Chương : 134
Lạc Thiên biết rằng thu hoạch chỉ có thể ở trong cái căn phòng này mà thôi, theo như hắn đọc được trong nhật kí của vị Dực Nhân Tộc này thì ngày cuối cùng trong cuộc chiến mà Lạc Thiên không quá hiểu rõ ràng này thì tất cả Dực nhân tộc đã đóng gói hết các vật phẩm quan trọng mà mang đi. Nên ngay cả Lạc Thiên co công phá được màn sáng trung tâm cũng chưa chắc đã có nhiều thu hoạch hơn chỗ này. Vì sau khi khám xét bộ xương đã được cố định bằng dung dịch dẻo dính của Triệu Vô Cực thig Lạc Thiên mới có thể hiểu được tại sao vị này không hề tham gia vào cuộc di cư mà quyết định chết nới này.
Dực Nhân Tộc có bề ngoài không khác gì nhân loại, chỉ là họ cao lớn gấp hai lần nhân tộc, có mái tóc rất đặc biệt màu vàng kim. Và điểm quan trọng là họ có hai cánh chim phía sau lưng. Dực nhân tộc cũng là một chủng tộc khá mạnh trong hệ thống kim tự tháp sinh tồn của thế giới tu chân này. Dực nhân gần như là bá chủ của bầu trời, không phải họ chiến đấu mạnh như thế nào, cũng không phải họ có đôi cánh nên lợi hại hơn các tộc khác nếu ở trên không trung. Họ lợi hại nhất đó là về tri thức về không gian, Dực nhân tộc là nhưng tay kì cựu trong chế tạo các loại hình cụ lien quan đến việc bay lượn, mà điển hình nhất là 999 tòa Thiên Không Chi Thành lớn nhỏ, đó là đỉnh cao của công nghệ luyện chế của họ, và cũng là bí mật bất truyền của chủng tộc này. Sau này Nhân loại quật khởi thì từ những di tích mà Dực Tộc để lại họ cũng có thể tìm ra một hai những pháp môn chế tạo vật thể phi hành, vậy nhưng nếu so sánh mấy cái phi chu vớ vẩn của Nhân tộc với trình độ của Dực Nhân tộc thì... thôi hay bỏ đi.
Sức mạnh của Dực Nhân tộc lại nằm ở đôi cánh chim sau lưng, đôi cánh Chim vừa là biểu tượng của vinh dự lại vừa là suối nguồn sức mạnh của họ, nó gần như là vô kiên bất thối đối với cùng cấp tu sĩ. Ví dụ như đôi cánh của trúc cơ Dực Nhân tộc thì yêu tộc tinh hạch kì hoặc Ma tộc Ma Vệ rất rất khó công phá. Thế nhưng khi xem xét bộ xương khô này của Tên Dực nhân thì mới phát hiện ra gã có một đôi cánh vặn vẹo, nói chung là bẩm sinh dị tật. Chắc cũng vì thế mà gã luôn kêu gào trong những dòng nhật ký của mình về sức mạnh cơ bắp thua trí tuệ. Có lẽ thứ gã không có làm gã ganh tị chăng. Cũng có lẽ vì lí do này mà Lạc Thiên đoán ra hắn không muốn di cư lên cái gì mà Thần Quốc độ Thần giới gì đó. Cũng có lẽ hắn quá thông minh nên đoán được một kết cục không hay ho gì đó của Dực Nhân Tộc. Nhưng tất cả những thứ đó không quan trọng, Lạc Thiên quan tâm là di sản gã để lại còn có những gì.
Giờ đây thứ mà mọi người trong đoàn thám hiểm chú ý nhất vậy mà vẫn là chiếc giới chỉ nằm trên ngón tay trỏ của bộ xương này. Giới chỉ thì cũng không xa lạ lắm đối với tu sĩ giới này, thế nhưng để sở hữu giới chỉ lại là một vấn đề khó khăn cực độ. Lý đo đó là muốn chế tạo giới chỉ cần có không linh thạch, một loại linh thạch rất đặc biệt chứa đặc tính không gian, nó cũng chính là thành phần cốt yếu xây dựng các truyền tống trận cỡ lớn. Thứ này giờ đây rất là hiếm tại Sa Tinh giới, chỉ có các đại Tông Môn mới sở hữu mà thôi, nguyên lý sử dụng thì không khác gì sử túi trữ vật, chỉ cần truyền thần nhiệm và linh lực vào mà thôi. Vì Dực Nhân vị nhân sĩ này có nhắc đến việc Dực Nhân Tộc chẳng qua là một nhánh của yêu tộc thế nên cái Giới chỉ này lại là Yêu Giới chỉ, thế nên Lạc Thiên tiến lên làm người mở ra giới chỉ này. Ngay khi Lạc Thiên vừa tràn thần niệm của mình vào Giới chỉ thì uỳnh một tiếng giới chỉ vỡ tan thành từng mảnh, không gian do giới chỉ tạo thành cứ thế mà cũng như pha lê mà tan vỡ, tất cả các vật phẩm bên trong đều bị cắt nát hoặc cuốn vào không gian hư vô.
