Chương : 4
Rời đi địa vực u ám của Ma tộc, Hắc Diệu dang rộng hai tay đón lấy dương quang sáng chói. Mộ Sắc Trấn là thành trấn đầu tiên hắn đến sau khi rời khỏi Tân Thủ Thôn của Ma giới, nơi giáp giới với Nhân tộc, nhưng vẫn là NPC Ma tộc chiếm đa số, thương điếm cũng buôn bán một số đặc sản của Ma tộc,vì vậy sẽ hấp dẫn một số ngoạn gia của chủng tộc khác đến ngắm cảnh, lại bởi vì ngoạn gia Ma tộc phi thường ít, nên không cần lo lắng hiện tượng tranh quái diễn ra, vậy nên cũng sẽ thu hút không hề ít ngoạn gia vì thanh tịnh mà ngàn dặm xa xôi đến luyện cấp.
Vừa bước ra Truyền Tống Trận, Hắc Diệu liền nghe được hệ thống nêu lên, có một người nhắn lại. Mình vừa mới chơi trò này, bằng hữu còn không có đến nửa người, là ai phát tin tức cho mình? Nghi hoặc mở ra, nguyên lai là Tạp Hóa Điếm lão bản, dặn dò hắn đem những vật liệu như nanh sói da thố linh tinh giao cho huynh đệ ở thương điếm.
Dọc đường nhìn ngắm phong cảnh của tiểu trấn, Hắc Diệu Chi Ngân chầm chậm tản bộ trên đường, huynh đệ của Tạp Hóa Điếm lão bản mở thương điếm ở một nơi rất dễ thấy, hắn rất nhanh tìm được cửa hàng kia, giao những vật liệu thu thập được và cả tấm da dê cho béo lão bản ở quầy hàng. Xem hàng hóa cùng danh sách, lão bản với diện mạo gian thương thế nhưng thực sảng khoái lấy ra năm ngân tệ đưa cho hắn. Nhận lấy phần tiền nhiệm vụ thưởng cho, Hắc Diệu lại đem những vật liệu nho nhỏ lấy được trong sa mạc bán hết cho thương điếm lão bản. Dù sao lực lượng của hắn hữu hạn, lưng đeo một túi đồ vật này nọ mà đánh quái chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến tốc độ. Sờ sờ cái túi đeo đã nhẹ đi rất nhiều, lại lấy tiền mua bổ sung không ít vũ tiễn cùng thực vật. Hắc Diệu Chi Ngân vô cùng cao hứng huýt gió, lưng vác đoản cung ra tiểu trấn đánh quái luyện cấp ~.
Quái vật chung quanh Mộ Sắc Trận đại bộ phận đều như dã lang sẽ chủ động công kích, chật vật bỏ lại con nhện đang không ngừng đuổi theo phía sau, Hắc Diệu Chi Ngân thở hổn hển ngã ngồi ven đường, bắt đầu với nhân vật ít máu thì không nói, nhưng sao toàn những kỹ năng rác rưởi không a!
Kỹ năng của cung tiễn thủ trừ “ngắm trúng” thì cái gì cũng không học được, ngâm du thi nhân trừ một bài “Dũng Khí Chi Ca”, một cái “Sơ Cấp Trì Dũ Thuật”, một cái “Giản Dị Nguyên Tố Chưởng Khống” thì kỹ năng công kích gì cũng không có, mình hiện tại tuy rằng đã cấp mười, nhưng tất cả các kỹ năng đều dừng lại ở giai đoạn của cấp một … Không lực công kích, không lực phòng ngự, còn không có HP, trừ bỏ những sinh hoạt kỹ năng do bản thân lĩnh ngộ được thì không còn gì nữa, sau này phải làm thế nào a!
Từ từ, kỹ năng lĩnh ngộ! Hắc Diệu trong đầu linh quang chợt lóe, không có chỗ để học kỹ năng, ta tự mình lĩnh ngộ là được rồi không phải sao? Dựa vào vận khí tốt do lúc trước lĩnh ngộ sinh hoạt kỹ năng, phỏng chừng sáng tạo thêm mấy kỹ năng chiến đấu mới cũng không phải việc gì khó.
