Chương 15: Như vậy có dễ chịu hơn không?
“ Vương gia nếu lần này thành công bắt được Lý tướng quân vậy thì vương phi lập đại công rồi!” Mạc Ảnh Quân nhìn ra ngoài trời đã tối, mấy hôm nay hắn vẫn luôn điều tra vụ lương thảo nhưng không bắt được sơ hở của Lý tướng quân nào ngờ sau vụ nháo của Trân Bảo Các lại cho hắn một bất ngờ lớn, một tướng quân tam phẩm mà lại có nhiều tài sản đến thế. Việc Lý phu nhân bán hồi môn chỉ là để che mắt, hắn nhếch môi đứng dậy trong lòng nghĩ tới bóng dáng nhỏ kia bước chân không khỏi nhanh một chút…..
“ Cũng muộn rồi về tìm đại công thần của ta thôi!”
Mạc Đông lẽo đẽo theo sau có chút đau lòng, chủ tử có thê tử rồi liền không cuồng công việc như trước nữa cũng vì thế mà hắn ta nhàn rỗi hơn không khỏi thấy cô đơn, bao mùa xuân của hắn ta mới tới nhỉ.
……
Sương Viên
Hứa Quân Dao từ tịnh phòng đi ra, sau khi tắm nước nóng xong cả người đều thấy thoải mái, đây là điều nàng thích nhất ở nơi này, có thể dùng nước thoả thích mà không lo tiền điện, tiền nước.
“ Vũ Nương vương gia về chưa!” Lễ chúc thọ của Ngũ Hầu phủ cũng qua được vài ngày, từ đêm hôm đó cùng hắn nói rõ nàng liền hoà hảo sống chung với hắn, ban ngày lo liệu việc trong phủ đâu ra đấy cũng không phiền hắn làm việc, ban đêm cùng hắn ngủ chung giường hắn giữ đúng lời hứa không làm gì quá giới hạn chỉ là mỗi sáng thức dậy nàng đều nằm trong lòng người ta, ai đó còn nói là nàng tự lăn vào lòng người ta bám chặt không buông. Gần đây có thêm thói quen chờ hắn ăn cơm, nhắc tào tháo, tào tháo tới nàng vừa ngồi xuống bàn ăn thì hắn từ ngoài bước vào.
“ Nương tử nhớ ta rồi sao!” Vũ Nương thấy hắn bước vào mỉm cười phúc thân rồi cùng mấy nô tỳ lui ra ngoài, vương phi và vương gia nhà nàng có thói quen rất giống nhau lúc ăn uống không thích bị làm phiền cũng không cần người hầu hạ.
“ Về rồi thì vào ăn cơm đi ta đói lắm rồi!” Hứa Quân Dao chu mỏ dù sao độ vô lại của hắn nàng cũng lĩnh ngộ mấy ngày nay rồi, chẳng buồn sửa lời hắn bắt đầu ăn cơm.
“ Mấy ngày nay công việc của ta bận bịu hơn nhiều có thể sẽ về trễ nàng không cần chờ ta!” Mạc Ảnh Quân rửa tay xong ngồi xuống, một lát suy tư cái gì đó liền nói chuyện với nàng.
“ Ta cũng đâu có chờ ngươi, chỉ là không muốn ăn sớm thôi!” Hứa Quân Dao cứng miệng, mọi hôm người này ăn cơm không phải sẽ im như thóc sao? Cổ đại không phải có quy tắc ăn không nói ngủ không nói sao?
Nàng cũng không thèm nhìn đôi mắt hồ ly kia nữa, nàng không có sức miễn dịch với nhan sắc của người trước mặt này. Hai người ăn xong hắn vào tiểu thư phòng bên cạnh lấy vài quyển sách rồi quay ra tại án thư vừa uống trà vừa đọc, nàng ngồi bên đầu còn lại của án thư bắt đầu xem sổ sách, nàng đang cố gắng học cách thức quản lý của cổ đại, vương phủ này tài sản quá nhiều nàng nên học nhiều một chút để tránh bị người dưới qua mắt.
“ a….” Bỗng nhiên một cảm giác đau nhói từ bụng truyền đến….Hứa Quân Dao hai mắt đảo đảo không xong rồi, nhớ lại một bàn đồ ăn tối nay có tới bốn món vậy mà nàng nãy giờ ăn nhiều nhất trong lòng khóc không thành tiếng…..
