Chương : 18
"Chính thức thông qua, nói như vậy độc dược điều khiển kĩ năng đã đạt được." Lí Việt đầu rắn nhẹ gật gù.
Tính ra ngâm mình trong độc trì cũng có chút khoái cảm trào dâng khó tả, duy nhất là bây giờ hắn còn mỗi bộ xương lên cảm nhận không được.
Có điều cơn đau như rút ruột lột da ấy là chưa hề dịu đi ám ảnh, nhất thời khiến cho Lí Việt thật sâu hít vào một ngụm khí lạnh.
Bây giờ cảm nhận lại hắn không khỏi cảm khái một điều.
Mê muội trong đau đớn là có thể khiến cho thời gian trôi qua nhanh, nhất là bảy bảy bốn mươi chín ngày chỉ như một cái nháy mắt.
Lão giả nhẹ nhàng hắng giọng phá tan đi mạch suy nghĩ của Lí Việt, miệng chẫm rãi nói:
"Được rồi, như vậy là người đã thông qua, phần thưởng chính là độc dược điều khiển kĩ năng, đến lúc ngươi rời khỏi rồi, rắn nhỏ."
Nói rồi lão giả không để cho Lí Việt suy nghĩ thêm thì ngón tay chỉ lên phía trước, điểm một điểm vào hư không, tức thì cuồn cuộn như hồng triều không gian gợn sóng ào ào lao đến Lí Việt, bao vây bốn phương tám phía hắn.
Chờ cho Lí Việt định hình lại thì dữ tợn không gian gợn sóng đã ập vào mặt, tiếp theo đó chính là to lớn khung xương rắn lấy một cái tốc độ nhanh chóng mà quỷ dị tiêu thất.
Mà lão giả chứng kiến một màn này hai tay chắp sau lưng, miệng nhếch lên nhẹ nhàng cười, ngay sau đó toàn bộ quang minh không gian như ngọn nến cháy bị gió thổi dập tắt một dạng, tất cả lâm vào hắc ám chìm sâu trong tĩnh mịch.
Bên ngoài thời gian như chỉ trôi qua một giây đồng dạng, La Phong mi mắt vừa cụp xuống mở ra thì hoàn toàn bị chấn kinh, có chút không thể tin vào mắt mình.
"Vậy mà lại lấy được kĩ năng, cái này không khớp với tương lai diễn ra, rốt cuộc là có chuyện gì."
Chỉ thấy ngay tại tấm bia trước mặt, một vòng xoáy hắc ám từ từ nổi lên, bành trướng đến đường kính hai mét, tiếp theo diễn ra chính là to lớn thân ảnh rắn biến dị từ trong đó thoát ra rơi trên mặt đất tạo ra từng cơn chấn động nho nhỏ.
La Phong có thể khẳng định Lí Việt lấy được kĩ năng không gì khác chính là do tấm bia đằng sau đã xuất hiện trên bề mặt vô số vết rạn nứt, mà không quá mười giây sau cao lớn tấm bia cấu trúc cứ như vậy tầng tầng sụp đổ, phá toái thành vô số mảnh vụn rơi lả tả trên mặt đất.
Tấm bia vỡ vụn đồng nghĩa với việc đồ vật trong đó đã thành công được lấy ra.
"Cái này rốt cuộc ta thực sự sống tại mạt thế đến mười năm sao." La Phong miệng lẩm bẩm nói, Lí Việt gây ra khung cảnh trước mắt đã khiến cho hắn nhận thức to lớn rung động.
Nếu không phải mười năm mạt thế tôi rèn nên sắc bén cùng cứng rắn ý chí thì thực sự La Phong đạo tâm đã sụp đổ.
Chỉ có điều khó hiểu trong lòng vẫn như sương mờ che lấp đường đi không nhìn thấy đâu là thật đâu là ảo, thực hư khó phân biệt.
