Chương 10 : Luyện đan sư công hội
>"Thực lực này vẫn còn quá yếu, ta phải nhanh một chút tăng lên thực lực của mình!"
Hứa Phong đi ra khỏi Hứa phủ, nương theo trí nhớ của mình vòng qua mấy con phố ngõ hẻm. Hắn đi nửa canh giờ, một tòa kiến trúc hùng vĩ xuất hiện ở trước mắt, tường ngoài xây bằng gạch đá màu đen khiến cho người ta có cảm giác cổ phác uy nghiêm, trên tấm bảng màu xanh đậm treo bên trên viết năm chữ to — Luyện Đan Sư Công Hội.
"Chính là chỗ này."
Hứa Phong yên lặng đứng tại cổng, nhìn chăm chú lên bảng hiệu, lẩm bẩm: "Luyện đan thuật, thử một chút xem sao!"
Hứa Phong trong ký ức truyền thừa đạt được không chỉ ở võ đạo, mà ngay cả lĩnh vực luyện đan đều có những kiến thức đáng nể.
Tại Thiên Vân Đại Lục, người có tư cách trở thành Luyện Đan Sư cực ít, có thể nói là tồn tại như phượng mao lân giác, do đó Luyện Đan Sư là người có địa vị cực cao, được mọi người tôn sùng.
Không nghĩ nhiều nữa, Hứa Phong liền cất bước đi vào.
Bên trong Luyện Đan Sư Công Hội cực kì rộng lớn, hắn vừa mới đi vào đại sảnh lập tức cảm nhận được xông vào mũi mình chính là một cỗ dược hương nhàn nhạt, nhất thời làm cho tinh thần cả người trở nên trấn tĩnh.
"Hoan nghênh quý khách tới Luyện Đan Sư Công Hội! Ta là Tố Thanh, nhân viên tiếp tân, quý khách có gì cần giúp không?"
Một người thiếu nữ y phục trang nhã tiến lên đón, trên gương mặt xinh đẹp treo một nụ cười gây cho người ta thiện cảm, một đôi mắt đẹp của nàng quan sát trên dưới Hứa Phong một chút, thông qua kinh nghiệm nhiều năm tiếp đãi, nàng đã có nhận định sơ bộ về hắn.
Thiếu niên này, từ quần áo mà đoán ra hẳn là thiếu gia của gia tộc nào đó, nhưng mà bộ quần áo này chí ít đã dùng hai ba năm, hẳn là thiếu gia không được coi trọng.
"Ta cần một chút dược liệu." Hứa Phong gật gật đầu, hắn phải phối chế một bí phương Linh Dịch Thối Thể đạt được trong truyền thừa, dùng để phụ trợ tu luyện Hỗn Nguyên Kinh Lôi Quyết.
"Được rồi, mời tới bên này." Nụ cười Tố Thanh lập tức thu liễm, trở nên không còn nhiệt tình như trước, căn cứ kinh nghiệm trước đây của nàng, thiếu gia đến Luyện Đan Sư Công Hội mua dược tài đều là trong gia tộc không được coi trọng.
Thiếu gia có địa vị cao, đều là trực tiếp mua sắm đan dược!
"Không cần nhìn, ta biết là ta cần dược liệu gì, chỉ là trên người của ta không có kim tệ." Hứa Phong một chút cũng không có xấu hổ cười nói, căn bản không có nửa điểm giác ngộ mình nghèo.
"Hả? "
Tố Thanh ngây ra một lúc, sắc mặt trở nên khó coi. Làm sao còn có người buồn cười như vậy? Không có tiền thì ngươi chạy tới mua dược liệu cái gì? Bất quá nàng dù sao cũng là nhân viên tiếp tân, những lời này nàng chỉ để ở trong lòng, sẽ không thật sự nói ra.
"Ngươi lấy cái gì mua?"
"Luyện Đan Sư Công Hội có cái gì ưu đãi không? Chẳng hạn như giảm một nửa giá dược liệu?" Hứa Phong ngẫm nghĩ một chút hỏi, dựa theo trí nhớ của hắn, Luyện Đan Sư Công Hội đối với Luyện Đan Sư trong nội bộ có ưu đãi giảm nửa giá mua dược liệu.
