Chương : 18
- Quác!!!
Ưng Tộc của Hiểu Phong duy trì đội hình bay qua rừng rậm Kỵ Xạ đã mai phục sẵn. Lam Huyễn Nhân vô cùng kiên nhẫn, án binh bất động chờ đợi. Đội hình Kỵ Xạ phân tán rải rác khắp nơi, đẹp nhất là chờ được binh chủng Ưng Tộc bay vào giữa khoảng rừng này thì bao vây tiêu diệt.
- Cửu bá bá, sao Nhân Tộc chưa tấn công. Rõ ràng Ưng Tộc đã tiến vào tầm bắn của họ rồi.
Lão Cửu nuốt nước bọt, trận chiến đến lúc này đã là thời điểm mấu chốt, cực kỳ căng thẳng. Chỉ cần một sai sót nhỏ của tướng quân, kết quả sẽ hoàn toàn thay đổi.
- Ngu ngốc, Lam Huyễn Nhân đang đợi. Chỉ cần tiểu tử Hiểu Phong cho Ưng Tộc bay vào một đoạn nữa sẽ tới trung tâm khu rừng. Lúc đó toàn bộ Kỵ Xạ tấn công, vạn tiễn cùng bắn thì Ưng Tộc sẽ tận diệt.
- Krec!!!
Đầu Ưng Tộc đầu dần cuối cùng đã phát hiện có điều không ổn, kêu lên một tiếng. Đội hình Ưng Tộc dừng lại, bay lượn giữa không trung. Kỵ Xạ cũng không chờ đợi nữa, mặc dù không phải vị trí lý tưởng nhất, nhưng như vậy cũng đã đủ. Một tiếng vô vang, vạn tiễn cùng phát!
- Thuận Phong tướng quân, để xem ngươi sẽ làm thế nào để lật lại kết quả cuộc chiến này. - Hàn Liễu chăm chú quan sát, thầm nói.
***
Cực Hàn Băng Nguyên,
Nơi đây được mệnh danh là nơi lạnh nhất Lam Thế Giới, chỉ có một số loài dã thú với bộ lông rất dầy và cá biệt vài loại cây có thể sinh sống được. Tuy nhiên lại có một đội quân Nhân Tộc đang ròng rã hành quân trong bão tuyết dày đặc. Thú cưỡi của họ là một loài gấu rất lớn, lớp lông dày màu trắng. Trang phục của họ vô cùng dày để chống chọi với cái lạnh cắt da cắt thịt này.
Dẫn đầu đội quân là một nam tử cao lớn, chỉ mặc độc một chiếc áo tơi mỏng và quần ngắn đến đầu gối, đi chân trần. Hắn có một cái đầu trọc lóc, mặt đầu râu ria và một hình xăm kéo dài từ đỉnh đầu tới cổ. Con gấu hắn đang cưỡi không phải là dã thú, mà là Yêu Tộc chính thức, một đầu gấu trắng to lớn, gấp đôi những con khác. Bộ lông nó tuy dày nhưng không thể che hết những vết sẹo loang lổ trên khắp cơ thể. Nó gầm gừ, phát ra tiếng người:
- Ba Đồ, Tiểu Phong đã đi rồi?
Nam tử gật đầu, lấy ra một ống rượu lấp lánh ánh lam, uống một ngụm lớn. Hắn quệt miệng, trầm giọng nói:
- Tiểu Phong đã tới Thiên Lam Thư Viện.
- Chuyện này, không cần thiết.
- Cần thiết. - Ba Đồ khẳng định. - Với một đứa trẻ xuất sắc như Tiểu Phong, ta đã không có gì để dạy nó nữa. Thân là một đại nguyên soái trấn giữ nơi đây, ta cần người kế nghiệp. Hùng Lão Tứ, Ba Đồ ta chọn nó.
- Ta không tin, Thiên Lam Thư Viện. - Hùng Lão Tứ lúc lắc đầu, chậm rãi lựa chọn từ ngữ. Hắn mới đột phá cách đây không lâu, còn chưa thông thạo tiếng của Nhân Tộc. - Nhân Tộc, rất xảo quyệt.
