Chương 6: Bảo bối à chúng ta về nhà nào!
Cô giáo cũng biết những gia tộc lớn thì sẽ có rất nhiều kẻ thù và những người có ý xấu, nên việc bảo vệ con mình như Lê phu nhân thì cô cũng hiểu được tâm trạng này.
" Được rồi bảo bối con theo cô giáo vào lớp đi! Ba mẹ phải đi làm rồi! " Lê phu nhân dịu dàng ôm lấy cô thơm lên má của cô một cái rồi mới đặc cô xuống đất mà lên tiếng.
" Vâng ạ! Tạm biệt Papa và Mami ạ! Con sẽ ngoan ngoãn và nghe lời thầy cô ạ! "
Lê Anh Thi thơm lên trán của Lê gia chủ và Lê phu nhân rồi mới lên tiếng trả lời.
...----------------...
Sau khi Lê Anh Thi tạm biệt ba mẹ mình thì cũng đi theo giáo viên về lớp học được nhà trường sắp xếp cho.
Ở bên trong lớp học thì các bé đều được học chương trình tiểu học như bao đứa trẻ khác, chỉ riêng mỗi Lê Anh Thi vừa nhìn đã biết các kiến thức cơ bản cũng như là bài tập.
Thời gian cứ trôi qua rất nhanh mới đó đã là buổi chiều, lúc mà các phụ huynh sẽ đứng trước cổng trường để chờ con mình tan học.
" Anh Thi hình như là ba mẹ em đã đến trễ phải không? " Giáo viên nhìn Lê Anh Thi lên tiếng hỏi.
" Không sau đâu cô, ngày thường ba mẹ em cũng rất bận nên em không trách họ ạ! "
Lê Anh Thi không lạnh không nhạt mà lên tiếng trả lời, sau đó cô đi đến ghế đá dưới góc cây phượng mà ngồi đọc sách.
Cô giáo thấy một loạt hành động của cô cảm thấy rất đáng yêu, nhưng tính cách lại trưởng thành rất sớm làm cho cô không biết nên cười hay nên khóc đây.
Dù sao thì những đứa trẻ 5 tuổi kia vẫn đang tuổi ăn tuổi lớn, nhưng mà đứa trẻ này căn bản đã được giáo dục rất tốt, hơn nữa còn rất thông minh nhưng tâm hồn của đứa trẻ này như người đã trưởng thành.
Không những vậy cô bé này lại thông thạo rất nhiều thứ tiếng, nhưng dáng vẻ đọc sách của cô nhìn vào lại rất yên tĩnh như cô đã lạc vào thế giới riêng mà bản thân cô đã tạo ra không ai có thể phá vỡ.
Không biết qua bao lâu sau thì đã có một người phụ nữ bước xuống xe chào cô giáo để đến đón cô: " Xin lỗi cô giáo, hôm nay bệnh viện tiếp nhận nhiều ca cấp cứu nên việc tôi đón con bé hơi trễ mong cô thông cảm cho! "
" Lê phu nhân dừng khách khí ạ, tôi biết công việc của ông bà rất bận nhưng có lẽ tiểu thư đã biết được nên con bé đó chỉ lẳng lặng ngồi ở đó đọc sách mà mình đã đem theo! " Cô giáo mỉm cười lên tiếng, sau đó dẫn bà vào bên trong và đưa tay chỉ về hướng mà Lê Anh Thi đang an tỉnh ngồi đọc sách.
" Đúng vậy con bé đó làm cho người làm ba mẹ như chúng tôi khá yên tâm! Con bé từ lúc 3 tuổi đã tự đọc lập nhưng lại khá ỷ lại vào anh trai mình kể từ lúc con bé đã được sinh ra! Đến hiện tại có thể thấy được rằng con bé luôn tạo ra khí lạnh quanh thân nhầm để bảo vệ bản thân và tránh tiếp xúc với khác giới! " Lê phu nhân cảm thán lên tiếng.
Cô giáo chỉ gật đầu vì cô chỉ với tiếp xúc với Lê Anh Thi một khoản thời gian khá ngắn nên cô cũng đã hiểu được tâm trạng của Lê Phu nhân.
" Bảo bối à chúng ta về nhà nào! " Lê phu nhân đi đến gần chỗ Lê Anh Thi đang ngồi mà lên tiếng.
Lê Anh Thi cứ thế mà ngước đầu lên tiếng về nơi phát ra âm thanh mà gật đầu, sau đó cô bỏ sách vào trong cặp mà chạy nhanh về phía Lê phu nhân mà mỉm cười.
