Chương : 146
Quay lại với màn nhận thân ở doanh trại quân Càn Khôn Tông. Lúc này đây mặc kệ Hỏa Giao Gia Hân đang xoắn xuýt ôm tay bá chân hắn, Lạc Thiên gãi đầu gãi tai thưa cùng “CẬU” của hắn Hào Gia Phát.
“ Cậu cậu, không biết trong tộc có lưu hàng Yêu Đan, Kim Đan hay Ma đan không ta cần một ít, mà nếu có Yêu Anh, Nguyên Anh, hay Ma Anh thì cang tốt, ta nguyện cho giá cao ra đổi....”
“ Hài tử ngươi cần mấy thứ ấy làm chi..... nuốt trôi tăng năng tu vi cũng được nhưng sẽ bị ta niệm quấy nhiễu dễ tẩu hỏa nhập Ma lắm...” lão Giao ở một bên đạo, hắn chả tiếc gì mấy thứ này cho đứa cháu yêu cả, hắn đang còn muốn tìm cách bù đắp cho chuỗi ngày “vất vả” lưu lạc của Lạc Thiên đấy. Nhưng hắn sợ đứa bé này tuổi trẻ nông nổi dễ mắc phải vội vàng, dục tốc mà hỏng.
“ Là ta dùng để chế tạo Pháp Bảo Hạm... cường gấp nhiều lần đồ đồng nát bán cho Phùng Hiên.. nói thật với Gia Gia cái ta bán đi là đồ bỏ muốn thay thế lâu rồi. À mà Hào Gia nhất mạch của chúng ta có quân đội riêng dòng chính không ta sẽ chế một ít cho Hào Gia chúng ta...” Lạc Thiên không dấu diếm mà đạo, hắn cũng cảm nhận được tình cảm trân thành từ đám người nhà này vậy thì cũng không nhất thiết dấu diếm quá nhiều. Hàng loại hai là để bán ra ngoài, hàng loại một là để cho người nhà dùng. Mà theo cách phân chia của Giao Tộc rất giống một quốc gia phàm nhân, có nhất mạch làm vương, có nhất mạch làm tướng, quâm đội cũng chia ra nhiều loại khác nhau như Vương quân thuộc Vương Đình quản hạt, địa phương quân là thuộc các lãnh địa quân, đây chính là tư quân của Từng lãnh chủ, trong đó sẽ có một bộ phận là thân quân dòng chính. Lạc Thiên là muốn bán ít đi bán quy lại, Hào Gia nhất mạch tốt với hắn thì hắn cũng chả tiếc gì họ cả. Đây là nguyên tắc làm người của hắn.
“ Hào Gia Phát ngươi về trong kho tại nhà chúng ta móc hết mấy thứ Thiên Nhi nói mang đến, à lấy ngọc bài của ta đi thương khố đổi lấy mấy thứ đó hạn mức lớn nhất “ nghe Lạc Thiên giải thích thì lão giao không đắn đo là giao ra luôn mệnh lệnh.
Thấy lão già dễ giãi vậy Lạc Thiên không ra tay thì thôi, ra tay thì không khách khí “ Sẵn tiện nếu có xương da của mấy đối tượng trên Thúc thúc cho ta một phần được chăng....”
“ Ta nói này tiểu Thiên ngươi cần gì viết ra một thể ta về lấy một lần, chít chít méo méo vậy thật nhức đầu.”Hào Gia Phát phẩy tay không cho là đúng mà đạo, cái đứa chất tử này nói chuyện rất là vòng vo, hại tế bào não.
“ Ha ha, ngại quá... ở lâu với nhân tộc bị bọn họ nhiễm bệnh ha ha...” Lạc Thiên xấu hổ mà đạo, hắn là linh hồn nhân tộc đấy, tổ tông của mọi loại chít chít méo méo. Cắm cúi lấy ra một cái ngọc giản khắc một loạt yêu văn vào miêu tả những thứ hắn cần lúc này rồi đưa cho Hào Gia Phát.