Ba Đồ cười lớn, tiếng cười vang xa, át cả tiếng bão tuyết đang tàn phá khắp nơi.
- Tiểu Phong mà nhận nó xảo quyệt thứ hai, không ai dám đứng thứ nhất. Tin ta, nó cần rèn luyện. Ta chưa từng thấy đứa trẻ nào thông minh và linh hoạt đến như vậy. Nó có thể thích nghi với bất kỳ đội quân nào, đưa ra chiến lược phù hợp dựa vào đặc điểm của kẻ thù. Hơn nữa, nó còn là một tiểu tử rất ranh ma, ha ha ha…
- Ta, nhớ nó.
- Ngươi là Hùng Lão Tứ tung hoành Băng Nguyên hai trăm năm cơ mà, sao hôm nay lại yểu điệu như vậy. - Ba Đồ nguyên soái thoải mái nói. - Đợi đi, đợi đến khi Tiểu Phong quay lại, nó sẽ là đệ nhất nguyên soái của hoàng triều. Chúng ta sẽ cùng đánh hạ cái Băng Nguyên chó má này. Con bà nó, mấy cái thế gia chết tiệt…
***
Ưng Tộc thủ lĩnh ra lệnh một tiếng, toàn bộ Ưng Tộc lấy thể sét đánh không kịp bưng tai lao thẳng xuống mặt đất. Toàn bộ tên bắn lượt đầu của Kỵ Xạ đều trượt!
- Không thể tin được. - Lão Cửu trợn mắt ngó một màn này, lắp bắp nói. - Mỗi thành viên trong Ưng Tộc muốn hạ độ cao đột ngột thì không phải chỉ ra lệnh là làm được, còn phụ thuộc vào khả năng điều khiển từng đơn vị của Hiểu Phong. Tiểu tử này không ngờ có thể cùng lúc điều khiển hai trăm đầu Ưng Tộc cùng lúc hạ xuống. Quá lợi hại rồi!
Trên Huyễn Sa Bàn, dường như Lam Huyễn Nhân cũng đơ ra một chút. Kỹ thuật này thực chất không khó nếu chỉ làm với một đơn vị lính, nhưng với hai trăm quân một lúc thì lại là vấn đề khác. Kỵ Xạ lập tức nhận lệnh, bắt đầu phân tán. Những nhóm nhỏ bên trong tản ra, bên ngoài ép vào, hình thành một vòng tròn bao vây Ưng Tộc đang lao xuống mặt đất. Long Kỵ Sỹ cũng nhận lệnh, lập tức bay tới chiến trường. Khóe miệng Hiểu Phong khẽ nhếch, lẩm bẩm:
- Chào mừng đến với chiến thuật mới nhất ta vừa mới sáng tạo ra, Huyết Hoa Trận.
Binh chủng Ưng Tộc lao xuống cách mặt đất khoảng mười trượng thì bắt đầu tản ra, cả một đội hình lúc nhúc đột nhiên bắn ra bốn phương tám hướng. Nhìn từ trên cao như một bông hoa đang nở rộ, rất đẹp. Có điều bông hoa này đối với binh chủng Nhân Tộc lại là hoa đòi mạng. Ưng Tộc từ trên không lao xuống đã rất nhanh, khi giang cánh bay chéo xuống con mồi thì còn nhanh hơn nữa. Một số nhóm Kỵ Xạ gần đó thậm chí còn không kịp nạp tên lần thứ hai, ngựa không kịp chạy đã bỏ mạng dưới móng vuốt và mỏ của chúng. Đóa huyết hoa nở rộ mang theo mùi máu dữ tợn, cắt xé vòng vây thành từng mảnh nhỏ.
Đội hình Kỵ Xạ gần nhất bị đánh tan tác, ngược lại Lam Huyễn Nhân vẫn rất bình tĩnh tập trung quân lực vòng ngoài, dần dần ép vào trong. Lực bạo phát đòn vừa rồi của binh chủng Ưng Tộc là cực kỳ lớn, tuy nhiên số lượng Kỵ Xạ lại áp đảo. Mặc dù hơn một nửa số quân đã bỏ mạng trong đòn vừa rồi nhưng Lam Huyễn Nhân cũng đạt được mục đích của mình, đó là bao vây binh chủng Ưng Tộc.
