Chương : 15
Hoàng Cung, thư phòng.
Nam nhân hoàng bào vẫn đang viết chữ, dường như thư pháp với hắn là một thói quen không thể từ bỏ. Trên tường treo đầy những bức tranh chữ của chính hắn. Đặc biệt trên bức tường sau lưng hắn chỉ có một tấm tranh chữ lớn, ‘Lưu Gia’. Đây chính là chữ hắn đã viết vào một năm trước, khi Huyết Án Tây Phong Lĩnh xảy ra. Bên cạnh tấm tranh chữ này còn rất nhiều chỗ trống. Lần này hắn đang viết chữ khác, ‘Thiên Lam Thư Viện’.
Lão công công nhẹ nhàng từ cửa tiến vào, bẩm báo:
- Hoàng Thượng, tiểu công chúa đã tới Thiên Lam Thư Viện.
- Lão Đông Quân, tiểu công chúa không làm ngươi thất vọng chứ?
Lão công công ngẩng đầu, bất đắc dĩ nói:
- Hoàng thượng, đâu chỉ không thất vọng, tiểu công chúa còn vượt quá kỳ vọng của bản thân ta. Dường như, bộ bí kỹ tu luyện này sinh ra để dành riêng cho tiểu công chúa vậy.
***
Niệm Lam rụt rẻ nhìn bóng lưng của Hạ Khải, nửa muốn hỏi nửa không. Thật sự sức mạnh mà thiên tài trẻ tuổi này thể hiện ra quá giống với người áo đen trong giấc mơ của nó. Lão Cửu thấy không còn nguy hiểm liền kéo nó ra một bên, thì thầm:
- Hạ Khải năm nay mới bảy tuổi, hơn ngươi một tuổi thôi. Ta thấy Lam Huyễn Nhân Nhất Lam không có chút uy hiếp nào với tiểu tử này. Với sức mạnh hiện tại mà nói, hắn có thể một chiêu giết chết Nhị Lam Khí Tu là chuyện có thể xảy ra.
- Mạnh như vậy?
- Ta sống ở đây hơn nửa đời người rồi mà trường hợp giống như hắn đều chỉ đếm trên đầu ngón tay. Khiêu chiến vượt cấp không phải không có, nhưng còn phải xem đối thủ là ai. Nếu đối thủ của Hạ Khải là một trong những thiên tài của lần này thì ta cũng không chắc.
- Cửu bá bá, vậy trường hợp này bá bá đã gặp bao giờ chưa? - Niệm Lam ngơ ngác, chỉ tay vào một căn phòng Nhất Tuyến Thiên vừa mở cửa.
- Trường hợp gì? - Lão Cửu nhìn theo hướng tay của Niệm Lam, há mồm trợn mắt. - Này, này cũng quá khoa trương đi!
Không những lão Cửu và Niệm Lam, hai vị lão sư cũng vô cùng bất ngờ với tình huống này. Hạ Khải đang ngồi cũng đứng bật dậy.
Hàn lão sư nhỏ giọng hỏi:
- Vũ Khắc, ta có nhìn lầm không? Thật sự còn tồn tại Nhân Tộc có thể tu luyện theo cách này?
Vũ lão sư cười khổ:
- Ngươi không nhầm. Biến thái, yêu nghiệt năm nay cũng thật nhiều. Ta cũng thật tò mò không biết làm sao tiểu cô nương này có thể làm vậy.
- Hai vị lão sư, đệ tử có điều muốn hỏi. - Hạ Khải mắt vẫn nhìn chằm chằm người vừa đi ra từ Nhất Tuyến Thiên, trầm giọng nói. - Làm như vậy thật sự có thể tu luyện sao? Chẳng phải Nhân Tộc chúng ta chỉ có thể Khí Tu hoặc Thể Tu sao?
- Theo lý thuyết, lam năng vốn chỉ có hai cách tu luyện. Một là Thể Tu, sử dụng lam năng cường hóa cơ thể, hình thành một vũ khí vô cùng đáng sợ hình người, vô kiên bất tồi. Nhược điểm của Thể Tu là tỷ lệ tử vong thực sự cao tới rợn người. Hai là Khí Tu, sử dụng một loại vũ khí bất kỳ thay thế cơ thể để chịu đựng áp lực của lam năng gây ra. Khí Tu an toàn hơn Thể Tu, nhưng xét mặt bằng chung thực lực thì yếu hơn một chút. Điều kiện là vật liệu chế tạo ra vũ khí đó phải đủ độ chắc chắn để chống chịu lam năng trùng kích. Nhược điểm là vũ khí mà bị hỏng, vậy người cũng bị phế. - Vũ lão sư chỉ vào kiếm của mình và Khiên Quỷ. - Cũng như Phong Kiếm và Lôi Kiếm của ta, Khiên Quỷ của ngươi, nếu chúng bị đánh vỡ vụn tương đương với việc chúng ta hoàn toàn bị phế bỏ, phản phệ quá mạnh thậm chí có thể mất mạng tại chỗ.
