Chương : 153
Thanh Giao Hoàng Đình vậy mà không nằm dưới đáy biển như các tộc Giao khác mà ngự trị trên một hòn đảo cực lớn, nói cho đúng thì là một tiểu lục địa. Ngang dọc của hòn đảo lục điakj này vậy mà đều lớn hơn 20 vạn dặm, quả thật là chạy mỏi chân mới hết. Nếu đem so sánh thì Càn Khôn Lĩnh mà Lạc Thiên đang xây dựng chỉ là một hạt cát nhỏ mà thôi. Đúng là người với người cách biệt đến ngặn khuất.... á mà nhầm giao với giao chứ.
Trên tiểu lục địa này vậy mà không chỉ có một Hoàng Thành nằm ở trung tâm, xung quanh cũng có rất nhiều tiểu thành khác nhau do các bậc vương thất cai quản. Tòa Thành trước mặt Lạc Thiên vậy mà lại là một nơi có thể để nhân tộc ra vào tự do giao dịch. Đây cũng là một điểm đặc sắc của Thanh Giao tộc, họ cùng chung cộng đồng chia đôi quản lý Loạn Tinh Đảo Hải vực do đó tộc Giao này tiếp xúc cực nhiều với Nhân tộc. Có một số tòa thành trì dựng lên để giao dịch trao đổi buôn bán cùng nhân tộc.
Lúc này Bảo hạm của nhóm sứ thần Hồng Giao tộc đang tiếp cận một tòa thành như vậy. Kháo Thiên Thành vậy mà có khá nhiều nhân tộc đi lại tự do ở đây. Điều này quả thật là hiếm thấy trong giới yêu thú. Tại đây nhân tộc vậy mà có cả cửa hàng của mình, một dãy phố tấp nập náo nhiệt, hai bên đường lại có những cửa hàng của nhân tộc. Xuyên ánh mắt nhóm người Càn Khôn Tông lại là một tòa đại lâu to lớn với 5 tầng cao, bên ngoài có treo bảng hiệu Thiên Hạ Thương hội. Khi nhìn thấy tòa kiến trúc này thì Lạc Thiên vội vàng truyền âm cho một tên than quân nhân tộc có vẻ khôn khéo nhất bảo hắn đi làm một việc. Đồng thời Lạc Thiên phân phó cho Nguyên Thất Tú vậy mà phải trốn thật kĩ trên Bảo Hạm không được lộ mặt ra.
Việc Bảo Hạm dài đến 300 trượng rộng 70 trượng, toàn thân kim khí tiến nhập tòa thành đã tạo ra oanh động không nhỏ. Trước nay Chiến Hạm chỉ quanh quẩn ở các vật liệu bằng gỗ, sức nhẹ mới có thể dễ dàng phi hành. Cũng chính vid vậy hạn chế về kích cỡ là rất lớn, song muốn tìm các than Thiết Mộc hay Kim Mộc dài trên 200 trượng quả là rất khó. Nếu đạt đến độ dài 300 trượng Thiết Mộc thì nhất thiết phải là trên 3000 năm tuổi. Với một thế giới bị nhân tộc khai thác đến khủng hoảng và cạn kiệt thì để tìm đủ và đóng mới một chiếc Chiến Hạm lớn hơn 300 trượng là khó khăn. Số chiến hạm kích thước khủng chỉ nằm trong tay các siêu cấp và đại hình tông môn và chúng lại là dồ cổ từ rất lâu về trước rồi. Một số "đồ cổ" đó đã trải qua nhiều lần chiến tranh nên sự tàn phá cũng là nặng nề lắm rồi. Không phải không có người nghĩ cách chế tạo CHiến Hạm bằng kim loại, song sức nặng của chúng lại không cho phép trở thành phi hạm. Nếu chế tạo mỏng đi thì không đủ cường để tải Linh văn pháp trận cũng như phong trận. Mà nếu muốn luyện chế ra cỡ đó Kim loại thì lại cần rất nhiều nhân lực tinh luyện khoáng thạch. Nhưng tư tưởng thủ công đã ăn sâu vào gốc dễ tu chân giới rồi, cái gì cũng là Linh lực + Thần thức mới là luyện chế, tất nhiên nếu thủ công chế biến như vậy chất lượng kim loại sẽ rất cao nhưng thời gian và tinh lực bỏ ra thật quá sức khủng bố. Lạc Thiên đến từ thế giới của công nghiệp hóa và dây truyền sản xuất nên dù chưa ăn thịt lợn cũng thấy lợn chạy