Chương 9: Công khai chống đối
Sau khi các nhóm hoàn thành xong, Doãn Trạch lặng lẽ nhìn về phía Thích Vy sau đó lại nhìn về Gia Kỳ lên tiếng:
- Gia Kỳ, vì sao cả kế hoạch đều sơ sài, ngoại trừ phần phân tích các công trình trong dự án lại chi tiết. Phần này là ai làm.
- Doãn Tổng, phần đó là Vũ Hà làm?
- Vũ Hà, thực sự là cô làm sao? Một mọt sách như cô làm được sao, tôi nhớ rằng cô không bao giờ đi khảo sát thị hiếu chứ đừng nghĩ đến việc phân tích cả hai mặt trực tiếp và gián tiếp được như vậy?
- Doãn tổng, thực ra phần đó là của Thích Vy làm.
- Thích Vy, mang quyển sổ của cô lên đây.
- Không muốn.
Tất cả mọi người nghe thấy lời phản bác của cô liền hướng ánh mắt về phía cô cái nhỏ coi trời bằng vung kia.
- Vậy đứng lên thuyết trình lại ý tưởng của cô đi.
- Không có bổn phận.
Lúc này thì tất cả mọi người đều thấy đáng sợ. Doãn Trạch vốn là người lạnh lùng, chỉ cần một câu nói không cũng đủ anh ta nghiêm mặt chỉ bảo, thậm chí còn sẵn sàng dạy dỗ không ngừng nghỉ, nhưng Thích Vy này lại từ chối lời nói của anh đến tận hai lần.
- Cô đang cho rằng nhận lương của tôi là để hưởng thụ sao? Dực Ký không trả lương cho người không có giá trị.
- Vậy tôi lên viết đơn xin nghỉ việc hay đợi quyết định xa thải.
- Cô.
Doãn Trạch quả nhiên cứng họng.
Năng lực của cô anh biết, bởi vậy cho dù anh dùng lời lẽ như nào cũng chỉ là dọa dẫm đối với cô, ai ngờ cô lại không thèm để ý hay lo sợ mà chính bản thân cô còn muốn chạy thật xa khỏi nơi này.
Lúc này Nhậm Tương giật giật ống tay áo của cô khiến cô nhìn vào ánh mắt cô bạn thân mình một chút bất mãn. Sau đó đứng dạy, cầm chiếc bút viết bảng lên phía chiếc bảng trắng viết một thôi một hồi kế hoach vắn tất nhất của dự án King Diamo mà cô đã chuẩn bị. Doãn Trạch nhìn cô không nói thêm lời nào, rõ ràng cô rất có năng lực nhưng lại chẳng hề muốn đấu tranh ở nơi này.
Gia Kỳ cùng mọi người trong nhóm nhìn sơ đồ biểu của cô hoàn toàn khâm phục, đến bản thân Gia Kỳ làm lâu như vậy rồi còn không thể làm được điều đó, huống hồ chỉ vài đường đơn giản đã đưa ra được đầy đủ tất tần tật những điều cần làm để dự án trở lên hoàn hảo nhất. Một lòng khâm phục của Gia Kỳ hướng về phía Thích Vy, nhóm của cô cuối cùng cũng thể có một người có năng lực thật tuyệt vời ngang ngửa Doãn Lương giống như khi trước.
Chỉ có điều trong lòng Thích Vy vẫn là không vui.
Sau khi các nhóm nhận được lời hướng dẫn tiếp theo của Doãn Trạch thì mọi người liền trở về vị trí của mình, Gia Kỳ thì luôn luôn luyến thắng về chuyện Thích Vy có suy nghĩ giống hệt với Doãn Lương. Lúc này Gia Kỳ mới biết, hóa ra lúc trước Doãn Lương luôn làm việc ở nơi này.
Vậy là chàng thái tử giả nghèo giả khổ cố gắng làm việc ở Vĩnh Ký, Thích Vy lại chợt nhận ra mình giống y hệt trò đùa của hai anh em nhà họ vậy.
Mải mê làm việc khiến Thích Vy có thể quên đi mọi thứ chuyện nhảm nhí của cuộc sống, nhưng chính cô cũng quên đi cả thời gian. Đến khi cô kết thúc phần cuối kế hoạch của mình cũng là lúc đồng hồ chỉ điểm hai giờ sáng.
Nhìn giờ phút này cô chỉ có thể cười khổ, xe bus nào có thể đợi cô đến giờ này cơ chứ. Muộn quá rồi, bàn tay đưa lên trán day day huyệt thái dương, khiến cô giảm bớt đi sự khó chịu trong đầu. Bất chợt một bàn tay ấm cầm lấy hai bàn tay cô ngăn không cho cô xoa xoa vào thái dương nữa.
