Chương : 142
” Vì sao trốn tránh ta?” Vân Hàm Phong vẻ mặt âm trầm tới gần Vân Tả Ý.
” Nói! Vì sao không trả lời ? Ngươi rõ ràng biết ta yêu ngươi, ngươi không thể nhận, ta có thể cho ngươi thời gian nhận, nhưng vì sao ngươi phải trốn tránh ta?” Vân Hàm Phong thần sắc ẩn ẩn vẻ điên cuồng.
Vân Tả Ý nhắm mắt, lại mở mắt, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh:” Phụ thân, ngài nhìn rõ ràng chứ, trước mặt chính là con của ngài, mà ngài là phụ thân của hắn. Ngài cùng ta, đều đã có vợ có con, ngài dựa vào cái gì nói lời yêu? Dựa vào cái gì muốn ta đáp lại?”
” Ngươi……” mặt Vân Hàm Phong lập tức biến trắng bệch. Hắn vươn tay chậm rãi vuốt ve hai má Vân Tả Ý, thình lình nở ra một nụ cười quyết tuyệt đến tàn nhẫn:” Ngươi thật sự nghĩ như vậy sao? Nhưng là ta……thầm nghĩ phải có ngươi, mặt khác đều không sao cả.” Trong giọng nói kiên định không thể nghi ngờ. Đúng vậy, đều không sao cả, cho tới nay hắn duy nhất quan tâm chỉ có Ý nhi mà thôi.
” Ngươi……” Vân Tả Ý quả thực không thể tin được, hắn cư nhiên được đến câu trả lời như vậy.
Vân Hàm Phong lấy ngón tay tinh tế vuốt ve hai má Vân Tả Ý, thỏa mãn cảm thụ xúc cảm nhẵn nhụi:” Cho nên, mấy vấn đề này ngươi cũng không cần lo lắng. Ngươi chỉ cần đáp lại tình cảm ta là được .” Nói xong, cúi người hôn lên môi Tả Ý.
” Ngô…ngươi như vậy…liền….không sợ ….Vân gia.. bị hủy.” Vân Tả Ý giãy dụa đi ra, thở hổn hển nói.
” A, căn cơ Vân gia chỉ khởi vài chuyện xấu là bị đánh hạ sao? ” Vân Hàm Phong cười nói:” Hơn nữa, vì ngươi, dù Vân gia bị hủy có ngại gì.”
” Ngươi, ngươi điên rồi.” Vân Tả Ý nghẹn lời, thần tình đỏ bừng, cũng không biết là tức giận hay là xấu hổ.
” Ha ha đúng vậy, ta điên rồi. Ta từ ngày ngươi sinh ra liền điên rồi……”
” Cái gì? Ngày ta sinh ra ?” Vân Tả Ý đột nhiên cảm thấy Vân Hàm Phong nói đùa.
” A, Ý nhi còn không biết đi, ta ở thời điểm ngươi mới ra sinh liền đã yêu ngươi. Thế nào, nhất định rất không ngờ tới đi? Yêu một trẻ sơ sinh, có phải bị dọa đến hay không?” Vân Hàm Phong ôn nhu nhìn chăm chú vào Vân Tả Ý . Vân Tả Ý hiện tại đã bị lời nói của Vân Hàm Phong hoàn toàn đả kích choáng váng.
Vân Hàm Phong luôn luôn bình tĩnh nhìn nên tự nhiên bắt được vẻ mặt hiếm thấy này của Vân Tả Ý, không khỏi càng cảm thấy đáng yêu. Hiện tại tình cảm của hắn đã thổ lộ cho Ý nhi biết, cho nên không còn bận tâm bắt đầu khải thủy thâu hương……
” Ưm… Ưm….. Buông ra…… Ưm….. Ngươi…… Buông……”
Hiện tại như thế nào có thể buông tha chứ. Muốn cho Ý nhi chấp nhận hắn, chờ đợi là tiêu cực, là không có khả năng mà phải chủ động xuất kích. Nghĩ như vậy, Vân Hàm Phong hôn càng hăng say, thẳng đem tài hôn cao siêu của mình phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, cũng đem không có kinh nghiệm hôn môi -Vân Tả Ý- choáng váng mê mê……
Nhìn người yêu xụi lơ nằm trong ngực mình, hai mắt khép hờ, tóc dài bay ra, đôi môi đỏ mọng duyên dáng bị chính mình hôn đến sưng thũng, Vân Hàm Phong cảm thấy dục vọng lập tức thăng lên chưa từng có, quá mãnh liệt.
Vân Tả Ý nhíu nhíu đôi mi thanh tú, cảm thấy bụng dưới có đồ vật gì đó chỉ vào phi thường khó chịu, trong đầu không còn nhiều lắm tế bào thanh tỉnh mơ mơ màng màng cố gắng tự hỏi. Cái gì vậy?