"Không, có thể tấm bia kia hoàn toàn không phải là chứa độc dược kĩ năng, mà là chứa một kĩ năng khác, là ta gấp rút quá mà suy nghĩ lầm."
La Phong tư tưởng bất ngờ mở ra một con đường mới, đúng thế có thể là hắn nhầm, mạt thế tương lai mười năm đem đến kí ức quá chân thực, không thể là giả được, vì vậy chỉ có thể là hắn nhầm.
Hơi hơi lắc nhẹ đầu, La Phong âm thầm nói: "Nếu đã không phải thì ở đây còn ý nghĩa gì, là lúc rời khỏi."
Tuy nhiên vào đúng lúc hắn chân chuẩn bị xoay ngược vận dụng quỷ long bộ thì, Lí Việt đối diện đầu rắn bất ngờ xoay lại trên đó tràn đầy lăng lệ sát khí nhìn thẳng về hướng La Phong.
Như kim châm một dạng, khắp cơ thể dưới ánh nhìn khủng bố kia mà nhói lên từng đợt đau đớn, La Phong trán toát mồ hôi, tâm không tự chủ đập nhanh liên hồi, tuy nhiên bị ý chí hắn gắt gao đè ép xuống.
Không thể nào, bị nó phát hiện, khoan im lặng chờ đợi, chẳng may không phải đâu. La Phong trong đầu âm thầm nói, quanh thân khí thế thu liễm hết mức, hơi thở thật sâu kéo dài ra một đoạn.
"Hừ, thật nghĩ ta chưa phát hiện ra ngươi, hơi coi thường rắn lưỡi định vị rồi." Lí Việt nhếch miệng cười lạnh lùng, mặc dù hắn phát hiện ra vị trí của La Phong nhưng thân hình chưa có động.
Thời cơ chưa đến, hành động vội vàng ắt để xổng con mồi.
Thời gian cứ thế nhanh chóng trôi qua năm phút, Lí Việt đầu rắn vẫn chưa chuyển sang hướng khác, mà bên kia La Phong vẫn im thin thít không dám hé răng, song phương lẫn nhau giằng co lâm vào im lặng trạng thái.
"Năm phút trôi qua mà biến dị thú ánh nhìn vẫn hướng bên này, rốt cuộc là nó phát hiện ra ta chưa."
La Phong vẻ mặt trở nên cổ quái, ánh mắt thoáng qua một tia do dự, tuy nhiên hắn vẫn im lặng chờ đợi, kiên nhẫn tính cách là vẫn còn đó.
Đúng lúc này, La Phong đồng tử co rụt lại, có chút không thể tin vào mắt mình.
Lí Việt đối diện thân thể to lớn bắt đầu động.
Dài đến mười năm mét rắn biến dị ngẩng lên cổ cao bốn mét, đằng sau đuôi uốn éo hình chữ s nhanh chóng tiến lên, lấy một tốc độ khó hình dung lao như tên bắn nhanh xé gió, tiến thẳng hướng chỗ La Phong đang ẩn nấp.
Chạy!
La Phong đầu ý niệm cấp tộc hiện ra một chữ, không nói một câu nào quay lại thân hình vận dụng quỷ long bộ mà trốn, rất nhanh thân ảnh đã mất hút.
Nhưng La Phong trốn thoát được.
"Gào gào gào gào!" Lí Việt đằng sau tốc độ nhanh đến biến thái, nháy mắt một giây đã đi được mười mét, mà hùng hổ như hung thần khí thế tỏa ra như đè ép lên vạn vật xung quanh.
Song phương khoảng cách gấp rút co ngắn lại, chẳng mấy chốc Lí Việt đã bám sát lấy La Phong thân ảnh không những thế không ngừng gần hơn.
"Chết tiệt, nó phát hiện ra ta ngay từ đầu rồi, đây là muốn chơi sao." La Phong thầm chửi một câu, tốc độ không dám chậm trễ, hắn chỉ hận không thể chạy nhanh hơn được nữa.
