Chương 19
Lệ Thành khó chịu nắm chặt lấy tay áo của Khắc Khuê mà nói:
- Thấy thuốc rồi à!
- Ừm! Lấy... lấy hộp ở trong ngăn kéo thứ ba ở trong phòng tôi ý!
Hàn Châu đi đến phòng anh lấy trong một ngăn kéo có một hộp thuốc loại cấp cấp có thuộc loại đặc tính mạnh ác chế kỳ đến tình của một Alpha. Hàn Châu sững người chạy xuống hét vào mặt của anh mà nói rồi cầm cổ áo của anh mà nhấc lên.
- Lệ Thành! Cậu bị điên rồi hả!! Sao lại dùng loại ức chế mạnh như vậy?? HẢ?? Cậu nói gì đi chứ?!
Anh tức giận mà ném hộp thuốc xuống.
- Alpha gland disorders* sao?! Không lẽ anh bị rối loạn tuyến thể à!
Leo ngỡ ngàng mà nói. Tất cả mọi người đều sững sờ.
- Cậu__rối loạn giới tính của mình sao?!
Hàn Châu nhìn anh mà nói, Lệ Thành cứng họng vì bệnh của anh từ nhỏ đã có dấu hiệu như vậy nên lúc lớn anh được chuẩn đoán là một Alpha trong thời gian khi làm trong đội phục kích và một khoảng thời gian sau khi nằm trong bệnh viện anh đã đến khoa tuyến tiền liệt cắt bỏ phần tuyến Omega nhưng không thành công và được bác sĩ kê đơn thuốc này. Lệ Thành thở dài mà đáp:
- Vậy nên tôi mới bảo mọi người đừng cứu Marlen rồi mà!
Hàn Châu bỏ tay ra, Lệ Thành loạng choạng không vững thì Khắc Khuê đỡ lấy anh mà nói.
- Bây giờ anh là giới tính gì?!
Khắc Khuê ngơ ngác hỏi anh như đang muốn điều gì đó, Lệ Thành cũng ngớ người nhưng không còn sức đứng dậy mà nói:
- Anh biết làm gì?? Đến bản thân tôi__còn không biết__
Lệ Thành ngất đi trong lòng của Khắc Khuê.
[Alpha gland disorders* là một căn bệnh rối loạn tuyến thể Alpha và Omega nhà! Ôi trời! Tác giả không một vết nữa tác giả thấy nó cứ là lạ sao ý các nhân vật còn lại cũng vậy thôi à! *thở dài*:))]
Một khoảng thời gian đến đêm tối, Lệ Thành mơ thấy ác mộng hồi nhỏ lẩm bẩm nói:
- Đừng mà! Đùng động vào tuyến thể của tôi!
Mồ hôi lăn dài từ trán đến gò má một bóng dáng nào đó đi đến lau mồ hôi cho anh mà nói:
- Lại mơ thấy ác mộng à!
- Đừng có đi có được không?!
Lệ Thành nắm lấy tay áo của anh mà lẩm bẩm
- Đừng đi mà!
Rồi anh kéo tay áo của Khắc Khuê xuống giường rồi ôm chặt lấy người anh mà ngủ
- Ấm thật đấy!
Lệ Thành rúc đầu vào ngực của Khắc Khuê mà ngủ thiếp đi. Khắc Khuê đỏ mặt lấy tay che miệng mà nghĩ thầm:
- "Có ai ở đấy cứ nghĩ anh là trẻ con đấy! Huống hồ tôi cũng đang nghĩ như vậy!!".
Hai người họ cứ thế ngủ cùng nhau sáng hôm sau mặt trời lên đến đỉnh đầu, mọi người vẫn tìm cách nào đó để đột nhập vào khu 097 để cứu Marlen, Lệ Thành tỉnh dậy thì trên tủ đã để sẵn khay thức ăn ở đó một lát sau khi mang khay đồ ăn xuống bỗng dưng căn nhà trở lên lạnh lẽo không một bóng người thì ra họ đã chuẩn bị mọi thứ từ lúc anh đang ngủ. Lệ Thành nghiến răng "chậc" mà trừng mắt nhìn ra ngoài mà nói:
- Bọn họ bị ngu hay sao vậy?! Vừa hay cứu ông ta ra ngoài chính tay tôi sẽ giết chết ông ta!
Lệ Thành nhấc miệng cười rồi để bát trong nhà bếp, xuống tầng lấy vũ khí, vừa chuẩn bị xong anh bước ra ngoài một mùi khói thuốc phả vào mặt anh, anh lớn miệng quát:
- Thằng nào dám hút thuốc vậy hả?!