Lạc Thiên hộc máu mà nằm vật một bên, hai mắt trắng rã nhìn như bị ma nhập. Nhưng móng vuốt của hắn thì vẫn nắm chặt một vật. Đó chính là một cái tấm bảng bằng kim loại. Thì ra trong tích tắc thần niệm thâm nhập trong không gian thì bản thể của Giới chỉ với sự bào mòn của thời gian không chịu nổi mà vỡ tan. Trong tíc tắc ấy vậy mà quái giao không cam lòng, vậy nên hắn dùng thần niêm bọc lấy một vật gần nhất mà lôi ra, chấp nhận thần thức bị thương đến hộc máu. Đối với tu sĩ thì việc bị thương thần thức quả là rất nặng nề, khả năng hồi phục rất chậm chạp, bởi rất hiếm có linh dược chữa trị cho thần thức, nếu mà có thì đó cũng được xếp vào hàng thiên tài địa bảo hiếm có, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Ngoài ra các loại thiên tài địa bảo đó toàn là được các nhân vật đỉnh cao nguyên Anh kỳ lùng bắt, thái điểu như Lạc Thiên thì khó có thể chạm tới, chỉ có thể từ từ dùng mà ôn dưỡng thôi. Lần này con quái giao đúng là bỏ vốn lớn mà đánh cược, kiểu cách tham tài vong mạng này rất giống với Lục Ngạc. Sau này mỗi khi nhắc tới chuyện ngày hôm nay Lạc Tiểu Thanh đều giương cái mặt bầu bầu lên mà nói “ Đừng bảo ta tham tài... ta chỉ là học tập phụ thân mà thôi... phụ thân hảo.”
Hôm nay đã là tuần thứ 3 kể từ khi Càn Khôn Tông rời khỏi Kim xà Thành tiến về phía Bắc, họ không dám đi về phía đông chở về hang ổ của mình, vì theo sau họ là đại quân Hải Yêu bám đuôi. Lũ này không dám lại gần hạm đội sắt thép, chúng bị đánh cho một lần đã teo hết cả gan lại rồi, nhiệm vụ của chúng vậy theo đuôi của Hạm đội từ xa quan sát, sau đó sẽ báo lại cho Quân Bạch Giao sắp tới nơi.
Lúc này hạm đội Càn Khôn Tông cũng không có đi nhanh để cắt đuôi mà nhởn nha nhởn nhơ như đi chơi vậy. Họ làm ra đúng cái tư thế tướng quân thắng trận ngửa mặt về nhà, thế nhưng đó là ngoài sáng, trong bóng tối thì Lạc Thiên Song Ưng, Hỏa Mãng và Lục Ngạc đã xuất lãnh một Linh Hạm cùng thuyền viên bí mật đi trước vài ngày rồi. Giờ đây Lạc Thiên đang cuộn mình trong tư phòng của hắn mà nghiên cứu cái tấm bảng kim loại dài hai xích rộng một xích, dày một thốn. Nếu nhìn thoáng qua thì nó chẳng khác nào một tấm bảng kim loại kín bưng góc cạnh. Thế nhưng khi Lạc Thiên để thần thức tràn vào thì thấy được kết cấu bên trong quả là quá sức tinh sảo không thể nào tưởng tượng nổi. Từng chi tiết bé li ti kiểu như những vi mạch của Địa cầu, thế nhưng đừng tưởng lầm đât là các bộ phận rời rạc ghép lại, tất cả đều là nguyên khối kim loại gắt chặt lại cùng nhau. Thủ pháp này giống hệt trong luyện khí của các cao thủ khi dung luyện các nguyên liệu với nhau. Họ chính là xắp xếp các nguyên tố theo một cấu trúc đặc biệt để tạo nên những tính chất đặc biệt của phôi khí, còn tấm bảng kim loại này cũng tương tự, chắc hẳn trong lúc chế tạo nó thì người chế tác cũng cứ thế mà xắp xếp các nguyên tố thành các tổ hợp tinh vi phía trong tấm kim bảng này. Nhìn vào cấu tạo dạng này Lạc Thiên có liên tưởng đến một vật, đó là máy tính bảng ở Địa cầu.... hay là Ipad gì đó.