" Mami hôm nay bệnh viện có chuyện gì sao ạ? Có phải là có ca cấp cứu khẩn cấp nào đó nên mẹ mới đến con trễ đúng không ạ? "
" Ừ, bảo bối của mẹ rất thông minh nên đã đón đúng rồi! Đúng là bệnh viện có ca cấp cứu khẩn cấp nên mẹ là người phẫu thuật chính! " Lê phu nhân cưng chiều thơm lên má phúng phính của bảo bối nhà mình một cái rồi mới trả lời cô.
Sau đó thì hai mẹ con đi ra xe, bà đặc cô ngồi ghế phó lái và giúp cô thắt dây an toàn, rồi mới khởi động lái xe để rời khỏi cổng trường.
Trên đường về nhà bà nhìn qua con gái của mình mà lên tiếng hỏi cô: " Bảo bối tối nay con muốn ăn gì? "
Lê Anh Thi nghe thấy mẹ mình hỏi mà nhìn bà đáp: " Con muốn ăn sườn xào chua ngọt với súp lơ xanh ạ! "
" Được thôi vậy hai mẹ con ta sẽ ghế siêu thị nào đó để mua nguyên liệu được không? " Lê phu nhân lên tiếng hỏi.
" Vâng ạ. "
Lê Anh Thi chỉ đáp hai chữ ngắn gọn mà đã hàm chứa tất cả.
Một lúc sau thì xe BMW màu đen tuyền của bà đã đổ ngay trước cửa siêu thị lớn.
Hai mẹ con Lê phu nhân bước xuống xe mà thu hút mọi ánh nhìn của người xung quanh làm cho họ cứ tưởng rằng là người nổi tiếng nào đó cũng phải ra ngoài để đi siêu thị vậy.
Khi hai người đi vào bên trong siêu thị thì bà đã chọn cho mình một chiếc xe đẩy rồi đặc cô vào bên trong xe, rồi bà mới đẩy đến khu bán thực phẩm.
Bà chọn thịt heo, sườn và thịt bò để làm bữa tối, sau đó đến khu bán rau bà chọn súp lơ, bắp cải thảo….
Đến khi mua xong bà đi tính tiền các thứ mà mình đã mua, khi mua xong thì hai người đem đồ ra xe để quay trở về dinh thự.
Dinh thự của Lê gia nằm ở trong rừng sâu phía Nam, xung quanh được bảo vệ bởi cánh rừng và tách biệt với bên ngoài nên không ai có thể tìm được nơi ở của Lê gia.
Hơn thế ngôi dinh thự này còn được bảo vệ bởi một con Bạch Hổ và Chó Ngao Tây Tạng nên không có ai dám bén mảng đến gần.
" Được rồi bảo bối con theo cô giáo vào lớp đi! Ba mẹ phải đi làm rồi! " Lê phu nhân dịu dàng ôm lấy cô thơm lên má của cô một cái rồi mới đặc cô xuống đất mà lên tiếng.
" Vâng ạ! Tạm biệt Papa và Mami ạ! Con sẽ ngoan ngoãn và nghe lời thầy cô ạ! "
Lê Anh Thi thơm lên trán của Lê gia chủ và Lê phu nhân rồi mới lên tiếng trả lời.
...----------------...
Sau khi Lê Anh Thi tạm biệt ba mẹ mình thì cũng đi theo giáo viên về lớp học được nhà trường sắp xếp cho.
Ở bên trong lớp học thì các bé đều được học chương trình tiểu học như bao đứa trẻ khác, chỉ riêng mỗi Lê Anh Thi vừa nhìn đã biết các kiến thức cơ bản cũng như là bài tập.
Thời gian cứ trôi qua rất nhanh mới đó đã là buổi chiều, lúc mà các phụ huynh sẽ đứng trước cổng trường để chờ con mình tan học.
" Anh Thi hình như là ba mẹ em đã đến trễ phải không? " Giáo viên nhìn Lê Anh Thi lên tiếng hỏi.
" Không sau đâu cô, ngày thường ba mẹ em cũng rất bận nên em không trách họ ạ! "
Lê Anh Thi không lạnh không nhạt mà lên tiếng trả lời, sau đó cô đi đến ghế đá dưới góc cây phượng mà ngồi đọc sách.
Cô giáo thấy một loạt hành động của cô cảm thấy rất đáng yêu, nhưng tính cách lại trưởng thành rất sớm làm cho cô không biết nên cười hay nên khóc đây.
Dù sao thì những đứa trẻ 5 tuổi kia vẫn đang tuổi ăn tuổi lớn, nhưng mà đứa trẻ này căn bản đã được giáo dục rất tốt, hơn nữa còn rất thông minh nhưng tâm hồn của đứa trẻ này như người đã trưởng thành.