a. Lợi dụng lỗ hổng tư tưởng của Tu Chân giới mà hắn tự dựng nên một lá cờ riêng của bản thân trong việc Luyện chế loại đại hình lợi khí này. Nhưng nói đi cũng nói lại, nếu không có linh văn trọng lực của Dực Nhân tộc thì Lạc Thiên cũng chịu chết trong việc chế Phi Hạm. Nhưng 300 trượng là cực hạn của linh văn trọng lực rồi, vì Quang Não không có năng lượng hỗn độn linh khí chất lượng cao hơn cho nên có khá nhiều loại linh văn chỉ có thể hiển hiện trong cơ sở dữ liệu của nó chỉ là Hạ phẩm linh văn, tương đương Linh văn cấp bậc Linh khí mà thôi. Mà Không may mắn là linh văn trọng lực lại nằm trong thành phần này. Lạc Thiên rất hi vọng nếu một ngày nào đó có được Chuyển Linh Pháp trận cấp Đại hình thì có thể sản xuất ra Hỗn Độn Linh Khí cấp bậc cao hơn, khi đó nếu dành được Linh văn trọng lực cấp bậc cao hơn thì ngay cả Chiến Hạm 500 trượng bằng Kim Loại cũng có thể phi hành.
Chiến hạm đại hình như của Càn Khí Môn thì có rất ít đối tượng dùng đến. Thường thì tu sĩ di chuyển đều là pháp khí phi hành cá nhân hoặc có thể chở thêm vài người mà thôi. Tiếp đến đó là một số trung hình phi hạm cũng dùng để trở người, độ dài của chúng giống như các Pháp thuyền đi săn mà Càn Khí Môn thuê trước đây. Do những lý do đó mà Kháo Thiên Thành lại không có khu vực riêng cho Chiến Hạm của Lạc Thiên. Vì vậy họ đành dừng chiến hạm trên quảng trường lớn. Điều này càng làm cho Chiến Hạm trở nên bắt mắt hơn. Tu sĩ nhân tộc đối với phi Hạm thì thái độ nhiệt tình hơn hẳn song họ biết để có thể sở hữu loại này Phi Hạm thì đều là siêu cấp thế lực vậy nên không ai dám tiến lên làm phiền cả.
Đội ngũ phái đoàn sứ thần chỉ có tầm hơn chục nhân vật quan trọng là dòi Chiến Hạm đi tới Phủ Thành chủ làm khách mà thôi. Nhân viên Bạng tộc, Chiến Đường phần lớn cũng ở lại đó. Nhưng giờ đây họ đã thay những phục sức pháp bào tu sĩ thông thường và chuẩn bị làm nhiệm vụ mà Lạc Thiên giao phó.
Nhiệm vụ đưa ra cũng khá là đơn giản, tất cả tỏa ra tứ phía đóng giả làm bình thường thế lực Nhân Tộc tu sĩ mà thu mua đại lượng thảo dược, nguyên liệu mà đáy biển hiếm hoi. Tiếp theo những linh văn, trận pháp mà Cang Khôn tông chưa có cũng phải thu mua về. Quan trọng nhất là phải mua được Đại hình Chuyển Linh Pháp Trận đẳng cấp không quan trọng.
Sau vụ chế tạo vũ khí bán cho chiến tranh giữa Hồng Giao Tộc và Bạch Giao Tộc thì Lạc Thiên giàu nứt đố đổ vách, chí ít là về mặt linh thạch thì hắn cực kì nhiều, tổng số Linh Thạch hắn có được hiện này lên tới gần 8 ức. Đầu tiên là lão Hào Gia Thuật moi trong nhà ra 4 ức cho hắn, Hồng giao vương đình ban thưởng nửa ức, còn lại là do bán các vũ khí khí tài phế thải cho các lộ quân chiến đấu tại tiền tuyến của Hồng Giao quân. Mà chưa kể đến một số đơn đặt hàng cực lớn đến từ các cánh quân Hồng Giao phía Nam đang phòng ngự Quỷ tộc. Nói chung lần này Lạc Thiên hắn vậy mà xuất ra 3 ức Linh Thạch cho môn nhân đi vơ vét tại Kháo Thiên Thành. Tất nhiên có lẽ hắn sẽ gặp được những thành thị giao dịch tốt hơn, nhưng quan niệm của Lạc Thiên đó là một ngàn con vịt béo bay trên trời không bằng một con vịt gầy đã nướng nằm trong tay. Vậy nên cứ mua sắm thỏa thích ở tòa thành này đã.