Thích Vy trong lòng thầm nghĩ, gặp quỷ rồi, nhưng quỷ nào lại ấm như vậy. Nhưng chỉ một phút sau đó, cô cảm nhận được một luồng hơi thơm mát của thảo dược, hoa ra đã có một người nào đó dán lên gáy cô một miếng dán giảm đau, điều này quả nhiên đối với cô là một điều bất ngờ.
Lúc này Doãn Trạch ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh nhìn cô, hai người bốn mắt nhìn nhau, bởi đối với cô chưa bao giờ cô cảm nhận được một Doãn Trạch trầm lặng mà nhẹ nhàng như vậy.
- Sao em chưa về?
- Cố hoàn thiện kế hoạch.
- Em đang bán mạng cho công ty sao? Công ty sẽ được lợi lắm đó.
- Vậy tăng lương tăng ca cho tôi đi.
- Anh có thể, trả thêm thật nhiều cho em, chỉ cần em
- Sao, anh lại muốn nói tôi đồng ý dời bỏ Doãn Lương anh sẽ đưa chi phiếu cho tôi tự điền con số sao? Đáng lẽ lúc chia tay tôi lên mặc cả trước, giờ lại lỡ chia tay mất rồi.
- Thích Vy, nếu em cần đền bù, anh có thể đền đáp lại cho em, đêm hôm đó anh không cố ý, nhưng anh không kiềm ném được bản thân mình. Anh đã từng nghĩ em giống như những người phụ nữ khác cố gắng tiếp xúc với Doãn Lương nên anh làm ra điều đó để có thể yêu cầu em tránh xa cậu ấy, chỉ là đến bản thân anh cũng không ngờ được, bản thân anh cũng si mê em.
- Thần kinh.
Thích Vy buông lại một lời nói đối với Doãn Trạch sau đó đứng lên muốn dời khỏi nơi này, nhưng Doãn Trạch lại kéo tay cô lại. Một tay anh nhanh chóng cầm chiếc điện thoại của cô, tay còn lại nắm chặt tay cô, sau đó kéo cô đi thật nhanh về phía thang máy.
Thích Vy cho đến cuối cùng không thể giằng cô lại với anh vẫn là ngoan ngoãn cùng anh quay trở lại căn biệt thự rộng lớn kia. Nhưng lần này Doãn Trạch không hề giống lần trước chỉ đơn giản nói với cô nghỉ ngơi thật tốt sau đó xoay mình dời đi để lại không gian trong căn phòng này cho cô.
- Gia Kỳ, vì sao cả kế hoạch đều sơ sài, ngoại trừ phần phân tích các công trình trong dự án lại chi tiết. Phần này là ai làm.
- Doãn Tổng, phần đó là Vũ Hà làm?
- Vũ Hà, thực sự là cô làm sao? Một mọt sách như cô làm được sao, tôi nhớ rằng cô không bao giờ đi khảo sát thị hiếu chứ đừng nghĩ đến việc phân tích cả hai mặt trực tiếp và gián tiếp được như vậy?
- Doãn tổng, thực ra phần đó là của Thích Vy làm.
- Thích Vy, mang quyển sổ của cô lên đây.
- Không muốn.
Tất cả mọi người nghe thấy lời phản bác của cô liền hướng ánh mắt về phía cô cái nhỏ coi trời bằng vung kia.
- Vậy đứng lên thuyết trình lại ý tưởng của cô đi.
- Không có bổn phận.
Lúc này thì tất cả mọi người đều thấy đáng sợ. Doãn Trạch vốn là người lạnh lùng, chỉ cần một câu nói không cũng đủ anh ta nghiêm mặt chỉ bảo, thậm chí còn sẵn sàng dạy dỗ không ngừng nghỉ, nhưng Thích Vy này lại từ chối lời nói của anh đến tận hai lần.
- Cô đang cho rằng nhận lương của tôi là để hưởng thụ sao? Dực Ký không trả lương cho người không có giá trị.
- Vậy tôi lên viết đơn xin nghỉ việc hay đợi quyết định xa thải.
- Cô.
Doãn Trạch quả nhiên cứng họng.
Năng lực của cô anh biết, bởi vậy cho dù anh dùng lời lẽ như nào cũng chỉ là dọa dẫm đối với cô, ai ngờ cô lại không thèm để ý hay lo sợ mà chính bản thân cô còn muốn chạy thật xa khỏi nơi này.
Lúc này Nhậm Tương giật giật ống tay áo của cô khiến cô nhìn vào ánh mắt cô bạn thân mình một chút bất mãn. Sau đó đứng dạy, cầm chiếc bút viết bảng lên phía chiếc bảng trắng viết một thôi một hồi kế hoach vắn tất nhất của dự án King Diamo mà cô đã chuẩn bị. Doãn Trạch nhìn cô không nói thêm lời nào, rõ ràng cô rất có năng lực nhưng lại chẳng hề muốn đấu tranh ở nơi này.