- Tuy nhiên từ rất nhiều năm trước đây, có một số Nhân Tộc đã thành công kết giao với Yêu Tộc, chính xác hơn là Yêu Tộc mạnh nhất trong truyền thuyết, Long Tộc. - Hàn lão sư phẩy tay, một luồng khí nóng bị lão cuốn bay ra ngoài. - Trong quá trình chung sống với Long Tộc, họ đã sáng tạo ra một kiểu tu luyện hoàn toàn mới, có thể liên kết với sinh vật mạnh nhất này, gọi là Phụ Thể Long Hồn. Một người một rồng ký kết khế ước, cùng tu luyện, cùng phát triển. Có thể coi đây là cách tu luyện an toàn nhất, vì gần như chắc chắn Long Tộc không thể chết khi đột phá, tu luyện giả cũng an toàn mà tấn cấp.
Vũ lão sư gật đầu, tiếp:
- Kể từ đó, bọn họ tự gọi mình là Bán Long Tộc, vì sau khi phụ thể, bọn họ đều có một chút đặc điểm của Long Tộc. Không may là thông tin về Bán Long Tộc bị lộ ra ngoài. Kể từ đó, tộc nhân của Bán Long Tộc và Long Tộc bị nhắm vào, săn giết, vô cùng thể thảm. Nhân Tộc lòng tham nổi lên, liên kết rất nhiều bộ lạc mạnh mẽ, kết hợp tấn công vào tổ rồng hòng chiếm đoạt bí kỹ và trứng rồng. Trận đánh đó nổi tiếng là đẫm máu. Giai đoạn đó được gọi là ‘Huyết Phủ Long Vực’. Toàn bộ các cao thủ Nhân Tộc tham gia ‘Huyết Phủ Long Vực’ đều chết sạch. Long Tộc thì thoái ẩn đến ngày nay, còn Bán Long Tộc không biết chết sống, biến mất trong dòng thời gian.
- Lão sư, đây có phải…
- Ta không biết tiểu cô nương này có phải Bán Long tộc nhân hay không. Nhưng đúng vậy, đây chính là Phụ Thể Long Hồn!
Trần Họa Y từ từ bước đi, theo sau cô bé là một sinh vật to lớn. Xét về kích cỡ thì không thể so với quái vật do Khiên Quỷ biến thành, nhưng sức mạnh tỏa ra thì kinh khủng hơn nhiều. Sinh vật này có đầu lạc đà, sừng hươu, mắt thỏ, tai bò, cổ rắn, bụng ếch, vây cá chép, móng chim ưng, bàn chân của hổ. Thân hình nó uyển chuyển uốn lượn vòng quanh thân thể của tiểu cô nương. Theo từng bước chân, sức nóng tỏa ra ngày càng mãnh liệt. Có điều hình như nó vẫn đang trong quá trình phát triển, thân thể còn hơi nhỏ một chút.
- Thì ra đây chính là Long Tộc trong truyền thuyết. - Niệm Lam chăm chú nhìn, lầm bẩm. Hôm nay quả thực là một ngày may mắn với nó. Dù chỉ quan khán nhưng nó được nhận thức những thứ mà có khi cả đời các nhất lưu cao thủ cũng không thể nhìn thấy được.
Trần Họa Y dừng lại, cách bọn họ một khoảng khá xa. Tiểu cô nương sau khi dùng Phụ Thể Long Hồn cũng thay đổi rất lớn, như trở thành một con người khác. Từ một cô bé rụt rè biến hóa thành một nữ chiến binh tràn đầy sát khí. Tròng mắt cô bé giống hệt mắt rồng, lạnh lùng vô cảm. Một bên cánh tay mọc vẩy ngũ sắc, biến thành long trảo. Giọng nói như kim loại va vào nhau chát chúa:
- Hai vị lão sư, đệ tử tấn cấp thành công.