Quỷ long bộ dù là bộ pháp đỉnh cấp tuy nhiên với tố chất thân thể hiện giờ của La Phong chỉ có thể vận dụng được một phần mười công năng của nó, xa xa không chỉ như thế này.
Đương nhiên nếu là quỷ long bộ được vận dụng thêm một phần nữa, Lí Việt hoàn toàn không có cơ hội đuổi theo.
Chỉ là hiện thực phũ phàng, Lí Việt hắn sắp đuổi kịp La Phong rồi, không đến mười giây nữa thôi.
"Chỉ còn cách mười hai mét." Lí Việt miệng lưỡi nỉ non, đôi mắt nhíu lại nhìn lên phía trước.
Dưới quang minh mạnh mẽ nở rộ, phía dưới con đường hiện ra một khung cảnh rượt đuổi của hai bên, một người một rắn, mà rắn đang gắt gao đuổi theo, cùng với đó là sát khí lạnh thấu xương.
Hống hống hống hống!
Hống hống hống hống!
Hai bên đường biến dị người cảm nhận được khủng bố khí thế giáng lâm, mang đến to lớn nguy hiểm mà gầm lên giận dữ không cam lòng bỏ chạy.
"Hộc hộc hộc, chết tiệt dựa vào biến dị người ngăn cản là không hi vọng được, vẫn còn có cơ hội chạy thoát, chỉ cần ta tiến đến khu đó." La Phong miệng điên cuồng thở dốc.
"Chỉ cần dẫn dụ rắn biến dị đằng sau tiến đến khu đấy, ở đấy con quái vật đó sẽ giúp ta ngăn lại, dù không hy vọng gì nhiều nhưng ít nhất cũng kéo dài ra thêm một chút thời gian."
Có còn hơn không.
Ngay lập tức La Phong quỷ long bộ đổi hướng, vô số đạo tàn ảnh theo đó hiện ra nối tiếp nhau tiến lên phía trước.
Phía sau Lí Việt không giấu nổi đằng đằng sát khí bám theo: "Chỉ còn một mét nữa thôi."
Bất chợt Lí Việt dừng lại thân ảnh, miệng nhếch lên cười lạnh lẽo, hứng thú ánh mắt nhìn lên phía trước.
Hắn không cần đuổi theo nữa bởi phía trước rắn đàn đã kéo tới rồi.
Ầm ầm cuồn cuộn như thủy triều một dạng rắn đàn nối đuôi nhau chen chúc mà tới, trùng trùng điệp điệp từng cơn sóng vỗ vô cùng vô tận kèm theo đó chính là nguy hiểm cùng rợn người tóc gáy.
Rắn là quá nhiều rồi, phi thường nhiều, nhiều đến biến thái.
"Cái này rắn biến dị thú là rắn vương, vậy mà ta lại đụng phải rắn vương."
La Phong nội tâm bây giờ chìm xuống đáy cốc, hi vọng quang mang sự sống đã hoàn toàn bị dập tắt.
Răn vương danh như tên gọi, dưới trướng chính là vô cùng vô tận rắn đàn, hơn nữa tiền kì mạt thế rắn vương vô cùng hiếm gặp, nói chuẩn xác hơn là rất ít có khả năng sinh ra.
Vậy mà bây giờ La Phong hắn tùy tiện gặp một con, vận khí không khỏi quá đen đó chứ.
"Chết tiệt rắn đàn số lượng quá khủng bố." La Phong dừng lại quỷ long bộ, ánh mắt gấp rút đảo quanh khắp nơi hòng tìm ra sinh lộ.
Đối diện với nhiều như vậy đàn rắn, đừng nói là tiến hóa giả cấp F như hắn, đến cả cấp E cũng phải e ngại vài phần không dám trực diện đối mặt.
Hơn nữa toàn bộ ngóc ngách rắn đều bao phủ, đằng sau thì rắn vương đón đợi, La Phong hắn chạy trốn kiểu gì được.