Ù ù uuuuuu…
Tiếng gió và tiếng tù và vang vọng khắp chiến trường. Từng cái bóng to lớn dần tiếp cận, mang theo áp lực cực lớn. Long Kỵ Sỹ, át chủ bài của Lam Huyễn Nhân, đã tới.
- Va chạm rồi kìa, thật hoành tráng.
Niệm Lam mắt sáng lấp lánh nhìn hai đội quân trên Huyễn Sa Bàn, cũng phải nói người làm ra Sa Bàn quả thực rất thần kỳ. Mọi chứ chỉ là ảo ảnh nhưng âm thanh, hình ảnh đều rất chân thực. Niệm Lam say mê đến nỗi nó tưởng tượng ra mình chính là một Long Kỵ Sỹ tung hoành trên bầu trời.
Trên Huyễn Sa Bàn, binh chủng Ưng Tộc của Hiểu Phong sau khi bạo phát giải quyết hơn nửa Kỵ Xạ liền bay vút lên, bắt đầu giao tranh với Long Kỵ Sỹ trên không. Tuy rằng Ưng Tộc yếu hơn rất nhiều nhưng số lượng lại áp đảo Long Kỵ Sỹ. Bên Nhân Tộc của Lam Huyễn Nhân thì còn có bộ đội Kỵ Xạ phía dưới bắn lên hỗ trợ. Khả năng điều khiển, sắp xếp binh lực của cả hai đều rất tinh tế.
Chiến trường dần đảo chiều, Long Kỵ Sỹ da dày thịt béo quá khó để Ưng Tộc tấn công, chỉ cần tiếp cận sẽ bị long thương chọc ra một lỗ máu. Hợp lại tấn công nhiều đánh một thì bị Kỵ Xạ bên dưới bắn rơi, vô cùng thảm thiết.
- Yêu Tộc bắt đầu bại lui rồi. Long Kỵ Sỹ vẫn là quá mạnh so với Ưng Tộc. - Hạ Khải chăm chú quan sát, lẩm bẩm nói.
- Không phải, đồ nhà quê. - Họa Y tiểu cô nương nói, cô bé rất ác cảm với hành động của Hạ Khải vừa nãy với Tiểu Man. - Đừng coi thường Hiểu Phong ca ca, ngươi không thấy số lượng Ưng Tộc hơi ít sao?
- Số lượng!?
Hạ Khải nheo mắt quan sát. Đúng vậy, vừa rồi nếu chỉ bàn về số lượng quân đội sau khi huấn luyện thì hai bên khá cân bằng. Yêu Tộc có Ưng Tộc và Tự Bạo Thú, Nhân Tộc có Kỵ Xạ và Long Kỵ Sỹ. Nhưng trong lần giao tranh này số lượng Ưng Tộc chỉ còn khoảng bảy thành, vậy ba thành còn lại đi đâu?
- Tên nhà quê, nhìn doanh trại của Lam Huyễn Nhân kìa. - Họa Y thấy Hạ Khải đăm chiêu thì mỉa mai nói. Thật ra tiểu cô nương cũng là vô ý mới phát hiện một đạo Ưng Tộc đang bay về phía doanh trại của Lam Huyễn Nhân mà thôi.
Hạ Khải cũng không phản ứng với ý tứ châm chọc của cô bé, nó nhìn thật kỹ đạo quân Ưng Tộc đang lượn vòng trong khu vực của Lam Huyễn Nhân. Điểm kỳ lạ là dường như Hiểu Phong đã biết rõ vị trí doanh trại địch ở đâu vậy, Ưng Tộc di chuyển rất cẩn thận, luôn luôn vòng qua tầm quan sát của tháp canh nhưng vẫn hướng chính xác đến doanh trại.
