin tha.
Nhan Tư nói:
- Thật thoải mái, lâu lắm rồi em chưa giãn gân cốt.
Song Tư nói:
- A Tư không bị thương chứ?. Cô xoay trái xoay phải người Nhan Tư.
Nhan Tư nói:
- Tớ không sao. Chúng ta về nhà thôi.
Phan Linh nói:
- Hôm nay chị chiêu đãi hai đứa nha.
Song Tư và Nhan Tư nhanh chóng gật đầu. Phan Linh nấu ăn rất ngon. Bảo sao anh của Song Tư không đổ mới lạ.
Ba chị em liền mang đồ về, rồi chế biến món ăn. Trong chốc lát, mùi hương hấp dẫn lan tỏa khắp phòng bếp.
Anh của Song Tư vừa về đến nhà đã thấy mùi thơm từ bếp tỏa ra.
Anh bước vào bếp, ôm Phan Linh từ đằng sau.
Anh của Song Tư nói:
- A Linh đang nấu món gì vậy?. Thơm quá.
Phan Linh đỏ mặt nói:
- Ở đây còn hai em đấy.
Anh của Song Tư nói:
- Hai em đã ra ngoài phòng khách rồi. Cho anh ôm tí thôi.
Phan Linh để cho anh ôm. Ở ngoài cửa bếp, Song Tư cùng Nhan Tư nhìn trộm.
Bố của Song Tư đi vào thấy một màn mặn nồng, không nói gì lặng lẽ đi ra để bọn trẻ tự nhiên.
Hai người ôm nhau một lúc lâu mới buông ra. Song Tư cùng Nhan Tư vui vẻ xếp đồ ăn lên bàn. Cả gia đình ngồi ăn, nhìn hai đôi kia nhiệt tình gắp đồ ăn cho nhau.
Sau đấy vài năm, Phan Linh và Nhan Tư chính thức là con dâu của nhà Âu Dương.
Ngày thành thân của Phan Linh và Nhan Tư có Lam Nguyệt và thành viên của lớp Song Tư, Nhan Tư đến. Vô Khuê vì mang thai nên Lam Nguyệt không cho cô đi dự.
Phan Linh và Song Tư tửu lượng cao, nên chỗ rượu vang này không làm hai cô say. Nhưng Nhan Tư thì khác, uống được vài ly đã ngủ rồi. Báo hại Song Tư bế Nhan Tư về phòng gấp.
Anh trai của Song Tư thì tiếp khá nhiều khách, vì thế đến lúc sẩm tối đầu óc anh đã quay cuồng rồi lên phòng tìm vợ. Giờ anh chỉ muốn ngủ một giấc.
Phan Linh thấy anh đã khá say, liền đỡ vào trong phòng đóng cửa lại. Sau đó, thì cả hai ôm nhau ngủ tới sáng hôm sau.
Một tháng sau, Phan Linh cùng Nhan Tư xanh mặt từ trong nhà tắm đi ra.
Nhan Tư nói:
- Song Tư, chúng ta có con rồi. Cô giơ chiếc que thử thai ra, trên đó hiện rõ hai vạch căng đét.
Song Tư nhìn chiếc que thử thai,rồi nhìn Nhan Tư bế cô lên xoay một vòng.
Nhan Tư nói:
- Chóng mặt quá, thả Nhan Tư xuống.
Song Tư nói:
- Không được. Có con phải giữ gìn cẩn thận.
Anh của Song Tư cũng vui mừng không kém, anh vòng tay ôm lấy Phan Linh.
Đại gia đình Âu Dương - Phan - Nhan mở tiệc để chung niềm vui, nhưng vui nhất vẫn là nhà Phan Linh. Bởi nhà cô chỉ có cô là con một, có thêm chắt thì còn gì bằng.