Chương 7: Sợ Sao?
Chu Dịch không lên tiếng nữa, anh quay người đi đến một ngõ cụt trong tiểu khu.Người đàn ông đi ở phía trước, An Mạt đi theo sau.Sau khi đi đến chỗ sâu trong ngõ hẻm, Chu Dịch dừng bước.Trên thực tế An Mạt có phần căng thẳng, người đàn ông này trực tiếp làm thật?Thuốc lá của Chu Dịch chỉ còn lại tàn thuốc, anh ném xuống đất dùng chân giẫm lên.An Mạt dựa vào tường, hai người nhìn chằm chằm vào đối phương.Chu Dịch đột nhiên hung ác, bước nhanh đến trước mặt người phụ nữ, ấn lấy bờ vai cô, nói: “Sợ hãi sao?”“Tôi sợ gì chứ?” An Mạt hưng phấn nuốt nước miếng, gương mặt người đàn ông gần ngay trước mắt.Chu Dịch không nói nhảm, anh trực tiếp hôn lên.“Ưm…” Bởi vì người đàn ông hút thuốc, bờ môi rất khô, An Mạt cũng không cảm thấy dễ ngửi.Lực đạo hôn của Chu Dịch rất đủ, bờ môi tiếp xúc, thô lỗ như muốn xé rách người phụ nữ.An Mạt cảm nhận được hơi thở nóng rực, bởi vì áp sát quá gần, cơ thể nóng rực bao trùm lên cô, tất cả đều quá điên cuồng.Vừa rồi Chu Dịch đã muốn hôn lên môi người phụ nữ này, anh theo suy nghĩ của mình mà làm, quả thực hương vị không tồi.Người đàn ông cắn môi cô, ác liệt gặm cắn, An Mạt muốn rên rỉ, nhưng ngõ cụt này cách chỗ người qua lại quá gần, không cẩn thận sẽ bị phát hiện.Hai tay Chu Dịch ngả vào đằng sau nắm lấy bờ mông vểnh lên, hạ thể hai người dán sát vào nhau.An Mạt rõ ràng phát hiện được người đàn ông đã cương, một côn thịt cực kỳ lớn đỉnh vào bụng cô.Chu Dịch ngậm lấy đôi môi đỏ của cô đùa giỡn.Tay An Mạt cũng không thành thật, cô theo quần thể thao của người đàn ông đi vào bên trong.Rõ ràng Chu Dịch ưm lên một tiếng.An Mạt giống như hồ ly tinh câu người, chậm rãi lướt đến trong đũng quần, nắm lấy côn thịt mà cô luôn hiếu kỳ kia.Chu Dịch buông ra, ánh mắt anh đỏ ngầu, lồng ngực trập chùng.Thật to, một tay An Mạt không cầm nổi, giống như một con cự mãng trong rừng rậm, trong đũng quần oi bức khiến lòng bàn tay ướt đẫm.