- Nhưng Ưng Tộc thì không thể đủ thời gian đánh hạ doanh trại được. Trong thời gian ngắn bộ đội của Lam Huyễn Nhân sẽ quay lại ngay. - Hạ Khải thầm nghĩ, hẳn là Hiểu Phong sẽ không ngu tới mức đó chứ. - Ồ, đó là…
- Tự Bạo Thú, Ưng Tộc mang theo Tự Bạo Thú. - Hàn Liễu ngước nhìn chi bộ đội nhỏ bé bay lượn trong không trung, cười cười. - Lão bằng hữu, ngươi phải nhanh lên, đánh thua một tiểu tử chưa đến mười tuổi thì sẽ mất mặt lắm.
***
- Ưng Tộc bại rồi, đang tháo chạy. - Niệm Lam nhìn bộ đội Ưng Tộc rơi rớt, cảm thán. - Long Kỵ Sỹ quá mạnh đi.
Lão Cửu bây giờ mới phát hiện ra vấn đề, lão vội vã nói:
- Tiểu tử thối, xem kìa, có một chi bộ đội Ưng Tộc đột nhập thành công vào doanh trại Lam Huyễn Nhân. Ưng Tộc mang theo Tự Bạo Thú, con bà nó, chiến thuật gì thế này.
Niệm Lam ngơ ngác nhìn theo cánh tay lão, Ưng Tộc đã bay đến rất gần rồi. Phía bên Lam Huyễn Nhân dường như cũng phát hiện ra vấn đề, Xạ Kỵ lập tức chạy ngược về. Long Kỵ Sỹ tiếp tục tiến lên, thẳng đến doanh trại của Hiểu Phong. Bây giờ là cuộc đua tốc độ: Doanh trại của ai sẽ bị đánh sập trước.
Rốt cục chi Ưng Tộc đã bị phát hiện, bắt đầu không kiêng nể gì bay thẳng tới doanh trại. Đội hình bay theo hình mũi tên, lớp trước bị tháp canh bắn hạ lớp sau tiếp tục lao tới. Bên kia Long Kỵ Sỹ đã hạ gục Ưng Tộc cuối cùng, khẩn trương bay tới doanh trại của Hiểu Phong. Bộ đội Kỵ Xạ vẫn gấp rút di chuyển. Trong nháy mắt Kỵ Xạ đổi hướng, không quay về mà tiếp tục tiến tới cùng Long Kỵ sỹ. Ai nhanh hơn sẽ là người thắng.
Ưng Tộc trả giá bằng một nửa đội hình, thành công xuyên khỏi hàng rào tháp canh của địch. Bắt đầu đại khai sát giới với nông dân và thả Tự Bạo Thú xuống. Nông dân đồng loạt bỏ công việc đang làm, cầm cuốc, xẻng lao ra ngăn chặn Tự Bạo Thú. Chỉ cần lọt ra vài con phát nổ cạnh doanh trại vậy Hiểu Phong sẽ thắng.
Long Kỵ Sỹ và Xạ Kỵ cũng không chậm, đã phát hiện doanh trại đối phương trong tầm mắt. Hầu tử đang khai thác tài nguyên cũng bỏ hết công việc đang làm, tập trung lại chặn đường. Mặc dù không có bao nhiêu tác dụng nhưng cũng chống đỡ được một chút thời gian.
- Cửu bá bá, Long Kỵ Sỹ tới được doanh trại của Hiểu Phong tiểu huynh đệ rồi. - Niệm Lam lo lắng nói, dù gì nó cũng là một đứa trẻ. Nó thật tâm muốn những thiên tài cùng độ tuổi này đều tấn cấp thành công.
Lão Cửu trừng mắt ngó cả hai bên, bên này Tự Bạo Thú cũng nhanh chóng chạy tới, bên kia Long Kỵ Sỹ áp sát xuống một chút là đến.
Ầm!
Huyễn Sa Bàn vỡ tan!
Trong giây phút điện quang hỏa thạch, Long Kỵ Sỹ đã tới trước. Một ngụm long tức phun xuống, doanh trại lập tức đổ nát!
Trần Hiểu Phong chính thức thua trận!