***
- Bán Long Tộc cũng thật tài giỏi, lại có thể sáng tạo ra một phương pháp tu luyện mạnh mẽ như vậy.
Nam nhân hoàng bào vừa nói, vừa ngắm nghía chữ ‘Thiên Lam Thư Viện’ mình vừa viết. Hắn nhíu mày không hài lòng, tự tay xé đi, lấy ra một tờ giấy khác.
- Tuy nhiên cũng không phải là viên ngọc không vết. Chẳng hạn như nếu một trong hai bỏ mạng thì người kia cũng chết theo. Hoặc là không thể tách nhau quá xa, nếu không sức mạnh sẽ bị tiêu giảm. Quan trọng nhất là một quả trứng rồng thật khó tìm, và một người được trứng rồng chấp nhận lại càng khó tìm hơn. Lão Đông Quân, ngươi nói có đúng không?
Lão công công mỉm cười nói:
- Hoàng thượng anh minh. May mắn tiểu công chúa từ khi sinh ra đã được trứng rồng lựa chọn, trở thành một Bán Long Nhân. Sau này cũng sẽ vùng vẫy trên trời cao.
- Ta thật ra cũng không cần nó phải vùng vẫy trên trời cao, chỉ cần vùng vẫy trong Thiên Lam Thư Viện là được. - Nam nhân hoàng bào nhíu mày, lại xé nát tờ giấy trước mắt, đổi sang một tờ khác. - Chỉ là một nơi dạy học, vậy còn đòi siêu thoát hoàng quyền? Hừ, bọn chúng nghĩ bọn chúng là ai.
- Hoàng thượng, tiểu công chúa có phải hơi đơn thuần không?
Nam tử bật cười, thoải mái nói:
- Nếu Thiên Lam Thư Viện biết nó từng vào Thần Lao, ở cùng Hạ Thư một năm thì sẽ không cho rằng như thế. Với một đứa trẻ cùng một đầu Long Tộc, có thể chịu đựng được ở cái môi trường đó, thì giết người cũng chỉ là dễ như bỡn mà thôi. Có điều nha đầu đó cũng quá lương thiện, nếu có thể không làm hại đến nhân mạng, nhất định nó sẽ không ra tay.
- Hoàng thượng, Thiên Lam Thư Viện còn sở hữu Vĩnh Sinh Thần Thụ, cần phải cẩn trọng.
- Chỉ là một lần thăm dò, ta cần biết Thiên Lam Thư Viện phụ thuộc Vĩnh Sinh Thần Thụ hay ngược lại. Dù sao Thiên Lam Thư Viện đã tồn tại trước cả khi hoàng triều bắt đầu. Trước đó thì ta có thể bỏ qua không quản, nhưng khi ta đã thống nhất Nhân Tộc thì Thiên Lam Thư Viện cần phải về dưới trướng ta!
***
Hàn Liễu gật đầu tán thưởng:
- Thật không ngờ trong đời ta lại có cơ hội nhìn thấy một Bán Long Nhân cùng Long Tộc. Trần Họa Y, ta không biết nhiều về kiểu tu luyện này. Ngươi giải thích cho ta một chút, nếu tu luyện Phụ Thể Long Hồn, sức mạnh chính thức nằm ở Bán Long Nhân hay Long Tộc?
- Bẩm lão sư, sức mạnh chính thức chia đều cho cả hai. Đệ tử và Tiểu Man đều là Nhất Lam, chỉ khác là không phải Thể Tu hay Khí Tu. Theo như điển tích đệ tử đọc được, trạng thái đột phá này được gọi là Nhất Lam Long Hồn.
- Theo như ý của ngươi thì Long Tộc và Bán Long Nhân phải cùng lúc đột phá Nhất Lam? - Vũ Khắc ngắt lời tiểu cô nương. Hắn cũng mới chỉ nghe qua truyền thuyết về Bán Long Tộc chứ chưa nhìn thấy bao giờ nên rất tò mò. - Có điều kiện gì cần thiết để đột phá không?
- Đúng vậy thưa lão sư, điều kiện thì chỉ có một, đó là cả ta và Tiểu Man đều phải đột phá cùng lúc.
- Như vậy ta có thể hiểu là ngươi mạnh tương đương với hai tu luyện giả đồng cấp. - Hàn Liễu đứng dậy, biến mất. - Đợi ta một lát.
