CHƯƠNG 5: NHỊN HƠI BỊ LÂU
CHƯƠNG 5: NHỊN HƠI BỊ LÂU
Trong phòng ngủ đã sớm mở ánh đèn màu vàng cam, mờ ảo mà tràn đầy ám muội.
Sau khi bước vào phòng, Cao Văn Cường chỉ thoáng nhìn qua đã sợ ngây người.
Đây là một căn phòng chủ đề, giường hình trái tim, cực kỳ lớn, bên trên treo mấy chiếc thắt lưng, bên cạnh còn có ghế treo, bồn tắm…
Chỉ riêng mấy thứ này thì không nói làm gì, chủ yếu là trên chiếc tủ đầu giường còn đặt vòng cổ gắn dây xích kim loại, roi da, đèn cầy, còn có một ít đồ chơi tình dục khá là đặc biệt khác.
Trước kia Cao Văn Cường chỉ từng thấy những thứ đó trong phim người lớn mà thôi. Đây là lần đầu tiên thấy trong hiện thực.
Hắn vốn còn cho rằng mấy thứ này có sẵn trong phòng khách sạn. Nhưng ngẫm lại, Yến Trâm cố ý đặt một căn phòng như vậy, chẳng lẽ là có sở thích đặc biệt?
Chẳng lẽ cô ta thích bị ngược đãi?
Lúc này Cao Văn Cường đã đỡ Yến Trâm lên giường. Yến Trâm ôm lấy cổ Cao Văn Cường, cùng kéo hắn lên giường, đè lên người cô.
Ý của Yến Trâm đã rất rõ ràng. Cao Văn Cường cảm thấy diện mạo với dáng người của mình cũng không tệ, hơn nữa Yến Trâm đã lâu không làm chuyện ấy rồi, muốn làm với mình cũng là bình thường. Hắn cũng không định giả vờ hồ đồ, chuẩn bị thò tay cởi áo choàng tắm của Yến Trâm.
“Chờ đã, chúng ta chơi trò chơi đi…”
Yến Trâm mỉm cười quyến rũ, sau đó vươn tay lấy một chiếc vòng cổ lại đây, chuẩn bị đeo vào cổ Cao Văn Cường.
Cao Văn Cường lập tức hiểu rõ ý đồ của Yến Trâm. Không phải là cô thích bị ngược đãi, mà là thích ngược đãi người khác.
Trong cuộc sống bình thường, tuýp phụ nữ này rất là cường thế. Không ngờ trên giường cũng cường thế như vậy, quả thực là ăn sâu vào trong máu luôn rồi.
Cao Văn Cường lùi về phía sau theo phản xạ, khiến Yến Trâm không đạt được mục đích.
“Sao vậy? Không muốn à?” Sắc mặt Yến Trâm lập tức trở nên lạnh lẽo.
“Tôi…” Cao Văn Cường không biết phải trả lời thế nào. Hắn cho rằng đối với hắn mà nói, ngoại tình cùng Yến Trâm đã là một sự bứt phá rất lớn về mặt tư tưởng rồi. Nếu còn bị Yến Trâm ngược đãi nữa thì hắn cảm thấy mình không thể tiếp nhận được. Ít nhất là lúc này không thể tiếp nhận được.
Hắn cho rằng đây là một hành động chà đạp lên tôn nghiêm của một thằng đàn ông. Nếu bị người khác biết thì chắc hắn không thể ngẩng đầu làm người được nữa.
Cuối cùng hắn cũng hiểu được tại sao Cao Phi lại muốn ngoại tình rồi. Phàm là kẻ nào còn chút khí khái thì đều không thể chấp nhận được đam mê quái lạ này của Yến Trâm.
“Xin lỗi, tôi còn có việc, đi trước đây.”
Cao Văn Cường câm nín một lúc rồi mới nói ra những lời này. Tuy rằng hắn rất mong chờ được làm gì đó với Yến Trâm, nhưng vẫn không thể vượt qua chướng ngại tâm lý được. Hắn đứng dậy từ trên giường đi ra ngoài.
“Anh nghĩ anh là cái thá gì? Tôi để mắt tới anh là phước đức của anh, còn ở đó mà bày đặt làm kiêu! Cút đi cho tôi, cút càng xa càng tốt!”
Giọng nói nổi giận đùng đùng của Yến Trâm truyền tới từ sau lưng. Cao Văn Cường không nói lời nào, im lặng rời đi.
