Chương : 160
Lại nói về tình cảnh khó xử lúng túng tại Thanh Loan Điện. Theo một cách nói nào đó thì sự hiểu lầm đáng yêu này đã khiên Lạc Thiên trở thành cháu ruột gọi Hoàng Đế Thanh Giao là ông nội. Thế nhưng nhận hay không nhận người cháu khác loại này lại là một vấn để nhức đầu của Giác Khiếu Kiên.
Nhưng không đợi Giác Khiếu Kiên có câu trả lời thì một bóng trắng lướt qua đám đông mà tập kích Lạc Thiên. Tu vi người này rất cao không ngờ vậy mà là Yêu Anh đại viên mãn, tất cả chúng yêu không kịp phản ứng... ngay cả lão cá đuối ngay bên cạnh cũng không kịp phản ứng vì không ai có thể ngờ rằng tại địa bàn Thanh Giao tộc, trên Thanh Long Điện lại có kẻ to gan tập kích sứ thần... quả thật bất kả tư nghị.
Đến khi chúng yêu định thần lại thì đã thấy một bóng nữ nhân phục sức cung trang, khuôn mặt xinh tuyệt trần, dáng người mềm dẻo lung linh như không xương đang ôm lấy đầu quái Giao Lạc Thiên mà khóc. Nàng khóc tâm khô liệt phế, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt cũng không làm cho nàng xấu đi mà nó cang tôn lên vẻ mọng nước quyết dũ của nàng. Hóa ra đây chính là ái Phi của Thanh Giao Hoàng đế Bệ hạ Nhược Thu Lan. Nàng chính là mẹ đẻ của Thiên Hận, đã hơn 50 năm rồi kể từ ngày mệnh đăng của Thiên Hận tắt đi không lúc nào nàng có thể thôi đau đớn, cả đời này nàng chỉ có thể may mắn mà có một đứa con trai đấy thôi. Thế nhưng hạnh phúc lại một lần nữa mỉm cười với nàng, vậy mà cao thiên lại thương sót mà đưa tới cho nàng giọt máu còn sót lại của đứa con trai khốn khổ.
" Vậy mà cũng vô tu.... vậy mà cũng vô tu.... Giống.... quá giống... hài tử... khổ thân ngươi.... huh u oa oa oa" Cứ như vậy mà vị Ái Phi này dám ôm một nam tử trước mặt mọi người mà lầm bầm. Nhưng không ai dám dị nghị, đây là cháu ruột gọi nàng là bà nội a.
Lạc Thiên lúc này bị ngớ luôn rồi, ta không có râu vig huyết mạch thoái hóa, lien quan mẹ gì đến mụ này mà vuốt đi vuốt lại mõm ta, cắn cho bây giờ. Mà nói đi cũng nói lại Lạc Thiên rất ít khi dùng chiêu cắn đấy, có lẽ trong sâu thẳm của linh hồn nhân loại hắn vẫn khinh thường chiêu cẩu xực này.
" Tất cả giải tán đi... hôm nay đến đây là đủ rồi" Lão Hoàng đế Thanh Giao rất là nhanh ý mà ra lệnh đuổi con mẹ nó hết mọi người đi, vậy là rảnh nợ đỡ phải nghe lời ong tiếng ve vo vo bên tai. Chuyện nhà của bố thì bố đóng cửa giải quyết lien quan chó gì các ngươi.
...........................................................
Giờ đây trong một Khu cung điện khá kà trang nhã tại hậu cung của Thanh Giao nhất tộc Hoàng Thành đang có một màn nhận than đầy nước mắt và.... nước miếng diễn ra. Nước mắt dĩ nhiên là thuộc về Nhược Thu Lan rồi, mà nước miếng là thuộc về Lạc Thiên. Con quái giao này nghe vị phu nhân xinh đẹp kể về "phụ than" trên trời rơi xuống của hắn mà mồm há hốc ra nước miếng chảy dòng dòng. Đây là chuyện gì hỡi trời. Hắn thề rằng mình là trứng Rồng bị vưt vào thời không mà lưu lạc đến đây, không thể nào lien quan đến Hồng Giao và Thanh Giao, nhưng những câu nói dối vô tình của hắn, cộng them sự trùng hợp đến sôi máu chó đã tạo ra một than phận vãi cường cho hắn. Ít nhất hắn là hoàng tộc trong hoàng tộc của Giao Loại đấy. Hậu trường cực cứng.
" Hài tử ngươi đã nghe bà nội ngươi kể hết rồi... vậy ngươi tính sao, về lại Thanh Giao Tộc nhận tôt quy tông, làm gia gia như ta cũng cho ngươi một cái than phận địa vị... coi như bù đắp lại thương tổn bấy lâu nay của ngươi khi lưu lạc được không" Giác Khiếu Thiên nghĩ kĩ rồi, tên này nhìn tuy quai quái thế nhưng tầm nhìn chiến lược cũng như bản sự cực mạnh. Kéo hắn về Thanh giao có khi lại alf một lựa chọn không hề tồi.