Hạ Khải bước ra đứng đối diện với tiểu cô nương, không hề bị ảnh hưởng từ sức nóng cô bé tỏa ra. Long Tộc Tiểu Man gầm gừ, nó cảm thấy tên tiểu tử này tuy nhỏ tuổi nhưng có gì đó rất âm trầm, cực kỳ tà ác:
- Nhân tộc ghê tởm, tránh xa chúng ta ra.
Hạ Khải nhíu mày, một cánh tay thô to giơ lên, nhắm đến Tiểu Man. Để mà nói thì Hạ Khải mặc dù cũng chỉ bảy tuổi, cũng không cao như Tiêu Thanh nhưng cơ bắp lại cực kỳ phát triển. Nó cao hơn tiểu cô nương Họa Y một cái đầu, cánh tay thì phải bằng bắp chân cô bé. Tiểu Man uốn lượn thân thể, ngọn lửa bùng lên trên thân nó tỏa ra nhiệt lượng cực lớn. Tiểu cô nương cũng giơ cánh tay đã biến hóa thành vuốt rồng của mình lên, sẵn sàng tiếp chiêu.
Vũ lão sư nãy giờ vẫn lẳng lặng quan khán, chậm rãi nói:
- Hạ Khải, các ngươi sau này sẽ có cơ hội. Không cần phải hấp tấp như vậy.
Lam năng và sát khí từ hắn tỏa ra xung quanh, khóa chết cả ba. Hạ Khải và Họa Y hơi rùng mình, cùng thu tay lại. Tiểu Man cũng an tĩnh xuống, cảnh giác nhìn hắn.
- Tạ lão sư, đệ tử chỉ là có chút tò mò thôi.
- Ta chỉ vừa đi một lát mà đã muốn giao thủ rồi sao? - Hàn Liễu cười cười, xuất hiện lại trên ghế của mình. Lão ném ra hai Lam Huyễn Nhân xuống trước mặt cô bé. - Vì Long Tộc Phụ Thể có sức mạnh đặc biệt, có thể so với hai tu luyện giả nên ta chạy một chút đến Nhị Điện. Đây là hai Lam Huyễn Nhân Nhị Lam, Bán Long Nhân một cái, Long Tộc một cái. Bắt đầu đi.
Nam nhân hoàng bào vẫn đang viết chữ, dường như thư pháp với hắn là một thói quen không thể từ bỏ. Trên tường treo đầy những bức tranh chữ của chính hắn. Đặc biệt trên bức tường sau lưng hắn chỉ có một tấm tranh chữ lớn, ‘Lưu Gia’. Đây chính là chữ hắn đã viết vào một năm trước, khi Huyết Án Tây Phong Lĩnh xảy ra. Bên cạnh tấm tranh chữ này còn rất nhiều chỗ trống. Lần này hắn đang viết chữ khác, ‘Thiên Lam Thư Viện’.
Lão công công nhẹ nhàng từ cửa tiến vào, bẩm báo:
- Hoàng Thượng, tiểu công chúa đã tới Thiên Lam Thư Viện.
- Lão Đông Quân, tiểu công chúa không làm ngươi thất vọng chứ?
Lão công công ngẩng đầu, bất đắc dĩ nói:
- Hoàng thượng, đâu chỉ không thất vọng, tiểu công chúa còn vượt quá kỳ vọng của bản thân ta. Dường như, bộ bí kỹ tu luyện này sinh ra để dành riêng cho tiểu công chúa vậy.
***
Niệm Lam rụt rẻ nhìn bóng lưng của Hạ Khải, nửa muốn hỏi nửa không. Thật sự sức mạnh mà thiên tài trẻ tuổi này thể hiện ra quá giống với người áo đen trong giấc mơ của nó. Lão Cửu thấy không còn nguy hiểm liền kéo nó ra một bên, thì thầm:
- Hạ Khải năm nay mới bảy tuổi, hơn ngươi một tuổi thôi. Ta thấy Lam Huyễn Nhân Nhất Lam không có chút uy hiếp nào với tiểu tử này. Với sức mạnh hiện tại mà nói, hắn có thể một chiêu giết chết Nhị Lam Khí Tu là chuyện có thể xảy ra.
- Mạnh như vậy?
- Ta sống ở đây hơn nửa đời người rồi mà trường hợp giống như hắn đều chỉ đếm trên đầu ngón tay. Khiêu chiến vượt cấp không phải không có, nhưng còn phải xem đối thủ là ai. Nếu đối thủ của Hạ Khải là một trong những thiên tài của lần này thì ta cũng không chắc.