Anh quay sang thấy Khắc Khuê đang dựa vào tường mà nhìn vào anh
- Tôi đấy!
Lệ Thành sững người mà nói:
- Anh không đi cùng với bọn họ sao?!
- Tại sao tôi phải đi! Không lẽ anh định đi đấy chứ!
- Tôi...tôi__
- Lên xe đi!
Khắc Khuê mở cửa cho anh, anh vẫn ngơ ngác, Khắc Khuê đành thở dài rồi đi đến mà bế anh ném vào xe.
- Này thả tôi xuống! Tôi có chân m__
Bốp
- Không phải anh có ý định đi thì tôi cũng không muốn đính thân mình chở anh đi đâu!
Sau khi hai người lái xe đi đến khu 097 thì Khắc Khuê kéo Lệ Thành trốn vào bụi cây gần đó và tất cả mọi người nấp ở bụi cây đối diện. Trình Tử Diệp ra dấu Khắc Khuê kéo Lệ Thành tiến vào bên trong. Còn mọi người phục kích ở bên ngoài.
- Trình Tử Diệp! Cậu ấy cũng đi sao?!
- Tất nhiên rồi!
- Không phải cậu â__
Khắc Khuê lấy tay bịt miệng anh mà nói nhỏ:
- Im lặng chút!
Sau khi thấy tuần tra đi qua anh mới bỏ tay mà kéo Lệ Thành chạy tiếp vừa cầm máy theo dõi định vị nơi của Marlen.
- Ơ Tử Diệp không phải là Omega sao?! Sao cậu ấy lại có mặt trong công việc nguy hiểm này!
- Anh! Vẫn nghĩ! Cậu chủ nhà tôi là một Omega?
Khắc Khuê dừng chân mà quay đầu hỏi
- Ờ!
Lệ Thành gãi cổ mà hỏi. Khắc Khuê thở dài mà nói tiếp:
- Cậu ấy là một___
- Cẩn thận!
Lệ Thành kéo Khắc Khuê về phía mình rồi đồng thời ánh lấy súng ra mà bắn các con mắt lade ấy.
- Ở đây có mai phục rồi! Đi theo tôi!
Lệ Thành kéo Khắc Khuê chạy đi. Đang chạy thì Khắc Khuê lên tiếng.
- Thấy thuốc rồi à!
- Ừm! Lấy... lấy hộp ở trong ngăn kéo thứ ba ở trong phòng tôi ý!
Hàn Châu đi đến phòng anh lấy trong một ngăn kéo có một hộp thuốc loại cấp cấp có thuộc loại đặc tính mạnh ác chế kỳ đến tình của một Alpha. Hàn Châu sững người chạy xuống hét vào mặt của anh mà nói rồi cầm cổ áo của anh mà nhấc lên.
- Lệ Thành! Cậu bị điên rồi hả!! Sao lại dùng loại ức chế mạnh như vậy?? HẢ?? Cậu nói gì đi chứ?!
Anh tức giận mà ném hộp thuốc xuống.
- Alpha gland disorders* sao?! Không lẽ anh bị rối loạn tuyến thể à!
Leo ngỡ ngàng mà nói. Tất cả mọi người đều sững sờ.
- Cậu__rối loạn giới tính của mình sao?!
Hàn Châu nhìn anh mà nói, Lệ Thành cứng họng vì bệnh của anh từ nhỏ đã có dấu hiệu như vậy nên lúc lớn anh được chuẩn đoán là một Alpha trong thời gian khi làm trong đội phục kích và một khoảng thời gian sau khi nằm trong bệnh viện anh đã đến khoa tuyến tiền liệt cắt bỏ phần tuyến Omega nhưng không thành công và được bác sĩ kê đơn thuốc này. Lệ Thành thở dài mà đáp:
- Vậy nên tôi mới bảo mọi người đừng cứu Marlen rồi mà!
Hàn Châu bỏ tay ra, Lệ Thành loạng choạng không vững thì Khắc Khuê đỡ lấy anh mà nói.
- Bây giờ anh là giới tính gì?!
Khắc Khuê ngơ ngác hỏi anh như đang muốn điều gì đó, Lệ Thành cũng ngớ người nhưng không còn sức đứng dậy mà nói:
- Anh biết làm gì?? Đến bản thân tôi__còn không biết__
Lệ Thành ngất đi trong lòng của Khắc Khuê.