" Bệ hạ.... à ừ sao pahỉ trợn mắt nhìn ta.... thì gia gia được chưa.... thứ cho ta nói thẳng, có hai lý do khiến ta không nên về Thanh Giao. Thứ nhất ta đã đầu quân Hồng Giao, chưa được bao lâu lại về Thanh Giao, người khiến ta bội tín bội ghĩa như vậy thì làm sao ta còn chỗ đứng. Thứ hai Thanh Giao quá cường đi, ở Hồng Giao tộc ta còn lăn lăn lộn lộn không ai dám khi rẻ, nhưng ở lai Thanh Giao ta lại thành một Thiên Hận thứ hai sao...." Lạc Thiên không nóng không lạnh mà đạo một câu.
Nghe đến lại là Thiên Hận thứ hai sao Nữ nhân cung trang lại òa lên mà khóc, đúng là một túi nước mắt to đùng a. Chịu không nổi Lạc Thiên đành phải dỗ dành,đùa chứ hắn sợ nhất là nước mắt nữ nhân... nhất là nữ nhân đẹp.
" Bà... a... nội.... thôi ngươi đừng khóc, ta hứa là về thăm ngươi thường xuyên.... mà ta con phải giúp Gia Gia đánh xuống cái thiên Hạ này kiểu gì cũng phải đi đi lại lại mà..." Lạc Thiên không do dự mà cho Nhược Thu La một cái hóa đơn khống. Sắp tới là chiến tranh bùng phát khắp nơi hắn mà dám mò ra khỏi nhà mới là lạ đấy.
..................................................
Giác Khiếu Thiên huyễn hóa ra nhân tộc, thân ảnh của hắn là một mĩ nam tử đầy mị lực đang ngồi đó phẩm trà. Đối diện hắn là Lạc Thiên đang đăm chiêu suy nghĩ.
" Thứ nhất đó chính là Gia gia phải ngưng hết lại mọi truyền âm pháp khí trong tộc đã mua của Thiên Hạ Thương Hội... sự tình là như vậy..... Thứ hai muốn đánh cái thiên hạ này xuống thì một mình Thanh Giao lực lượng dòng chính là không xong... cường mấy cũng có tổn hại.... đánh đi đánh lại nhân số đẻ ra cong không nhanh bằng chết đi, như vậy sự nghiệp chưa xong thi Giao chết hết rồi. Phải thay đổi tư tưởng giống như Hồng Giao vậy, sử dụng các tộc nhỏ bé mà tinh anh để điều Khiển vũ khí Cơ Giới tham chiến. Làm như vậy cái tiêu tốn chỉ là linh thạch mà không phải nhân mạng.... còn về chuyện người muốn bù đắp cho ta hay là nói điểm thực tế... cấp cho ta ít Linh Thạch, thiên tài địa bảo gì đó để ta phát triển thế lực. Cho dù ta ở Hồng Giao tộc thì cũng không phải là giúp người đánh thiên hà sao...." Lạc Thiên nói một đống lớn, đến bí mật truyền âm của Thiên Hạ Thương hội cũng nói ra. Giờ đây Thanh Giao là một ngọn núi lớn thứ hai của hắn để dựa vào rồi thế nên cần nâng niu a. Cong việc mở miệng xin ít tài nguyên thì quả thật a hắn cahr thấy ngại tẹo nào. Có lợi mà không hưởng mới là kẻ ngu.
" Không ngờ lũ nhân tộc hèn mạt lại chơi chiêu thâm độc này... được rồi để mai ta công bố chuyện này ra... nghiêm cấm sử dụng cái truyền tin này.... thế nhưng sau này công tác chiến tranh hay điều phối sẽ mất thời gian a.... còn việc sử dụng Bạng tộc và Tân Điêu tộc điều khiển Cơ Giới vu khí ta hoang toàn tán thành... có đồ tốt không dùng thì quá ngu.... sau này còn phải chiến cùng Ma Tộc và Nhân tộc, nếu chỉ dùng máu thịt mà xông lên thì khônghề không ngoan... ta quyết định đặt hàng dài hạn với Càn Khôn Lĩnh của ngươi về mặt vũ khí cơ giới.... còn về mấy thứ bù đắp gì đó ngươi thật là láu cá nha... được rồi cấp ngươi 5 Phương linh thạch... điển tịch trong Tàng Kinh các vào mà xem..... thích sao chép gì thì sao. bảo vật trong kho chọn chục món... ngươi thấy sao." Giác Khiếu Thiên đối xủa Lạc Thiên đúng là không tệ mà. Cũng chính vì vị Hoàng đế này nhìn thấy tiềm lực phát triển của Lạc Thiên mà đầu tư đó. Nhưng gã lại không biết hắn vừa bị Lạc Thiên cho vào một cái hố to lớn và phiền toái.