- Cửu bá bá, vậy trường hợp này bá bá đã gặp bao giờ chưa? - Niệm Lam ngơ ngác, chỉ tay vào một căn phòng Nhất Tuyến Thiên vừa mở cửa.
- Trường hợp gì? - Lão Cửu nhìn theo hướng tay của Niệm Lam, há mồm trợn mắt. - Này, này cũng quá khoa trương đi!
Không những lão Cửu và Niệm Lam, hai vị lão sư cũng vô cùng bất ngờ với tình huống này. Hạ Khải đang ngồi cũng đứng bật dậy.
Hàn lão sư nhỏ giọng hỏi:
- Vũ Khắc, ta có nhìn lầm không? Thật sự còn tồn tại Nhân Tộc có thể tu luyện theo cách này?
Vũ lão sư cười khổ:
- Ngươi không nhầm. Biến thái, yêu nghiệt năm nay cũng thật nhiều. Ta cũng thật tò mò không biết làm sao tiểu cô nương này có thể làm vậy.
- Hai vị lão sư, đệ tử có điều muốn hỏi. - Hạ Khải mắt vẫn nhìn chằm chằm người vừa đi ra từ Nhất Tuyến Thiên, trầm giọng nói. - Làm như vậy thật sự có thể tu luyện sao? Chẳng phải Nhân Tộc chúng ta chỉ có thể Khí Tu hoặc Thể Tu sao?
- Theo lý thuyết, lam năng vốn chỉ có hai cách tu luyện. Một là Thể Tu, sử dụng lam năng cường hóa cơ thể, hình thành một vũ khí vô cùng đáng sợ hình người, vô kiên bất tồi. Nhược điểm của Thể Tu là tỷ lệ tử vong thực sự cao tới rợn người. Hai là Khí Tu, sử dụng một loại vũ khí bất kỳ thay thế cơ thể để chịu đựng áp lực của lam năng gây ra. Khí Tu an toàn hơn Thể Tu, nhưng xét mặt bằng chung thực lực thì yếu hơn một chút. Điều kiện là vật liệu chế tạo ra vũ khí đó phải đủ độ chắc chắn để chống chịu lam năng trùng kích. Nhược điểm là vũ khí mà bị hỏng, vậy người cũng bị phế. - Vũ lão sư chỉ vào kiếm của mình và Khiên Quỷ. - Cũng như Phong Kiếm và Lôi Kiếm của ta, Khiên Quỷ của ngươi, nếu chúng bị đánh vỡ vụn tương đương với việc chúng ta hoàn toàn bị phế bỏ, phản phệ quá mạnh thậm chí có thể mất mạng tại chỗ.
- Tuy nhiên từ rất nhiều năm trước đây, có một số Nhân Tộc đã thành công kết giao với Yêu Tộc, chính xác hơn là Yêu Tộc mạnh nhất trong truyền thuyết, Long Tộc. - Hàn lão sư phẩy tay, một luồng khí nóng bị lão cuốn bay ra ngoài. - Trong quá trình chung sống với Long Tộc, họ đã sáng tạo ra một kiểu tu luyện hoàn toàn mới, có thể liên kết với sinh vật mạnh nhất này, gọi là Phụ Thể Long Hồn. Một người một rồng ký kết khế ước, cùng tu luyện, cùng phát triển. Có thể coi đây là cách tu luyện an toàn nhất, vì gần như chắc chắn Long Tộc không thể chết khi đột phá, tu luyện giả cũng an toàn mà tấn cấp.
Vũ lão sư gật đầu, tiếp:
- Kể từ đó, bọn họ tự gọi mình là Bán Long Tộc, vì sau khi phụ thể, bọn họ đều có một chút đặc điểm của Long Tộc. Không may là thông tin về Bán Long Tộc bị lộ ra ngoài. Kể từ đó, tộc nhân của Bán Long Tộc và Long Tộc bị nhắm vào, săn giết, vô cùng thể thảm. Nhân Tộc lòng tham nổi lên, liên kết rất nhiều bộ lạc mạnh mẽ, kết hợp tấn công vào tổ rồng hòng chiếm đoạt bí kỹ và trứng rồng. Trận đánh đó nổi tiếng là đẫm máu. Giai đoạn đó được gọi là ‘Huyết Phủ Long Vực’. Toàn bộ các cao thủ Nhân Tộc tham gia ‘Huyết Phủ Long Vực’ đều chết sạch. Long Tộc thì thoái ẩn đến ngày nay, còn Bán Long Tộc không biết chết sống, biến mất trong dòng thời gian.