Gia Kỳ cùng mọi người trong nhóm nhìn sơ đồ biểu của cô hoàn toàn khâm phục, đến bản thân Gia Kỳ làm lâu như vậy rồi còn không thể làm được điều đó, huống hồ chỉ vài đường đơn giản đã đưa ra được đầy đủ tất tần tật những điều cần làm để dự án trở lên hoàn hảo nhất. Một lòng khâm phục của Gia Kỳ hướng về phía Thích Vy, nhóm của cô cuối cùng cũng thể có một người có năng lực thật tuyệt vời ngang ngửa Doãn Lương giống như khi trước.
Chỉ có điều trong lòng Thích Vy vẫn là không vui.
Sau khi các nhóm nhận được lời hướng dẫn tiếp theo của Doãn Trạch thì mọi người liền trở về vị trí của mình, Gia Kỳ thì luôn luôn luyến thắng về chuyện Thích Vy có suy nghĩ giống hệt với Doãn Lương. Lúc này Gia Kỳ mới biết, hóa ra lúc trước Doãn Lương luôn làm việc ở nơi này.
Vậy là chàng thái tử giả nghèo giả khổ cố gắng làm việc ở Vĩnh Ký, Thích Vy lại chợt nhận ra mình giống y hệt trò đùa của hai anh em nhà họ vậy.
Mải mê làm việc khiến Thích Vy có thể quên đi mọi thứ chuyện nhảm nhí của cuộc sống, nhưng chính cô cũng quên đi cả thời gian. Đến khi cô kết thúc phần cuối kế hoạch của mình cũng là lúc đồng hồ chỉ điểm hai giờ sáng.
Nhìn giờ phút này cô chỉ có thể cười khổ, xe bus nào có thể đợi cô đến giờ này cơ chứ. Muộn quá rồi, bàn tay đưa lên trán day day huyệt thái dương, khiến cô giảm bớt đi sự khó chịu trong đầu. Bất chợt một bàn tay ấm cầm lấy hai bàn tay cô ngăn không cho cô xoa xoa vào thái dương nữa.
Thích Vy trong lòng thầm nghĩ, gặp quỷ rồi, nhưng quỷ nào lại ấm như vậy. Nhưng chỉ một phút sau đó, cô cảm nhận được một luồng hơi thơm mát của thảo dược, hoa ra đã có một người nào đó dán lên gáy cô một miếng dán giảm đau, điều này quả nhiên đối với cô là một điều bất ngờ.
Lúc này Doãn Trạch ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh nhìn cô, hai người bốn mắt nhìn nhau, bởi đối với cô chưa bao giờ cô cảm nhận được một Doãn Trạch trầm lặng mà nhẹ nhàng như vậy.
- Sao em chưa về?
- Cố hoàn thiện kế hoạch.
- Em đang bán mạng cho công ty sao? Công ty sẽ được lợi lắm đó.
- Vậy tăng lương tăng ca cho tôi đi.
- Anh có thể, trả thêm thật nhiều cho em, chỉ cần em
- Sao, anh lại muốn nói tôi đồng ý dời bỏ Doãn Lương anh sẽ đưa chi phiếu cho tôi tự điền con số sao? Đáng lẽ lúc chia tay tôi lên mặc cả trước, giờ lại lỡ chia tay mất rồi.
- Thích Vy, nếu em cần đền bù, anh có thể đền đáp lại cho em, đêm hôm đó anh không cố ý, nhưng anh không kiềm ném được bản thân mình. Anh đã từng nghĩ em giống như những người phụ nữ khác cố gắng tiếp xúc với Doãn Lương nên anh làm ra điều đó để có thể yêu cầu em tránh xa cậu ấy, chỉ là đến bản thân anh cũng không ngờ được, bản thân anh cũng si mê em.
- Thần kinh.
Thích Vy buông lại một lời nói đối với Doãn Trạch sau đó đứng lên muốn dời khỏi nơi này, nhưng Doãn Trạch lại kéo tay cô lại. Một tay anh nhanh chóng cầm chiếc điện thoại của cô, tay còn lại nắm chặt tay cô, sau đó kéo cô đi thật nhanh về phía thang máy.
Thích Vy cho đến cuối cùng không thể giằng cô lại với anh vẫn là ngoan ngoãn cùng anh quay trở lại căn biệt thự rộng lớn kia. Nhưng lần này Doãn Trạch không hề giống lần trước chỉ đơn giản nói với cô nghỉ ngơi thật tốt sau đó xoay mình dời đi để lại không gian trong căn phòng này cho cô.