Trên đường về, hắn vẫn không biết sự lựa chọn vừa rồi của mình có phải là sai lầm hay không nữa. Nếu nghe theo lời Yến Trâm thì không chỉ có thể ngủ cô ta mà có lẽ sau này sự nghiệp của mình cũng sẽ được nâng đỡ một chút. Với thân phận của Yến Trâm thì không có chuyện tiết lộ chuyện này với người khác, hắn cũng chẳng cần lo lắng chuyện mình có mất mặt hay không…
Trong khi suy tính thiệt hơn, Cao Văn Cường về đến nhà lúc nào không hay. Chuyện của Nguyễn Huyền Châu lập tức ùa vào đầu khiến hắn ném chuyện của Yến Trâm ra sau đầu, tâm trạng theo đó cũng trở nên bực bội hơn hẳn..
“Ông xã, cuối cùng thì anh cũng về rồi. Anh ăn cơm chưa?”
Cao Văn Cường vừa mở cửa, Nguyễn Huyền Châu mặc đồ ngủ lập tức nghênh đón, ôm chầm lấy hắn.
Nghĩ tới việc có lẽ Nguyễn Huyền Châu đã bán mình cho vô số thằng đàn ông khác, trong lòng Cao Văn Cường nảy sinh cảm giác mâu thuẫn kịch liệt. Nhưng vì không để Nguyễn Huyền Châu phát hiện manh mối, hắn vẫn gật đầu nói: “Ăn rồi.”
Nguyễn Huyền Châu ngẩng đầu nhìn Cao Văn Cường với vẻ quyến rũ nói: “Vậy anh đi tắm rửa trước đi. Em chờ anh trên giường…”
Cao Văn Cường cúi đầu nhìn thoáng qua, phát hiện trong bộ đồ ngủ rộng rãi của Nguyễn Huyền Châu không có mặc gì cả! Cô ta lại trần truồng đi ra ngoài!
Tuy rằng trong lòng Cao Văn Cường vẫn mâu thuẫn với Nguyễn Huyền Châu, nhưng lại không chống cự được thân thể của cô ta, cộng thêm dục hỏa bị Yến Trâm gợi lên mà vẫn chưa phát tiết, khiến thân thể hắn lập tức trở nên khô nóng, ôm Nguyễn Huyền Châu đi thẳng tới sofa.
Hắn cũng nghĩ thông rồi. Kết quả cuối cùng của hắn và Nguyễn Huyền Châu có thể chính là ly hôn. Trước khi ly hôn mình không ngủ thì thằng khác cũng ngủ. Cứ coi như mình chơi cave miễn phí vậy, hơn nữa phải chơi cho đã, chơi cho sướng!
“Ông xã định làm gì á? Đi tắm trước đã!” Nguyễn Huyền Châu hơi bất mãn cưỡng lại.
Cao Văn Cường không để ý tới cô ta, ném cô ta lên sofa, dường như muốn trút hết bực bội cùng với không cam lòng suốt hai ngày này lên người cô ta…
Sau khi xong việc, nhìn Nguyễn Huyền Châu nằm trên sofa thở gấp, tâm trạng của hắn lại trở nên phức tạp.
“Ông xã, có phải là anh có tâm sự gì hay không vậy?” Sau khi thở gấp xong, Nguyễn Huyền Châu tò mò hỏi hắn với vẻ kiều diễm.
“Không có, chẳng qua là nhịn hơi bị lâu thôi.” Cao Văn Cường lắc đầu, sau đó xoay người vào phòng tắm.
Sau khi dội nước lạnh một chút, Cao Văn Cường trở nên bình tĩnh hơn nhiều, nhưng trong lòng càng thêm chua chát. Hắn thật sự không thể hiểu được, rõ ràng mọi chuyện vẫn đang yên ổn, nhưng tại sao lại ra nông nỗi này?
Thậm chí hắn cảm thấy mình rất thất bại, ngay cả vợ mình mà cũng không giữ được.
Nhưng việc đã đến mức này, hắn biết mình đã không còn lựa chọn nào khác nữa rồi, đành phải tiếp tục điều tra, chờ tới lúc đó Nguyễn Huyền Châu cho mình một lời giải thích.
Sáng hôm sau, khi Nguyễn Huyền Châu đi làm, Cao Văn Cường cũng sắp đi làm thì di động bỗng vang lên. Hắn mở ra nhìn, là Yến Trâm gửi lời mời kết bạn trên Facebook của hắn.
Hắn có chút bực mình. Với tính cách của Yến Trâm thì sau khi xảy ra chuyện hôm qua, hẳn là sẽ không để ý tới hắn nữa mới đúng. Sao lại đi kết bạn với hắn trên Facebook thế này?
