Chương : 45
Đến tột cùng là một trăm lần, hay hai trăm lần, hay là 5 600 lần Huyền Thiên không biết, hắn cảm giác số lần hơi nhiều, nhưng lại như không nhiều lắm, hắn quên minh đã đâm ra bao nhiêu kiếm.
Không biết là lần thứ bao nhiêu, Huyền Thiên nghiêng nghiêng đâm ra một kiếm, trong đầu sinh ra một cổ lĩnh ngộ.
Hai mắt Huyền Thiên đột nhiên khép lại, cả người, bảo trì tư thế nghiêng nghiêng đâm ra một kiếm.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Huyền Thiên bảo trì tư thế bất động.
Trọn vẹn qua nửa canh giờ, Huyền Thiên đột nhiên mở hai mắt ra.
Huyền Thiên nhìn lại bốn phía, ánh mắt của hắn trở nên vô cùng nhạy cảm.
Gió nhẹ đi qua, cỏ xanh trên mặt đất, ngọn cỏ nhẹ nhàng uốn lượn, mỗi một mảnh lá cây trên cảnh, theo gió thổi, đều thể hiện ra tư thế bất đồng .
Thính giác của Huyền Thiên cũng trở nên vô cùng nhạy cảm, hắn nghe được dưới gốc cây bên cạnh truyền đến một hồi thanh âm yếu ớt, nhưng nghe giống như có người so kiếm vậy.
Chuyển mắt nhìn lại thấy hai con Bọ Ngựa đang đánh nhau, chúng đao chân cứng rắn ngươi tới ta đi, giao tiếp trên không trung giống như hai vị kiếm khách đang so kiếm vậy, tựa hồ ẩn chứa chiêu thức tinh diệu đến cực điểm.
- Thì ra là thế!
Huyền Thiên thở nhẹ một tiếng, tâm thần bỗng khoan khoái dễ chịu, hắn nghiêng nghiêng đâm ra một kiếm.
Không khí bình tĩnh theo một kiếm này đâm ra, sinh ra một cổ khí lưu chấn động, một hồi gió nhẹ sinh ra.
Trước kia Truy phong kiếm pháp của Huyền Thiên đều là kiếm theo gió mà đi, chỉ có lkhi uyện đến kiếm động gió theo mới có thể dùng kiếm cưỡi gió.
Nhưng một kiếm này, không chỉ là dùng kiếm cưỡi gió, mà là sáng tạo ra một trận gió.
Truy phong kiếm pháp khi có gió mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, mà Huyền Thiên hiện giờ đâm ra một kiếm lại có thể sáng tạo ra một trận gió, vô luận lúc nào, Truy phong kiếm pháp đều có thể phát huy ra công kích lớn nhất .
Thậm chí, xa xa vượt qua Truy phong kiếm pháp trước kia, uy lực càng lớn, Truy phong kiếm pháp ở trong tay Huyền Thiên cơ hồ như đề cao một phẩm chất vậy, biến thành kiếm kỹ Hoàng giai thượng phẩm.
Trọn bộ kiếm chiêu của Truy phong kiếm pháp không ngững hiện lên trong đầu, dung hợp, cuối cùng, suốt 27 chiêu kiếm pháp, bị Huyền Thiên dung hợp trở thành chín thức kiếm chiêu.
- Về sau, kiếm kỹ Hoàng giai trung phẩm Truy phong kiếm pháp đã không còn nữa, chỉ còn kiếm kỹ Hoàng giai thượng phẩm Truy Phong Cửu Kiếm!
Huyền Thiên khẽ động kiếm trong tay, đâm ra một kiếm, không khí như phân ra hai bên, sinh ra hai cổ khí lưu, kiếm của Huyền Thiên chợt trái chợt phải, theo hai cổ khí lưu, huyền diệu khó giải thích đâm tới trước, tựu như gió, khiến cho không người nào có thể phân biệt mục tiêu công kích chỗ nào.
- Phá Phong Thức!
Dung hợp Truy Phong Cửu Kiếm, Huyền Thiên đều lần lượt thi triển ra chín thức kiếm chiêu, đây là Truy Phong Kiếm Pháp hắn dung hợp do chính mình sáng tạo ra, kiếm kỹ vô cùng thành thạo, so với tạo nghệ cảnh giới Đại thành còn sâu sắc hơn nhiều, chính là cảnh giới Đại Viên Mãn.
Tuy cả người tràn đầy khí thế nhưng thân thể Huyền Thiên lại vô cùng nhẹ nhõm, cảm giác và tâm tình vô cùng khoan khoái dễ chịu, không có chút mệt mỏi nào, Huyền Thiên cất Hàn Tuyết Kiếm vào trong vỏ, bắt đầu luyện tập Mãng Ngưu Quyền Pháp.
Hắn kinh ngạc phát hiện sau khi lĩnh ngộ thấu triệt kiễm kỹ, hắn vô cùng tinh thông, tựa hồ học 1 biết 100. Đối với lĩnh ngộ quyền pháp cũng càng cao minh, võ kỹ Hoàng Giai Trung phẩm Mãng Ngưu Quyền Pháp do Huyền Thiên thi triển ra tuyệt không thua kém những đệ tử khác học tập võ kỹ Hoàng Giai thượng phẩm.