- Lão sư, đây có phải…
- Ta không biết tiểu cô nương này có phải Bán Long tộc nhân hay không. Nhưng đúng vậy, đây chính là Phụ Thể Long Hồn!
Trần Họa Y từ từ bước đi, theo sau cô bé là một sinh vật to lớn. Xét về kích cỡ thì không thể so với quái vật do Khiên Quỷ biến thành, nhưng sức mạnh tỏa ra thì kinh khủng hơn nhiều. Sinh vật này có đầu lạc đà, sừng hươu, mắt thỏ, tai bò, cổ rắn, bụng ếch, vây cá chép, móng chim ưng, bàn chân của hổ. Thân hình nó uyển chuyển uốn lượn vòng quanh thân thể của tiểu cô nương. Theo từng bước chân, sức nóng tỏa ra ngày càng mãnh liệt. Có điều hình như nó vẫn đang trong quá trình phát triển, thân thể còn hơi nhỏ một chút.
- Thì ra đây chính là Long Tộc trong truyền thuyết. - Niệm Lam chăm chú nhìn, lầm bẩm. Hôm nay quả thực là một ngày may mắn với nó. Dù chỉ quan khán nhưng nó được nhận thức những thứ mà có khi cả đời các nhất lưu cao thủ cũng không thể nhìn thấy được.
Trần Họa Y dừng lại, cách bọn họ một khoảng khá xa. Tiểu cô nương sau khi dùng Phụ Thể Long Hồn cũng thay đổi rất lớn, như trở thành một con người khác. Từ một cô bé rụt rè biến hóa thành một nữ chiến binh tràn đầy sát khí. Tròng mắt cô bé giống hệt mắt rồng, lạnh lùng vô cảm. Một bên cánh tay mọc vẩy ngũ sắc, biến thành long trảo. Giọng nói như kim loại va vào nhau chát chúa:
- Hai vị lão sư, đệ tử tấn cấp thành công.
***
- Bán Long Tộc cũng thật tài giỏi, lại có thể sáng tạo ra một phương pháp tu luyện mạnh mẽ như vậy.
Nam nhân hoàng bào vừa nói, vừa ngắm nghía chữ ‘Thiên Lam Thư Viện’ mình vừa viết. Hắn nhíu mày không hài lòng, tự tay xé đi, lấy ra một tờ giấy khác.
- Tuy nhiên cũng không phải là viên ngọc không vết. Chẳng hạn như nếu một trong hai bỏ mạng thì người kia cũng chết theo. Hoặc là không thể tách nhau quá xa, nếu không sức mạnh sẽ bị tiêu giảm. Quan trọng nhất là một quả trứng rồng thật khó tìm, và một người được trứng rồng chấp nhận lại càng khó tìm hơn. Lão Đông Quân, ngươi nói có đúng không?
Lão công công mỉm cười nói:
- Hoàng thượng anh minh. May mắn tiểu công chúa từ khi sinh ra đã được trứng rồng lựa chọn, trở thành một Bán Long Nhân. Sau này cũng sẽ vùng vẫy trên trời cao.
- Ta thật ra cũng không cần nó phải vùng vẫy trên trời cao, chỉ cần vùng vẫy trong Thiên Lam Thư Viện là được. - Nam nhân hoàng bào nhíu mày, lại xé nát tờ giấy trước mắt, đổi sang một tờ khác. - Chỉ là một nơi dạy học, vậy còn đòi siêu thoát hoàng quyền? Hừ, bọn chúng nghĩ bọn chúng là ai.
- Hoàng thượng, tiểu công chúa có phải hơi đơn thuần không?
Nam tử bật cười, thoải mái nói:
- Nếu Thiên Lam Thư Viện biết nó từng vào Thần Lao, ở cùng Hạ Thư một năm thì sẽ không cho rằng như thế. Với một đứa trẻ cùng một đầu Long Tộc, có thể chịu đựng được ở cái môi trường đó, thì giết người cũng chỉ là dễ như bỡn mà thôi. Có điều nha đầu đó cũng quá lương thiện, nếu có thể không làm hại đến nhân mạng, nhất định nó sẽ không ra tay.