Bên này Mạc Ảnh Quân nghe tiếng hít nặng nề của nàng liền quay sang hắn hoảng hồn lập tức chạy qua: “ Dao Dao nàng sao vậy? Người đâu truyền thái y!” Khuôn mặt nàng trắng nhợt mi nhíu chặt tựa như rất thống khổ, tay ôm bụng cả người run rẩy, không lẽ trúng độc sao?
“ Người đâu….”
“ Không…không đừng truyền thái y!” Hứa Quân Dao nặng nề hít một hơi nắm tay ngăn hắn lại.
“ Nàng như vậy….” Hứa Quân Dao nắm chặt tất hắn cái này mà cũng kêu thái y tới, bà dì của nàng tới thái y cũng không làm gì được đâu!
“ Ta không sao ngươi ra ngoài, để Miên Miên hay là Vũ Nương vào đây là được rồi!”
Thấy nàng thực sự thống khổ nhưng lại không cho kêu thái y hắn cũng không biết làm thế nào: “ Miên Miên, Vũ Nương mau vào xem vương phi làm sao?” Mạc Ảnh Quân đứng bên ngoài lo lắng, nàng không cho hắn vào trong hắn cũng không thể làm gì được. Hai người thấy hắn căng mặt liền nhanh chóng chạy vào trong…
“ Vương phi người sao vậy?” Miên Miên thấy gương mặt nàng trắng bệch ngồi co quắp ở trên ghế liền giật mình hốt hoảng.
“ Ta…ta..tới cái đó!” Ở cổ đại nó gọi là cái gì Hứa Quân Dao cũng không biết.
“ Cái đó! Là cái gì hả?” Vũ Nương khó hiểu.
“ Là…là cái mà mỗi tháng tới một lần, nữ nhân nào cũng sẽ tới, còn…còn đau bụng nữa ý!” Hứa Quân Dao cố gắng dùng hết khả năng ngôn ngữ của mình để miêu tả.
“ À…vương phi người không phải là tới nguyệt sự chứ?” Miên Miên nghe Vũ Nương nói liền hiểu ra, chủ tử nhà nàng thể hàn mỗi lần nguyệt sự tới liền đau đến chết đi sống lại.
“ Vương phi người đợi nô tỳ một chút!” Hai người phân công việc rồi chạy đi, Vũ nương đỡ nàng tới tịnh phòng kêu người lấy nước nóng, Miên Miên dọn dẹp tấm thảm ghế.
“ Vương gia có chuyện gì vậy?” Bên ngoài Mạc Đông thấy khuôn mặt hắn nghiêm trọng liền tiến lên hỏi.
“ Ngươi đi xuống nhà bếp điều tra toàn bộ thức ăn được đưa tới Sương viên hôm nay có vấn đề gì không?”
“ Tuân mệnh!” Mạc Đông hoang mang không lẽ vương phi có vấn đề gì sao? Mạc Ảnh Quân nhìn vào bên trong không thấy có động tĩnh gì trong lòng càng lo lắng, thức ăn tối nay hẳn là không có vấn đề vì hắn cũng ăn nhưng bữa trưa nay hắn không cùng nàng ăn. Qua thêm một lát Vũ Nương đã ra ngoài gương mặt cũng rất bình thường, Mạc Ảnh Quân thấy vậy trong lòng cũng nhẹ nhõm.
“ Nàng sao vậy?”
“ Vương gia, vương phi không có gì hết! Chỉ là nguyệt sự tới thôi!” Vũ Nương thấy hắn lo lắng có hơi bất ngờ xem ra vương gia rất quan tâm vương phi.
“ Nguyệt sự? Nàng đau như vậy thật sự không sao chứ!”
“ Hồi Vương gia không có vấn đề ai cũng vậy, chỉ là vương phi thể hàn sẽ đau hơn người thường một chút!”
“ Có cách nào giúp nàng đỡ đau hơn không?” Mạc Ảnh Quân nhớ lại khuôn mặt nàng lúc nãy chẳng lẽ cứ phải để nàng đau như vậy sao?
“ Hồi Vương gia, cái này để hết hoàn toàn thì không thể! Vương gia có thể giúp vương phi xoa bụng và nhấn trung vị sau lưng có lẽ sẽ đỡ hơn!” Vũ Nương bẩm báo xong thấy hắn không hỏi thêm gì liền lui xuống.
