Chương : 147
Nhẫn nhịn tính tình xuống, hắn bắt đầu làm. Nhưng hắn càng xem càng bốc hỏa trong đầu. Cho dù tu dưỡng vô cùng tốt, hắn cũng nhịn không được muốn mắng người, hơn nữa cách đó không xa phòng ốc ồn ào trang hoàng làm cho tâm tình hắn càng thêm phiền táo.
Bốn phía đột nhiên vang lên tiếng hoan hô. Thôi Gia Quân không rõ nên ngẩng đầu xem, thấy mọi người đều cực kỳ hưng phấn, còn có không ít người đã bắt đầu thu dọn đồ đạc bỏ đi. Hắn không khỏi tùy tiện bắt lấy một người đi ngang qua, hỏi: “ Chuyện gì thế?”
Bị nắm là một nữ viên chức , nàng đỏ mặt nhìn Thôi Gia Quân nhỏ giọng đáp:” Quản lí nói hôm nay nơi đây toàn bộ được nghỉ và sửa chữa lại, cho nên chúng ta được tan tầm sớm.”
” A, như vậy a, cảm ơn cô.” Thôi Gia Quân tươi cười hoàn mỹ.
” Không, không cần cảm tạ……” Nữ viên chức mặt càng đỏ hơn……
Nếu có thể tan tầm sớm, Thôi Gia Quân đương nhiên vui vẻ đáp ứng. Hắn nhanh chóng thu thập đồ rồi theo dòng người đi về thang máy. Về phần sửa chữa kế hoạch kia, hắn đã nghĩ kỹ lắm. Một người bình thường trong hai ngày là không có khả năng một mình làm tốt, cho dù làm việc không ăn không uống cũng thế. Nếu hắn làm xong sẽ khiến cho người khác hoài nghi, sẽ ảnh hưởng đến ý tưởng muốn ẩn thân của hắn, cho nên đối sách tốt nhất chính là ấn theo tốc độ bình thường của mình mà thong thả hoàn thành. Đương nhiên ở mặt ngoài nhất định phải làm như thật sự cố gắng, thật sự khắc khổ, làm cho tên Mã Văn chết tiệt kia nhìn đến thích mới thôi. Như vậy về sau Mã Văn sẽ không đối xử quá đáng với mình nữa, tối thiểu sẽ không lấy cớ đuổi mình đi……
Nhưng ông trời tựa hồ luôn không muốn Thôi Gia Quân được như ý.
” Gia Quân”. Một tiếng ‘Gia Quân’ kêu kiều mỵ đột ngột vang lên sau lưng. Lục Quyên không biết khi nào thì xuất hiện trước mặt, nhìn hắn và thi triển mị lực của mình. Đương nhiên thảm hại hơn chính là hắn đồng thời cũng thấy được Mã Văn không ngừng run run cơ mặt……
” Gia Quân . Ngươi đã tan tầm rồi sao? Ngày đầu tiên đi làm đã quen chưa? Như vậy đi. Ngươi chờ ta một lát, ta mời ngươi đi ăn bữa tối được không? ” Lục Quyên háo sắc nhìn chằm chằm vào gương mặt anh tuấn của Thôi Gia Quân, không nhìn đến Mã Văn cách đó không xa. Bất quá Thôi Gia Quân rất rõ ràng thấy được cơ mặt Mã Văn co giật.
” Ách, a, ta, ta còn có việc gấp, lần sau ta mời ngươi đi.” Thôi Gia Quân nóng lòng thoát thân, xem ra ngày mai hắn phải tỏ vẻ thê thảm hơn nữa.
” Như vậy a……” Lục Quyên nghe xong rất thất vọng, cười gượng :” Vậy ngươi nhất định phải nhớ nhé, nếu ngươi quên thì……” Lục Quyên nói xong giả bộ uy hiếp nói.
” Nhất định nhất định, nhất định sẽ không quên, ta đi trước đây.” Thôi Gia Quân vừa nói vừa đi nhanh, quả thật muốn lau mồ hôi lạnh. Đại tiểu thư, tuy rằng ngươi rất đáng yêu, nếu ở thời điểm khác ta không ngại cùng người giao lưu tình cảm. Nhưng hiện tại ngươi không thấy tên Mã Văn kia đã muốn mau bạo phát sao? Tuy rằng nhìn bộ dáng hắn ăn nghẹn rất khoái trá a, nhưng ngày mai sẽ…..
” Uy. Uy. Tên chết tiệt, sao đi nhanh như vậy chứ? Ta cũng sẽ không ăn ngươi……” Hừ, ta quả thật muốn ăn ngươi…… Lần này thả đi, lần sau ngươi đừng mong chạy trốn, người bị bổn cô nương nhắm trúng chưa bao giờ thoát khỏi đâu……
…………
Lúc Gia Quân đi vào tầng 60, rõ ràng phát hiện nơi này khác hẳn ngày hôm qua . Ừ, dường như cửa sổ sạch sẽ hơn, sàn nhà càng sáng bóng hơn, mọi thứ đều trong đến nỗi soi gương được; mặt khác, không khí khá tĩnh lặng. Ngày hôm qua còn có thể thỉnh thoảng nghe được một hai người nói nhỏ, nhưng hôm nay thật sự rất yên lặng. Theo bản năng, hắn nhìn về gian phòng cấm đã thay đổi kiểu dáng trở thành văn phòng cao cấp. ” Đại nhân vật” đã tới rồi sao?