Ưng Tộc của Hiểu Phong duy trì đội hình bay qua rừng rậm Kỵ Xạ đã mai phục sẵn. Lam Huyễn Nhân vô cùng kiên nhẫn, án binh bất động chờ đợi. Đội hình Kỵ Xạ phân tán rải rác khắp nơi, đẹp nhất là chờ được binh chủng Ưng Tộc bay vào giữa khoảng rừng này thì bao vây tiêu diệt.
- Cửu bá bá, sao Nhân Tộc chưa tấn công. Rõ ràng Ưng Tộc đã tiến vào tầm bắn của họ rồi.
Lão Cửu nuốt nước bọt, trận chiến đến lúc này đã là thời điểm mấu chốt, cực kỳ căng thẳng. Chỉ cần một sai sót nhỏ của tướng quân, kết quả sẽ hoàn toàn thay đổi.
- Ngu ngốc, Lam Huyễn Nhân đang đợi. Chỉ cần tiểu tử Hiểu Phong cho Ưng Tộc bay vào một đoạn nữa sẽ tới trung tâm khu rừng. Lúc đó toàn bộ Kỵ Xạ tấn công, vạn tiễn cùng bắn thì Ưng Tộc sẽ tận diệt.
- Krec!!!
Đầu Ưng Tộc đầu dần cuối cùng đã phát hiện có điều không ổn, kêu lên một tiếng. Đội hình Ưng Tộc dừng lại, bay lượn giữa không trung. Kỵ Xạ cũng không chờ đợi nữa, mặc dù không phải vị trí lý tưởng nhất, nhưng như vậy cũng đã đủ. Một tiếng vô vang, vạn tiễn cùng phát!
- Thuận Phong tướng quân, để xem ngươi sẽ làm thế nào để lật lại kết quả cuộc chiến này. - Hàn Liễu chăm chú quan sát, thầm nói.
***
Cực Hàn Băng Nguyên,
Nơi đây được mệnh danh là nơi lạnh nhất Lam Thế Giới, chỉ có một số loài dã thú với bộ lông rất dầy và cá biệt vài loại cây có thể sinh sống được. Tuy nhiên lại có một đội quân Nhân Tộc đang ròng rã hành quân trong bão tuyết dày đặc. Thú cưỡi của họ là một loài gấu rất lớn, lớp lông dày màu trắng. Trang phục của họ vô cùng dày để chống chọi với cái lạnh cắt da cắt thịt này.
Dẫn đầu đội quân là một nam tử cao lớn, chỉ mặc độc một chiếc áo tơi mỏng và quần ngắn đến đầu gối, đi chân trần. Hắn có một cái đầu trọc lóc, mặt đầu râu ria và một hình xăm kéo dài từ đỉnh đầu tới cổ. Con gấu hắn đang cưỡi không phải là dã thú, mà là Yêu Tộc chính thức, một đầu gấu trắng to lớn, gấp đôi những con khác. Bộ lông nó tuy dày nhưng không thể che hết những vết sẹo loang lổ trên khắp cơ thể. Nó gầm gừ, phát ra tiếng người:
- Ba Đồ, Tiểu Phong đã đi rồi?
Nam tử gật đầu, lấy ra một ống rượu lấp lánh ánh lam, uống một ngụm lớn. Hắn quệt miệng, trầm giọng nói:
- Tiểu Phong đã tới Thiên Lam Thư Viện.
- Chuyện này, không cần thiết.
- Cần thiết. - Ba Đồ khẳng định. - Với một đứa trẻ xuất sắc như Tiểu Phong, ta đã không có gì để dạy nó nữa. Thân là một đại nguyên soái trấn giữ nơi đây, ta cần người kế nghiệp. Hùng Lão Tứ, Ba Đồ ta chọn nó.
- Ta không tin, Thiên Lam Thư Viện. - Hùng Lão Tứ lúc lắc đầu, chậm rãi lựa chọn từ ngữ. Hắn mới đột phá cách đây không lâu, còn chưa thông thạo tiếng của Nhân Tộc. - Nhân Tộc, rất xảo quyệt.