Tính ra ngâm mình trong độc trì cũng có chút khoái cảm trào dâng khó tả, duy nhất là bây giờ hắn còn mỗi bộ xương lên cảm nhận không được.
Có điều cơn đau như rút ruột lột da ấy là chưa hề dịu đi ám ảnh, nhất thời khiến cho Lí Việt thật sâu hít vào một ngụm khí lạnh.
Bây giờ cảm nhận lại hắn không khỏi cảm khái một điều.
Mê muội trong đau đớn là có thể khiến cho thời gian trôi qua nhanh, nhất là bảy bảy bốn mươi chín ngày chỉ như một cái nháy mắt.
Lão giả nhẹ nhàng hắng giọng phá tan đi mạch suy nghĩ của Lí Việt, miệng chẫm rãi nói:
"Được rồi, như vậy là người đã thông qua, phần thưởng chính là độc dược điều khiển kĩ năng, đến lúc ngươi rời khỏi rồi, rắn nhỏ."
Nói rồi lão giả không để cho Lí Việt suy nghĩ thêm thì ngón tay chỉ lên phía trước, điểm một điểm vào hư không, tức thì cuồn cuộn như hồng triều không gian gợn sóng ào ào lao đến Lí Việt, bao vây bốn phương tám phía hắn.
Chờ cho Lí Việt định hình lại thì dữ tợn không gian gợn sóng đã ập vào mặt, tiếp theo đó chính là to lớn khung xương rắn lấy một cái tốc độ nhanh chóng mà quỷ dị tiêu thất.
Mà lão giả chứng kiến một màn này hai tay chắp sau lưng, miệng nhếch lên nhẹ nhàng cười, ngay sau đó toàn bộ quang minh không gian như ngọn nến cháy bị gió thổi dập tắt một dạng, tất cả lâm vào hắc ám chìm sâu trong tĩnh mịch.
Bên ngoài thời gian như chỉ trôi qua một giây đồng dạng, La Phong mi mắt vừa cụp xuống mở ra thì hoàn toàn bị chấn kinh, có chút không thể tin vào mắt mình.
"Vậy mà lại lấy được kĩ năng, cái này không khớp với tương lai diễn ra, rốt cuộc là có chuyện gì."
Chỉ thấy ngay tại tấm bia trước mặt, một vòng xoáy hắc ám từ từ nổi lên, bành trướng đến đường kính hai mét, tiếp theo diễn ra chính là to lớn thân ảnh rắn biến dị từ trong đó thoát ra rơi trên mặt đất tạo ra từng cơn chấn động nho nhỏ.
La Phong có thể khẳng định Lí Việt lấy được kĩ năng không gì khác chính là do tấm bia đằng sau đã xuất hiện trên bề mặt vô số vết rạn nứt, mà không quá mười giây sau cao lớn tấm bia cấu trúc cứ như vậy tầng tầng sụp đổ, phá toái thành vô số mảnh vụn rơi lả tả trên mặt đất.
Tấm bia vỡ vụn đồng nghĩa với việc đồ vật trong đó đã thành công được lấy ra.
"Cái này rốt cuộc ta thực sự sống tại mạt thế đến mười năm sao." La Phong miệng lẩm bẩm nói, Lí Việt gây ra khung cảnh trước mắt đã khiến cho hắn nhận thức to lớn rung động.
Nếu không phải mười năm mạt thế tôi rèn nên sắc bén cùng cứng rắn ý chí thì thực sự La Phong đạo tâm đã sụp đổ.
Chỉ có điều khó hiểu trong lòng vẫn như sương mờ che lấp đường đi không nhìn thấy đâu là thật đâu là ảo, thực hư khó phân biệt.
"Không, có thể tấm bia kia hoàn toàn không phải là chứa độc dược kĩ năng, mà là chứa một kĩ năng khác, là ta gấp rút quá mà suy nghĩ lầm."