Có thể bởi vì có đại nhân vật áp trận cho nên hôm nay tuy bộ dáng Mã Văn rất muốn tìm đến giáo huấn hắn, nhưng chung quy không có quá phận, chẳng qua thỉnh thoảng đến trước mặt hắn chỉ điểm hai câu. Giống như hiện tại……
” Hừ khụ.. khụ… Thôi Gia Quân , ngày hôm qua cho ngươi sửa chữa bản thảo, tiến độ thế nào?” Mã Văn híp đôi mắt nhỏ hỏi.
” Còn rất nhiều chỗ chưa làm xong. Quản lí, ta sẽ cố gắng.” Thôi Gia Quân bất đắc dĩ ngẩng đầu cười đáp. Nên tới trốn không xong a.
” Ừ, làm cho tốt vào. Người trẻ tuổi kinh nghiệm không đủ, có rất nhiều sự việc không thể lý giải, ta hiểu lắm. Nếu ngươi không hiểu, nhất định phải hỏi nhiều, đương nhiên cũng có thể tới hỏi ta, không cần không hiểu mà giả bộ hiểu. Nếu đến lúc đó xảy ra vấn đề, ta bảo vệ không được ngươi đâu…… Ừm khụ khụ, Lâm Gia Quân , rót cho ta ly nước.” Mã Văn nói lâu như vậy, cảm thấy miệng hơi khô, bởi vậy không chút khách khí chỉ huy Thôi Gia Quân.
” A, thật…… vâng.” Thôi Gia Quân sửng sốt một hồi mới phản ứng lại Mã Văn là muốn hắn đi rót nước. Nghĩ đến Thôi đại thiếu gia lớn như vậy còn chưa từng có người dám ra lệnh cho hắn làm này làm kia, mặc dù có chút không muốn nhưng hắn vẫn nhịn xuống. Hiện tại hắn cũng không phải là đại thiếu gia, chỉ là tiểu viên chức, tuy rằng rót nước không ở trong phạm vi chức trách, nhưng người lãnh đạo trực tiếp yêu cầu hắn có thể không tuân sao. Có điều Mã Văn không phải có trợ lý riêng của mình sao?
” Quản lí, nước đến đây.”
Mã Văn tiếp nhận , chậm rãi nhấm nháp một chút, lập tức nhăn mi,” Rất lạnh, ngươi có thể rót ly khác không?”
“…… Ta đổi ly khác .”
Lần này Mã Văn không có bắt nạt, cẩn thận uống hai ngụm sau đó đặt ly xuống, tiếp tục hảo ngôn khuyên bảo Thôi Gia Quân:” Lâm Gia Quân , ngươi là người mới, nên cùng với nhóm nhân viên cũ đánh bắt quan hệ tốt. Bình thường nên nhiệt tình một chút, nhìn đến ai cần gì phải chủ động đi lên hỗ trợ, mới có lợi cho ngươi……”
Mã Văn những lời này nghe như muốn tốt cho Thôi Gia Quân, kỳ thật phi thường âm độc. Hắn đây là là ám chỉ nhân viên khác có thể tùy ý sai khiến Thôi Gia Quân. Nếu là quản lí bày mưu đặt kế, loại này có thể lấy lòng quản lí, công việc lại thoải mái, ai không nguyện ý chứ. Dù sao, vốn có rất nhiều nam nhân viên khá ghen tị Thôi Gia Quân, bởi vậy Mã Văn đi không bao lâu, Thôi Gia Quân liền cơ hồ không ngừng bị nhờ vã:
” Lâm Gia Quân , ngươi giúp ta đem phân văn kiện này đưa đến tầng 65.”
” Giúp ta rót ly nước được không……”
” Ta nhất thời đi không được, ngươi giúp ta đưa đến……”
” Giúp ta phân loại ……”
” Đây là muốn tặng cho Dương thư ký, hắn ở tầng 52……”
” Ngươi giúp ta xem một chút……”
Tóm lại bọn họ nhờ giúp đỡ dường như vô cùng vô tận, bất quá những người này đại bộ phận đều là nam viên chức, nữ viên chức đa số đau lòng cho Thôi Gia Quân mà không có chỉ thị hắn, ngược lại có phần không hài lòng trước hành vi của họ. Nhưng trong đó cũng có chút cô nương mê nam sắc, muốn được thân cận Thôi Gia Quân hơn, thi nhau nhờ Thôi Gia Quân tới tới lui lui, cuối cùng cũng hiểu được mình làm quá phận mới ngượng ngùng dừng lại……
Không ai thấy bên ngoài khuôn mặt tươi cười lộ vẻ hiền lành của Thôi Gia Quân, ánh mắt ở chỗ sâu trong lạnh như băng . Mã… Văn… ngươi khả ngàn vạn lần đừng rơi xuống tay ta……
……