Chương : 53
Khiếu Minh nhất thời phản ứng không kịp, chỉ có thể ngơ ngác nhìn người ngoài cửa. Nam nhân diện mạo tuấn mỹ tuyệt luân, mỗi một đường cong đều như được làm từ đệ nhất đại sư điêu khắc. Tóc màu xanh lam bóng mượt vô cùng như ẩn ẩn sáng màu kim loại, nhìn qua rất lạnh rất cứng rắn; đôi đồng tử màu lam lạnh băng làm cho hắn chân chính kiến thức cái gì gọi là không giận mà uy, sâu không thấy đáy. Khiếu Minh chỉ liếc mắt một cái đã cuống quít đem ánh mắt chuyển khai; tuy rằng hắn tự nhận không phải người nhát gan, nhưng hắn thật sự không có dũng khí cùng đối mắt với ánh mắt của người kia; trên người nam nhân, quần áo giống miêu tả trong tờ báo bát quái. Tóc xanh mắt xanh, hơn nữa quần áo giống như đúc, hiện tại lại vừa lúc xuất hiện ở nơi có mặt Vân hội trưởng, hắn không cho đây là trùng hợp. Khiếu Minh tự đáy lòng đã nhận định nam nhân này chính là thần bí tình nhân của Vân hội trưởng.
Khiếu Minh lại hồi tưởng đến đánh giá vừa rồi, thật đúng là tuấn mỹ hiếm thấy a, khí chất bất phàm. Tuy liên minh cơ hồ không có người lớn lên khó coi, bọn họ đều là tuấn nam mỹ nữ, nhưng đẹp trai đến như vậy cũng rất ít gặp, chỉ có nhân tài như thế mới có thể xứng đôi với Vân hội trưởng. Khiếu Minh không khỏi toát ra ý nghĩ này.
Vân Hàm Phong cùng viện trưởng học viện trao đổi với nhau xong thì đi tìm Vân Tả Ý, do không biết đường nên tìm người hỏi một chút. Tuy Hàm Phong không cố ý biểu hiện ra, nhưng hàng năm ở địa vị cao hắn đã dưỡng thành khí thế, làm cho người bị hắn hỏi đường không một ai dám không thành thành thật thật chỉ dẫn. Mất rất ít công phu, Vân Hàm Phong đã tìm tới chỗ Vân Tả Ý, đứng trước cửa phòng đang chuẩn bị đẩy, đã có người trước hắn mở ra. Đi ra là một thiếu niên trông rất sáng sủa, đại khái không nghĩ tới ngoài cửa sẽ có người nên đứng bất động duy trì tư thế mở cửa nửa ngày cũng không nhúc nhích. Bất quá mục tiêu của Hàm Phong không phải là hắn, Vân Hàm Phong lướt qua thiếu niên, tầm mắt trước tiên liền tìm được người trong lòng, ánh mắt hiện lên vẻ nhu hòa.
” Ý nhi .” Vân Hàm Phong đi đến bên Vân Tả Ý.
Vân Tả Ý nhìn phụ thân, nhớ tới tờ báo vừa rồi, hơi hơi có điểm mất tự nhiên, nhưng rất nhanh liền bình thường trở lại. Phụ thân hắn cũng là người nổi tiếng, khẳng định nháo quá không ít chuyện scandal, hẳn sẽ không để ý. Vẻ mặt tự nhiên, Tả Ý đưa trả tờ báo cho Tây Lâm :” Ta không có chuyện gì, có thể đi rồi, phụ thân.”
Oanh, hiển nhiên những lời này uy lực thật lớn. Nhất là hai chữ cuối cùng, đem các loại ảo tưởng tình tiết ướt át đang ở trong lòng bọn họ oanh tạt không còn một mảnh, thẳng đến khi Vân Tả Ý cùng Vân Hàm Phong đi ra phòng ngủ mới phản ứng lại.
Khiếu Minh nháy mắt mấy cái, giống như là muốn xác định vừa rồi hắn nghe được câu nói kia không phải ảo giác, lo lắng hỏi Tây Lâm :” Vừa rồi ta không có nghe sai chứ?”
Tây Lâm mê mang hỏi:” Ngươi cũng nghe thấy sao?”
Khiếu Minh nghe Tây Lâm nói như vậy chỉ biết lời vừa rồi tuyệt đối không phải ảo giác, cảm khái nói:” Thật không nghĩ tới bọn họ là cha con a.”
” Đúng vậy, tuyệt đối không giống.” Tây Lâm đồng ý đáp. Dù sao Vân Tả Ý có tóc đen mắt đen, Vân Hàm Phong lại mắt xanh tóc xanh lam, hai người hoàn toàn không có điểm tương tự, bình thường cha con luôn luôn có tóc và mắt giống nhau.
Khiếu Minh đột nhiên hưng phấn hẳn lên:” Đây chính là đại tin tức, đi, nhanh lên đi nói cho người khác nghe, nguyên lai tình nhân của Vân hội trưởng là cha hắn.” Nói xong liền kéo Tây Lâm chạy ra bên ngoài.
” Ai, ai, ngươi đừng nói kiểu đó dễ làm cho người ta hiểu lầm lắm…… Chậm một chút, Aizz, ngươi chậm một chút cho ta……” Tây Lâm dần dần bị bỏ xa.
Một mình ở lại phòng ngủ, Mạt Phi vẫn cúi đầu trầm tư, hắn cảm thấy nam nhân kia thực nhìn quen mắt, hắn tựa hồ đã gặp qua ở đâu, lại luôn mơ hồ nghĩ không ra…… Kỳ thật lúc Mạt Phi còn rất nhỏ từng được ông nội hắn, cũng chính là gia chủ lúc đó mang đi tham gia một yến hội. Yến hội kia Vân Hàm Phong cũng có tham dự. Hắn rất xa quan sát Vân Hàm Phong, bởi vì nhân vật chính trong yến hội là Vân Hàm Phong. Bình thường các gia chủ trong ấn tượng của hắn phải luôn bệ vệ, râu dài một bó to, lúc đó nhìn thấy trẻ tuổi tuấn mỹ _ Vân Hàm Phong, hắn rất giật mình, vì thế để lại ấn tượng sâu sắc, chẳng qua bởi vì cách xa lâu quá, hiện tại nhất thời không nhớ đến.