Chương 16
(っ◔◡◔)っ ♥ 016. Em muốn anh (h) ♥Edit: Vũ QuânSự khô nóng trong phòng ngủ đạt đến đỉnh điểm.Bùi Kính chậm rãi liếm môi, trong đáy mắt anh là màn sương đen kịt."Giang Giang, em có biết em đang nói gì không?"Đáp lại anh là một nụ hôn ướt át.Trong khoảng khắc ấy lí trí bị đứt lìa, giữa người trưởng thành không cần nói nhiều hơn nữa. Bùi Kính đỡ gáy cô, cúi đầu hôn sâu hơn.Không cần màn dạo đầu thêm nữa, chỗ kia của Giang Giang đã trở nên ướt mềm, thân dưới của anh cứng đến mức nóng lên. Anh động đậy tiến vào, bị bao bọc trong sự nhiệt tình từ mọi hướng. Anh đột nhiên tràn ra tiếng thở dốc nặng nề.Cơ thể cô như bị chia cắt, huyệt đạo chật hẹp trong nháy mắt bị nhét đầy, dương v*t của Bùi Kính không dịu dàng nho nhã như con người của anh. Quy đầu phình lên, gân xanh rậm rạp, màu sắc đậm dần từ dưới lên trên, phía cuối là màu tím sậm.Cảm nhận được dương v*t nảy lên trong huyệt đạo, bởi vì nó quá to nên cửa động còn thấy hơi đau. Bùi Kính hôn lên khóe môi cô, đợi cô quen dần anh mới bắt đầu chậm rãi di chuyển.dương v*t bắt đầu khám phá trong cơ thể cô, nghiền nát từng bộ phận ở nơi sâu nhất. Anh rút toàn bộ ra rồi lại đút vào, cửa động vừa tê vừa ngứa, vừa cảm thấy trống rỗng đã ngay lập tức bị lấp đầy.Sự can đảm vừa rồi như bị rút sạch, cô cảm nhận được mùi hương của người đàn ông trưởng thành, từ má đến tai cô đều đỏ ửng lên.Sự thay đổi của người nằm bên dưới đều bị Bùi Kính nhìn thấy, khiến anh muốn trêu đùa cô. Trong lúc thúc eo liên tục anh cúi xuống thổi một hơi vào tai cô: 'Sao mặt em đỏ thế, hửm?""Em vừa nói gì cơ? Lặp lại một lần cho anh gnhe đi."Nói xong anh dùng sức đâm cô, đôi môi đang cắn chặt của Giang Giang bị bật mở, tiếng rên rỉ đè nén ngay lập tức tràn ra khắp căn phòng. Bùi Kính dập từng nhát, từng nhát một, càng ngày càng sâu. Thịt non trong động nhỏ liên tục bị kéo ra rồi nhét vào, mép ngoài bị đánh ra một vòng bọt.Huyệt đạo bị cắm rất sâu, quy đầu giận giữ không thương tiếc va chạm với thịt mềm ở tít trong cùng, nó hung hăng nghiền nát mọi chỗ mẫn cảm nhô lên, khiến bụng của cô vừa đau vừa ngứa."Chậm đã..." cô đỏ mặt đẩy anh ra nhưng lại không nhịn được tiến lên hôn Bùi Kính.Tuy nhiên sự dịu dàng nho nhỏ này lại không đổi được sự thương tiếc của anh, sức mạnh ở thân dưới vẫn không hề giảm bớt, ngược lại anh càng đi vào sâu hơn. Tiếng rên rỉ trong cổ họng như bị xé nát, mắt Giang Giang nhắm nghiền, thở dốc.Bùi Kính nhìn bộ dáng không chịu đựng nổi của cô, anh khẽ cười, gọi cô như cách giáo viên hay gọi học sinh: "Lặp lại một lần nữa cho anh nghe."Giang Giang bị đâm đến là lộn xộn, nhưng cô vẫn nhớ câu nói khiến mình đỏ mặt kia, mặt cô gần như muốn nhỏ ra máu, cô mở miệng, âm thanh như bị đánh nát:"... Bùi Kính... em muốn anh."Bùi Kính cong môi cười vì cuối cùng cũng thành công, chuyển động dưới thân chậm lại, anh cúi đầu hôn cô: "Ừ, anh cũng vậy."Anh muốn em, muốn toàn bộ linh hồn và xác thịt xủa em.Ngoài cửa sổ bóng đêm đen như mực, giữa anh và em lại như bắt đầu của mùa xuân.Con thú trong cơ thể đã hoàn toàn thức tỉnh, nó lao vào cuộc công thành đoạt đất, tiến vào chỗ chưa bao giờ được khám phá ra."A..."Cô đột nhiên bị lật lại, mông được ôm lên cao, đôi tay bị giữ chặt trên đỉnh đầu, phía sau là những con sóng to lớn, từng chút đánh vào nơi sâu nhất của cô. Tiếng rên rỉ bị đâm cho nát vụn, tiếng nước nhóp nhép ngày một to hơn, cô muốn cuộn người lại nhưng hai chân bị tách ra.Giang Giang gần như muốn ngất đi, vành tai của cô đột nhiên bị anh ngậm lấy, cái lưỡi ướt nóng miêu tả vành tai, bên cạnh là tiếng thở dốc của Bùi Kính. Hầu kết của anh đang vuốt ve gáy cô. Cô thích được anh ôm như vậy, thích được hoàn toàn vùi vào lòng anh, thích được quấn quýt bên anh như hai con sếu.Tiếng rên rỉ như mèo kêu càng ngày càng dồn dập, một tay Bùi Kính khống chế cô, một tay còn lại mò xuống bên dưới kích thích hột le mẫn cảm.Người bên dưới bắt đầu run rẩy, cửa động siết chặt lấy dương v*t, tận cùng trong âm đ*o trào ra một dòng dịch nóng, tưới lên quy đầu của Bùi Kính. Chất lỏng dính nhớp bao bọc nơi mẫn cảm nhất. Trong quá trình co thắt huyệt đạo cũng nóng bỏng lên, cuối cùng anh dùng sức dduj thêm vài cái sau đó bắn tất cả ra.Trong khoảng khắc linh hồn và thể xác hòa vào nhau cả hai người đều thở hổn hển.Một lát sau Bùi Kính rút ra, anh cúi xuống hôn lên gáy của Giang Giang, sau đó kéo chăn đắp lên người cô.Anh đứng dậy đi vào phòng tắm rửa sạch đơn giản cho mình sau đó dấp một chiếc khăn lông, vắt khô rồi đi đến mép giường.Thấy cô đang cuộn trong chăn chỉ lộ ra vầng trán trơn bóng, anh kéo chăn xuống mới biết cô đã thiếp đi rồi.Anh khẽ mỉm cười, cúi đầu hôn đôi mắt đang sưng đỏ lên.Anh hơi kéo chăn để lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn, anh tách chân cô ra, cẩn thận dùng khăn lông lau sạch nơi lộn xộn của cô.Sau khi thu dọn xong anh đi vào phòng tắm tắm rửa. Anh đứng ở mép giường lau tóc, cúi xuống nhìn Giang Giang. Người nằm trên giường đang ngủ say, gò má cô ửng đỏ, trên mặt là nước mắt chưa khô. Vừa rồi cô bị anh chijch tàn nhẫn nên trên cổ toàn là vết đỏ.Ánh trăng bên ngoài cửa sổ tiến vào trong phòng ngủ, khẽ phủ lên người cô. Bùi Kính nhìn cô, đây là con thú nhỏ của anh.