Chương : 144
Lạc Thiên vậy mà xuất quan rồi, mặc dù vẫn còn có một số thứ hắn cần cân nhắc kĩ hơn trong các thiết kế vậy nhưng hắn bị gọi đi ra bởi vì “ người nhà” của hắn đã đến. Vậy mà đại quân Bạch Giao hùng hùng hổ hổ chưa tấn công mà chỉ sau 2 tháng đại quân Hồng Giao đã có mặt. Lần này dẫn đại quân mà có tới 3 Yêu Anh Hồng Giao, gần 50 Yêu Đan Hồng Giao tính riêng và 36 yêu Đan các tộc phụ thuộc, đại quân cong cong méo méo mà 30 vạn nhân. Quả thật Hồng Giao rất coi trọng lần hành động này. Nếu không có vị con lai Hồng Giao từ trên trời rơi xuống kia đỡ cho họ một kích, còn liều chết đi thông báo cho Vương Đình thì đảm bảo một điều lần này Hồng Giao quốc sẽ bị đánh cho không kịp trở tay. Thắng thua không biết nhưng chịu thiệt khẳng định là có. Nghe tình hình chiến đấu của hai bên do Phùng Hiên tường thuật lại thì Hào Gia Thuật chủ tướng của Hồng Giao quân khá tò mò với vũ khí của vị chất tử không biết chui từ đâu ra này. Thế nhưng khi lão tướng quân này tới quân doanh và chứng kiến Chiến Đường người đang giáo luyện cho Bạng tộc thuộc Hỏa Xà trận doanh thì hắn đùng đùng nổi giận. Con mẹ nó thứ tốt như này không cống hiến trong tộc lai đem bán ra ngoài, may mà bán cũng là cho tộc phụ thuộc. Thế nhưng cả như vậy cũng không nên, những thứ này dòng chính nên nắm giữ mới là vương đạo. Mà còn một điều lão tức giận hơn nữa là giá bán quá bèo, thiên tài địa bảo không cần mà cần lại là sắt vụn đồng nát, nếu ngươi thích thì về tộc ta cho ngươi gấp mười a, để vũ khí lại cho ta. Thế nhưng nghe Phùng Hiển hớn hở thưa rằng đây chỉ là phân nửa mà thôi còn một nửa chưa giao hàng thì lão Hào Gia Thuật điên mẹ rồi, Hồng Giao nổi tiếng nóng nảy nên lão phóng tới quân Doanh Càn Khôn Tông lôi mẹ cái thằng mất nết phá của ra ngoài, kể cả bế quan gì đó cũng kệ mẹ nhà nó.
Càn Khôn Tông rõ ràng tình báo cũng biết đây là ai nên không cản, mà có cản cũng chả được, vậy nên mới có chuyện Lạc Thiên vội vã xuất quan.
“ Lão yêu gia người hảo... Lạc Thiên có lễ... vốn định bái phỏng Lão Yêu gia.... bất quá ta người có thương thế không thể không bế quan ư” Lúc này trong sảnh đường Lạc Thiên đang cung kính mà thưa.
Lão Hào Gia Thuật đã là Yêu Anh có thể hóa ra nhân hình, đó là một lão giả cao lớn, râu tóc đỏ hung, cơ băp cuồn cuộn, chỉ có cái mặt là già, ánh mắt đượm màu tang thương thôi, cơ thể thì lại như thiết tháp. Giờ lão đang trợn ngược mắt hùm mà chỉ Lạc Thiên run run, thế nhưng lão lại phất tay một cái rồi thở dài:” Hài tử.... vốn định đến treo ngươi lên đánh một trận cho chừa tội phá gia cho tử, thế nhưng nhìn ngươi thương thế quá nặng a.... nhất là thần hồn tổn thương.... cuộc sống bên ngoài lăn lộn không dễ a”.... nói đến đây lão trầm ngâm một chút “ Tuy tu vi ngươi có điểm thấp thế nhưng có thể tự mình xây được một nhánh quân như vậy thì cường hơn mấy đứa ăn bám ở trong tộc nhiều.... đây là Hỏa Lan Tử Bích có tác dụng chữa thương thần hồn khá tốt.... ngươi cầm một nhánh mà dùng... haizzzz “
“ Ô.... không biết tại sao Lão Yêu Gia ngài lại nói vãn bối phá gia chi tử ni?” Lạc Thiên khó hiểu nghiêng nghiêng cái đầu giao mà đạo.
