Chương : 42
Khi mọi người về tới động phủ thì Triệu Vô Cực đã xuất quan được gần mười ngày, nhìn cái bản mặt kích động như ăn xuân dược của hắn là biết đan thành hoàn hảo. Hắn cũng không e ngại mọi người nữa mà chạy đến ôm chặt lấy Liễu Thu Thủy, Lạc Thiên đầu đầy hắc tuyến … cô nương tốt như vậy mà đi yêu một tên khờ, cẩu huyết thật.
Nhìn đến Lục Ngạc nhão nhoét được lôi ra từ túi linh thú thì Lạc Thiên lo lắng không thôi, trong sâu thẳm thì nó coi đây là hài tử của mình, tình cảm của Lạc Thiên dành cho con cá sấu lắm mồm, tham tài này rất thâm hậu. Thế nhưng sau khi nghe tường thuật lại sự việc thì Lạc Thiên vừa giận vừa lo lắng. Hắn lập tức gõ cho Lục Ngạc mấy phát vào đầu mặc dù tên này đang bị thương.
- Đàn ông trượng phu lại mắc bệnh hám tài, ngươi nhìn ngươi chỗ nào giống nam tử… nói lắm, hám tài toàn là tính cách đàn bà… sau này ra đường đừng có xưng là nhi tử của Long gia ta… mất mặt…
- Thì Ngạc Ngạc là nữ mà… đâu phải là nam đâu… không mất mặt… nói cũng không nhiều, linh thạch bao nhiêu cũng thiếu. phụ thân là Ngạc Ngạc giữ tiền cho người. Long gia bước chân ra đường mà không có linh thạch mới là xấu hổ… bla..bla … bla…
Ôi bỏ mẹ … scandal lớn nhất năm hóa ra con cá sấu da dày thịt béo cơ bắp cuồn cuộn này là Thư Ngạc, mà Không phải Hùng Ngạc … ôi thảo nào… Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn Cự Ngạc cơ bắp cuồn cuộn không thể liên hệ đến giống cái này sau đó há hốc miệng đủ nhét đủ thứ vào trong, nhất là hai con Cự Mãng há mồm thì biết rồi.
- Mọi người sao ngạc nhiên… sao nhìn Ngạc Ngạc…. ôi xinh đẹp là có tội… xấu hổ quá đi…
Lạc Thiên xoa đầu Lục Ngạc …
- Biết ngươi là Thư Ngạc thì đã không đánh ngươi, thôi từ nay không kí đầu ngươi nữa… mạng sống mới là quan trọng, nhớ đấy có mạng mới kiếm được nhiều linh thạch… mà tên Lục Ngạc thì không hợp với con gái. Từ nay gọi là Lạc Tiểu Thanh đi….
- Ô ô…Tiểu Thanh biết, mà sao phụ thân không đặt tê Lạc Thiên Tiểu Thạch trong chữ linh Thạnh ấy, thế mới ngầu..
Bộp…. ai ui … vừa nói không đánh nữa…. chát… ai ui… Tiểu Thanh đang bị thương…. hu hu
Tiếp theo là mọi người lu bù với thống kê chiến lợi phẩm, năm chiếc túi trữ vật pháp khí một đống, công pháp toàn hoàng giai nên vô dụng đem bán hết. linh thạch tổng cộng được 2300 viên… một khoản lợi quá xù. Ba mươi sáu con hải yêu được lọc hết ra phân chia thành tài liệu và huyết nhục. Sau đó là buổi họp của toàn tiểu đội. Lạc Thiên vẫn là người nói trước tiên, vô hình chung mọi người đều xây dựng ý kiến dựa trên nền tảng kế hoạch của Lạc Thiên.
- Giờ đây chúng ta có rất nhiều việc phải hoàn thành trong thời gian ngắn, mọi người phải phối hợp phân công nhau để tiến hành. Thứ nhất đó là đan dược Triệu Vô Cực chỉ luyện hỏng một lô, một giọt tinh huyết được hai viên đan vị chi chúng ta có 8 viên, thành viên thường mỗi người một viên. Riêng Triệu Vô Cực ba viên vì hắn trúng độc nên cần nhiều cho chắc. Nếu lần này các ngươi phục dụng đan dược có hiệu quả nâng cao huyết mạnh thì cách một khoảng thời gian ta sẽ trích ra tinh huyết luyện đan cho các ngươi, dù sao chỉ cần ta khỏe mạnh, bổ xung huyết thực đầy đủ thì tinh huyết hồi phục bình thường, chỉ yếu một thời gian cần các ngươi bảo vệ.