Vân Hàm Phong thấy Vân Tả Ý sắp thanh tỉnh, vội vàng áp thêm nụ hôn, thành công đem thần trí Vân Tả Ý nhập lại trong hỗn độn. Đồng thời hắn dìu Vân Tả Ý thong thả hướng về phòng ngủ mà khồng hề kinh động đến Vân Tả Ý……
Bị áp đảo xuống giường, tâm cảnh giác mãnh liệt cuối cùng kéo Vân Tả Ý từ trong hỗn độn tỉnh táo lại. Nhận rõ hiện tại trạng thái của mình, Vân Tả Ý nghiến răng nghiến lợi nói với Vân Hàm Phong: “Buông – ra –”
Vân Hàm Phong dừng những động tác hôn trên người Vân Tả Ý, rút ra bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Vân Tả Ý, nhưng thân thể vẫn chặt chẽ chế trụ hành động của người yêu, bất chấp Vân Tả Ý giãy dụa như thế nào đều vô ích.
” Ý nhi ……” Vân Hàm Phong vẫn ôn nhu như trước. Bất quá Vân Tả Ý đã nhận ra hương vị nguy hiểm trong đó, bất giác khẩn trương lên. Sao từ trước tới giờ hắn không cảm thấy phụ thân quá nguy hiểm chứ ?
” Ngươi, ngươi muốn làm gì?”
” Không có gì. Nhưng Ý nhi, ta đột nhiên phát hiện trước kia chúng ta ở chung với nhau quá mức thủ lễ. Nó hiện tại đã trở thành chướng ngại của chúng ta.” Nếu đáy lòng Ý nhi thủy chung đem ta trở thành phụ thân, quan hệ của chúng ta sao tiến triển được chứ ?
Vân Tả Ý tuy rằng tình cảm trì độn, nhưng cũng không phải kẻ ngu ngốc. Lời này ám chỉ gì hắn đều nghe hiểu, lập tức trợn mắt nhìn Vân Hàm Phong :” Ngươi, buông!”
“ Ngươi cho rằng ta sẽ buông sao?” Vân Hàm Phong nói xong, liền cúi đầu chuyên tâm giải thoát quần áo Vân Tả Ý, không thèm nói tiếp.
” Ngươi……”
Vân Hàm Phong đột nhiên cảm thấy một trận mê muội mãnh liệt, hệ thống phòng ngự tự thân lập tức chống cự lại. Mất một phen khí lực sau, cảm giác mê muội mới dần dần tiêu thất. Ha ha, nguyên lai là tinh thần công kích a. ” Ta cũng không biết tinh thần lực của Ý nhi lại cường đến vậy.” Vân Hàm Phong mỉm cười càng phát ra ôn nhu, hôn lên hai má Vân Tả Ý. Không ngờ Ý nhi có tinh thần lực cường đại đến thế, nhưng dù vậy lúc này Ý nhi chỉ sử dụng lực thương tổn nhỏ nhất đến công kích hắn sao ?
Tinh thần lực tuy rằng lực phá hoại vật lý không mạnh, nhưng mọi người đều biết đối với vật còn sống sẽ tạo thương tổn rất lớn. Nếu toàn lực phát động, người hoặc động vật bị công kích, nhẹ thì vĩnh viễn mất đi thần trí, nặng thì đương trường tử vong. Ha ha, Ý nhi cho dù đến bây giờ vẫn băn khoăn lo lắng cho hắn,hắn có thể nào không mừng chứ……
” Ngươi…… nhìn cái gì……” giọng nói của Vân Tả Ý đã có chút hổn hển. Công kích mất đi hiệu lực đã đủ làm hắn thất vọng, tên nam nhân đáng giận được xưng hô là phụ thân này cư nhiên còn vẻ mặt vui sướng không ngừng dùng nước miếng ghê tởm hắn. Càng làm cho hắn căm tức chính là cặp mắt màu lam kia không ngừng nhìn, làm cho hắn có cảm giác chính mình bị hoàn toàn xem thấu, dường như việc mình làm hoàn toàn là đứa nhỏ đùa giỡn mà thôi.
” Ha ha, không có gì, chỉ đột nhiên cảm thấy Ý nhi thật đáng yêu a.” Vân Hàm Phong nói xong lại ở đôi mắt giận xinh đẹp của Vân Tả Ý hôn vài cái.
“Cút”
Vân Hàm Phong bị Vân Tả Ý đột nhiên xuất ra lời thô bạo mà ngẩn người, nhưng lập tức cười lớn ” Ý nhi , nói chuyện thô tục không tốt nha, hẳn là phải hảo hảo trừng phạt.” Nói xong áp lên.
” Ưm Ưm…… Buông…… Ưm…… Ưm……”
……