Chương : 44
Liễu Thu Thủy đưa Lạc Thiên ra khỏi thành Hùng Bi hẹn vị trí cũng như ngày đón hắn trở về. Những ngày dưỡng thương Lạc Thiên cũng không phải ngồi không hắn đọc hết các sách giới thiệu về Hùng Bi thành và phụ cận do Triệu Vô Cực mua về cho hắn.
Thế giới này rất lạ, không phải cứ là tông môn cự đại mới là tốt. Nếu nói đến luyện khí mặt hàng tại Hùng Bi Thành thì các mặt hàng đỉnh tiêm như Pháp Bảo và Linh Bảo thì chỉ có mấy tông môn lớn như Thiên khí tông, Thiên Cơ Tông, Vạn Khí Tông là có thể chế tạo. Thế nhưng mặt hàng pháp khí linh khí thì có đến cả mấy chục nhà lớn nhỏ có mặt hàng bán tại nội thành khu giao dịch. Trong đó có thô ráp, có tinh tế, chất lượng có cao có thấp. Trong đó một số môn phái nhỏ có mặt hàng không thua gì Tông phái lớn, một trong các môn phái đó là Càn Khí môn. Một môn phái luyện khí nhỏ bé chỉ có mấy chục đệ tử, trưởng môn tu vi trúc sơ trung kì, mặt hàng làm ra khá chất lượng tiêu thụ rất tốt tại Hùng Bi thành.
Lạc thiên đánh chủ ý lên pháp môn luyện khí của môn phái nhỏ bé này. Theo như tên Triệu Vô Cực thông báo thì các tông môn có hệ thống bảo mật rất kinh khủng, thứ nhất trước khi đệ tử học quyết độc môn thì phải thề tâm ma không lưu ra ngoài. Tiếp theo là gieo cấm chế vào thần thức nếu bị sưu hồn thì thần thức ngay lập tức tan vỡ. Còn phương pháp truyền đạt lại là trực tiếp 1 vs1, những công pháp trong ngọc giản ở tàng kinh các chỉ là hàng chợ mà thôi. Có tiền thì ở đâu cũng mua được.
Càn Khí Môn nằm trên một ngọn Hỏa sơn nhỏ cách Hùng Bi thành gần 5000 dặm về phía Tây Nam. Thật ra Tông môn nhỏ bé này có một lịch sử cũng không tầm thường mà ngoại nhân không hề biết được, thế nhưng vì một biến cố trong tông môn mà tất cả trở thành phù vân chia năm sẻ bảy từ cả ngàn năm trước, đến nay thì ngoại giới không ai còn nhớ đến cái tên gốc của Tông môn đã từng rất cường đại này. Môn nhân chỉ có mấy chục tài sản không hề nhiều phải nói là khá nghèo nếu so sánh với chức nghiệp luyện khí của họ. Nên biết rằng hai nghề giàu có nhất tu chân giới là luyện đan và luyện khí, tiếp đó mới là chế phù và trận sư...
Càn Khí Môn tầng ngoài phòng ngự khá sơ sài chỉ là pháp trận cảnh báo mà thôi. Chỉ có một số khu vực nhỏ hạnh tâm là có cấm chế lợi hại hơn một chút bảo vệ. thật ra thì họ cũng chả có gì để bảo vệ ngoài tàng kinh lâu bên trong chứa đầy hàng chợ.
Môn chủ Càn Khí Môn đời này Khúc Khang Xung, hắn cũng chỉ là tư chất tầm tầm, được sư phụ hắn là tiền nhiệm trưởng môn Càn Khí Tông bồi dưỡng và lão cũng tư chất tầm tầm. Nói chung những thiếu niên có tư chất tốt đã bị đại tông môn vơ vét hết cả rồi bọn hắn chỉ có thể nuốt cơm thừa canh cặn, nhận để tử tư chất xấu. Cái vòng luẩn quẩn này gây nên một thực trạng là tông môn mạnh càng mạnh mà yếu thì lại càng cong, cong đến oằn tà là vằn thì tự diệt vong. Thế nhưng Khúc Khang Xung hắn đang hưng phấn mà ngồi đó, đời này của hắn có lẽ làm ra được một chuyện oanh liệt. Trong lúc vô tình hắn làm ra một chuyện nhân thần công phẫn nhưng lại là cơ hội triệt để trở mình của Môn phái, hắn sẽ có cơ hội trở mình triệt để thay đổi tư chất, biến thành cường giả và quan trọng là trên con đường luyện khí mà hắn đam mê cũng có cơ hội trở thành đỉnh cao tông sư.