“ Nói đến lại giận...ngươi có biết vũ khí ngươi bán cho Con tiểu trùng hỏa xà kia giá trị ra sao không.... ít nhất là mười cái lĩnh đấy. Mà ngươi thu về toàn là đồng nát sắt vụn.... không phải phá tài thì là gì...” Nói đến chuyện vũ khí lão Giao lại gầm gào lên tức giận.
“Lão nhân gia ngài cũng phải hiểu cho, tình cảnh của Càn Khôn Tông không khá giả gì cho cam rất.....khó khăn a. Ở biên giới lăn lộn chỉ mong kiếm đủ ăn cho môn nhân mà thôi.... đối với ngài là đồng nát sắt vụn, đối với ta là bảo tàng bảo vật a.” Lạc Thiên giương cái mặt Giao ra vẻ khổ sở mà đạo.
“ Uhm.hài tử số khổ.... thế này đi từ sau việc buôn bán vũ khí như vậy không nên tự do mà bán ra, nếu chảy vào tay kẻ thù thì nguy hiểm..... việc này nên để trong tộc bao thầu, cho ngươi cái giá gấp nhiều lần bây giờ.... còn chuyện phân phối cho ai là để cho Hồng Giao tộc phân, như vậy sẽ tránh cho việc đưa nhầm vũ khí cho kẻ không trung thành..... “ Hào Gia Thuật chỉ có một câu đã trung kết luôn cái tư tưởng buôn bán tự do của Lạc Thiên, thế nhưng hắn cũng hiểu rõ đây là Quốc Gia Hoàng quyền, các loại vũ khí quân sự phải được nắm trong tay triều đình. Mà đối với Lạc Thiên thì bán cho ai mà chả là bán, giá cao là được.
Thấy Lạc Thiên không do dự mà gật đầu đồng Ý thì Hào Gia Thuật rất hài lòng ưng ý, đứa trẻ này rất biết điều. Còn việc muốn chiếm phương pháp luyện chế đó là không thể nào, Hồng Giao bao nhiêu năm tích góp hết đời này qua đời khác, chiếm tranh cùng Nhân tộc không biết bao lần, chiếm Được không biết bao bản thiết kế các loại chiến hạm như vậy nhưng cuối cùng có làm được đâu. Đơn giản vì quá tốn công sức, hiệu quả còn không cao bằng tự thân mình dùng thời gian đó đi tu luyện. Nhân tộc thể hình nhỏ, lực phòng ngự yếu vậy nên họ dồn hết sức lực chế tạo đại hình pháp khí cũng lấy làm dễ hiểu. Nhưng yêu tộc thể hình khổng lồ, thể phách cứng rắn thì việc họ không cần sự hỗ trợ của đại hình pháp khí cũng có thể được lý giải.
“ Hài tử..... lần này ta xung phong dẫn quân đến đầu chiến tuyến là có nguyên nhân...... ừm tính ra ngươi sinh ra ở đâu.... tính đến nay là đã nở được bao lâu rồi....Có bao nhiêu anh em....” Lão Giao vừa hỏi vừa tỏa ra thần thức cực kì cường đại để quan sát mọi ba động trên cơ thể cũng như thần thức Lạc Thiên. Đây là cách mà các tu sĩ cấp bậc cực cao phát hiện thực giả trong lời nói của tu sĩ cấp bậc thấp hơn mình.