Dực Nhân Tộc có bề ngoài không khác gì nhân loại, chỉ là họ cao lớn gấp hai lần nhân tộc, có mái tóc rất đặc biệt màu vàng kim. Và điểm quan trọng là họ có hai cánh chim phía sau lưng. Dực nhân tộc cũng là một chủng tộc khá mạnh trong hệ thống kim tự tháp sinh tồn của thế giới tu chân này. Dực nhân gần như là bá chủ của bầu trời, không phải họ chiến đấu mạnh như thế nào, cũng không phải họ có đôi cánh nên lợi hại hơn các tộc khác nếu ở trên không trung. Họ lợi hại nhất đó là về tri thức về không gian, Dực nhân tộc là nhưng tay kì cựu trong chế tạo các loại hình cụ lien quan đến việc bay lượn, mà điển hình nhất là 999 tòa Thiên Không Chi Thành lớn nhỏ, đó là đỉnh cao của công nghệ luyện chế của họ, và cũng là bí mật bất truyền của chủng tộc này. Sau này Nhân loại quật khởi thì từ những di tích mà Dực Tộc để lại họ cũng có thể tìm ra một hai những pháp môn chế tạo vật thể phi hành, vậy nhưng nếu so sánh mấy cái phi chu vớ vẩn của Nhân tộc với trình độ của Dực Nhân tộc thì... thôi hay bỏ đi.
Sức mạnh của Dực Nhân tộc lại nằm ở đôi cánh chim sau lưng, đôi cánh Chim vừa là biểu tượng của vinh dự lại vừa là suối nguồn sức mạnh của họ, nó gần như là vô kiên bất thối đối với cùng cấp tu sĩ. Ví dụ như đôi cánh của trúc cơ Dực Nhân tộc thì yêu tộc tinh hạch kì hoặc Ma tộc Ma Vệ rất rất khó công phá. Thế nhưng khi xem xét bộ xương khô này của Tên Dực nhân thì mới phát hiện ra gã có một đôi cánh vặn vẹo, nói chung là bẩm sinh dị tật. Chắc cũng vì thế mà gã luôn kêu gào trong những dòng nhật ký của mình về sức mạnh cơ bắp thua trí tuệ. Có lẽ thứ gã không có làm gã ganh tị chăng. Cũng có lẽ vì lí do này mà Lạc Thiên đoán ra hắn không muốn di cư lên cái gì mà Thần Quốc độ Thần giới gì đó. Cũng có lẽ hắn quá thông minh nên đoán được một kết cục không hay ho gì đó của Dực Nhân Tộc. Nhưng tất cả những thứ đó không quan trọng, Lạc Thiên quan tâm là di sản gã để lại còn có những gì.
Giờ đây thứ mà mọi người trong đoàn thám hiểm chú ý nhất vậy mà vẫn là chiếc giới chỉ nằm trên ngón tay trỏ của bộ xương này. Giới chỉ thì cũng không xa lạ lắm đối với tu sĩ giới này, thế nhưng để sở hữu giới chỉ lại là một vấn đề khó khăn cực độ. Lý đo đó là muốn chế tạo giới chỉ cần có không linh thạch, một loại linh thạch rất đặc biệt chứa đặc tính không gian, nó cũng chính là thành phần cốt yếu xây dựng các truyền tống trận cỡ lớn. Thứ này giờ đây rất là hiếm tại Sa Tinh giới, chỉ có các đại Tông Môn mới sở hữu mà thôi, nguyên lý sử dụng thì không khác gì sử túi trữ vật, chỉ cần truyền thần nhiệm và linh lực vào mà thôi. Vì Dực Nhân vị nhân sĩ này có nhắc đến việc Dực Nhân Tộc chẳng qua là một nhánh của yêu tộc thế nên cái Giới chỉ này lại là Yêu Giới chỉ, thế nên Lạc Thiên tiến lên làm người mở ra giới chỉ này. Ngay khi Lạc Thiên vừa tràn thần niệm của mình vào Giới chỉ thì uỳnh một tiếng giới chỉ vỡ tan thành từng mảnh, không gian do giới chỉ tạo thành cứ thế mà cũng như pha lê mà tan vỡ, tất cả các vật phẩm bên trong đều bị cắt nát hoặc cuốn vào không gian hư vô.