Không những vậy cô bé này lại thông thạo rất nhiều thứ tiếng, nhưng dáng vẻ đọc sách của cô nhìn vào lại rất yên tĩnh như cô đã lạc vào thế giới riêng mà bản thân cô đã tạo ra không ai có thể phá vỡ.
Không biết qua bao lâu sau thì đã có một người phụ nữ bước xuống xe chào cô giáo để đến đón cô: " Xin lỗi cô giáo, hôm nay bệnh viện tiếp nhận nhiều ca cấp cứu nên việc tôi đón con bé hơi trễ mong cô thông cảm cho! "
" Lê phu nhân dừng khách khí ạ, tôi biết công việc của ông bà rất bận nhưng có lẽ tiểu thư đã biết được nên con bé đó chỉ lẳng lặng ngồi ở đó đọc sách mà mình đã đem theo! " Cô giáo mỉm cười lên tiếng, sau đó dẫn bà vào bên trong và đưa tay chỉ về hướng mà Lê Anh Thi đang an tỉnh ngồi đọc sách.
" Đúng vậy con bé đó làm cho người làm ba mẹ như chúng tôi khá yên tâm! Con bé từ lúc 3 tuổi đã tự đọc lập nhưng lại khá ỷ lại vào anh trai mình kể từ lúc con bé đã được sinh ra! Đến hiện tại có thể thấy được rằng con bé luôn tạo ra khí lạnh quanh thân nhầm để bảo vệ bản thân và tránh tiếp xúc với khác giới! " Lê phu nhân cảm thán lên tiếng.
Cô giáo chỉ gật đầu vì cô chỉ với tiếp xúc với Lê Anh Thi một khoản thời gian khá ngắn nên cô cũng đã hiểu được tâm trạng của Lê Phu nhân.
" Bảo bối à chúng ta về nhà nào! " Lê phu nhân đi đến gần chỗ Lê Anh Thi đang ngồi mà lên tiếng.
Lê Anh Thi cứ thế mà ngước đầu lên tiếng về nơi phát ra âm thanh mà gật đầu, sau đó cô bỏ sách vào trong cặp mà chạy nhanh về phía Lê phu nhân mà mỉm cười.
" Mami hôm nay bệnh viện có chuyện gì sao ạ? Có phải là có ca cấp cứu khẩn cấp nào đó nên mẹ mới đến con trễ đúng không ạ? "
" Ừ, bảo bối của mẹ rất thông minh nên đã đón đúng rồi! Đúng là bệnh viện có ca cấp cứu khẩn cấp nên mẹ là người phẫu thuật chính! " Lê phu nhân cưng chiều thơm lên má phúng phính của bảo bối nhà mình một cái rồi mới trả lời cô.
Sau đó thì hai mẹ con đi ra xe, bà đặc cô ngồi ghế phó lái và giúp cô thắt dây an toàn, rồi mới khởi động lái xe để rời khỏi cổng trường.
Trên đường về nhà bà nhìn qua con gái của mình mà lên tiếng hỏi cô: " Bảo bối tối nay con muốn ăn gì? "
Lê Anh Thi nghe thấy mẹ mình hỏi mà nhìn bà đáp: " Con muốn ăn sườn xào chua ngọt với súp lơ xanh ạ! "
" Được thôi vậy hai mẹ con ta sẽ ghế siêu thị nào đó để mua nguyên liệu được không? " Lê phu nhân lên tiếng hỏi.
" Vâng ạ. "
Lê Anh Thi chỉ đáp hai chữ ngắn gọn mà đã hàm chứa tất cả.
Một lúc sau thì xe BMW màu đen tuyền của bà đã đổ ngay trước cửa siêu thị lớn.
Hai mẹ con Lê phu nhân bước xuống xe mà thu hút mọi ánh nhìn của người xung quanh làm cho họ cứ tưởng rằng là người nổi tiếng nào đó cũng phải ra ngoài để đi siêu thị vậy.
Khi hai người đi vào bên trong siêu thị thì bà đã chọn cho mình một chiếc xe đẩy rồi đặc cô vào bên trong xe, rồi bà mới đẩy đến khu bán thực phẩm.
Bà chọn thịt heo, sườn và thịt bò để làm bữa tối, sau đó đến khu bán rau bà chọn súp lơ, bắp cải thảo….
Đến khi mua xong bà đi tính tiền các thứ mà mình đã mua, khi mua xong thì hai người đem đồ ra xe để quay trở về dinh thự.
Dinh thự của Lê gia nằm ở trong rừng sâu phía Nam, xung quanh được bảo vệ bởi cánh rừng và tách biệt với bên ngoài nên không ai có thể tìm được nơi ở của Lê gia.
Hơn thế ngôi dinh thự này còn được bảo vệ bởi một con Bạch Hổ và Chó Ngao Tây Tạng nên không có ai dám bén mảng đến gần.