Ba Đồ cười lớn, tiếng cười vang xa, át cả tiếng bão tuyết đang tàn phá khắp nơi.
- Tiểu Phong mà nhận nó xảo quyệt thứ hai, không ai dám đứng thứ nhất. Tin ta, nó cần rèn luyện. Ta chưa từng thấy đứa trẻ nào thông minh và linh hoạt đến như vậy. Nó có thể thích nghi với bất kỳ đội quân nào, đưa ra chiến lược phù hợp dựa vào đặc điểm của kẻ thù. Hơn nữa, nó còn là một tiểu tử rất ranh ma, ha ha ha…
- Ta, nhớ nó.
- Ngươi là Hùng Lão Tứ tung hoành Băng Nguyên hai trăm năm cơ mà, sao hôm nay lại yểu điệu như vậy. - Ba Đồ nguyên soái thoải mái nói. - Đợi đi, đợi đến khi Tiểu Phong quay lại, nó sẽ là đệ nhất nguyên soái của hoàng triều. Chúng ta sẽ cùng đánh hạ cái Băng Nguyên chó má này. Con bà nó, mấy cái thế gia chết tiệt…
***
Ưng Tộc thủ lĩnh ra lệnh một tiếng, toàn bộ Ưng Tộc lấy thể sét đánh không kịp bưng tai lao thẳng xuống mặt đất. Toàn bộ tên bắn lượt đầu của Kỵ Xạ đều trượt!
- Không thể tin được. - Lão Cửu trợn mắt ngó một màn này, lắp bắp nói. - Mỗi thành viên trong Ưng Tộc muốn hạ độ cao đột ngột thì không phải chỉ ra lệnh là làm được, còn phụ thuộc vào khả năng điều khiển từng đơn vị của Hiểu Phong. Tiểu tử này không ngờ có thể cùng lúc điều khiển hai trăm đầu Ưng Tộc cùng lúc hạ xuống. Quá lợi hại rồi!
Trên Huyễn Sa Bàn, dường như Lam Huyễn Nhân cũng đơ ra một chút. Kỹ thuật này thực chất không khó nếu chỉ làm với một đơn vị lính, nhưng với hai trăm quân một lúc thì lại là vấn đề khác. Kỵ Xạ lập tức nhận lệnh, bắt đầu phân tán. Những nhóm nhỏ bên trong tản ra, bên ngoài ép vào, hình thành một vòng tròn bao vây Ưng Tộc đang lao xuống mặt đất. Long Kỵ Sỹ cũng nhận lệnh, lập tức bay tới chiến trường. Khóe miệng Hiểu Phong khẽ nhếch, lẩm bẩm:
- Chào mừng đến với chiến thuật mới nhất ta vừa mới sáng tạo ra, Huyết Hoa Trận.
Binh chủng Ưng Tộc lao xuống cách mặt đất khoảng mười trượng thì bắt đầu tản ra, cả một đội hình lúc nhúc đột nhiên bắn ra bốn phương tám hướng. Nhìn từ trên cao như một bông hoa đang nở rộ, rất đẹp. Có điều bông hoa này đối với binh chủng Nhân Tộc lại là hoa đòi mạng. Ưng Tộc từ trên không lao xuống đã rất nhanh, khi giang cánh bay chéo xuống con mồi thì còn nhanh hơn nữa. Một số nhóm Kỵ Xạ gần đó thậm chí còn không kịp nạp tên lần thứ hai, ngựa không kịp chạy đã bỏ mạng dưới móng vuốt và mỏ của chúng. Đóa huyết hoa nở rộ mang theo mùi máu dữ tợn, cắt xé vòng vây thành từng mảnh nhỏ.
Đội hình Kỵ Xạ gần nhất bị đánh tan tác, ngược lại Lam Huyễn Nhân vẫn rất bình tĩnh tập trung quân lực vòng ngoài, dần dần ép vào trong. Lực bạo phát đòn vừa rồi của binh chủng Ưng Tộc là cực kỳ lớn, tuy nhiên số lượng Kỵ Xạ lại áp đảo. Mặc dù hơn một nửa số quân đã bỏ mạng trong đòn vừa rồi nhưng Lam Huyễn Nhân cũng đạt được mục đích của mình, đó là bao vây binh chủng Ưng Tộc.
