Chương : 42
Chương 42 : Chua ngoa
Hứa Lưu Liễm không biết mình đi ra như thế nào.Hắn làm sao biết phái xe đến đây,cô lúc này như một con cá bị đặt lên thớt gỗ,dùng hết khí lực toàn thân giãy dụa như cũ không thoát được,cũng không có sức lực giãy giụa,cứ như vậy mặc người chém giết .
Xe dừng trước cửa cục dân chính,tài xế xuống xe cung kính mở ra cửa cho cô,cô ngồi ở trong xe ngẩng đầu nhìn kiến trúc bên ngoài lạnh như băng làm sao cũng không có dũng khí xuống xe,cô vùi đầu vào đầu gối có chút vô lực nói, “Hắn đâu? Tôi muốn gặp hắn!”
“Lục tiên sinh đã tại bên trong chờ tiểu thư!”
Tài xế có chút khó xử,mới vừa rồi lúc Lục tiên sinh gọi điện thoại căn dặn giọng nói thật không tốt,hơn nữa còn ra lệnh hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới.
“Gọi hắn ra đây! Gọi hắn ra đây!”
Cô lớn tiếng nói, bất quá nói đến phút cuối cùng lộ ra vô tận thê lương, “Xinh anh gọi hắn ra đây. . . . . .”
Tài xế nhìn dáng vẻ của cô do dự một chút xoay người đi vào gọi hắn. Chỉ chốc lát sau cô nghe được tiếng bước chân từ xa đi đến,hắn đứng ở ngoài xe giọng nói có chút không kiên nhẫn hỏi, “Chuyện gì?”
Cô lúc này mới từ đầu gối ngẩng đầu lên, xuyên qua cửa sổ xe thoáng thấy hắn đút tay vào túi quần mím môi đứng ở nơi đó,phí sức phun ra mấy chữ, “Anh có thể lên xe không?”
Ngữ khí của cô tràn đầy cầu xin,đây là cô lần đầu cô dùng giọng dịu dàng nói chuyện với hắn,Lục Chu Việt nhíu mày lại một chút nhưng vẫn mở cửa ngồi xuống bên ghế,hắn ngồi xuống đồng thời tiện tay lấy ra một điếu thuốc,lúc này trong lòng hắn oán hận nghĩ,nếu cô còn dám chơi trò gì hắn thật sẽ giết người.
Mùi khói nồng nặc truyền đến, Hứa Lưu Liễm bị sặc đến khóe mắt chua xót,cô cúi đầu ngồi ở chỗ đó giọng có chút khàn khàn, “Em đang học đại học còn chưa có tốt nghiệp. . . . . .”
“Hiện tại chưa tốt nghiệp đại học không phải cũng kết hôn được sao?”
Hắn không có nhìn cô tựa tại nơi đó tự nhiên hít thuốc,mây khói lượn lờ.
Cô có chút gấp gáp, “Anh biết tôi không thích đứng mũi chịu sào bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ . . . . . .”
Cô biết theo thân phận và gia thế hắn,chuyện kết hôn lớn như vậy chắc chắn khoa trương,tuy nói hiện tại đại học có thể kết hôn,nhưng là dù sao cũng rất ít,cô cũng không muốn trở thành một trong số ít đó.
Lời của cô ân tiết cứng rắn đi xuống ,hắn chợt quay đầu lại nhìn chằm chằm làm cô sợ hết hồn, trên mặt hắn xẹt qua tương tự với đau đớn,trong nháy mắt dấu đi cất cao giọng mở miệng,
“Hứa Lưu Liễm,tại sao em biết anh biết em không thích đứng ở đứng mũi chịu sào? Em tại sao cho là như vậy? Em có phải thật cho là anh yêu em yêu đến chết đi sống lại không có em thì không được?”
Hứa Lưu Liễm thoáng cái ngây ngẩn cả người,cô vẫn thấy bản thân ở trước mặt hắn nhanh mồm nhanh miệng chua ngoa, hiện tại cô mới phát hiện hắn chẳng qua không muốn so đo với cô mà thôi,người đàn ông này bắt bẻ quả thực không phải người thường.
“Trước tiên đăng ký,hôn lễ chờ sau khi em tốt nghiệp hãy làm!”
Hắn liếc mắt sang vẻ mặt sững sờ giật mình của cô, đem điều thuốc cầm trong tay hung hăng nhét vào gạt tàn thuốc, ném cho cô một câu sau đó liền xoay người xuống xe.