Nhìn vào một bóng dáng trong thiên lao bí mật tại động quật tu luyện của mình gương mặt hắn vặn vẹo trở nên kinh khủng hơn bao giờ hết. Trong tay hắn là một đệ tử của Càn Khí môn đang bất tỉnh, một đao hạ xuống vô tình, máu tươi chảy ra ồ ồ thấm ướt một hình đồ án phức tạp trên mặt đất, sau đó huyết quang bốc lên dữ dội rồi nhanh tróng lao về phía địa lao.
Lúc này thì Lạc Thiên đang tìm cách đột nhập Càn Khí Môn, trước mặt hắn là một con yêu Thử bất nhập lưu bị thương, hắn xua đuổi con thú này lao về Càn Khí tong ngoại vi, mốn biết đối phương bố trí thì phải ném đá dò đường. Thần thức của hắn tỏa ra theo dõi nhất cử nhất động trong phạm vi 100 trượng có dư, phải nói là mưa gió không lọt. Con yêu Thử dễ dàng lọt vào phạm vi Càn Khí Môn mà không bị công kích hay ngăn cản bởi pháp trận, sau một khoảng thời gian thì có nhân tộc tu sĩ tới tấp xuất hiện.
- Mẹ nó... là một con Yêu bất nhập lưu... tuần này không biết là lần thứ mấy rồi... còn để người ta sống hay không...
- Sư huynh thôi đừng kêu ca nữa... tông môn nghèo không thể kích hoạt trận pháp ngăn cách yêu thú... quá tốn kém. Làm nhanh còn về tu luyện..
- Ôi... sao ta xui xẻo vậy... các nhóm khác đến phiên tuần tra đâu có mệt như vậy... ngươi nhớ đây là lần thứ mấy không..
- Làn thứ 13 trong tuần rồi, có lẽ xung quanh xuất hiện một con yêu thú lợi hại chuyên săn đuổi những con yếu... sư huynh cẩn thận a... có 5 đệ tử mất tích không rõ trong Môn rồi đấy.
Kẻ xua đuổi yêu thú cấp thấp là Lạc Thiên, chính hắn đã làm việc này không biết mệt mỏi trong tuần qua, hành hạ cho đội tuần sơn này mệt mỏi không thể tả. Tại sao hắn phải lập lại nhiều lần như vậy. Vì hắn đang tinh tế tìm con đường không có cấm chế báo động.
Sau mười ba lần thử nghiệm với thần thức tinh tế thì hắn cũng đã tự vẽ ra một con đường an toàn để tiềm nhập. Thu nhỏ thành một con quái xà gài một trượng, đây đã là cực hạn của hắn, Lạc Thiên thi triển đến tận cùng thần thông ẩn nặc sau đó tỏa ra thần thức khắp nơi tìm hiểu thông tin. Theo tình báo thì môn chủ Càn Khí Môn chỉ có Trúc Cơ trung kỳ, thần thức kém hắn một mảng lớn, không thể khám phá ra thần thong ẩn nặc của Lạc Thiên được trừ khi Lạc Thiên hắn vướng vào cấm chế.
Tốn đủ một tháng tiếp theo đêm nào hắn cũng mò vào Càn Khí Môn tìm hiểu tin tức, đến khi thần thông sắp hết hiệu quả thì hắn sẽ rút khỏi và ra ngoài nghỉ ngơi. cứ như vậy một tháng thời gian với thâng thức bá đạo hắn đã nghe trộm gần như toàn bộ mấy chục môn nhân của Càn Khí Môn.
Có một chuyện kì lạ là trong thời gian này có 3 đệ tử của Càn Khí Môn bị mất tích không rõ nguyên do. Lạc Thiên dù có thần thức 100 trượng cũng không thể bao hết cả Môn phái này được nên hai đệ tử đầu tiên mất tích thì hắn không chứng kiến, chỉ là mấy hôm sau nghe chuyện đồn thổi mà thôi. Lạc Thiên hắn là đang đau đầu chuyện làm sao sứu tầm pháp môn luyện khí, hơi đâu lo chuyện bao đầu. Kể cả Càn Khí Môn chết hết cũng chả quan hệ gì hắn cả.