Trên tiểu lục địa này vậy mà không chỉ có một Hoàng Thành nằm ở trung tâm, xung quanh cũng có rất nhiều tiểu thành khác nhau do các bậc vương thất cai quản. Tòa Thành trước mặt Lạc Thiên vậy mà lại là một nơi có thể để nhân tộc ra vào tự do giao dịch. Đây cũng là một điểm đặc sắc của Thanh Giao tộc, họ cùng chung cộng đồng chia đôi quản lý Loạn Tinh Đảo Hải vực do đó tộc Giao này tiếp xúc cực nhiều với Nhân tộc. Có một số tòa thành trì dựng lên để giao dịch trao đổi buôn bán cùng nhân tộc.
Lúc này Bảo hạm của nhóm sứ thần Hồng Giao tộc đang tiếp cận một tòa thành như vậy. Kháo Thiên Thành vậy mà có khá nhiều nhân tộc đi lại tự do ở đây. Điều này quả thật là hiếm thấy trong giới yêu thú. Tại đây nhân tộc vậy mà có cả cửa hàng của mình, một dãy phố tấp nập náo nhiệt, hai bên đường lại có những cửa hàng của nhân tộc. Xuyên ánh mắt nhóm người Càn Khôn Tông lại là một tòa đại lâu to lớn với 5 tầng cao, bên ngoài có treo bảng hiệu Thiên Hạ Thương hội. Khi nhìn thấy tòa kiến trúc này thì Lạc Thiên vội vàng truyền âm cho một tên than quân nhân tộc có vẻ khôn khéo nhất bảo hắn đi làm một việc. Đồng thời Lạc Thiên phân phó cho Nguyên Thất Tú vậy mà phải trốn thật kĩ trên Bảo Hạm không được lộ mặt ra.
Việc Bảo Hạm dài đến 300 trượng rộng 70 trượng, toàn thân kim khí tiến nhập tòa thành đã tạo ra oanh động không nhỏ. Trước nay Chiến Hạm chỉ quanh quẩn ở các vật liệu bằng gỗ, sức nhẹ mới có thể dễ dàng phi hành. Cũng chính vid vậy hạn chế về kích cỡ là rất lớn, song muốn tìm các than Thiết Mộc hay Kim Mộc dài trên 200 trượng quả là rất khó. Nếu đạt đến độ dài 300 trượng Thiết Mộc thì nhất thiết phải là trên 3000 năm tuổi. Với một thế giới bị nhân tộc khai thác đến khủng hoảng và cạn kiệt thì để tìm đủ và đóng mới một chiếc Chiến Hạm lớn hơn 300 trượng là khó khăn. Số chiến hạm kích thước khủng chỉ nằm trong tay các siêu cấp và đại hình tông môn và chúng lại là dồ cổ từ rất lâu về trước rồi. Một số "đồ cổ" đó đã trải qua nhiều lần chiến tranh nên sự tàn phá cũng là nặng nề lắm rồi. Không phải không có người nghĩ cách chế tạo CHiến Hạm bằng kim loại, song sức nặng của chúng lại không cho phép trở thành phi hạm. Nếu chế tạo mỏng đi thì không đủ cường để tải Linh văn pháp trận cũng như phong trận. Mà nếu muốn luyện chế ra cỡ đó Kim loại thì lại cần rất nhiều nhân lực tinh luyện khoáng thạch. Nhưng tư tưởng thủ công đã ăn sâu vào gốc dễ tu chân giới rồi, cái gì cũng là Linh lực + Thần thức mới là luyện chế, tất nhiên nếu thủ công chế biến như vậy chất lượng kim loại sẽ rất cao nhưng thời gian và tinh lực bỏ ra thật quá sức khủng bố. Lạc Thiên đến từ thế giới của công nghiệp hóa và dây truyền sản xuất nên dù chưa ăn thịt lợn cũng thấy lợn chạy a. Lợi dụng lỗ hổng tư tưởng của Tu Chân giới mà hắn tự dựng nên một lá cờ riêng của bản thân trong việc Luyện chế loại đại hình lợi khí này. Nhưng nói đi cũng nói lại, nếu không có linh văn trọng lực của Dực Nhân tộc thì Lạc Thiên cũng chịu chết trong việc chế Phi Hạm. Nhưng 300 trượng là cực hạn của linh văn trọng lực rồi, vì Quang Não không có năng lượng hỗn độn linh khí chất lượng cao hơn cho nên có khá nhiều loại linh văn chỉ có thể hiển hiện trong cơ sở dữ liệu của nó chỉ là Hạ phẩm linh văn, tương đương Linh văn cấp bậc Linh khí mà thôi. Mà Không may mắn là linh văn trọng lực lại nằm trong thành phần này. Lạc Thiên rất hi vọng nếu một ngày nào đó có được Chuyển Linh Pháp trận cấp Đại hình thì có thể sản xuất ra Hỗn Độn Linh Khí cấp bậc cao hơn, khi đó nếu dành được Linh văn trọng lực cấp bậc cao hơn thì ngay cả Chiến Hạm 500 trượng bằng Kim Loại cũng có thể phi hành.