Lạc Thiên lòng cũng lạnh một nửa, lão giao này rất nghiêm túc. Lạc Thiên cảm giác chuyện này sẽ liên quan đến lão. Chính vì thế Lạc Thiên rất cẩn thận trả lời. “ Khi ta còn trong trứng thì cảm nhận được có tầm mười quả xung quanh, bất quá những quả khác nở rất nhanh và được đón đi. Rồi một lần ta cảm giác được bên ngoài có đấu tranh kịch liệt, ba ba mụ mụ chống không được, trước lúc... có lẽ là tử trận đi, đã đem ta ném vào đường hầm không gian... ta mới nở được tầm 20 năm thôi lúc nở xung quanh không có ai cả. Nơi ta nở là ở một hang động thuộc Man Hoang Yêu Lâm Chi Địa... từ khi biết mình là Giao nên ta một mình đánh đến tận Vô Tận hải này, muốn tìm về chút đồng tông nguồn cội” Những lời này đều là thật, không hề giả một chút nào, nhưng còn có rất nhiều chuyện hắn không nói ra. Vậy nên làm cho người nghe hiểu rất sai vấn đề, đảo lộn thật giả.
Theo từng câu thoại của Lạc Thiên Thì lão Hồng Giao thân thể càng lúc càng run run.... kích động. Đến phút cuối lão không chịu được nữa mà ngắt lời Lạc Thiên. “ Lão già ta có một..... coi như là thỉnh cầu quá đáng chút đi... đây là một cái pháp bảo có tính chất đặc biệt để nhận thân.... hài tử ngươi và ta cùng nhỏ vào một giọt tinh huyết để xem thử kết quả có được không” Lão vừa nói trong tay vừa xuất hiện ra một cái Pháp bảo hình bát nước, màu lục bích bên trên hoa văn uốn lượn tinh tế.
Lạc Thiên lòng chìm tận đáy, không phải cái này là nhỏ máu nhận thân, cái bát này kiểu như thử ADN ở địa cầu ư.... con mẹ nó quả này lộ tẩy rồi, hắn là Hỏa Long nhất mạch đấy, dù có thoái hóa cũng là Hỏa Long a. Chả liên quan gì sấc đến Hồng Giao cả. Nói chung là muốn tránh cũng không thể được nữa... thôi thì gật đầu chấp nhận. Thật ra có muốn từ chối cũng không xong, hắn không còn đường lựa chọn nào, thôi thì không vào được tộc thì tính sau.
Nghĩ đến vậy Lạc Thiên nhỏ một giọt tinh huyết lên cái Pháp Bảo bát này. Lão Giao Hào Gia Thuật cũng run run nhỏ một giọt tinh huyết lên chiếc bát lục bích đó, bỗng nhiên một đoàn quang hoa lóe sáng toàn bộ thính phòng. Quang hoa vậy mà tụ tập thành hình rồi biến thành một con tiểu Hỏa Giao đỏ thắm, tuy rằng hỏa giao nhỏ bé nhưng rất uy nghiêm đang ngưa miệng giao hướng thiên mà gào thét. Lạc Thiên cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Lão Giao kích động bừng bừng.... lão lệ tung hoành mà run run ôm lấy cổ hắn. Nên nhớ giờ đây Lão Giao là cơ thể nhân loại mà Lạc Thiên đang giữ thân hình 7 trượng dài nên hình ảnh rất quái dị giống như một ông lão tóc đỏ bám lên cổ một Con đại mãng ban hoa hai màu xanh đỏ vây.
Càn Khôn Tông rõ ràng tình báo cũng biết đây là ai nên không cản, mà có cản cũng chả được, vậy nên mới có chuyện Lạc Thiên vội vã xuất quan.
“ Lão yêu gia người hảo... Lạc Thiên có lễ... vốn định bái phỏng Lão Yêu gia.... bất quá ta người có thương thế không thể không bế quan ư” Lúc này trong sảnh đường Lạc Thiên đang cung kính mà thưa.
