Chương 1
1
Như các ngươi đã biết, ta là một hoàng hậu.
Kiếp trước, vì để cho hoàng đế cảm thấy yên tâm, ta và quý phi Hạ Hồng Diệp như nước với lửa, không thể hoà hợp.
Sau khi nàng làm võ tướng, ta là đích nữ của tể tướng, hai chúng ta một văn một võ ở trong hậu cung đấu đá nhau kịch liệt.
Cứ nói như thế này đi, nếu nàng đi ra ngoài mà vấp ngã, nhất định sẽ nghi ngờ ta đã đổ sáp ở trước cửa cung của nàng.
Kỳ thật, hai chúng ta cũng không có đại thù gì, hậu cung tranh đấu không có thắng thua, chỉ xem nhà ai có thể gây trở ngại nhiều hơn ở tiền triều mà thôi.
Kiếp trước, ta bị gia tộc liên lụy, cẩu hoàng đế nói nể tình phu thê nên sẽ để cho ta toàn thây.
Trước khi ta c.hết, Hạ quý phi đặc biệt đến thăm ta một lần cuối cùng.
Nàng nói, ta là kẻ thua cuộc, nhưng nàng cũng không thắng.
Hậu vị mà ta để lại trống không, nàng không lấy được, ngược lại để cho đường muội Hạ Miên Miên của nàng nhặt được một món hời.
Nàng đích thân rót rượu cho ta: “Phụ thân ta giải giáp quy điền, đệ đệ ta bị gãy một chân. Hoàng thượng nói sẽ ban thưởng lớn, phong đường thúc làm Võ An hầu, còn để cho đường muội bất hòa với ta từ nhỏ làm hoàng hậu.”
*Giải giáp quy điền (解甲归田): Thành ngữ Trung Quốc. Nghĩa là thôi mặc áo giáp, về quê nhà làm ruộng vườn như người bình thường.
“Tạ Hoản Nhĩ, ta đấu với ngươi cả đời, cuối cùng lại làm giá y cho người khác.”
Theo lý mà nói, nàng đang tiễn đưa ta một lần cuối cùng, hai chúng ta còn tâm sự với nhau, đến c.hết liền tiêu tan ân oán thù hận.
Đợi sau khi ta uống rượu xong rồi c.hết, nàng sẽ trở về triển khai “Sóng gió hậu cung – Lần thứ hai” với đường muội của nàng, chuyện này xem như lật qua một trang mới.
Nhưng bất cứ chuyện gì cũng đều sợ kết quả ngoài ý muốn.
Ta đang suy nghĩ đến việc tạo dáng đứng uống rượu, không ngờ nữ quan bên người Hạ Hồng Diệp lại đẩy mạnh ta một cái, ta liền trực tiếp môi chạm môi thân mật cùng Hạ Hồng Diệp.
Lúc ta đang sùi bọt mép, Hạ Hồng Diệp đang trợn trắng mắt, trước khi c.hết trong lòng ta vẫn còn suy nghĩ: Dược tính độc này mạnh quá đi mất!
Như các ngươi đã biết, ta là một hoàng hậu.
Kiếp trước, vì để cho hoàng đế cảm thấy yên tâm, ta và quý phi Hạ Hồng Diệp như nước với lửa, không thể hoà hợp.
Sau khi nàng làm võ tướng, ta là đích nữ của tể tướng, hai chúng ta một văn một võ ở trong hậu cung đấu đá nhau kịch liệt.
Cứ nói như thế này đi, nếu nàng đi ra ngoài mà vấp ngã, nhất định sẽ nghi ngờ ta đã đổ sáp ở trước cửa cung của nàng.
Kỳ thật, hai chúng ta cũng không có đại thù gì, hậu cung tranh đấu không có thắng thua, chỉ xem nhà ai có thể gây trở ngại nhiều hơn ở tiền triều mà thôi.
Kiếp trước, ta bị gia tộc liên lụy, cẩu hoàng đế nói nể tình phu thê nên sẽ để cho ta toàn thây.
Trước khi ta c.hết, Hạ quý phi đặc biệt đến thăm ta một lần cuối cùng.
Nàng nói, ta là kẻ thua cuộc, nhưng nàng cũng không thắng.
Hậu vị mà ta để lại trống không, nàng không lấy được, ngược lại để cho đường muội Hạ Miên Miên của nàng nhặt được một món hời.
Nàng đích thân rót rượu cho ta: “Phụ thân ta giải giáp quy điền, đệ đệ ta bị gãy một chân. Hoàng thượng nói sẽ ban thưởng lớn, phong đường thúc làm Võ An hầu, còn để cho đường muội bất hòa với ta từ nhỏ làm hoàng hậu.”
*Giải giáp quy điền (解甲归田): Thành ngữ Trung Quốc. Nghĩa là thôi mặc áo giáp, về quê nhà làm ruộng vườn như người bình thường.
“Tạ Hoản Nhĩ, ta đấu với ngươi cả đời, cuối cùng lại làm giá y cho người khác.”
Theo lý mà nói, nàng đang tiễn đưa ta một lần cuối cùng, hai chúng ta còn tâm sự với nhau, đến c.hết liền tiêu tan ân oán thù hận.
Đợi sau khi ta uống rượu xong rồi c.hết, nàng sẽ trở về triển khai “Sóng gió hậu cung – Lần thứ hai” với đường muội của nàng, chuyện này xem như lật qua một trang mới.
Nhưng bất cứ chuyện gì cũng đều sợ kết quả ngoài ý muốn.
Ta đang suy nghĩ đến việc tạo dáng đứng uống rượu, không ngờ nữ quan bên người Hạ Hồng Diệp lại đẩy mạnh ta một cái, ta liền trực tiếp môi chạm môi thân mật cùng Hạ Hồng Diệp.
Lúc ta đang sùi bọt mép, Hạ Hồng Diệp đang trợn trắng mắt, trước khi c.hết trong lòng ta vẫn còn suy nghĩ: Dược tính độc này mạnh quá đi mất!