Chương 3: Sự tức giận của Tùng
Trong khoảng thời gian Minh Thành chuyển đến thì Tùng phải sang Mỹ cùng cha mẹ của anh để xử lí một số công việc, vì thế mà anh đã nhờ anh em của mình gửi những hành động thường ngày của cô ở trường qua cho anh.
Hôm nay là ngày Tùng quay về, khi đứng trước cổng trường gương mặt của anh đã đen như đít nồi, bởi khi nhận được những bức ảnh cô cùng một cậu con trai khác ăn nói vui vẻ như vậy. Anh vừa bước vào trường các anh em vui mừng hô to: " Chúc mừng đại ca trở về." Anh không quan tâm mà bước một mạch vào lớp, đột nhiên có một người trong số đó cất giọng như đang suy đoán:
"Chắc đại ca đang ghen đó, làm sao mà không tức giận khi thấy người mình thích thân mật với người khác chứ." Các anh em nghe vậy gật gù đồng ý.
Khi vào tiết học, anh vẫn mang trên người sự tức giận khiến người khác cảm thấy lạnh run, anh dường như chẳng thể tập trung được vào việc học vì đầu óc của anh giờ đây chỉ toàn hình bóng của cô đang vui vẻ với người khác.
Đột nhiên có một người phụ nữ nói "Tùng à, tập trung vào bài đi em, sắp thi rồi đấy." Nghe thì nghe thế thôi chứ anh cũng chẳng thể tập trung nổi.
Reng Reng!!!
Đến giờ ra chơi, anh sải bước chân dài của mình đến lớp của Minh Thư, nhưng khi vừa bước tới anh đã thấy cô đang cười đùa với một chàng trai nào đó, nhìn hai người họ thân mật như vậy anh cảm thấy rất chướng mắt anh lập tức xông vào lớp cô nắm tay kéo cô đi.
"Á... ê'' cô chỉ kịp kêu lên vài tiếng.Cô tức giận gạt tay cậu ta ra và hỏi: "Cậu làm gì vậy hả, đi nước ngoài xong thay đổi cả tính cách luôn rồi à, cậu mu..ô.".
||||| Truyện đề cử: |||||
Chưa đợi cô nói hết câu cậu đã kéo cô đi cô vội quay sang nói với Minh Thành: "Đợi tớ xíu nhé." Minh Thành cũng gật đầu nhưng để ý kĩ thì ánh mắt của anh nhìn Tùng thì lạnh như băng.
Kéo cô ra sân sau của trường, Tùng lập tức ôm cô rất chặt cô không hiểu chuyện gì liền đẩy cậu ta ra, nhưng sức của nam và nữ có sự chênh lệch nên cô không thể đẩy anh ra, nên cô lập tức đánh vào lưng anh nói lớn:
"Bỏ ra, cậu làm gì vậy hả?" Cảm nhận được cơn đau và sự khó chịu của người con gái anh lập tức buông cô ra nói thầm nhưng đủ để cô nghe: "Xin lỗi."
Cô còn chưa hiểu hết mọi chuyện anh lập tức nói: "Tại sao cậu lại thân mật với tên kia?" Cô thắc mắc hỏi: "Liên quan đến cậu sao?"
"Tại sao không liên quan đến tớ, trong khi tận mắt thấy người mình thích thân mật với tên khác thì không tức được sao?" Cô lúc này mới hiểu được lý do vì sao cậu lại làm thế.
''Đó là chuyện của tớ, không liên quan đến cậu." Cô nói xong tức giận bỏ đi, anh vội níu tay cô lại hỏi:
"3 năm rồi, cậu vẫn không thích tớ dù chỉ một chút hay sao, dù chỉ là đã từng, cậu có thích tớ chưa?" cô nhẹ nhàng đáp.
"Chưa từng, và chúng ta chỉ có thể làm bạn thôi." Anh nhìn vào mắt cô nở nụ cười thê lương
"Được, tớ luôn tôn trọng ý kiến và mọi suy nghĩ của cậu, nếu như vậy thì tớ cũng không tỏ tình cậu nữa." Anh dừng lại một chút rồi nói tiếp:
''Nhưng tớ chắc chắn rằng nếu sao này có ai dám làm tổn thương cậu thì tớ sẽ đánh chết tên đó, và tớ...chúc cậu thi tốt, nhớ phải đậu vào trường cậu mơ ước đó."