La Phong tư tưởng bất ngờ mở ra một con đường mới, đúng thế có thể là hắn nhầm, mạt thế tương lai mười năm đem đến kí ức quá chân thực, không thể là giả được, vì vậy chỉ có thể là hắn nhầm.
Hơi hơi lắc nhẹ đầu, La Phong âm thầm nói: "Nếu đã không phải thì ở đây còn ý nghĩa gì, là lúc rời khỏi."
Tuy nhiên vào đúng lúc hắn chân chuẩn bị xoay ngược vận dụng quỷ long bộ thì, Lí Việt đối diện đầu rắn bất ngờ xoay lại trên đó tràn đầy lăng lệ sát khí nhìn thẳng về hướng La Phong.
Như kim châm một dạng, khắp cơ thể dưới ánh nhìn khủng bố kia mà nhói lên từng đợt đau đớn, La Phong trán toát mồ hôi, tâm không tự chủ đập nhanh liên hồi, tuy nhiên bị ý chí hắn gắt gao đè ép xuống.
Không thể nào, bị nó phát hiện, khoan im lặng chờ đợi, chẳng may không phải đâu. La Phong trong đầu âm thầm nói, quanh thân khí thế thu liễm hết mức, hơi thở thật sâu kéo dài ra một đoạn.
"Hừ, thật nghĩ ta chưa phát hiện ra ngươi, hơi coi thường rắn lưỡi định vị rồi." Lí Việt nhếch miệng cười lạnh lùng, mặc dù hắn phát hiện ra vị trí của La Phong nhưng thân hình chưa có động.
Thời cơ chưa đến, hành động vội vàng ắt để xổng con mồi.
Thời gian cứ thế nhanh chóng trôi qua năm phút, Lí Việt đầu rắn vẫn chưa chuyển sang hướng khác, mà bên kia La Phong vẫn im thin thít không dám hé răng, song phương lẫn nhau giằng co lâm vào im lặng trạng thái.
"Năm phút trôi qua mà biến dị thú ánh nhìn vẫn hướng bên này, rốt cuộc là nó phát hiện ra ta chưa."
La Phong vẻ mặt trở nên cổ quái, ánh mắt thoáng qua một tia do dự, tuy nhiên hắn vẫn im lặng chờ đợi, kiên nhẫn tính cách là vẫn còn đó.
Đúng lúc này, La Phong đồng tử co rụt lại, có chút không thể tin vào mắt mình.
Lí Việt đối diện thân thể to lớn bắt đầu động.
Dài đến mười năm mét rắn biến dị ngẩng lên cổ cao bốn mét, đằng sau đuôi uốn éo hình chữ s nhanh chóng tiến lên, lấy một tốc độ khó hình dung lao như tên bắn nhanh xé gió, tiến thẳng hướng chỗ La Phong đang ẩn nấp.
Chạy!
La Phong đầu ý niệm cấp tộc hiện ra một chữ, không nói một câu nào quay lại thân hình vận dụng quỷ long bộ mà trốn, rất nhanh thân ảnh đã mất hút.
Nhưng La Phong trốn thoát được.
"Gào gào gào gào!" Lí Việt đằng sau tốc độ nhanh đến biến thái, nháy mắt một giây đã đi được mười mét, mà hùng hổ như hung thần khí thế tỏa ra như đè ép lên vạn vật xung quanh.
Song phương khoảng cách gấp rút co ngắn lại, chẳng mấy chốc Lí Việt đã bám sát lấy La Phong thân ảnh không những thế không ngừng gần hơn.
"Chết tiệt, nó phát hiện ra ta ngay từ đầu rồi, đây là muốn chơi sao." La Phong thầm chửi một câu, tốc độ không dám chậm trễ, hắn chỉ hận không thể chạy nhanh hơn được nữa.