“ Được rồi... mấy thứ đồng nát cả... linh thạch lấy 3 ức nhé, lấy nhiều ta mang không đặng, giới chỉ có mỗi hai cái.... tiểu Hân để lại ngươi chăm sóc, mẹ nàng mất sớm ngươi quan tâm nàng chút, nó được chiều từ nhỏ tính hay nghịch, vậy có gì ngươi đừng chấp. Ta đi sớm về sớm, chiến tranh sắp đổ ra rồi.” Hào Gia Phát dừng lại một chút rồi cau mày đạo.” Cái Huyết Hỏa Liên này là nhân tộc cần dùng chế trúc cơ đan, hải yêu ít dùng nên trong kho dự trữ không có đâu.... nơi này toàn là hỏa sơn cả.... ngươi nói Phùng Hiển hạ lệnh xuống dưới chỉ cần một ngày thì trong địa bàn của hắn cũng tìm được quá nhiều rồi”
Lạc Thiên vỗ đầu cái đụp, đúng là thông minh sâu hồ đồ lâu. Nơi này là Vạn Hỏa Sơn Hải vực, là môi trường sống của Hỏa Huyết Liên, mà yêu thú lại ít dùng, vậy thì thu thập một hồi sẽ không thiếu a. Rối rít cảm tạ Hào Gia Phát chỉ giáo Lạc Thiên và con nữ Giao Gia Hân tiễn tên chất phác Giao này lên đường. Lõa Giao cũng phải về quân Doanh của hắn mà lo công việc. Gia Hân bị vứt lại để biểu ca đẹp zai của nàng trông nom. Trước khi đi lão Giao còn dặn dò việc ra lệnh thu thập Huyết Hỏa Liên hoa để cho lão lo không cần Lạc Thiên bận tâm.
Việc khai thác mỏ khoáng và chế tạo của Càn Khôn Tông diễn ra cực kì thuận lợi, mỏ khoáng tại Vạn Hỏa Sơn Hải vực chất lượng cực cao. Vậy mà họ có thể tìm được trữ lượng Bạch Ngân Thiết, và Thanh Đồng cực lớn ở nơi này, giấc mơ về Pháp Bảo Chiến Hạm vậy là đã có thể nằm gọn trong tầm tay của họ. Lạc Thiên ra lệnh cho Luyện Khí các nhanh chóng chế tạo các máy luyện kim kiểu mới và cả máy rèn đúc linh khí theo thiết kế của Quang Não đưa ra. Hai loại máy này sẽ trở thành khởi nguồn của tất cả những trang bị của Càn Khôn Tông thế nên không thể lơ là. Công việc bận bịu là vậy nhưng lại có mấy yếu tố không ổn định trong doanh trại Càn Khôn Tông. Đó là biểu muôi Gia Hân thế mà ái mộ ra mặt Lạc Thiên, cong đuôi bám lấy hắn, Hỏa Mãng thấy được nguy cơ nên cũng bám lấy không thôi. Có một lần Lạc Thiên chót khen Tiểu Sư Thúc tuy phá phách nhưng có khuôn mặt cũng khá ưa nhìn vậy mà Gia Hân đạo luôn để nàng đến kim đan sẽ biến hóa nửa trên để xem khuôn mặt ai xinh, Hồng Mãng cũng không kém là bao nói rằng xà tộc mới là mĩ nhân trong các tộc.
Tiếp theo là màn mua chuộc các đối tượng xung quanh của Lạc Thiên, ví như Lục Ngạc và Song Ưng. Cạnh tranh một hồi cuối cùng Gia Hân cùng Tiểu Hồng biết rằng giờ tranh không có ý nghĩa, hẹn nhau vào Yêu Đan xem ai được Lạc Thiên khen Xinh hơn thì là lớn, ai xấu hơn thì là bé. Được lục ngạc mật báo Lạc Thiên đầu đầy hắc tuyến, hắn là nhân loại linh hồn nha, có thích ai thì đó phải là nhân tộc, không thể là yêu tộc. Thế nhưng quả thật rất nhiều lần hắn cảm thấy Tiểu Hồng trong bộ dáng Hồng Xà rất là xinh, phải nói là lung linh. Có thể là do máu huyết của bộ cơ thể này phát huy a. Giờ đây hắn nhìn Hồng Xà à Hồng Giao đi bên nhau kiểu như Đại kiều Tiểu Kiều mỗi người một vẻ vậy, nhìn Lục Ngạc cơ bắp thế mà thành một cô bé má phấn đáng yêu. Thật hắn chả biết cảm giác này từ đâu ra, thế nhưng đó là sự thật hắn cảm nhận. Nhiều lúc Lạc Thiên nghĩ quẩn, hay là chút ít nhân loại tính trong linh hồn của hắn cũng bị thú huyết đồng hóa mất rồi.