"Ưu đãi? Nửa giá? Ta không nghe lầm chứ!" Tố Thanh cũng nhịn không được nữa, nhìn chằm chằm Hứa Phong giống như nhìn quái vật, tức giận nói ra: "Tiểu tử, nơi này là Luyện Đan Sư Công Hội, không phải dược hiệu tư nhân, còn muốn cò kè mặc cả, không có tiền liền mời ngươi rời đi!"
"Xem ra ngươi nghe không hiểu ý tứ của ta, ta nói là nếu trở thành Luyện Đan Sư của nơi này, mua dược liệu sẽ có ưu đãi sao?" Hứa Phong giải thích nói.
"Ha ha, Luyện Đan Sư mua dược liệu đương nhiên là có ưu đãi, ngươi cho rằng ngươi là ai a, xách giày cho Luyện Đan Sư cũng không xứng!" Tố Thanh càng ngày càng bực, cảm thấy thiếu niên này chính là đến đây cố tình gây sự.
"Mấy thành ưu đãi?" Hứa Phong không để ý đến Tố Thanh trào phúng, tiếp tục hỏi.
"Nếu như không mua dược liệu, ngươi có thể đi!" Tố Thanh quay đầu đi chỗ khác, cũng không tiếp tục dây dưa với người này, không phải Luyện Đan Sư thì nghe ngóng ưu đãi của Luyện Đan Sư làm gì, thật sự là rảnh không có việc gì làm sao.
"Tốt, ta muốn khảo hạch Luyện Đan Sư ở đây." Hứa Phong thấy đối phương không muốn nói, cũng lười cùng với nàng so đo, trực tiếp nói thẳng ý đồ của mình đến đây.
"Phốc!"
Tố Thanh nhịn không được cười ra tiếng, khinh bỉ quan sát trên dưới Hứa Phong một chút, lắc đầu nói ra: "Tiểu tử, chỉ bằng ngươi mà muốn khảo hạch Luyện Đan Sư? Không nhìn dáng vẻ chính ngươi xem có điểm nào giống luyện đan sư!"
"Nhân viên tiếp tân Tố Thanh đúng không! Có câu này ta muốn nhắc nhở ngươi, đừng bao giờ coi thường người khác!" Hứa Phong có chút không vui, mình chỉ là hỏi thăm mấy vấn đề, ả này liền giống uống lộn thuốc vậy.
"Ngươi thật đúng là đem mình làm đại nhân vật a! Tốt! Nếu muốn khảo hạch vậy hiện tại cho ngươi được khảo hạch!" Thái độ của Tố Thanh cũng không có bất kỳ biến hóa gì, duỗi ra bàn tay nhỏ trắng nõn ra, lạnh lùng nói: "Mời ngươi giao nạp một chút phí tổn khảo hạch, một ngàn kim tệ!"
"Cái gì, khảo hạch Luyện Đan Sư còn cần giao tiền?" Hứa Phong kinh ngạc, hắn cũng không biết còn có chuyện như vậy.
"Nói nhảm! Ngươi cho rằng Luyện Đan Sư Công Hội là địa phương nào? Tùy tiện một cái a miêu a cẩu đến, nói khảo hạch liền phải an bài khảo hạch sao? Vậy Luyện Đan Sư Công Hội không phải mệt chết a!" Tố Thanh nhìn Hứa Phong giống nhìn đồ nhà quê, không lưu lại chút mặt mũi, nàng nói xong một phen cảm giác tâm tình sảng khoái vô cùng.
"Hì Hì, vậy thì có chút phiền toái." Hứa Phong cười khổ một tiếng, trên người hắn một viên kim tệ cũng không có, chứ đừng nói là một ngàn kim tệ.
"Không có tiền mau đi đi! Đừng ở đây mà nằm mơ giữa ban ngày, luyện đan căn bản không phải loại người như ngươi có khả năng!" Tố Thanh châm chọc nói.
Hứa Phong lắc đầu, xem ra cần phải nghĩ biện pháp khác, bất đắc dĩ quay người chuẩn bị rời đi.
"Chờ một chút, chớ đi a. Phí tổn khảo hạch của ngươi bản thiếu gia trả! Chúng ta vừa vặn có thể cùng một chỗ khảo hạch, đừng có để bản thiếu gia phải một mình tham gia khảo hạch!" Ngay thời điểm Hứa Phong đi đến cửa chính, một đạo thanh âm vội vàng vang lên.