Nhưng không đợi Giác Khiếu Kiên có câu trả lời thì một bóng trắng lướt qua đám đông mà tập kích Lạc Thiên. Tu vi người này rất cao không ngờ vậy mà là Yêu Anh đại viên mãn, tất cả chúng yêu không kịp phản ứng... ngay cả lão cá đuối ngay bên cạnh cũng không kịp phản ứng vì không ai có thể ngờ rằng tại địa bàn Thanh Giao tộc, trên Thanh Long Điện lại có kẻ to gan tập kích sứ thần... quả thật bất kả tư nghị.
Đến khi chúng yêu định thần lại thì đã thấy một bóng nữ nhân phục sức cung trang, khuôn mặt xinh tuyệt trần, dáng người mềm dẻo lung linh như không xương đang ôm lấy đầu quái Giao Lạc Thiên mà khóc. Nàng khóc tâm khô liệt phế, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt cũng không làm cho nàng xấu đi mà nó cang tôn lên vẻ mọng nước quyết dũ của nàng. Hóa ra đây chính là ái Phi của Thanh Giao Hoàng đế Bệ hạ Nhược Thu Lan. Nàng chính là mẹ đẻ của Thiên Hận, đã hơn 50 năm rồi kể từ ngày mệnh đăng của Thiên Hận tắt đi không lúc nào nàng có thể thôi đau đớn, cả đời này nàng chỉ có thể may mắn mà có một đứa con trai đấy thôi. Thế nhưng hạnh phúc lại một lần nữa mỉm cười với nàng, vậy mà cao thiên lại thương sót mà đưa tới cho nàng giọt máu còn sót lại của đứa con trai khốn khổ.
" Vậy mà cũng vô tu.... vậy mà cũng vô tu.... Giống.... quá giống... hài tử... khổ thân ngươi.... huh u oa oa oa" Cứ như vậy mà vị Ái Phi này dám ôm một nam tử trước mặt mọi người mà lầm bầm. Nhưng không ai dám dị nghị, đây là cháu ruột gọi nàng là bà nội a.
Lạc Thiên lúc này bị ngớ luôn rồi, ta không có râu vig huyết mạch thoái hóa, lien quan mẹ gì đến mụ này mà vuốt đi vuốt lại mõm ta, cắn cho bây giờ. Mà nói đi cũng nói lại Lạc Thiên rất ít khi dùng chiêu cắn đấy, có lẽ trong sâu thẳm của linh hồn nhân loại hắn vẫn khinh thường chiêu cẩu xực này.
" Tất cả giải tán đi... hôm nay đến đây là đủ rồi" Lão Hoàng đế Thanh Giao rất là nhanh ý mà ra lệnh đuổi con mẹ nó hết mọi người đi, vậy là rảnh nợ đỡ phải nghe lời ong tiếng ve vo vo bên tai. Chuyện nhà của bố thì bố đóng cửa giải quyết lien quan chó gì các ngươi.
...........................................................
Giờ đây trong một Khu cung điện khá kà trang nhã tại hậu cung của Thanh Giao nhất tộc Hoàng Thành đang có một màn nhận than đầy nước mắt và.... nước miếng diễn ra. Nước mắt dĩ nhiên là thuộc về Nhược Thu Lan rồi, mà nước miếng là thuộc về Lạc Thiên. Con quái giao này nghe vị phu nhân xinh đẹp kể về "phụ than" trên trời rơi xuống của hắn mà mồm há hốc ra nước miếng chảy dòng dòng. Đây là chuyện gì hỡi trời. Hắn thề rằng mình là trứng Rồng bị vưt vào thời không mà lưu lạc đến đây, không thể nào lien quan đến Hồng Giao và Thanh Giao, nhưng những câu nói dối vô tình của hắn, cộng them sự trùng hợp đến sôi máu chó đã tạo ra một than phận vãi cường cho hắn. Ít nhất hắn là hoàng tộc trong hoàng tộc của Giao Loại đấy. Hậu trường cực cứng.
" Hài tử ngươi đã nghe bà nội ngươi kể hết rồi... vậy ngươi tính sao, về lại Thanh Giao Tộc nhận tôt quy tông, làm gia gia như ta cũng cho ngươi một cái than phận địa vị... coi như bù đắp lại thương tổn bấy lâu nay của ngươi khi lưu lạc được không" Giác Khiếu Thiên nghĩ kĩ rồi, tên này nhìn tuy quai quái thế nhưng tầm nhìn chiến lược cũng như bản sự cực mạnh. Kéo hắn về Thanh giao có khi lại alf một lựa chọn không hề tồi.