Quỷ long bộ dù là bộ pháp đỉnh cấp tuy nhiên với tố chất thân thể hiện giờ của La Phong chỉ có thể vận dụng được một phần mười công năng của nó, xa xa không chỉ như thế này.
Đương nhiên nếu là quỷ long bộ được vận dụng thêm một phần nữa, Lí Việt hoàn toàn không có cơ hội đuổi theo.
Chỉ là hiện thực phũ phàng, Lí Việt hắn sắp đuổi kịp La Phong rồi, không đến mười giây nữa thôi.
"Chỉ còn cách mười hai mét." Lí Việt miệng lưỡi nỉ non, đôi mắt nhíu lại nhìn lên phía trước.
Dưới quang minh mạnh mẽ nở rộ, phía dưới con đường hiện ra một khung cảnh rượt đuổi của hai bên, một người một rắn, mà rắn đang gắt gao đuổi theo, cùng với đó là sát khí lạnh thấu xương.
Hống hống hống hống!
Hống hống hống hống!
Hai bên đường biến dị người cảm nhận được khủng bố khí thế giáng lâm, mang đến to lớn nguy hiểm mà gầm lên giận dữ không cam lòng bỏ chạy.
"Hộc hộc hộc, chết tiệt dựa vào biến dị người ngăn cản là không hi vọng được, vẫn còn có cơ hội chạy thoát, chỉ cần ta tiến đến khu đó." La Phong miệng điên cuồng thở dốc.
"Chỉ cần dẫn dụ rắn biến dị đằng sau tiến đến khu đấy, ở đấy con quái vật đó sẽ giúp ta ngăn lại, dù không hy vọng gì nhiều nhưng ít nhất cũng kéo dài ra thêm một chút thời gian."
Có còn hơn không.
Ngay lập tức La Phong quỷ long bộ đổi hướng, vô số đạo tàn ảnh theo đó hiện ra nối tiếp nhau tiến lên phía trước.
Phía sau Lí Việt không giấu nổi đằng đằng sát khí bám theo: "Chỉ còn một mét nữa thôi."
Bất chợt Lí Việt dừng lại thân ảnh, miệng nhếch lên cười lạnh lẽo, hứng thú ánh mắt nhìn lên phía trước.
Hắn không cần đuổi theo nữa bởi phía trước rắn đàn đã kéo tới rồi.
Ầm ầm cuồn cuộn như thủy triều một dạng rắn đàn nối đuôi nhau chen chúc mà tới, trùng trùng điệp điệp từng cơn sóng vỗ vô cùng vô tận kèm theo đó chính là nguy hiểm cùng rợn người tóc gáy.
Rắn là quá nhiều rồi, phi thường nhiều, nhiều đến biến thái.
"Cái này rắn biến dị thú là rắn vương, vậy mà ta lại đụng phải rắn vương."
La Phong nội tâm bây giờ chìm xuống đáy cốc, hi vọng quang mang sự sống đã hoàn toàn bị dập tắt.
Răn vương danh như tên gọi, dưới trướng chính là vô cùng vô tận rắn đàn, hơn nữa tiền kì mạt thế rắn vương vô cùng hiếm gặp, nói chuẩn xác hơn là rất ít có khả năng sinh ra.
Vậy mà bây giờ La Phong hắn tùy tiện gặp một con, vận khí không khỏi quá đen đó chứ.
"Chết tiệt rắn đàn số lượng quá khủng bố." La Phong dừng lại quỷ long bộ, ánh mắt gấp rút đảo quanh khắp nơi hòng tìm ra sinh lộ.
Đối diện với nhiều như vậy đàn rắn, đừng nói là tiến hóa giả cấp F như hắn, đến cả cấp E cũng phải e ngại vài phần không dám trực diện đối mặt.
Hơn nữa toàn bộ ngóc ngách rắn đều bao phủ, đằng sau thì rắn vương đón đợi, La Phong hắn chạy trốn kiểu gì được.