Chẳng lẽ vẫn còn có ý định gì với hắn à?
Trong phòng ngủ đã sớm mở ánh đèn màu vàng cam, mờ ảo mà tràn đầy ám muội.
Sau khi bước vào phòng, Cao Văn Cường chỉ thoáng nhìn qua đã sợ ngây người.
Đây là một căn phòng chủ đề, giường hình trái tim, cực kỳ lớn, bên trên treo mấy chiếc thắt lưng, bên cạnh còn có ghế treo, bồn tắm…
Chỉ riêng mấy thứ này thì không nói làm gì, chủ yếu là trên chiếc tủ đầu giường còn đặt vòng cổ gắn dây xích kim loại, roi da, đèn cầy, còn có một ít đồ chơi tình dục khá là đặc biệt khác.
Trước kia Cao Văn Cường chỉ từng thấy những thứ đó trong phim người lớn mà thôi. Đây là lần đầu tiên thấy trong hiện thực.
Hắn vốn còn cho rằng mấy thứ này có sẵn trong phòng khách sạn. Nhưng ngẫm lại, Yến Trâm cố ý đặt một căn phòng như vậy, chẳng lẽ là có sở thích đặc biệt?
Chẳng lẽ cô ta thích bị ngược đãi?
Lúc này Cao Văn Cường đã đỡ Yến Trâm lên giường. Yến Trâm ôm lấy cổ Cao Văn Cường, cùng kéo hắn lên giường, đè lên người cô.
Ý của Yến Trâm đã rất rõ ràng. Cao Văn Cường cảm thấy diện mạo với dáng người của mình cũng không tệ, hơn nữa Yến Trâm đã lâu không làm chuyện ấy rồi, muốn làm với mình cũng là bình thường. Hắn cũng không định giả vờ hồ đồ, chuẩn bị thò tay cởi áo choàng tắm của Yến Trâm.
“Chờ đã, chúng ta chơi trò chơi đi…”
Yến Trâm mỉm cười quyến rũ, sau đó vươn tay lấy một chiếc vòng cổ lại đây, chuẩn bị đeo vào cổ Cao Văn Cường.
Cao Văn Cường lập tức hiểu rõ ý đồ của Yến Trâm. Không phải là cô thích bị ngược đãi, mà là thích ngược đãi người khác.
Trong cuộc sống bình thường, tuýp phụ nữ này rất là cường thế. Không ngờ trên giường cũng cường thế như vậy, quả thực là ăn sâu vào trong máu luôn rồi.
Cao Văn Cường lùi về phía sau theo phản xạ, khiến Yến Trâm không đạt được mục đích.
“Sao vậy? Không muốn à?” Sắc mặt Yến Trâm lập tức trở nên lạnh lẽo.
“Tôi…” Cao Văn Cường không biết phải trả lời thế nào. Hắn cho rằng đối với hắn mà nói, ngoại tình cùng Yến Trâm đã là một sự bứt phá rất lớn về mặt tư tưởng rồi. Nếu còn bị Yến Trâm ngược đãi nữa thì hắn cảm thấy mình không thể tiếp nhận được. Ít nhất là lúc này không thể tiếp nhận được.
Hắn cho rằng đây là một hành động chà đạp lên tôn nghiêm của một thằng đàn ông. Nếu bị người khác biết thì chắc hắn không thể ngẩng đầu làm người được nữa.
Cuối cùng hắn cũng hiểu được tại sao Cao Phi lại muốn ngoại tình rồi. Phàm là kẻ nào còn chút khí khái thì đều không thể chấp nhận được đam mê quái lạ này của Yến Trâm.
“Xin lỗi, tôi còn có việc, đi trước đây.”
Cao Văn Cường câm nín một lúc rồi mới nói ra những lời này. Tuy rằng hắn rất mong chờ được làm gì đó với Yến Trâm, nhưng vẫn không thể vượt qua chướng ngại tâm lý được. Hắn đứng dậy từ trên giường đi ra ngoài.
“Anh nghĩ anh là cái thá gì? Tôi để mắt tới anh là phước đức của anh, còn ở đó mà bày đặt làm kiêu! Cút đi cho tôi, cút càng xa càng tốt!”
Giọng nói nổi giận đùng đùng của Yến Trâm truyền tới từ sau lưng. Cao Văn Cường không nói lời nào, im lặng rời đi.