" Bệ hạ.... à ừ sao pahỉ trợn mắt nhìn ta.... thì gia gia được chưa.... thứ cho ta nói thẳng, có hai lý do khiến ta không nên về Thanh Giao. Thứ nhất ta đã đầu quân Hồng Giao, chưa được bao lâu lại về Thanh Giao, người khiến ta bội tín bội ghĩa như vậy thì làm sao ta còn chỗ đứng. Thứ hai Thanh Giao quá cường đi, ở Hồng Giao tộc ta còn lăn lăn lộn lộn không ai dám khi rẻ, nhưng ở lai Thanh Giao ta lại thành một Thiên Hận thứ hai sao...." Lạc Thiên không nóng không lạnh mà đạo một câu.
Nghe đến lại là Thiên Hận thứ hai sao Nữ nhân cung trang lại òa lên mà khóc, đúng là một túi nước mắt to đùng a. Chịu không nổi Lạc Thiên đành phải dỗ dành,đùa chứ hắn sợ nhất là nước mắt nữ nhân... nhất là nữ nhân đẹp.
" Bà... a... nội.... thôi ngươi đừng khóc, ta hứa là về thăm ngươi thường xuyên.... mà ta con phải giúp Gia Gia đánh xuống cái thiên Hạ này kiểu gì cũng phải đi đi lại lại mà..." Lạc Thiên không do dự mà cho Nhược Thu La một cái hóa đơn khống. Sắp tới là chiến tranh bùng phát khắp nơi hắn mà dám mò ra khỏi nhà mới là lạ đấy.
..................................................
Giác Khiếu Thiên huyễn hóa ra nhân tộc, thân ảnh của hắn là một mĩ nam tử đầy mị lực đang ngồi đó phẩm trà. Đối diện hắn là Lạc Thiên đang đăm chiêu suy nghĩ.
" Thứ nhất đó chính là Gia gia phải ngưng hết lại mọi truyền âm pháp khí trong tộc đã mua của Thiên Hạ Thương Hội... sự tình là như vậy..... Thứ hai muốn đánh cái thiên hạ này xuống thì một mình Thanh Giao lực lượng dòng chính là không xong... cường mấy cũng có tổn hại.... đánh đi đánh lại nhân số đẻ ra cong không nhanh bằng chết đi, như vậy sự nghiệp chưa xong thi Giao chết hết rồi. Phải thay đổi tư tưởng giống như Hồng Giao vậy, sử dụng các tộc nhỏ bé mà tinh anh để điều Khiển vũ khí Cơ Giới tham chiến. Làm như vậy cái tiêu tốn chỉ là linh thạch mà không phải nhân mạng.... còn về chuyện người muốn bù đắp cho ta hay là nói điểm thực tế... cấp cho ta ít Linh Thạch, thiên tài địa bảo gì đó để ta phát triển thế lực. Cho dù ta ở Hồng Giao tộc thì cũng không phải là giúp người đánh thiên hà sao...." Lạc Thiên nói một đống lớn, đến bí mật truyền âm của Thiên Hạ Thương hội cũng nói ra. Giờ đây Thanh Giao là một ngọn núi lớn thứ hai của hắn để dựa vào rồi thế nên cần nâng niu a. Cong việc mở miệng xin ít tài nguyên thì quả thật a hắn cahr thấy ngại tẹo nào. Có lợi mà không hưởng mới là kẻ ngu.
" Không ngờ lũ nhân tộc hèn mạt lại chơi chiêu thâm độc này... được rồi để mai ta công bố chuyện này ra... nghiêm cấm sử dụng cái truyền tin này.... thế nhưng sau này công tác chiến tranh hay điều phối sẽ mất thời gian a.... còn việc sử dụng Bạng tộc và Tân Điêu tộc điều khiển Cơ Giới vu khí ta hoang toàn tán thành... có đồ tốt không dùng thì quá ngu.... sau này còn phải chiến cùng Ma Tộc và Nhân tộc, nếu chỉ dùng máu thịt mà xông lên thì khônghề không ngoan... ta quyết định đặt hàng dài hạn với Càn Khôn Lĩnh của ngươi về mặt vũ khí cơ giới.... còn về mấy thứ bù đắp gì đó ngươi thật là láu cá nha... được rồi cấp ngươi 5 Phương linh thạch... điển tịch trong Tàng Kinh các vào mà xem..... thích sao chép gì thì sao. bảo vật trong kho chọn chục món... ngươi thấy sao." Giác Khiếu Thiên đối xủa Lạc Thiên đúng là không tệ mà. Cũng chính vì vị Hoàng đế này nhìn thấy tiềm lực phát triển của Lạc Thiên mà đầu tư đó. Nhưng gã lại không biết hắn vừa bị Lạc Thiên cho vào một cái hố to lớn và phiền toái.