Mở ra cột kỹ năng, trái nhìn phải xem, kỹ năng có tiềm lực công kích cũng chỉ có “Giản Dị Nguyên Tố Chưởng Khống” của ngâm du thi nhân, lấy ra cầm ngân bạch sắc, Hắc Diệu cố gắng thử tụ tập ma pháp nguyên tố không khí, tự mình tìm kiếm phí sức hơn so với theo người học tập, tìm khoảng hai tiếng đồng hồ, hắn rốt cuộc thành công ngưng tụ ở ngón tay một hỏa cầu nho nhỏ, khi hắn mừng rỡ muốn thử nghiệm uy lực của hỏa cầu kia một chút, lại thất vọng mà phát hiện thứ mà hắn nghiên cứu hơn hai canh giờ chỉ như một cái quẹt diêm.
Hỏa cầu bị hắn tung đi rớt xuống cỏ, đốt được một khối cỏ sau đó “phốc” một tiếng bay ra một làn khói nhẹ, dập tắt …
Quả nhiên là “Giản Dị Nguyên Tố Chưởng Khống” a! Ma pháp này thật có đủ “giản dị”! Phỏng chừng này ngoài đốt đèn cùng nhóm lửa nấu cơm ra, có lẽ không thể sử dụng vào việc khác? Hắc Diệu Chi Ngân không cam lòng thử các hệ ma pháp khác. Đều giống như tiểu hỏa cầu này. Thủy hệ triệu hồi ra là một cột nước nhỏ, nhìn thế nào đi nữa cũng chỉ có thể rửa tay mà thôi, không còn công dụng gì khác. Phong hệ ma pháp tạo ra một trận gió nhẹ —- ân, cái này có thể thay thế quạt khi thời tiết nóng. +.+ địa hệ triệu hồi ra một hòn đá nhỏ, này hoàn toàn là phế sài, đá thì đầy núi đều có, cần gì lãng phí ma lực triệu hồi?
Đem tứ đại hệ liệt ma pháp luân phiên dùng một lần, Hắc Diệu buồn bực phát hiện hoàn toàn không có thu hoạch. Nhìn MP vì vừa nãy làm thí nghiệm đã thấy đáy, hắn đơn giản đem thụ cầm đặt trên mặt đất làm gối đầu, thân thể ngã về sau, nằm xuống mặt cỏ. Cứ để tâm vào những chuyện vụn vặt cũng vô dụng, còn không bằng thả lỏng một chút. Hắn gối thụ cầm nằm trên đất, trong tay thưởng thức một cây vũ tiễn vừa lấy ra trong túi, híp mắt lười biếng nghỉ ngơi.
Có lẽ thả lỏng tinh thần là cách giải quyết vấn đề tốt nhất, nằm ước chừng khoảng một giờ, một ý tưởng lớn mật chậm rãi hình thành. Từ trên mặt đất nhảy dựng lên, Hắc Diệu cầm vũ tiến đang thưởng thức đưa đến trước mặt, lấy thụ cầm bạch sắc tụ tập ma pháp thêm lần nữa, nhờ cố gắng lúc này ban tặng, lần này thời gian hắn tụ tập ma pháp ngắn hơn trước rất nhiều. Lần này hắn không tụ tập ma pháp trong tay, mà là thông qua tinh thần lực khống chế cho nó bám vào cây vũ tiễn kia. Một đạo hào quang hiện lên, phát hiện trừ bỏ màu sắc biến đổi thì có trọng lượng cũng nặng hơn một chút.
Thành công rồi? Buông thụ cầm trong tay, hắn mang địa hệ ma pháp nguyên tố tiễn khoát lên Tuần Thú đoản cung, nhắm vào một thân cây cách đó không xa mà bắn.
Bên tai vang lên thanh âm của hệ thống: “Chúc mừng ngoạn gia Hắc Diệu Chi Ngân lĩnh ngộ kỹ năng chiến đấu Nguyên Tố Tiễn.”
Thành công! Xem ra suy nghĩ của mình là chính xác! Lại nhìn về phía cái cây bị mình bắn vào cách đó không xa, kinh hỉ trong lòng liền tăng gấp đôi. Địa hệ nguyên tố tiễn thế nhưng có thể xuyên thủng qua một thân cây! Loại lực sát thương khủng bố này tuyệt đối vũ tiễn bình thường là không làm được! Xác minh được lý luận của mình đã thành công. Hắc Diệu ngồi xuống, “Rầm” một tiếng đem tất cả vũ tiễn trong túi ra bỏ xuống đất, ôm lấy thụ cầm bắt đầu chuyên tâm chế tạo Nguyên Tố Tiễn.