Bên trong Hứa Quân Dao được Miên Miên đỡ nên giường nằm co quắp trên giường thấy đúng là tự tạo nghiệp không thể sống mà, ăn nhiều đồ vậy như vậy khẳng định đêm nay nàng không ngủ nổi rồi, khi còn ở thế giới kia mỗi lần nàng tới kỳ do cơ địa tốt nên không quá đau đớn, nàng còn hay hỏi bạn bè đau tới vậy sao không phải giả vờ để làm nũng người yêu đó chứ? Đây nhất định là nghiệp quật, đau quá.
Trong phòng lâm vào bóng tối, Hứa Quân Dao rơi vào một vòng tay ấm áp, tay hắn đụng tới vùng bụng phẳng lỳ của nàng nhẹ nhàng xoa. Tay hắn rất ấm phủ trên bụng nàng nơi đó có chút dễ chịu, Hứa Quân Dao mất tự nhiên hơi cựa quậy….
“ Yên nào, ngủ đi ta giúp nàng!” Hắn thấp giọng bên tai nàng dụ dỗ, Hứa Quân Dao do bụng đau đớn cũng không làm giá nữa để mặc hắn giúp mình xoa. Trong bóng tối nàng cảm nhận được rõ ràng hắn rất dịu dàng như thể sợ tổn thương nàng vậy, trong lúc Hứa Quân Dao mơ màng ngủ thì người kia tự nhiên đưa tay xuyên qua trung y chạm thẳng lên da thịt vùng bụng của nàng….
“ Ngươi…làm gì vậy?” Hứa Quân Dao lắp bắp tay đưa xuống nắm chặt tay hắn.
“ Như thế này có dễ chịu hơn không?” Hứa Quân Dao ngớ người quang minh chính đại như vậy nàng cũng không thể nói gì, nếu bây giờ có thể nhìn rõ sẽ thấy mặt nàng đã đỏ lên rồi. Nàng cảm nhận được tay còn lại của hắn đang đặt trên lưng nàng nhẹ nhàng ấn, mặc dù không biết hắn đang làm gì chỉ thấy cơn đau ở bụng vơi đi rất nhiều, thoải mái nhắm mắt lại mơ màng đi vào giấc ngủ.
Mạc Ảnh Quân nghe tiếng hơi thở đều đều biết người trong lòng đã ngủ, hắn nhìn gương mặt nàng mi vẫn nhíu chặt hẳn vẫn còn rất đau, dưới tay da thịt non mềm hắn không khỏi lưu luyến tiếp tục nhẹ nhàng xoa nắn giúp nàng.
……
Mạc Ảnh Quân tỉnh lại thấy người trong lòng vẫn còn ngủ say nghĩ tới hôm qua nàng đau đớn thế nào cũng không đánh thức nàng, chỉ nhẹ nhàng dời tay rồi rời đi không quên dặn dò không ai được làm phiền nàng ngủ. Tới thư phòng mặc áo bào xong chuẩn bị lên triều trước khi đi liền dặn dò Mạc Đông: “ Lát nữa ta hạ triều xong muốn thấy La thần y!” Mạc Đông nhận lệnh nghĩ chắc là có liên hệ với việc của vương phi ngày hôm qua nhưng hắn điều tra thức ăn cũng không có vấn đề gì nha.
Bên này Mạc Ảnh Quân đi được một lát Hứa Quân Dao cũng tỉnh, nàng nhăn mày đêm qua hắn xoa bụng cho nàng rất dễ chịu nhưng bây giờ tỉnh lại đau nữa rồi. Nàng nằm bò trên bàn ăn không muốn nhúc nhích….
“ Vương Phi uống cái này một chút sẽ đỡ hơn!” Đàm ma ma đặt trước mặt nàng một chén canh gừng Hứa Quân Dao nhăn nhó nàng sống hai đời ghét nhất là gừng. Đàm ma ma cũng biết nàng không thích…
“ Vương phi nếu người không uống sẽ đau lắm đó!” Dưới sự uy hiếp của cái bụng nàng chỉ có thể nhắm mắt uống một hơi….
“ Thật đắng!” Đàm ma ma nhanh tay đưa cho nàng đĩa mứt, Hứa Quân Dao ăn mứt xong lông mày cũng dãn ra. Đàm ma ma do dự cũng vẫn nói ra…
“ Vương phi người có định sắp xếp thông phòng cho vương gia không?”