Ù ù uuuuuu…
Tiếng gió và tiếng tù và vang vọng khắp chiến trường. Từng cái bóng to lớn dần tiếp cận, mang theo áp lực cực lớn. Long Kỵ Sỹ, át chủ bài của Lam Huyễn Nhân, đã tới.
- Va chạm rồi kìa, thật hoành tráng.
Niệm Lam mắt sáng lấp lánh nhìn hai đội quân trên Huyễn Sa Bàn, cũng phải nói người làm ra Sa Bàn quả thực rất thần kỳ. Mọi chứ chỉ là ảo ảnh nhưng âm thanh, hình ảnh đều rất chân thực. Niệm Lam say mê đến nỗi nó tưởng tượng ra mình chính là một Long Kỵ Sỹ tung hoành trên bầu trời.
Trên Huyễn Sa Bàn, binh chủng Ưng Tộc của Hiểu Phong sau khi bạo phát giải quyết hơn nửa Kỵ Xạ liền bay vút lên, bắt đầu giao tranh với Long Kỵ Sỹ trên không. Tuy rằng Ưng Tộc yếu hơn rất nhiều nhưng số lượng lại áp đảo Long Kỵ Sỹ. Bên Nhân Tộc của Lam Huyễn Nhân thì còn có bộ đội Kỵ Xạ phía dưới bắn lên hỗ trợ. Khả năng điều khiển, sắp xếp binh lực của cả hai đều rất tinh tế.
Chiến trường dần đảo chiều, Long Kỵ Sỹ da dày thịt béo quá khó để Ưng Tộc tấn công, chỉ cần tiếp cận sẽ bị long thương chọc ra một lỗ máu. Hợp lại tấn công nhiều đánh một thì bị Kỵ Xạ bên dưới bắn rơi, vô cùng thảm thiết.
- Yêu Tộc bắt đầu bại lui rồi. Long Kỵ Sỹ vẫn là quá mạnh so với Ưng Tộc. - Hạ Khải chăm chú quan sát, lẩm bẩm nói.
- Không phải, đồ nhà quê. - Họa Y tiểu cô nương nói, cô bé rất ác cảm với hành động của Hạ Khải vừa nãy với Tiểu Man. - Đừng coi thường Hiểu Phong ca ca, ngươi không thấy số lượng Ưng Tộc hơi ít sao?
- Số lượng!?
Hạ Khải nheo mắt quan sát. Đúng vậy, vừa rồi nếu chỉ bàn về số lượng quân đội sau khi huấn luyện thì hai bên khá cân bằng. Yêu Tộc có Ưng Tộc và Tự Bạo Thú, Nhân Tộc có Kỵ Xạ và Long Kỵ Sỹ. Nhưng trong lần giao tranh này số lượng Ưng Tộc chỉ còn khoảng bảy thành, vậy ba thành còn lại đi đâu?
- Tên nhà quê, nhìn doanh trại của Lam Huyễn Nhân kìa. - Họa Y thấy Hạ Khải đăm chiêu thì mỉa mai nói. Thật ra tiểu cô nương cũng là vô ý mới phát hiện một đạo Ưng Tộc đang bay về phía doanh trại của Lam Huyễn Nhân mà thôi.
Hạ Khải cũng không phản ứng với ý tứ châm chọc của cô bé, nó nhìn thật kỹ đạo quân Ưng Tộc đang lượn vòng trong khu vực của Lam Huyễn Nhân. Điểm kỳ lạ là dường như Hiểu Phong đã biết rõ vị trí doanh trại địch ở đâu vậy, Ưng Tộc di chuyển rất cẩn thận, luôn luôn vòng qua tầm quan sát của tháp canh nhưng vẫn hướng chính xác đến doanh trại.