Nói xong nước mắt anh cũng rơi, cô nhẹ nhàng đáp: "Ừ, cậu cũng vậy." Rồi rời đi, anh mắt anh vẫn nhìn cô gái nhỏ, hình bóng cô dần xa.
Hôm nay là ngày Tùng quay về, khi đứng trước cổng trường gương mặt của anh đã đen như đít nồi, bởi khi nhận được những bức ảnh cô cùng một cậu con trai khác ăn nói vui vẻ như vậy. Anh vừa bước vào trường các anh em vui mừng hô to: " Chúc mừng đại ca trở về." Anh không quan tâm mà bước một mạch vào lớp, đột nhiên có một người trong số đó cất giọng như đang suy đoán:
"Chắc đại ca đang ghen đó, làm sao mà không tức giận khi thấy người mình thích thân mật với người khác chứ." Các anh em nghe vậy gật gù đồng ý.
Khi vào tiết học, anh vẫn mang trên người sự tức giận khiến người khác cảm thấy lạnh run, anh dường như chẳng thể tập trung được vào việc học vì đầu óc của anh giờ đây chỉ toàn hình bóng của cô đang vui vẻ với người khác.
Đột nhiên có một người phụ nữ nói "Tùng à, tập trung vào bài đi em, sắp thi rồi đấy." Nghe thì nghe thế thôi chứ anh cũng chẳng thể tập trung nổi.
Reng Reng!!!
Đến giờ ra chơi, anh sải bước chân dài của mình đến lớp của Minh Thư, nhưng khi vừa bước tới anh đã thấy cô đang cười đùa với một chàng trai nào đó, nhìn hai người họ thân mật như vậy anh cảm thấy rất chướng mắt anh lập tức xông vào lớp cô nắm tay kéo cô đi.
"Á... ê'' cô chỉ kịp kêu lên vài tiếng.Cô tức giận gạt tay cậu ta ra và hỏi: "Cậu làm gì vậy hả, đi nước ngoài xong thay đổi cả tính cách luôn rồi à, cậu mu..ô.".
||||| Truyện đề cử: |||||
Chưa đợi cô nói hết câu cậu đã kéo cô đi cô vội quay sang nói với Minh Thành: "Đợi tớ xíu nhé." Minh Thành cũng gật đầu nhưng để ý kĩ thì ánh mắt của anh nhìn Tùng thì lạnh như băng.
Kéo cô ra sân sau của trường, Tùng lập tức ôm cô rất chặt cô không hiểu chuyện gì liền đẩy cậu ta ra, nhưng sức của nam và nữ có sự chênh lệch nên cô không thể đẩy anh ra, nên cô lập tức đánh vào lưng anh nói lớn:
"Bỏ ra, cậu làm gì vậy hả?" Cảm nhận được cơn đau và sự khó chịu của người con gái anh lập tức buông cô ra nói thầm nhưng đủ để cô nghe: "Xin lỗi."
Cô còn chưa hiểu hết mọi chuyện anh lập tức nói: "Tại sao cậu lại thân mật với tên kia?" Cô thắc mắc hỏi: "Liên quan đến cậu sao?"
"Tại sao không liên quan đến tớ, trong khi tận mắt thấy người mình thích thân mật với tên khác thì không tức được sao?" Cô lúc này mới hiểu được lý do vì sao cậu lại làm thế.
''Đó là chuyện của tớ, không liên quan đến cậu." Cô nói xong tức giận bỏ đi, anh vội níu tay cô lại hỏi:
"3 năm rồi, cậu vẫn không thích tớ dù chỉ một chút hay sao, dù chỉ là đã từng, cậu có thích tớ chưa?" cô nhẹ nhàng đáp.
"Chưa từng, và chúng ta chỉ có thể làm bạn thôi." Anh nhìn vào mắt cô nở nụ cười thê lương
"Được, tớ luôn tôn trọng ý kiến và mọi suy nghĩ của cậu, nếu như vậy thì tớ cũng không tỏ tình cậu nữa." Anh dừng lại một chút rồi nói tiếp:
''Nhưng tớ chắc chắn rằng nếu sao này có ai dám làm tổn thương cậu thì tớ sẽ đánh chết tên đó, và tớ...chúc cậu thi tốt, nhớ phải đậu vào trường cậu mơ ước đó."
Nói xong nước mắt anh cũng rơi, cô nhẹ nhàng đáp: "Ừ, cậu cũng vậy." Rồi rời đi, anh mắt anh vẫn nhìn cô gái nhỏ, hình bóng cô dần xa.