Nhưng đệ tử thứ ba trong tháng bị hại lại nằm trong phạm vi quan sát của Lạc Thiên, môn chủ Càn Khí Môn không hề phát hiện mình bị theo dõi. Hắn xâm nhập động phủ một nam đệ tử đánh ngất đi rồi tiềm hành về đỉnh núi nơi động phủ trưởng môn tọa lạc.
Thế giới này rất lạ, không phải cứ là tông môn cự đại mới là tốt. Nếu nói đến luyện khí mặt hàng tại Hùng Bi Thành thì các mặt hàng đỉnh tiêm như Pháp Bảo và Linh Bảo thì chỉ có mấy tông môn lớn như Thiên khí tông, Thiên Cơ Tông, Vạn Khí Tông là có thể chế tạo. Thế nhưng mặt hàng pháp khí linh khí thì có đến cả mấy chục nhà lớn nhỏ có mặt hàng bán tại nội thành khu giao dịch. Trong đó có thô ráp, có tinh tế, chất lượng có cao có thấp. Trong đó một số môn phái nhỏ có mặt hàng không thua gì Tông phái lớn, một trong các môn phái đó là Càn Khí môn. Một môn phái luyện khí nhỏ bé chỉ có mấy chục đệ tử, trưởng môn tu vi trúc sơ trung kì, mặt hàng làm ra khá chất lượng tiêu thụ rất tốt tại Hùng Bi thành.
Lạc thiên đánh chủ ý lên pháp môn luyện khí của môn phái nhỏ bé này. Theo như tên Triệu Vô Cực thông báo thì các tông môn có hệ thống bảo mật rất kinh khủng, thứ nhất trước khi đệ tử học quyết độc môn thì phải thề tâm ma không lưu ra ngoài. Tiếp theo là gieo cấm chế vào thần thức nếu bị sưu hồn thì thần thức ngay lập tức tan vỡ. Còn phương pháp truyền đạt lại là trực tiếp 1 vs1, những công pháp trong ngọc giản ở tàng kinh các chỉ là hàng chợ mà thôi. Có tiền thì ở đâu cũng mua được.
Càn Khí Môn nằm trên một ngọn Hỏa sơn nhỏ cách Hùng Bi thành gần 5000 dặm về phía Tây Nam. Thật ra Tông môn nhỏ bé này có một lịch sử cũng không tầm thường mà ngoại nhân không hề biết được, thế nhưng vì một biến cố trong tông môn mà tất cả trở thành phù vân chia năm sẻ bảy từ cả ngàn năm trước, đến nay thì ngoại giới không ai còn nhớ đến cái tên gốc của Tông môn đã từng rất cường đại này. Môn nhân chỉ có mấy chục tài sản không hề nhiều phải nói là khá nghèo nếu so sánh với chức nghiệp luyện khí của họ. Nên biết rằng hai nghề giàu có nhất tu chân giới là luyện đan và luyện khí, tiếp đó mới là chế phù và trận sư...
Càn Khí Môn tầng ngoài phòng ngự khá sơ sài chỉ là pháp trận cảnh báo mà thôi. Chỉ có một số khu vực nhỏ hạnh tâm là có cấm chế lợi hại hơn một chút bảo vệ. thật ra thì họ cũng chả có gì để bảo vệ ngoài tàng kinh lâu bên trong chứa đầy hàng chợ.
Môn chủ Càn Khí Môn đời này Khúc Khang Xung, hắn cũng chỉ là tư chất tầm tầm, được sư phụ hắn là tiền nhiệm trưởng môn Càn Khí Tông bồi dưỡng và lão cũng tư chất tầm tầm. Nói chung những thiếu niên có tư chất tốt đã bị đại tông môn vơ vét hết cả rồi bọn hắn chỉ có thể nuốt cơm thừa canh cặn, nhận để tử tư chất xấu. Cái vòng luẩn quẩn này gây nên một thực trạng là tông môn mạnh càng mạnh mà yếu thì lại càng cong, cong đến oằn tà là vằn thì tự diệt vong. Thế nhưng Khúc Khang Xung hắn đang hưng phấn mà ngồi đó, đời này của hắn có lẽ làm ra được một chuyện oanh liệt. Trong lúc vô tình hắn làm ra một chuyện nhân thần công phẫn nhưng lại là cơ hội triệt để trở mình của Môn phái, hắn sẽ có cơ hội trở mình triệt để thay đổi tư chất, biến thành cường giả và quan trọng là trên con đường luyện khí mà hắn đam mê cũng có cơ hội trở thành đỉnh cao tông sư.