- Nhưng Ưng Tộc thì không thể đủ thời gian đánh hạ doanh trại được. Trong thời gian ngắn bộ đội của Lam Huyễn Nhân sẽ quay lại ngay. - Hạ Khải thầm nghĩ, hẳn là Hiểu Phong sẽ không ngu tới mức đó chứ. - Ồ, đó là…
- Tự Bạo Thú, Ưng Tộc mang theo Tự Bạo Thú. - Hàn Liễu ngước nhìn chi bộ đội nhỏ bé bay lượn trong không trung, cười cười. - Lão bằng hữu, ngươi phải nhanh lên, đánh thua một tiểu tử chưa đến mười tuổi thì sẽ mất mặt lắm.
***
- Ưng Tộc bại rồi, đang tháo chạy. - Niệm Lam nhìn bộ đội Ưng Tộc rơi rớt, cảm thán. - Long Kỵ Sỹ quá mạnh đi.
Lão Cửu bây giờ mới phát hiện ra vấn đề, lão vội vã nói:
- Tiểu tử thối, xem kìa, có một chi bộ đội Ưng Tộc đột nhập thành công vào doanh trại Lam Huyễn Nhân. Ưng Tộc mang theo Tự Bạo Thú, con bà nó, chiến thuật gì thế này.
Niệm Lam ngơ ngác nhìn theo cánh tay lão, Ưng Tộc đã bay đến rất gần rồi. Phía bên Lam Huyễn Nhân dường như cũng phát hiện ra vấn đề, Xạ Kỵ lập tức chạy ngược về. Long Kỵ Sỹ tiếp tục tiến lên, thẳng đến doanh trại của Hiểu Phong. Bây giờ là cuộc đua tốc độ: Doanh trại của ai sẽ bị đánh sập trước.
Rốt cục chi Ưng Tộc đã bị phát hiện, bắt đầu không kiêng nể gì bay thẳng tới doanh trại. Đội hình bay theo hình mũi tên, lớp trước bị tháp canh bắn hạ lớp sau tiếp tục lao tới. Bên kia Long Kỵ Sỹ đã hạ gục Ưng Tộc cuối cùng, khẩn trương bay tới doanh trại của Hiểu Phong. Bộ đội Kỵ Xạ vẫn gấp rút di chuyển. Trong nháy mắt Kỵ Xạ đổi hướng, không quay về mà tiếp tục tiến tới cùng Long Kỵ sỹ. Ai nhanh hơn sẽ là người thắng.
Ưng Tộc trả giá bằng một nửa đội hình, thành công xuyên khỏi hàng rào tháp canh của địch. Bắt đầu đại khai sát giới với nông dân và thả Tự Bạo Thú xuống. Nông dân đồng loạt bỏ công việc đang làm, cầm cuốc, xẻng lao ra ngăn chặn Tự Bạo Thú. Chỉ cần lọt ra vài con phát nổ cạnh doanh trại vậy Hiểu Phong sẽ thắng.
Long Kỵ Sỹ và Xạ Kỵ cũng không chậm, đã phát hiện doanh trại đối phương trong tầm mắt. Hầu tử đang khai thác tài nguyên cũng bỏ hết công việc đang làm, tập trung lại chặn đường. Mặc dù không có bao nhiêu tác dụng nhưng cũng chống đỡ được một chút thời gian.
- Cửu bá bá, Long Kỵ Sỹ tới được doanh trại của Hiểu Phong tiểu huynh đệ rồi. - Niệm Lam lo lắng nói, dù gì nó cũng là một đứa trẻ. Nó thật tâm muốn những thiên tài cùng độ tuổi này đều tấn cấp thành công.
Lão Cửu trừng mắt ngó cả hai bên, bên này Tự Bạo Thú cũng nhanh chóng chạy tới, bên kia Long Kỵ Sỹ áp sát xuống một chút là đến.
Ầm!
Huyễn Sa Bàn vỡ tan!
Trong giây phút điện quang hỏa thạch, Long Kỵ Sỹ đã tới trước. Một ngụm long tức phun xuống, doanh trại lập tức đổ nát!
Trần Hiểu Phong chính thức thua trận!