Lạc Thiên hộc máu mà nằm vật một bên, hai mắt trắng rã nhìn như bị ma nhập. Nhưng móng vuốt của hắn thì vẫn nắm chặt một vật. Đó chính là một cái tấm bảng bằng kim loại. Thì ra trong tích tắc thần niệm thâm nhập trong không gian thì bản thể của Giới chỉ với sự bào mòn của thời gian không chịu nổi mà vỡ tan. Trong tíc tắc ấy vậy mà quái giao không cam lòng, vậy nên hắn dùng thần niêm bọc lấy một vật gần nhất mà lôi ra, chấp nhận thần thức bị thương đến hộc máu. Đối với tu sĩ thì việc bị thương thần thức quả là rất nặng nề, khả năng hồi phục rất chậm chạp, bởi rất hiếm có linh dược chữa trị cho thần thức, nếu mà có thì đó cũng được xếp vào hàng thiên tài địa bảo hiếm có, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Ngoài ra các loại thiên tài địa bảo đó toàn là được các nhân vật đỉnh cao nguyên Anh kỳ lùng bắt, thái điểu như Lạc Thiên thì khó có thể chạm tới, chỉ có thể từ từ dùng mà ôn dưỡng thôi. Lần này con quái giao đúng là bỏ vốn lớn mà đánh cược, kiểu cách tham tài vong mạng này rất giống với Lục Ngạc. Sau này mỗi khi nhắc tới chuyện ngày hôm nay Lạc Tiểu Thanh đều giương cái mặt bầu bầu lên mà nói “ Đừng bảo ta tham tài... ta chỉ là học tập phụ thân mà thôi... phụ thân hảo.”
Hôm nay đã là tuần thứ 3 kể từ khi Càn Khôn Tông rời khỏi Kim xà Thành tiến về phía Bắc, họ không dám đi về phía đông chở về hang ổ của mình, vì theo sau họ là đại quân Hải Yêu bám đuôi. Lũ này không dám lại gần hạm đội sắt thép, chúng bị đánh cho một lần đã teo hết cả gan lại rồi, nhiệm vụ của chúng vậy theo đuôi của Hạm đội từ xa quan sát, sau đó sẽ báo lại cho Quân Bạch Giao sắp tới nơi.
Lúc này hạm đội Càn Khôn Tông cũng không có đi nhanh để cắt đuôi mà nhởn nha nhởn nhơ như đi chơi vậy. Họ làm ra đúng cái tư thế tướng quân thắng trận ngửa mặt về nhà, thế nhưng đó là ngoài sáng, trong bóng tối thì Lạc Thiên Song Ưng, Hỏa Mãng và Lục Ngạc đã xuất lãnh một Linh Hạm cùng thuyền viên bí mật đi trước vài ngày rồi. Giờ đây Lạc Thiên đang cuộn mình trong tư phòng của hắn mà nghiên cứu cái tấm bảng kim loại dài hai xích rộng một xích, dày một thốn. Nếu nhìn thoáng qua thì nó chẳng khác nào một tấm bảng kim loại kín bưng góc cạnh. Thế nhưng khi Lạc Thiên để thần thức tràn vào thì thấy được kết cấu bên trong quả là quá sức tinh sảo không thể nào tưởng tượng nổi. Từng chi tiết bé li ti kiểu như những vi mạch của Địa cầu, thế nhưng đừng tưởng lầm đât là các bộ phận rời rạc ghép lại, tất cả đều là nguyên khối kim loại gắt chặt lại cùng nhau. Thủ pháp này giống hệt trong luyện khí của các cao thủ khi dung luyện các nguyên liệu với nhau. Họ chính là xắp xếp các nguyên tố theo một cấu trúc đặc biệt để tạo nên những tính chất đặc biệt của phôi khí, còn tấm bảng kim loại này cũng tương tự, chắc hẳn trong lúc chế tạo nó thì người chế tác cũng cứ thế mà xắp xếp các nguyên tố thành các tổ hợp tinh vi phía trong tấm kim bảng này. Nhìn vào cấu tạo dạng này Lạc Thiên có liên tưởng đến một vật, đó là máy tính bảng ở Địa cầu.... hay là Ipad gì đó.