Nhìn vào một bóng dáng trong thiên lao bí mật tại động quật tu luyện của mình gương mặt hắn vặn vẹo trở nên kinh khủng hơn bao giờ hết. Trong tay hắn là một đệ tử của Càn Khí môn đang bất tỉnh, một đao hạ xuống vô tình, máu tươi chảy ra ồ ồ thấm ướt một hình đồ án phức tạp trên mặt đất, sau đó huyết quang bốc lên dữ dội rồi nhanh tróng lao về phía địa lao.
Lúc này thì Lạc Thiên đang tìm cách đột nhập Càn Khí Môn, trước mặt hắn là một con yêu Thử bất nhập lưu bị thương, hắn xua đuổi con thú này lao về Càn Khí tong ngoại vi, mốn biết đối phương bố trí thì phải ném đá dò đường. Thần thức của hắn tỏa ra theo dõi nhất cử nhất động trong phạm vi 100 trượng có dư, phải nói là mưa gió không lọt. Con yêu Thử dễ dàng lọt vào phạm vi Càn Khí Môn mà không bị công kích hay ngăn cản bởi pháp trận, sau một khoảng thời gian thì có nhân tộc tu sĩ tới tấp xuất hiện.
- Mẹ nó... là một con Yêu bất nhập lưu... tuần này không biết là lần thứ mấy rồi... còn để người ta sống hay không...
- Sư huynh thôi đừng kêu ca nữa... tông môn nghèo không thể kích hoạt trận pháp ngăn cách yêu thú... quá tốn kém. Làm nhanh còn về tu luyện..
- Ôi... sao ta xui xẻo vậy... các nhóm khác đến phiên tuần tra đâu có mệt như vậy... ngươi nhớ đây là lần thứ mấy không..
- Làn thứ 13 trong tuần rồi, có lẽ xung quanh xuất hiện một con yêu thú lợi hại chuyên săn đuổi những con yếu... sư huynh cẩn thận a... có 5 đệ tử mất tích không rõ trong Môn rồi đấy.
Kẻ xua đuổi yêu thú cấp thấp là Lạc Thiên, chính hắn đã làm việc này không biết mệt mỏi trong tuần qua, hành hạ cho đội tuần sơn này mệt mỏi không thể tả. Tại sao hắn phải lập lại nhiều lần như vậy. Vì hắn đang tinh tế tìm con đường không có cấm chế báo động.
Sau mười ba lần thử nghiệm với thần thức tinh tế thì hắn cũng đã tự vẽ ra một con đường an toàn để tiềm nhập. Thu nhỏ thành một con quái xà gài một trượng, đây đã là cực hạn của hắn, Lạc Thiên thi triển đến tận cùng thần thông ẩn nặc sau đó tỏa ra thần thức khắp nơi tìm hiểu thông tin. Theo tình báo thì môn chủ Càn Khí Môn chỉ có Trúc Cơ trung kỳ, thần thức kém hắn một mảng lớn, không thể khám phá ra thần thong ẩn nặc của Lạc Thiên được trừ khi Lạc Thiên hắn vướng vào cấm chế.
Tốn đủ một tháng tiếp theo đêm nào hắn cũng mò vào Càn Khí Môn tìm hiểu tin tức, đến khi thần thông sắp hết hiệu quả thì hắn sẽ rút khỏi và ra ngoài nghỉ ngơi. cứ như vậy một tháng thời gian với thâng thức bá đạo hắn đã nghe trộm gần như toàn bộ mấy chục môn nhân của Càn Khí Môn.
Có một chuyện kì lạ là trong thời gian này có 3 đệ tử của Càn Khí Môn bị mất tích không rõ nguyên do. Lạc Thiên dù có thần thức 100 trượng cũng không thể bao hết cả Môn phái này được nên hai đệ tử đầu tiên mất tích thì hắn không chứng kiến, chỉ là mấy hôm sau nghe chuyện đồn thổi mà thôi. Lạc Thiên hắn là đang đau đầu chuyện làm sao sứu tầm pháp môn luyện khí, hơi đâu lo chuyện bao đầu. Kể cả Càn Khí Môn chết hết cũng chả quan hệ gì hắn cả.
Nhưng đệ tử thứ ba trong tháng bị hại lại nằm trong phạm vi quan sát của Lạc Thiên, môn chủ Càn Khí Môn không hề phát hiện mình bị theo dõi. Hắn xâm nhập động phủ một nam đệ tử đánh ngất đi rồi tiềm hành về đỉnh núi nơi động phủ trưởng môn tọa lạc.