- Đại ca, việc mọi người yêu tu trực tiếp hăn huyết thực thì ai cũng biết, và cũng là cách tăng pháp lực cũng như rèn luyện cơ thể tốt nhất của yêu tu thế nhưng đó là dành cho yêu tu hoang dã a, yêu tu tông môn, hoặc ở yêu quốc sẽ luyện chế huyết thực thành Huyết đan. Huyết đan loại bỏ được hết tác dụng mặt trái của huyết thực như mê muội, cần bài xuất chất có hại v.v.. thế nên huyết đan sẽ được hấp thu nhanh và triệt để hơn.
- Ô Triệu đệ biết luyện Huyết đan?
- Dĩ nhiên biết, đệ là thiên tài Vạn Đan Tông mà, Thiên thú Tông chuyên nuôi linh thú đặt hàng luyện đan số lượng lớn ở Vạn Đan Tông mà. Chỉ là sắm dược đỉnh loại lớn mà thôi, luyện loại đan này dễ.
- Sao trước ngươi không nói…
- Ai hỏi đâu nói..
Bốp…. ai ui…. làm gì.. tự nhiên đánh người…. chát…. ai ui phụ thân ngươi đánh ta thì được tiểu tử ngươi dám mổ ta…
Triệu Vô Cực hắn giờ đây là bao cát của chúng yêu. Đồ tốt như vậy mà không lôi ra, nếu hôm nay không nói chuyện chắc là chẳng bao giờ hắn lộ ra mất.
Mặt thâm tím ngồi một bên, Triệu Vô Cực rất là ủy khuất, Liễu Thu Thủy chỉ có thể ngán ngẩm là vuốt trán. Tình lang của nàng nhiều lúc rất thông minh nhưng nhiều lúc thì chịu không nổi.
- Ngươi còn mặt hàng gì dấu ta thì nói ra luôn đi không đến lúc lộ ra sẽ bị quần công đấy…
Nhìn đến Lục Ngạc nhão nhoét được lôi ra từ túi linh thú thì Lạc Thiên lo lắng không thôi, trong sâu thẳm thì nó coi đây là hài tử của mình, tình cảm của Lạc Thiên dành cho con cá sấu lắm mồm, tham tài này rất thâm hậu. Thế nhưng sau khi nghe tường thuật lại sự việc thì Lạc Thiên vừa giận vừa lo lắng. Hắn lập tức gõ cho Lục Ngạc mấy phát vào đầu mặc dù tên này đang bị thương.
- Đàn ông trượng phu lại mắc bệnh hám tài, ngươi nhìn ngươi chỗ nào giống nam tử… nói lắm, hám tài toàn là tính cách đàn bà… sau này ra đường đừng có xưng là nhi tử của Long gia ta… mất mặt…
- Thì Ngạc Ngạc là nữ mà… đâu phải là nam đâu… không mất mặt… nói cũng không nhiều, linh thạch bao nhiêu cũng thiếu. phụ thân là Ngạc Ngạc giữ tiền cho người. Long gia bước chân ra đường mà không có linh thạch mới là xấu hổ… bla..bla … bla…
Ôi bỏ mẹ … scandal lớn nhất năm hóa ra con cá sấu da dày thịt béo cơ bắp cuồn cuộn này là Thư Ngạc, mà Không phải Hùng Ngạc … ôi thảo nào… Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn Cự Ngạc cơ bắp cuồn cuộn không thể liên hệ đến giống cái này sau đó há hốc miệng đủ nhét đủ thứ vào trong, nhất là hai con Cự Mãng há mồm thì biết rồi.