[Alpha gland disorders* là một căn bệnh rối loạn tuyến thể Alpha và Omega nhà! Ôi trời! Tác giả không một vết nữa tác giả thấy nó cứ là lạ sao ý các nhân vật còn lại cũng vậy thôi à! *thở dài*:))]
Một khoảng thời gian đến đêm tối, Lệ Thành mơ thấy ác mộng hồi nhỏ lẩm bẩm nói:
- Đừng mà! Đùng động vào tuyến thể của tôi!
Mồ hôi lăn dài từ trán đến gò má một bóng dáng nào đó đi đến lau mồ hôi cho anh mà nói:
- Lại mơ thấy ác mộng à!
- Đừng có đi có được không?!
Lệ Thành nắm lấy tay áo của anh mà lẩm bẩm
- Đừng đi mà!
Rồi anh kéo tay áo của Khắc Khuê xuống giường rồi ôm chặt lấy người anh mà ngủ
- Ấm thật đấy!
Lệ Thành rúc đầu vào ngực của Khắc Khuê mà ngủ thiếp đi. Khắc Khuê đỏ mặt lấy tay che miệng mà nghĩ thầm:
- "Có ai ở đấy cứ nghĩ anh là trẻ con đấy! Huống hồ tôi cũng đang nghĩ như vậy!!".
Hai người họ cứ thế ngủ cùng nhau sáng hôm sau mặt trời lên đến đỉnh đầu, mọi người vẫn tìm cách nào đó để đột nhập vào khu 097 để cứu Marlen, Lệ Thành tỉnh dậy thì trên tủ đã để sẵn khay thức ăn ở đó một lát sau khi mang khay đồ ăn xuống bỗng dưng căn nhà trở lên lạnh lẽo không một bóng người thì ra họ đã chuẩn bị mọi thứ từ lúc anh đang ngủ. Lệ Thành nghiến răng "chậc" mà trừng mắt nhìn ra ngoài mà nói:
- Bọn họ bị ngu hay sao vậy?! Vừa hay cứu ông ta ra ngoài chính tay tôi sẽ giết chết ông ta!
Lệ Thành nhấc miệng cười rồi để bát trong nhà bếp, xuống tầng lấy vũ khí, vừa chuẩn bị xong anh bước ra ngoài một mùi khói thuốc phả vào mặt anh, anh lớn miệng quát:
- Thằng nào dám hút thuốc vậy hả?!
Anh quay sang thấy Khắc Khuê đang dựa vào tường mà nhìn vào anh
- Tôi đấy!
Lệ Thành sững người mà nói:
- Anh không đi cùng với bọn họ sao?!
- Tại sao tôi phải đi! Không lẽ anh định đi đấy chứ!
- Tôi...tôi__
- Lên xe đi!
Khắc Khuê mở cửa cho anh, anh vẫn ngơ ngác, Khắc Khuê đành thở dài rồi đi đến mà bế anh ném vào xe.
- Này thả tôi xuống! Tôi có chân m__
Bốp
- Không phải anh có ý định đi thì tôi cũng không muốn đính thân mình chở anh đi đâu!
Sau khi hai người lái xe đi đến khu 097 thì Khắc Khuê kéo Lệ Thành trốn vào bụi cây gần đó và tất cả mọi người nấp ở bụi cây đối diện. Trình Tử Diệp ra dấu Khắc Khuê kéo Lệ Thành tiến vào bên trong. Còn mọi người phục kích ở bên ngoài.
- Trình Tử Diệp! Cậu ấy cũng đi sao?!
- Tất nhiên rồi!
- Không phải cậu â__
Khắc Khuê lấy tay bịt miệng anh mà nói nhỏ:
- Im lặng chút!
Sau khi thấy tuần tra đi qua anh mới bỏ tay mà kéo Lệ Thành chạy tiếp vừa cầm máy theo dõi định vị nơi của Marlen.
- Ơ Tử Diệp không phải là Omega sao?! Sao cậu ấy lại có mặt trong công việc nguy hiểm này!
- Anh! Vẫn nghĩ! Cậu chủ nhà tôi là một Omega?
Khắc Khuê dừng chân mà quay đầu hỏi
- Ờ!
Lệ Thành gãi cổ mà hỏi. Khắc Khuê thở dài mà nói tiếp:
- Cậu ấy là một___
- Cẩn thận!
Lệ Thành kéo Khắc Khuê về phía mình rồi đồng thời ánh lấy súng ra mà bắn các con mắt lade ấy.
- Ở đây có mai phục rồi! Đi theo tôi!
Lệ Thành kéo Khắc Khuê chạy đi. Đang chạy thì Khắc Khuê lên tiếng.