“ Cậu cậu, không biết trong tộc có lưu hàng Yêu Đan, Kim Đan hay Ma đan không ta cần một ít, mà nếu có Yêu Anh, Nguyên Anh, hay Ma Anh thì cang tốt, ta nguyện cho giá cao ra đổi....”
“ Hài tử ngươi cần mấy thứ ấy làm chi..... nuốt trôi tăng năng tu vi cũng được nhưng sẽ bị ta niệm quấy nhiễu dễ tẩu hỏa nhập Ma lắm...” lão Giao ở một bên đạo, hắn chả tiếc gì mấy thứ này cho đứa cháu yêu cả, hắn đang còn muốn tìm cách bù đắp cho chuỗi ngày “vất vả” lưu lạc của Lạc Thiên đấy. Nhưng hắn sợ đứa bé này tuổi trẻ nông nổi dễ mắc phải vội vàng, dục tốc mà hỏng.
“ Là ta dùng để chế tạo Pháp Bảo Hạm... cường gấp nhiều lần đồ đồng nát bán cho Phùng Hiên.. nói thật với Gia Gia cái ta bán đi là đồ bỏ muốn thay thế lâu rồi. À mà Hào Gia nhất mạch của chúng ta có quân đội riêng dòng chính không ta sẽ chế một ít cho Hào Gia chúng ta...” Lạc Thiên không dấu diếm mà đạo, hắn cũng cảm nhận được tình cảm trân thành từ đám người nhà này vậy thì cũng không nhất thiết dấu diếm quá nhiều. Hàng loại hai là để bán ra ngoài, hàng loại một là để cho người nhà dùng. Mà theo cách phân chia của Giao Tộc rất giống một quốc gia phàm nhân, có nhất mạch làm vương, có nhất mạch làm tướng, quâm đội cũng chia ra nhiều loại khác nhau như Vương quân thuộc Vương Đình quản hạt, địa phương quân là thuộc các lãnh địa quân, đây chính là tư quân của Từng lãnh chủ, trong đó sẽ có một bộ phận là thân quân dòng chính. Lạc Thiên là muốn bán ít đi bán quy lại, Hào Gia nhất mạch tốt với hắn thì hắn cũng chả tiếc gì họ cả. Đây là nguyên tắc làm người của hắn.
“ Hào Gia Phát ngươi về trong kho tại nhà chúng ta móc hết mấy thứ Thiên Nhi nói mang đến, à lấy ngọc bài của ta đi thương khố đổi lấy mấy thứ đó hạn mức lớn nhất “ nghe Lạc Thiên giải thích thì lão giao không đắn đo là giao ra luôn mệnh lệnh.
Thấy lão già dễ giãi vậy Lạc Thiên không ra tay thì thôi, ra tay thì không khách khí “ Sẵn tiện nếu có xương da của mấy đối tượng trên Thúc thúc cho ta một phần được chăng....”
“ Ta nói này tiểu Thiên ngươi cần gì viết ra một thể ta về lấy một lần, chít chít méo méo vậy thật nhức đầu.”Hào Gia Phát phẩy tay không cho là đúng mà đạo, cái đứa chất tử này nói chuyện rất là vòng vo, hại tế bào não.
“ Ha ha, ngại quá... ở lâu với nhân tộc bị bọn họ nhiễm bệnh ha ha...” Lạc Thiên xấu hổ mà đạo, hắn là linh hồn nhân tộc đấy, tổ tông của mọi loại chít chít méo méo. Cắm cúi lấy ra một cái ngọc giản khắc một loạt yêu văn vào miêu tả những thứ hắn cần lúc này rồi đưa cho Hào Gia Phát.