Chiến hạm đại hình như của Càn Khí Môn thì có rất ít đối tượng dùng đến. Thường thì tu sĩ di chuyển đều là pháp khí phi hành cá nhân hoặc có thể chở thêm vài người mà thôi. Tiếp đến đó là một số trung hình phi hạm cũng dùng để trở người, độ dài của chúng giống như các Pháp thuyền đi săn mà Càn Khí Môn thuê trước đây. Do những lý do đó mà Kháo Thiên Thành lại không có khu vực riêng cho Chiến Hạm của Lạc Thiên. Vì vậy họ đành dừng chiến hạm trên quảng trường lớn. Điều này càng làm cho Chiến Hạm trở nên bắt mắt hơn. Tu sĩ nhân tộc đối với phi Hạm thì thái độ nhiệt tình hơn hẳn song họ biết để có thể sở hữu loại này Phi Hạm thì đều là siêu cấp thế lực vậy nên không ai dám tiến lên làm phiền cả.
Đội ngũ phái đoàn sứ thần chỉ có tầm hơn chục nhân vật quan trọng là dòi Chiến Hạm đi tới Phủ Thành chủ làm khách mà thôi. Nhân viên Bạng tộc, Chiến Đường phần lớn cũng ở lại đó. Nhưng giờ đây họ đã thay những phục sức pháp bào tu sĩ thông thường và chuẩn bị làm nhiệm vụ mà Lạc Thiên giao phó.
Nhiệm vụ đưa ra cũng khá là đơn giản, tất cả tỏa ra tứ phía đóng giả làm bình thường thế lực Nhân Tộc tu sĩ mà thu mua đại lượng thảo dược, nguyên liệu mà đáy biển hiếm hoi. Tiếp theo những linh văn, trận pháp mà Cang Khôn tông chưa có cũng phải thu mua về. Quan trọng nhất là phải mua được Đại hình Chuyển Linh Pháp Trận đẳng cấp không quan trọng.
Sau vụ chế tạo vũ khí bán cho chiến tranh giữa Hồng Giao Tộc và Bạch Giao Tộc thì Lạc Thiên giàu nứt đố đổ vách, chí ít là về mặt linh thạch thì hắn cực kì nhiều, tổng số Linh Thạch hắn có được hiện này lên tới gần 8 ức. Đầu tiên là lão Hào Gia Thuật moi trong nhà ra 4 ức cho hắn, Hồng giao vương đình ban thưởng nửa ức, còn lại là do bán các vũ khí khí tài phế thải cho các lộ quân chiến đấu tại tiền tuyến của Hồng Giao quân. Mà chưa kể đến một số đơn đặt hàng cực lớn đến từ các cánh quân Hồng Giao phía Nam đang phòng ngự Quỷ tộc. Nói chung lần này Lạc Thiên hắn vậy mà xuất ra 3 ức Linh Thạch cho môn nhân đi vơ vét tại Kháo Thiên Thành. Tất nhiên có lẽ hắn sẽ gặp được những thành thị giao dịch tốt hơn, nhưng quan niệm của Lạc Thiên đó là một ngàn con vịt béo bay trên trời không bằng một con vịt gầy đã nướng nằm trong tay. Vậy nên cứ mua sắm thỏa thích ở tòa thành này đã.