Lão Hào Gia Thuật đã là Yêu Anh có thể hóa ra nhân hình, đó là một lão giả cao lớn, râu tóc đỏ hung, cơ băp cuồn cuộn, chỉ có cái mặt là già, ánh mắt đượm màu tang thương thôi, cơ thể thì lại như thiết tháp. Giờ lão đang trợn ngược mắt hùm mà chỉ Lạc Thiên run run, thế nhưng lão lại phất tay một cái rồi thở dài:” Hài tử.... vốn định đến treo ngươi lên đánh một trận cho chừa tội phá gia cho tử, thế nhưng nhìn ngươi thương thế quá nặng a.... nhất là thần hồn tổn thương.... cuộc sống bên ngoài lăn lộn không dễ a”.... nói đến đây lão trầm ngâm một chút “ Tuy tu vi ngươi có điểm thấp thế nhưng có thể tự mình xây được một nhánh quân như vậy thì cường hơn mấy đứa ăn bám ở trong tộc nhiều.... đây là Hỏa Lan Tử Bích có tác dụng chữa thương thần hồn khá tốt.... ngươi cầm một nhánh mà dùng... haizzzz “
“ Ô.... không biết tại sao Lão Yêu Gia ngài lại nói vãn bối phá gia chi tử ni?” Lạc Thiên khó hiểu nghiêng nghiêng cái đầu giao mà đạo.
“ Nói đến lại giận...ngươi có biết vũ khí ngươi bán cho Con tiểu trùng hỏa xà kia giá trị ra sao không.... ít nhất là mười cái lĩnh đấy. Mà ngươi thu về toàn là đồng nát sắt vụn.... không phải phá tài thì là gì...” Nói đến chuyện vũ khí lão Giao lại gầm gào lên tức giận.
“Lão nhân gia ngài cũng phải hiểu cho, tình cảnh của Càn Khôn Tông không khá giả gì cho cam rất.....khó khăn a. Ở biên giới lăn lộn chỉ mong kiếm đủ ăn cho môn nhân mà thôi.... đối với ngài là đồng nát sắt vụn, đối với ta là bảo tàng bảo vật a.” Lạc Thiên giương cái mặt Giao ra vẻ khổ sở mà đạo.
“ Uhm.hài tử số khổ.... thế này đi từ sau việc buôn bán vũ khí như vậy không nên tự do mà bán ra, nếu chảy vào tay kẻ thù thì nguy hiểm..... việc này nên để trong tộc bao thầu, cho ngươi cái giá gấp nhiều lần bây giờ.... còn chuyện phân phối cho ai là để cho Hồng Giao tộc phân, như vậy sẽ tránh cho việc đưa nhầm vũ khí cho kẻ không trung thành..... “ Hào Gia Thuật chỉ có một câu đã trung kết luôn cái tư tưởng buôn bán tự do của Lạc Thiên, thế nhưng hắn cũng hiểu rõ đây là Quốc Gia Hoàng quyền, các loại vũ khí quân sự phải được nắm trong tay triều đình. Mà đối với Lạc Thiên thì bán cho ai mà chả là bán, giá cao là được.
Thấy Lạc Thiên không do dự mà gật đầu đồng Ý thì Hào Gia Thuật rất hài lòng ưng ý, đứa trẻ này rất biết điều. Còn việc muốn chiếm phương pháp luyện chế đó là không thể nào, Hồng Giao bao nhiêu năm tích góp hết đời này qua đời khác, chiếm tranh cùng Nhân tộc không biết bao lần, chiếm Được không biết bao bản thiết kế các loại chiến hạm như vậy nhưng cuối cùng có làm được đâu. Đơn giản vì quá tốn công sức, hiệu quả còn không cao bằng tự thân mình dùng thời gian đó đi tu luyện. Nhân tộc thể hình nhỏ, lực phòng ngự yếu vậy nên họ dồn hết sức lực chế tạo đại hình pháp khí cũng lấy làm dễ hiểu. Nhưng yêu tộc thể hình khổng lồ, thể phách cứng rắn thì việc họ không cần sự hỗ trợ của đại hình pháp khí cũng có thể được lý giải.