“ Ma ma hỏi vậy là sao?” Hứa Quân Dao nhìn bà đang cố gắng hiểu những gì bà đang nói, bà đây là muốn nàng tìm thiếp cho Mạc Ảnh Quân.
“ Vương phi những lúc người không tiện, thay vì để vương gia tự tìm người thì sao người kỳ lại tự sắp xếp người của mình bây giờ người chưa có thế tử sau này cũng dễ nắm bắt, cũng để cho vương gia thấy người hiền huệ!”
“ Cũng muộn rồi về tìm đại công thần của ta thôi!”
Mạc Đông lẽo đẽo theo sau có chút đau lòng, chủ tử có thê tử rồi liền không cuồng công việc như trước nữa cũng vì thế mà hắn ta nhàn rỗi hơn không khỏi thấy cô đơn, bao mùa xuân của hắn ta mới tới nhỉ.
……
Sương Viên
Hứa Quân Dao từ tịnh phòng đi ra, sau khi tắm nước nóng xong cả người đều thấy thoải mái, đây là điều nàng thích nhất ở nơi này, có thể dùng nước thoả thích mà không lo tiền điện, tiền nước.
“ Vũ Nương vương gia về chưa!” Lễ chúc thọ của Ngũ Hầu phủ cũng qua được vài ngày, từ đêm hôm đó cùng hắn nói rõ nàng liền hoà hảo sống chung với hắn, ban ngày lo liệu việc trong phủ đâu ra đấy cũng không phiền hắn làm việc, ban đêm cùng hắn ngủ chung giường hắn giữ đúng lời hứa không làm gì quá giới hạn chỉ là mỗi sáng thức dậy nàng đều nằm trong lòng người ta, ai đó còn nói là nàng tự lăn vào lòng người ta bám chặt không buông. Gần đây có thêm thói quen chờ hắn ăn cơm, nhắc tào tháo, tào tháo tới nàng vừa ngồi xuống bàn ăn thì hắn từ ngoài bước vào.
“ Nương tử nhớ ta rồi sao!” Vũ Nương thấy hắn bước vào mỉm cười phúc thân rồi cùng mấy nô tỳ lui ra ngoài, vương phi và vương gia nhà nàng có thói quen rất giống nhau lúc ăn uống không thích bị làm phiền cũng không cần người hầu hạ.
“ Về rồi thì vào ăn cơm đi ta đói lắm rồi!” Hứa Quân Dao chu mỏ dù sao độ vô lại của hắn nàng cũng lĩnh ngộ mấy ngày nay rồi, chẳng buồn sửa lời hắn bắt đầu ăn cơm.
“ Mấy ngày nay công việc của ta bận bịu hơn nhiều có thể sẽ về trễ nàng không cần chờ ta!” Mạc Ảnh Quân rửa tay xong ngồi xuống, một lát suy tư cái gì đó liền nói chuyện với nàng.
“ Ta cũng đâu có chờ ngươi, chỉ là không muốn ăn sớm thôi!” Hứa Quân Dao cứng miệng, mọi hôm người này ăn cơm không phải sẽ im như thóc sao? Cổ đại không phải có quy tắc ăn không nói ngủ không nói sao?
Nàng cũng không thèm nhìn đôi mắt hồ ly kia nữa, nàng không có sức miễn dịch với nhan sắc của người trước mặt này. Hai người ăn xong hắn vào tiểu thư phòng bên cạnh lấy vài quyển sách rồi quay ra tại án thư vừa uống trà vừa đọc, nàng ngồi bên đầu còn lại của án thư bắt đầu xem sổ sách, nàng đang cố gắng học cách thức quản lý của cổ đại, vương phủ này tài sản quá nhiều nàng nên học nhiều một chút để tránh bị người dưới qua mắt.
“ a….” Bỗng nhiên một cảm giác đau nhói từ bụng truyền đến….Hứa Quân Dao hai mắt đảo đảo không xong rồi, nhớ lại một bàn đồ ăn tối nay có tới bốn món vậy mà nàng nãy giờ ăn nhiều nhất trong lòng khóc không thành tiếng…..
Bên này Mạc Ảnh Quân nghe tiếng hít nặng nề của nàng liền quay sang hắn hoảng hồn lập tức chạy qua: “ Dao Dao nàng sao vậy? Người đâu truyền thái y!” Khuôn mặt nàng trắng nhợt mi nhíu chặt tựa như rất thống khổ, tay ôm bụng cả người run rẩy, không lẽ trúng độc sao?
“ Người đâu….”