- Hoàng thượng, Thiên Lam Thư Viện còn sở hữu Vĩnh Sinh Thần Thụ, cần phải cẩn trọng.
- Chỉ là một lần thăm dò, ta cần biết Thiên Lam Thư Viện phụ thuộc Vĩnh Sinh Thần Thụ hay ngược lại. Dù sao Thiên Lam Thư Viện đã tồn tại trước cả khi hoàng triều bắt đầu. Trước đó thì ta có thể bỏ qua không quản, nhưng khi ta đã thống nhất Nhân Tộc thì Thiên Lam Thư Viện cần phải về dưới trướng ta!
***
Hàn Liễu gật đầu tán thưởng:
- Thật không ngờ trong đời ta lại có cơ hội nhìn thấy một Bán Long Nhân cùng Long Tộc. Trần Họa Y, ta không biết nhiều về kiểu tu luyện này. Ngươi giải thích cho ta một chút, nếu tu luyện Phụ Thể Long Hồn, sức mạnh chính thức nằm ở Bán Long Nhân hay Long Tộc?
- Bẩm lão sư, sức mạnh chính thức chia đều cho cả hai. Đệ tử và Tiểu Man đều là Nhất Lam, chỉ khác là không phải Thể Tu hay Khí Tu. Theo như điển tích đệ tử đọc được, trạng thái đột phá này được gọi là Nhất Lam Long Hồn.
- Theo như ý của ngươi thì Long Tộc và Bán Long Nhân phải cùng lúc đột phá Nhất Lam? - Vũ Khắc ngắt lời tiểu cô nương. Hắn cũng mới chỉ nghe qua truyền thuyết về Bán Long Tộc chứ chưa nhìn thấy bao giờ nên rất tò mò. - Có điều kiện gì cần thiết để đột phá không?
- Đúng vậy thưa lão sư, điều kiện thì chỉ có một, đó là cả ta và Tiểu Man đều phải đột phá cùng lúc.
- Như vậy ta có thể hiểu là ngươi mạnh tương đương với hai tu luyện giả đồng cấp. - Hàn Liễu đứng dậy, biến mất. - Đợi ta một lát.
Hạ Khải bước ra đứng đối diện với tiểu cô nương, không hề bị ảnh hưởng từ sức nóng cô bé tỏa ra. Long Tộc Tiểu Man gầm gừ, nó cảm thấy tên tiểu tử này tuy nhỏ tuổi nhưng có gì đó rất âm trầm, cực kỳ tà ác:
- Nhân tộc ghê tởm, tránh xa chúng ta ra.
Hạ Khải nhíu mày, một cánh tay thô to giơ lên, nhắm đến Tiểu Man. Để mà nói thì Hạ Khải mặc dù cũng chỉ bảy tuổi, cũng không cao như Tiêu Thanh nhưng cơ bắp lại cực kỳ phát triển. Nó cao hơn tiểu cô nương Họa Y một cái đầu, cánh tay thì phải bằng bắp chân cô bé. Tiểu Man uốn lượn thân thể, ngọn lửa bùng lên trên thân nó tỏa ra nhiệt lượng cực lớn. Tiểu cô nương cũng giơ cánh tay đã biến hóa thành vuốt rồng của mình lên, sẵn sàng tiếp chiêu.
Vũ lão sư nãy giờ vẫn lẳng lặng quan khán, chậm rãi nói:
- Hạ Khải, các ngươi sau này sẽ có cơ hội. Không cần phải hấp tấp như vậy.
Lam năng và sát khí từ hắn tỏa ra xung quanh, khóa chết cả ba. Hạ Khải và Họa Y hơi rùng mình, cùng thu tay lại. Tiểu Man cũng an tĩnh xuống, cảnh giác nhìn hắn.
- Tạ lão sư, đệ tử chỉ là có chút tò mò thôi.
- Ta chỉ vừa đi một lát mà đã muốn giao thủ rồi sao? - Hàn Liễu cười cười, xuất hiện lại trên ghế của mình. Lão ném ra hai Lam Huyễn Nhân xuống trước mặt cô bé. - Vì Long Tộc Phụ Thể có sức mạnh đặc biệt, có thể so với hai tu luyện giả nên ta chạy một chút đến Nhị Điện. Đây là hai Lam Huyễn Nhân Nhị Lam, Bán Long Nhân một cái, Long Tộc một cái. Bắt đầu đi.