Sau mấy lần luyện tập Mãng Ngưu Quyền Pháp, Huyền Thiên lại luyện tập Báo Ảnh Thuật, Linh Xà Bộ, phát hiện vô cùng tinh thông, thân pháp khinh công cũng đều có tiến triển không nhỏ.
Thẳng đến khi bụng đối kêu ọt ọt, Huyền Thiên mới ngừng hào hứng tu luyện, tâm tình của hắn vô cùng khoan khoái dễ chịu, cảm xúc sớm đã khôi phục lại. Bóng kiếm trong mắt cũng biến mất không thấy gì nữa, tắm rửa một lát tại Kiếm Đầm rồi mới xuống núi.
Rất nhanh, hai ngày liền trôi qua, trận đấu từ số thứ tự 509 đến 1016 cũng đã trôi qua.
Những cái này chỉ là vòng ngoài, mấu chốt chính là vòng trong của giải thi đấu bài danh đệ tử ngoại môn Thiên Kiếm Tông. Rốt cục vòng thứ hai đã bắt đầu, Huyền Thiên lại gặp phải đối thủ thứ hai.
Quy tắc trận thứ hai vẫn như trước, chỉ là đệ tử tu vi Thất Trọng cơ bản đã bị loại, chỉ có vẻn vẹn 41 tên bước vào vòng trong.
Lúc 41 tên đệ tử tu vi Thất Trọng này bị rút thăm trúng thì trận thứ 42 liền rút thăm đệ tử tu vi Bát Trọng làm đối thủ.
Huyền Thiên cảm giác được không ít ánh mắt đều nhìn chăm chú lên người hắn.
Từ khi vòng thứ hai bắt đầu thì Huyền Thiên muốn gặp phải đệ tử có tu vi cao khiêu chiến hắn.
Nếu vận khí tốt, không bị ai rút trúng thì đối thủ lượt sau của hắn chính là võ giả tu vi Bát Trọng.
Nếu vận khí càng thêm tốt, bị đệ tử tu vi Cửu Trọng rút trúng thì hắn sẽ là đối thủ của đệ tử tu vi Cửu Trọng.
Đệ tử tu vi Thập Trọng chỉ có 32 người, mà đệ tử tu vi Thất Trọng vẫn còn 41 người nên vô luận thế nào thì đợt thứ hai Huyền Thiên cũng sẽ không gặp phải những đệ tử tu vi Thập Trọng cường đại kia.
...
...
Ngô Liêu là đệ tử có số thứ tự 107, lúc hắn rút lệnh bài trong rương ra thì nhìn về phía Huyền Thiên, bờ môi có chút nhếch lên, lộ ra một tia vui vẻ, giao lệnh bài cho Hàn trưởng lão.
Hàn Trưởng lão nhìn xuống lệnh bài, lớn tiếng nói:
- Vòng thứ hai, đệ tử Ngô Liêu số 107 đấu với Hoàng Thiên số 467, lôi đài số 3.
Cảm nhận được ánh mắt Ngô LIêu, Huyền Thiên biết rõ hắn đã rút trúng lệnh bài của mình, quả nhiên không ngoài sở liệu.
Đệ tử bài danh số 107, là Ngô Liêu tu vi Cửu Trọng, tính ra cũng tương đối nổi bật.
Huyền Thiên hừ lạnh một tiếng trong nội tâm, Ngô Liêu là người của Dương sư huynh, đã từng đại biểu cho Dương sư huynh đến chỗ ở của Huyền Thiên tìm hắn, lúc ấy nói chuyện cũng có chút không thoải mái.
Nếu là người Dương sư huynh thì Huyền Thiên sẵn sàng đánh Ngô Liêu một trận tơi bời.
Theo như lệ cũ, đệ tử bị rút thăm trúng phải tiến lên lôi đài.
Huyền Thiên nhanh hơn Ngô Liêu một bước, đi tới lôi đài số 3. Giống như vòng thứ nhất, tại cùng một lôi đài, con mắt vị Ngoại môn trưởng lão trên khán đài sáng ngời, hiển nhiên là ấn tượng của Huyền Thiên để lại trong lòng hắn vô cùng sâu sắc. Không nghĩ tới đợt thứ hai HUyền Thiên lại tiếp tục tiến vào lôi đài số 3.
Dưới lôi đài, ngoại trừ thông đạo hai bên dẫn đến lôi đài thì những nơi khác đều bị những đệ tử ngoại môn vây chật cứng như nêm cối.
Vòng thứ nhất, Huyền Thiên dùng tay không, một chiêu chế địch đã truyền lưu trong khắp chúng đệ tử ngoại môn. Lúc này, đối thủ của Huyền Thiên là đệ tử tu vi Cửu Trọng, so với vòng thứ nhất thì trọn vẹn hơn hai cảnh giới. Chúng đệ tử đều phi thường tò mò trong nội tâm, tu vi Huyền Thiên là Võ Đạo Bát Trọng, hắn có thể là đối thủ của Ngô Liêu tu vi Cửu Trọng hay không?