- Mọi người sao ngạc nhiên… sao nhìn Ngạc Ngạc…. ôi xinh đẹp là có tội… xấu hổ quá đi…
Lạc Thiên xoa đầu Lục Ngạc …
- Biết ngươi là Thư Ngạc thì đã không đánh ngươi, thôi từ nay không kí đầu ngươi nữa… mạng sống mới là quan trọng, nhớ đấy có mạng mới kiếm được nhiều linh thạch… mà tên Lục Ngạc thì không hợp với con gái. Từ nay gọi là Lạc Tiểu Thanh đi….
- Ô ô…Tiểu Thanh biết, mà sao phụ thân không đặt tê Lạc Thiên Tiểu Thạch trong chữ linh Thạnh ấy, thế mới ngầu..
Bộp…. ai ui … vừa nói không đánh nữa…. chát… ai ui… Tiểu Thanh đang bị thương…. hu hu
Tiếp theo là mọi người lu bù với thống kê chiến lợi phẩm, năm chiếc túi trữ vật pháp khí một đống, công pháp toàn hoàng giai nên vô dụng đem bán hết. linh thạch tổng cộng được 2300 viên… một khoản lợi quá xù. Ba mươi sáu con hải yêu được lọc hết ra phân chia thành tài liệu và huyết nhục. Sau đó là buổi họp của toàn tiểu đội. Lạc Thiên vẫn là người nói trước tiên, vô hình chung mọi người đều xây dựng ý kiến dựa trên nền tảng kế hoạch của Lạc Thiên.
- Giờ đây chúng ta có rất nhiều việc phải hoàn thành trong thời gian ngắn, mọi người phải phối hợp phân công nhau để tiến hành. Thứ nhất đó là đan dược Triệu Vô Cực chỉ luyện hỏng một lô, một giọt tinh huyết được hai viên đan vị chi chúng ta có 8 viên, thành viên thường mỗi người một viên. Riêng Triệu Vô Cực ba viên vì hắn trúng độc nên cần nhiều cho chắc. Nếu lần này các ngươi phục dụng đan dược có hiệu quả nâng cao huyết mạnh thì cách một khoảng thời gian ta sẽ trích ra tinh huyết luyện đan cho các ngươi, dù sao chỉ cần ta khỏe mạnh, bổ xung huyết thực đầy đủ thì tinh huyết hồi phục bình thường, chỉ yếu một thời gian cần các ngươi bảo vệ.
- Đại ca, việc mọi người yêu tu trực tiếp hăn huyết thực thì ai cũng biết, và cũng là cách tăng pháp lực cũng như rèn luyện cơ thể tốt nhất của yêu tu thế nhưng đó là dành cho yêu tu hoang dã a, yêu tu tông môn, hoặc ở yêu quốc sẽ luyện chế huyết thực thành Huyết đan. Huyết đan loại bỏ được hết tác dụng mặt trái của huyết thực như mê muội, cần bài xuất chất có hại v.v.. thế nên huyết đan sẽ được hấp thu nhanh và triệt để hơn.
- Ô Triệu đệ biết luyện Huyết đan?
- Dĩ nhiên biết, đệ là thiên tài Vạn Đan Tông mà, Thiên thú Tông chuyên nuôi linh thú đặt hàng luyện đan số lượng lớn ở Vạn Đan Tông mà. Chỉ là sắm dược đỉnh loại lớn mà thôi, luyện loại đan này dễ.
- Sao trước ngươi không nói…
- Ai hỏi đâu nói..
Bốp…. ai ui…. làm gì.. tự nhiên đánh người…. chát…. ai ui phụ thân ngươi đánh ta thì được tiểu tử ngươi dám mổ ta…
Triệu Vô Cực hắn giờ đây là bao cát của chúng yêu. Đồ tốt như vậy mà không lôi ra, nếu hôm nay không nói chuyện chắc là chẳng bao giờ hắn lộ ra mất.
Mặt thâm tím ngồi một bên, Triệu Vô Cực rất là ủy khuất, Liễu Thu Thủy chỉ có thể ngán ngẩm là vuốt trán. Tình lang của nàng nhiều lúc rất thông minh nhưng nhiều lúc thì chịu không nổi.
- Ngươi còn mặt hàng gì dấu ta thì nói ra luôn đi không đến lúc lộ ra sẽ bị quần công đấy…