Trên đường về, hắn vẫn không biết sự lựa chọn vừa rồi của mình có phải là sai lầm hay không nữa. Nếu nghe theo lời Yến Trâm thì không chỉ có thể ngủ cô ta mà có lẽ sau này sự nghiệp của mình cũng sẽ được nâng đỡ một chút. Với thân phận của Yến Trâm thì không có chuyện tiết lộ chuyện này với người khác, hắn cũng chẳng cần lo lắng chuyện mình có mất mặt hay không…
Trong khi suy tính thiệt hơn, Cao Văn Cường về đến nhà lúc nào không hay. Chuyện của Nguyễn Huyền Châu lập tức ùa vào đầu khiến hắn ném chuyện của Yến Trâm ra sau đầu, tâm trạng theo đó cũng trở nên bực bội hơn hẳn..
“Ông xã, cuối cùng thì anh cũng về rồi. Anh ăn cơm chưa?”
Cao Văn Cường vừa mở cửa, Nguyễn Huyền Châu mặc đồ ngủ lập tức nghênh đón, ôm chầm lấy hắn.
Nghĩ tới việc có lẽ Nguyễn Huyền Châu đã bán mình cho vô số thằng đàn ông khác, trong lòng Cao Văn Cường nảy sinh cảm giác mâu thuẫn kịch liệt. Nhưng vì không để Nguyễn Huyền Châu phát hiện manh mối, hắn vẫn gật đầu nói: “Ăn rồi.”
Nguyễn Huyền Châu ngẩng đầu nhìn Cao Văn Cường với vẻ quyến rũ nói: “Vậy anh đi tắm rửa trước đi. Em chờ anh trên giường…”
Cao Văn Cường cúi đầu nhìn thoáng qua, phát hiện trong bộ đồ ngủ rộng rãi của Nguyễn Huyền Châu không có mặc gì cả! Cô ta lại trần truồng đi ra ngoài!
Tuy rằng trong lòng Cao Văn Cường vẫn mâu thuẫn với Nguyễn Huyền Châu, nhưng lại không chống cự được thân thể của cô ta, cộng thêm dục hỏa bị Yến Trâm gợi lên mà vẫn chưa phát tiết, khiến thân thể hắn lập tức trở nên khô nóng, ôm Nguyễn Huyền Châu đi thẳng tới sofa.
Hắn cũng nghĩ thông rồi. Kết quả cuối cùng của hắn và Nguyễn Huyền Châu có thể chính là ly hôn. Trước khi ly hôn mình không ngủ thì thằng khác cũng ngủ. Cứ coi như mình chơi cave miễn phí vậy, hơn nữa phải chơi cho đã, chơi cho sướng!
“Ông xã định làm gì á? Đi tắm trước đã!” Nguyễn Huyền Châu hơi bất mãn cưỡng lại.
Cao Văn Cường không để ý tới cô ta, ném cô ta lên sofa, dường như muốn trút hết bực bội cùng với không cam lòng suốt hai ngày này lên người cô ta…
Sau khi xong việc, nhìn Nguyễn Huyền Châu nằm trên sofa thở gấp, tâm trạng của hắn lại trở nên phức tạp.
“Ông xã, có phải là anh có tâm sự gì hay không vậy?” Sau khi thở gấp xong, Nguyễn Huyền Châu tò mò hỏi hắn với vẻ kiều diễm.
“Không có, chẳng qua là nhịn hơi bị lâu thôi.” Cao Văn Cường lắc đầu, sau đó xoay người vào phòng tắm.
Sau khi dội nước lạnh một chút, Cao Văn Cường trở nên bình tĩnh hơn nhiều, nhưng trong lòng càng thêm chua chát. Hắn thật sự không thể hiểu được, rõ ràng mọi chuyện vẫn đang yên ổn, nhưng tại sao lại ra nông nỗi này?
Thậm chí hắn cảm thấy mình rất thất bại, ngay cả vợ mình mà cũng không giữ được.
Nhưng việc đã đến mức này, hắn biết mình đã không còn lựa chọn nào khác nữa rồi, đành phải tiếp tục điều tra, chờ tới lúc đó Nguyễn Huyền Châu cho mình một lời giải thích.
Sáng hôm sau, khi Nguyễn Huyền Châu đi làm, Cao Văn Cường cũng sắp đi làm thì di động bỗng vang lên. Hắn mở ra nhìn, là Yến Trâm gửi lời mời kết bạn trên Facebook của hắn.
Hắn có chút bực mình. Với tính cách của Yến Trâm thì sau khi xảy ra chuyện hôm qua, hẳn là sẽ không để ý tới hắn nữa mới đúng. Sao lại đi kết bạn với hắn trên Facebook thế này?
Chẳng lẽ vẫn còn có ý định gì với hắn à?