“ Không…không đừng truyền thái y!” Hứa Quân Dao nặng nề hít một hơi nắm tay ngăn hắn lại.
“ Nàng như vậy….” Hứa Quân Dao nắm chặt tất hắn cái này mà cũng kêu thái y tới, bà dì của nàng tới thái y cũng không làm gì được đâu!
“ Ta không sao ngươi ra ngoài, để Miên Miên hay là Vũ Nương vào đây là được rồi!”
Thấy nàng thực sự thống khổ nhưng lại không cho kêu thái y hắn cũng không biết làm thế nào: “ Miên Miên, Vũ Nương mau vào xem vương phi làm sao?” Mạc Ảnh Quân đứng bên ngoài lo lắng, nàng không cho hắn vào trong hắn cũng không thể làm gì được. Hai người thấy hắn căng mặt liền nhanh chóng chạy vào trong…
“ Vương phi người sao vậy?” Miên Miên thấy gương mặt nàng trắng bệch ngồi co quắp ở trên ghế liền giật mình hốt hoảng.
“ Ta…ta..tới cái đó!” Ở cổ đại nó gọi là cái gì Hứa Quân Dao cũng không biết.
“ Cái đó! Là cái gì hả?” Vũ Nương khó hiểu.
“ Là…là cái mà mỗi tháng tới một lần, nữ nhân nào cũng sẽ tới, còn…còn đau bụng nữa ý!” Hứa Quân Dao cố gắng dùng hết khả năng ngôn ngữ của mình để miêu tả.
“ À…vương phi người không phải là tới nguyệt sự chứ?” Miên Miên nghe Vũ Nương nói liền hiểu ra, chủ tử nhà nàng thể hàn mỗi lần nguyệt sự tới liền đau đến chết đi sống lại.
“ Vương phi người đợi nô tỳ một chút!” Hai người phân công việc rồi chạy đi, Vũ nương đỡ nàng tới tịnh phòng kêu người lấy nước nóng, Miên Miên dọn dẹp tấm thảm ghế.
“ Vương gia có chuyện gì vậy?” Bên ngoài Mạc Đông thấy khuôn mặt hắn nghiêm trọng liền tiến lên hỏi.
“ Ngươi đi xuống nhà bếp điều tra toàn bộ thức ăn được đưa tới Sương viên hôm nay có vấn đề gì không?”
“ Tuân mệnh!” Mạc Đông hoang mang không lẽ vương phi có vấn đề gì sao? Mạc Ảnh Quân nhìn vào bên trong không thấy có động tĩnh gì trong lòng càng lo lắng, thức ăn tối nay hẳn là không có vấn đề vì hắn cũng ăn nhưng bữa trưa nay hắn không cùng nàng ăn. Qua thêm một lát Vũ Nương đã ra ngoài gương mặt cũng rất bình thường, Mạc Ảnh Quân thấy vậy trong lòng cũng nhẹ nhõm.
“ Nàng sao vậy?”
“ Vương gia, vương phi không có gì hết! Chỉ là nguyệt sự tới thôi!” Vũ Nương thấy hắn lo lắng có hơi bất ngờ xem ra vương gia rất quan tâm vương phi.
“ Nguyệt sự? Nàng đau như vậy thật sự không sao chứ!”
“ Hồi Vương gia không có vấn đề ai cũng vậy, chỉ là vương phi thể hàn sẽ đau hơn người thường một chút!”
“ Có cách nào giúp nàng đỡ đau hơn không?” Mạc Ảnh Quân nhớ lại khuôn mặt nàng lúc nãy chẳng lẽ cứ phải để nàng đau như vậy sao?
“ Hồi Vương gia, cái này để hết hoàn toàn thì không thể! Vương gia có thể giúp vương phi xoa bụng và nhấn trung vị sau lưng có lẽ sẽ đỡ hơn!” Vũ Nương bẩm báo xong thấy hắn không hỏi thêm gì liền lui xuống.
Bên trong Hứa Quân Dao được Miên Miên đỡ nên giường nằm co quắp trên giường thấy đúng là tự tạo nghiệp không thể sống mà, ăn nhiều đồ vậy như vậy khẳng định đêm nay nàng không ngủ nổi rồi, khi còn ở thế giới kia mỗi lần nàng tới kỳ do cơ địa tốt nên không quá đau đớn, nàng còn hay hỏi bạn bè đau tới vậy sao không phải giả vờ để làm nũng người yêu đó chứ? Đây nhất định là nghiệp quật, đau quá.