“ Hài tử..... lần này ta xung phong dẫn quân đến đầu chiến tuyến là có nguyên nhân...... ừm tính ra ngươi sinh ra ở đâu.... tính đến nay là đã nở được bao lâu rồi....Có bao nhiêu anh em....” Lão Giao vừa hỏi vừa tỏa ra thần thức cực kì cường đại để quan sát mọi ba động trên cơ thể cũng như thần thức Lạc Thiên. Đây là cách mà các tu sĩ cấp bậc cực cao phát hiện thực giả trong lời nói của tu sĩ cấp bậc thấp hơn mình.
Lạc Thiên lòng cũng lạnh một nửa, lão giao này rất nghiêm túc. Lạc Thiên cảm giác chuyện này sẽ liên quan đến lão. Chính vì thế Lạc Thiên rất cẩn thận trả lời. “ Khi ta còn trong trứng thì cảm nhận được có tầm mười quả xung quanh, bất quá những quả khác nở rất nhanh và được đón đi. Rồi một lần ta cảm giác được bên ngoài có đấu tranh kịch liệt, ba ba mụ mụ chống không được, trước lúc... có lẽ là tử trận đi, đã đem ta ném vào đường hầm không gian... ta mới nở được tầm 20 năm thôi lúc nở xung quanh không có ai cả. Nơi ta nở là ở một hang động thuộc Man Hoang Yêu Lâm Chi Địa... từ khi biết mình là Giao nên ta một mình đánh đến tận Vô Tận hải này, muốn tìm về chút đồng tông nguồn cội” Những lời này đều là thật, không hề giả một chút nào, nhưng còn có rất nhiều chuyện hắn không nói ra. Vậy nên làm cho người nghe hiểu rất sai vấn đề, đảo lộn thật giả.
Theo từng câu thoại của Lạc Thiên Thì lão Hồng Giao thân thể càng lúc càng run run.... kích động. Đến phút cuối lão không chịu được nữa mà ngắt lời Lạc Thiên. “ Lão già ta có một..... coi như là thỉnh cầu quá đáng chút đi... đây là một cái pháp bảo có tính chất đặc biệt để nhận thân.... hài tử ngươi và ta cùng nhỏ vào một giọt tinh huyết để xem thử kết quả có được không” Lão vừa nói trong tay vừa xuất hiện ra một cái Pháp bảo hình bát nước, màu lục bích bên trên hoa văn uốn lượn tinh tế.
Lạc Thiên lòng chìm tận đáy, không phải cái này là nhỏ máu nhận thân, cái bát này kiểu như thử ADN ở địa cầu ư.... con mẹ nó quả này lộ tẩy rồi, hắn là Hỏa Long nhất mạch đấy, dù có thoái hóa cũng là Hỏa Long a. Chả liên quan gì sấc đến Hồng Giao cả. Nói chung là muốn tránh cũng không thể được nữa... thôi thì gật đầu chấp nhận. Thật ra có muốn từ chối cũng không xong, hắn không còn đường lựa chọn nào, thôi thì không vào được tộc thì tính sau.
Nghĩ đến vậy Lạc Thiên nhỏ một giọt tinh huyết lên cái Pháp Bảo bát này. Lão Giao Hào Gia Thuật cũng run run nhỏ một giọt tinh huyết lên chiếc bát lục bích đó, bỗng nhiên một đoàn quang hoa lóe sáng toàn bộ thính phòng. Quang hoa vậy mà tụ tập thành hình rồi biến thành một con tiểu Hỏa Giao đỏ thắm, tuy rằng hỏa giao nhỏ bé nhưng rất uy nghiêm đang ngưa miệng giao hướng thiên mà gào thét. Lạc Thiên cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Lão Giao kích động bừng bừng.... lão lệ tung hoành mà run run ôm lấy cổ hắn. Nên nhớ giờ đây Lão Giao là cơ thể nhân loại mà Lạc Thiên đang giữ thân hình 7 trượng dài nên hình ảnh rất quái dị giống như một ông lão tóc đỏ bám lên cổ một Con đại mãng ban hoa hai màu xanh đỏ vây.