“ Được rồi... mấy thứ đồng nát cả... linh thạch lấy 3 ức nhé, lấy nhiều ta mang không đặng, giới chỉ có mỗi hai cái.... tiểu Hân để lại ngươi chăm sóc, mẹ nàng mất sớm ngươi quan tâm nàng chút, nó được chiều từ nhỏ tính hay nghịch, vậy có gì ngươi đừng chấp. Ta đi sớm về sớm, chiến tranh sắp đổ ra rồi.” Hào Gia Phát dừng lại một chút rồi cau mày đạo.” Cái Huyết Hỏa Liên này là nhân tộc cần dùng chế trúc cơ đan, hải yêu ít dùng nên trong kho dự trữ không có đâu.... nơi này toàn là hỏa sơn cả.... ngươi nói Phùng Hiển hạ lệnh xuống dưới chỉ cần một ngày thì trong địa bàn của hắn cũng tìm được quá nhiều rồi”
Lạc Thiên vỗ đầu cái đụp, đúng là thông minh sâu hồ đồ lâu. Nơi này là Vạn Hỏa Sơn Hải vực, là môi trường sống của Hỏa Huyết Liên, mà yêu thú lại ít dùng, vậy thì thu thập một hồi sẽ không thiếu a. Rối rít cảm tạ Hào Gia Phát chỉ giáo Lạc Thiên và con nữ Giao Gia Hân tiễn tên chất phác Giao này lên đường. Lõa Giao cũng phải về quân Doanh của hắn mà lo công việc. Gia Hân bị vứt lại để biểu ca đẹp zai của nàng trông nom. Trước khi đi lão Giao còn dặn dò việc ra lệnh thu thập Huyết Hỏa Liên hoa để cho lão lo không cần Lạc Thiên bận tâm.
Việc khai thác mỏ khoáng và chế tạo của Càn Khôn Tông diễn ra cực kì thuận lợi, mỏ khoáng tại Vạn Hỏa Sơn Hải vực chất lượng cực cao. Vậy mà họ có thể tìm được trữ lượng Bạch Ngân Thiết, và Thanh Đồng cực lớn ở nơi này, giấc mơ về Pháp Bảo Chiến Hạm vậy là đã có thể nằm gọn trong tầm tay của họ. Lạc Thiên ra lệnh cho Luyện Khí các nhanh chóng chế tạo các máy luyện kim kiểu mới và cả máy rèn đúc linh khí theo thiết kế của Quang Não đưa ra. Hai loại máy này sẽ trở thành khởi nguồn của tất cả những trang bị của Càn Khôn Tông thế nên không thể lơ là. Công việc bận bịu là vậy nhưng lại có mấy yếu tố không ổn định trong doanh trại Càn Khôn Tông. Đó là biểu muôi Gia Hân thế mà ái mộ ra mặt Lạc Thiên, cong đuôi bám lấy hắn, Hỏa Mãng thấy được nguy cơ nên cũng bám lấy không thôi. Có một lần Lạc Thiên chót khen Tiểu Sư Thúc tuy phá phách nhưng có khuôn mặt cũng khá ưa nhìn vậy mà Gia Hân đạo luôn để nàng đến kim đan sẽ biến hóa nửa trên để xem khuôn mặt ai xinh, Hồng Mãng cũng không kém là bao nói rằng xà tộc mới là mĩ nhân trong các tộc.
Tiếp theo là màn mua chuộc các đối tượng xung quanh của Lạc Thiên, ví như Lục Ngạc và Song Ưng. Cạnh tranh một hồi cuối cùng Gia Hân cùng Tiểu Hồng biết rằng giờ tranh không có ý nghĩa, hẹn nhau vào Yêu Đan xem ai được Lạc Thiên khen Xinh hơn thì là lớn, ai xấu hơn thì là bé. Được lục ngạc mật báo Lạc Thiên đầu đầy hắc tuyến, hắn là nhân loại linh hồn nha, có thích ai thì đó phải là nhân tộc, không thể là yêu tộc. Thế nhưng quả thật rất nhiều lần hắn cảm thấy Tiểu Hồng trong bộ dáng Hồng Xà rất là xinh, phải nói là lung linh. Có thể là do máu huyết của bộ cơ thể này phát huy a. Giờ đây hắn nhìn Hồng Xà à Hồng Giao đi bên nhau kiểu như Đại kiều Tiểu Kiều mỗi người một vẻ vậy, nhìn Lục Ngạc cơ bắp thế mà thành một cô bé má phấn đáng yêu. Thật hắn chả biết cảm giác này từ đâu ra, thế nhưng đó là sự thật hắn cảm nhận. Nhiều lúc Lạc Thiên nghĩ quẩn, hay là chút ít nhân loại tính trong linh hồn của hắn cũng bị thú huyết đồng hóa mất rồi.