Trong phòng lâm vào bóng tối, Hứa Quân Dao rơi vào một vòng tay ấm áp, tay hắn đụng tới vùng bụng phẳng lỳ của nàng nhẹ nhàng xoa. Tay hắn rất ấm phủ trên bụng nàng nơi đó có chút dễ chịu, Hứa Quân Dao mất tự nhiên hơi cựa quậy….
“ Yên nào, ngủ đi ta giúp nàng!” Hắn thấp giọng bên tai nàng dụ dỗ, Hứa Quân Dao do bụng đau đớn cũng không làm giá nữa để mặc hắn giúp mình xoa. Trong bóng tối nàng cảm nhận được rõ ràng hắn rất dịu dàng như thể sợ tổn thương nàng vậy, trong lúc Hứa Quân Dao mơ màng ngủ thì người kia tự nhiên đưa tay xuyên qua trung y chạm thẳng lên da thịt vùng bụng của nàng….
“ Ngươi…làm gì vậy?” Hứa Quân Dao lắp bắp tay đưa xuống nắm chặt tay hắn.
“ Như thế này có dễ chịu hơn không?” Hứa Quân Dao ngớ người quang minh chính đại như vậy nàng cũng không thể nói gì, nếu bây giờ có thể nhìn rõ sẽ thấy mặt nàng đã đỏ lên rồi. Nàng cảm nhận được tay còn lại của hắn đang đặt trên lưng nàng nhẹ nhàng ấn, mặc dù không biết hắn đang làm gì chỉ thấy cơn đau ở bụng vơi đi rất nhiều, thoải mái nhắm mắt lại mơ màng đi vào giấc ngủ.
Mạc Ảnh Quân nghe tiếng hơi thở đều đều biết người trong lòng đã ngủ, hắn nhìn gương mặt nàng mi vẫn nhíu chặt hẳn vẫn còn rất đau, dưới tay da thịt non mềm hắn không khỏi lưu luyến tiếp tục nhẹ nhàng xoa nắn giúp nàng.
……
Mạc Ảnh Quân tỉnh lại thấy người trong lòng vẫn còn ngủ say nghĩ tới hôm qua nàng đau đớn thế nào cũng không đánh thức nàng, chỉ nhẹ nhàng dời tay rồi rời đi không quên dặn dò không ai được làm phiền nàng ngủ. Tới thư phòng mặc áo bào xong chuẩn bị lên triều trước khi đi liền dặn dò Mạc Đông: “ Lát nữa ta hạ triều xong muốn thấy La thần y!” Mạc Đông nhận lệnh nghĩ chắc là có liên hệ với việc của vương phi ngày hôm qua nhưng hắn điều tra thức ăn cũng không có vấn đề gì nha.
Bên này Mạc Ảnh Quân đi được một lát Hứa Quân Dao cũng tỉnh, nàng nhăn mày đêm qua hắn xoa bụng cho nàng rất dễ chịu nhưng bây giờ tỉnh lại đau nữa rồi. Nàng nằm bò trên bàn ăn không muốn nhúc nhích….
“ Vương Phi uống cái này một chút sẽ đỡ hơn!” Đàm ma ma đặt trước mặt nàng một chén canh gừng Hứa Quân Dao nhăn nhó nàng sống hai đời ghét nhất là gừng. Đàm ma ma cũng biết nàng không thích…
“ Vương phi nếu người không uống sẽ đau lắm đó!” Dưới sự uy hiếp của cái bụng nàng chỉ có thể nhắm mắt uống một hơi….
“ Thật đắng!” Đàm ma ma nhanh tay đưa cho nàng đĩa mứt, Hứa Quân Dao ăn mứt xong lông mày cũng dãn ra. Đàm ma ma do dự cũng vẫn nói ra…
“ Vương phi người có định sắp xếp thông phòng cho vương gia không?”
“ Ma ma hỏi vậy là sao?” Hứa Quân Dao nhìn bà đang cố gắng hiểu những gì bà đang nói, bà đây là muốn nàng tìm thiếp cho Mạc Ảnh Quân.
“ Vương phi những lúc người không tiện, thay vì để vương gia tự tìm người thì sao người kỳ lại tự sắp xếp người của mình bây giờ người chưa có thế tử sau này cũng dễ nắm bắt, cũng để cho vương gia thấy người hiền huệ!”