Chương : 6
Một tháng trôi qua, cũng đến ngày cô lên trường nhập học. Trước khi đi ba mẹ cô dặn dò lên dặn dò xuống:
- lên đó nhớ ăn uống đầy đủ nha con. Học hành chăm chỉ, đừng chơi bời nhiều nhé.
- vâng con nhớ rồi
- ở nhà chú Trung thi thoảng giúp chú các việc vặt nha
- vâng ạ. Con đi nha ba mẹ
Cô chào tạm biết ba mẹ mình xách va li lên xe rời đi. Ngoảnh mặt lại nhìn ba mẹ cô đưng tựa vào nhau, ánh mắt xót xa lo lắng nhìn cô. Tư nhiên cô thấy thương họ vô cùng. Mở lòng bàn tay ra là ít tiền ba cô dúi cho cô, cô nắm chặt lại cố nén những dòng nước mắt đang chực trào
Vừa đến bến xe, cô theo địa chỉ chú Trung cho bắt xe đến đó. Chú Trung bảo cô đến nơi gọi điện chú ra đón, nhưng cô k muốn làm phiền chú nên tự mình bắt xe đến theo địa chỉ chú cho.
- cháu xuống đi, đây là đường vào. Cháu đi vào trong rồi hỏi tiếp nhé. Đường này k cho xe máy đi vào, chỉ cho ô tô đi vào thôi.
- à vâng, cháu cám ơn chú.
Trả tiền cho chú xe ôm xong cô đi bộ vào bên trong. Từ ngoài đường đi vào bên trong là cả một đoạn dài, hai bên đường toàn những căn biệt thự to, toàn những siêu xe đặt trước cửa biệt thự.
Sau một hồi tìm kiếm cô cũng đến địa chỉ mà chú Trung cho. Cô ngạc nhiên căn biệt thự này, cấu trúc thiết kế của nó. Từ ngoài cổng vào là 1 đoạn dài, còn căn biệt thự ở trên cao. K biết dùng từ nào diễn tả nó, đẹp, quá đẹp.
" nhà chú Trung đây à? Hay mình nhầm."
Cô suy nghĩ rồi lại giở tờ giấy ra xem địa chỉ. Đúng địa chỉ này, cô k nhầm mà.
Vừa đang định bấm chuông thì có 2 chiếc xe đỗ ngay cổng. Người trong xe mở cửa xe ra ngoài, 2 bên đều mang theo gậy gộc đánh nhau. Cô tròn mắt ngạc nhiên nhìn,
- Thế Kiên, để xem hôm nay mày tính thế nào
1 trong đám người nói. Người con trai tên Thế Kiên nhếch môi cười nói
- để xem
Vừa dứt lời cả 2 bên lao vào nhau, cô sợ hãi đứng im k dám di chuyển. Khi thấy có người định đánh nén người tên Thế Kiên. Cô hét lớn
" cẩn thận"
Rồi đẩy a ta ra. Anh ta ngạc nhiên quay lại nhìn cô, gương mặt tức tối nói
- cô bị điên à?
- tôi...tôi....
- tránh ra đi
A ta quát cô, cô tức giận nói
- tôi vừa mới cứu anh đó.
- ai cần cô hả
Cô tức giận đấm vào bụng a ta rồi đứng lên bước lại chỗ va li. Cô vừa định kéo vali bước đi thì 1 xe ô tô khác đến. Người trong xe ùa ra, một giọng nói uy quyền vang lên.
- đây là chỗ sinh sự đánh nhau à
Giọng nói ấy vang lên, toàn bộ mọi người dừng lại, k ai dám hó hé. Cô quay sang nhìn. Là chú Trung?
" sao chú ý lại quen xã hội???"
" tại sao những người này lại sợ chú ý như vậy??"
"....."
Rất nhiều câu hỏi đặt lên trong đầu cô. K biết nên giải đáp từ câu hỏi nào trước.
......
- lên đó nhớ ăn uống đầy đủ nha con. Học hành chăm chỉ, đừng chơi bời nhiều nhé.
- vâng con nhớ rồi
- ở nhà chú Trung thi thoảng giúp chú các việc vặt nha
- vâng ạ. Con đi nha ba mẹ
Cô chào tạm biết ba mẹ mình xách va li lên xe rời đi. Ngoảnh mặt lại nhìn ba mẹ cô đưng tựa vào nhau, ánh mắt xót xa lo lắng nhìn cô. Tư nhiên cô thấy thương họ vô cùng. Mở lòng bàn tay ra là ít tiền ba cô dúi cho cô, cô nắm chặt lại cố nén những dòng nước mắt đang chực trào
Vừa đến bến xe, cô theo địa chỉ chú Trung cho bắt xe đến đó. Chú Trung bảo cô đến nơi gọi điện chú ra đón, nhưng cô k muốn làm phiền chú nên tự mình bắt xe đến theo địa chỉ chú cho.
- cháu xuống đi, đây là đường vào. Cháu đi vào trong rồi hỏi tiếp nhé. Đường này k cho xe máy đi vào, chỉ cho ô tô đi vào thôi.
- à vâng, cháu cám ơn chú.
Trả tiền cho chú xe ôm xong cô đi bộ vào bên trong. Từ ngoài đường đi vào bên trong là cả một đoạn dài, hai bên đường toàn những căn biệt thự to, toàn những siêu xe đặt trước cửa biệt thự.
Sau một hồi tìm kiếm cô cũng đến địa chỉ mà chú Trung cho. Cô ngạc nhiên căn biệt thự này, cấu trúc thiết kế của nó. Từ ngoài cổng vào là 1 đoạn dài, còn căn biệt thự ở trên cao. K biết dùng từ nào diễn tả nó, đẹp, quá đẹp.
" nhà chú Trung đây à? Hay mình nhầm."
Cô suy nghĩ rồi lại giở tờ giấy ra xem địa chỉ. Đúng địa chỉ này, cô k nhầm mà.
Vừa đang định bấm chuông thì có 2 chiếc xe đỗ ngay cổng. Người trong xe mở cửa xe ra ngoài, 2 bên đều mang theo gậy gộc đánh nhau. Cô tròn mắt ngạc nhiên nhìn,
- Thế Kiên, để xem hôm nay mày tính thế nào
1 trong đám người nói. Người con trai tên Thế Kiên nhếch môi cười nói
- để xem
Vừa dứt lời cả 2 bên lao vào nhau, cô sợ hãi đứng im k dám di chuyển. Khi thấy có người định đánh nén người tên Thế Kiên. Cô hét lớn
" cẩn thận"
Rồi đẩy a ta ra. Anh ta ngạc nhiên quay lại nhìn cô, gương mặt tức tối nói
- cô bị điên à?
- tôi...tôi....
- tránh ra đi
A ta quát cô, cô tức giận nói
- tôi vừa mới cứu anh đó.
- ai cần cô hả
Cô tức giận đấm vào bụng a ta rồi đứng lên bước lại chỗ va li. Cô vừa định kéo vali bước đi thì 1 xe ô tô khác đến. Người trong xe ùa ra, một giọng nói uy quyền vang lên.
- đây là chỗ sinh sự đánh nhau à
Giọng nói ấy vang lên, toàn bộ mọi người dừng lại, k ai dám hó hé. Cô quay sang nhìn. Là chú Trung?
" sao chú ý lại quen xã hội???"
" tại sao những người này lại sợ chú ý như vậy??"
"....."
Rất nhiều câu hỏi đặt lên trong đầu cô. K biết nên giải đáp từ câu hỏi nào trước.
......