Thông qua kinh nghiệm cho thấy, trong bốn hệ ma pháp thì hỏa hệ nguyên tố có lực sát thương khủng bố nhất, địa hệ nguyên tố lực xuyên thấu cực mạnh, phong hệ nguyên tố tốc độ nhanh nhất, tốc độ gấp ba lần so với vũ tiễn bình thường, có tiềm lực nhất chính là thủy hệ nguyên tố tiễn, tuy rằng thủy hệ thoạt nhìn là vô ích nhất, nhưng từ những hợp chất đơn giản có thể biến thành những hợp chất phức tạp tạo ra băng hệ nguyên tố tiễn, phối với tốc độ di động khủng bố của hắn, trừ những tình huống đặc biệt, nếu không hắn nắm chắc trước khi những đồ vật gì đó tiếp cận thì hắn đã bắn chết nó!
Ha ha ha ! Mình rốt cuộc cũng hết khổ rồi! Hắc Diệu Chi Ngân ngẩng mặt lên trời cười dài ba tiếng, nắm lấy Tuần Thú đoản cung, “Nhóm con nhện kia, lão tử đi báo lại mối thù vừa rồi đây!”
“Sưu” một tiếng hỏa hệ nguyên tố tiễn rốt cuộc bắn chết con nhện cuối cùng, Hắc Diệu đi đến xem xét chiến lợi phẩm bên cạnh cái thi thể đang chết ngẩng mặt lên trời, trên người động vật hệ quái không có tiền, cao lắm cũng là một linh kiện, ví như tơ nhện, trứng nhện lung tung gì đó, cúi người nhặt lên hai cuộn tơ nhện bỏ vào túi, có thể lấy nó để may đồ, nhưng hiện tại hắn vẫn chưa có kỹ năng may, tác dụng của thứ này chính là bán cho cửa hàng đổi tiền. Sau khi lấy xong vật phẩm đang định tìm kiếm mục tiêu tiếp theo, đột nhiên một tiếng giòn vang lên, nguyên lai khi nhặt vật phẩm lúc nãy, không cẩn thận chạm phải thi thể con nhện, một cái chân bị gảy rớt vào tay hắn.
“Hương thúy tri chu thối (chân nhện thơm giòn), thực phẩm, phía dưới còn hàng chữ nhỏ ‘hương vị không tệ’”
“Đinh” hệ thống nêu lên “Chúc mừng ngoạn gia Hắc Diệu Chi Ngân lĩnh ngộ kỹ năng nấu nướng, đạt độ thuần thục 1 điểm.”
… Cầm lấy chân nhện bị đốt trọi, Hắc Diệu hoàn toàn không còn gì để nói, đây là RPWT (vấn đề nhân phẩm) trong truyền thuyết sao? Kỹ năng mà người khác muốn học cũng không học được lại bị mình lĩnh ngộ, dùng hỏa hệ nguyên tố đánh một con nhện cũng có thể lĩnh ngộ Nấu Nướng Thuật? (ờm, thật ra là Phanh Nhẫm Thuật, cơ mà để cái này thấy khó hiểu, ta để là Nấu Nướng Thuật nghen )
Trong Lost temple trị số bão thực độ cũng quan trọng tựa như HP và MP. Bão thực độ tổng lượng là 100, đạt tới 100 lại tiếp tục ăn, động tác nhân vật sẽ không xuất hiện sự cố gì, bão thực độ là 60 thì người sẽ có cảm giác đói khát, nhưng không ảnh hưởng trạng thái thân thể, bão thực độ là 40 người sẽ có hiện tượng vô lực, lực công kích và phòng ngự yếu đi, bão thực độ là 20 người sẽ xuất hiện hiện tượng đi động khó khăn, bão thực độ dưới 10 sẽ mất đi năng lực hành động, nếu bão thực độ về 0 thì —- như vậy xin chúc mừng, ngươi chết đói.
Nên khái niệm thực vật trong trò chơi này cũng có địa vị hết sức quan trọng, bất quá những loại thực vật mà NPC bán rất ít, khẩu vị ăn cũng không ngon, tựa như Hắc Diện Bao lúc trước Hắc Diệu Chi Ngân mua ở Tân Thủ Thôn, hương vị chỉ tốt hơn tảng đá một chút. Những món mỹ vị đều có hạn chế số lượng, hơn nữa giá cả phi thường đắc, ngoạn gia bình thường cơ bản là không mua nổi.
Hắc Diệu khi sắp ra trấn đã mua hai mươi trái táo trong thương điếm, hương vị của hoa quả cũng không tệ lắm, nhưng là khi ăn chúng bão thực độ lên quá chậm, một trái táo là 2 điểm bão thực độ, bất quá, so với những thực vật tối như mực làm kẻ khác buồn nôn trong những Thực Phẩm Điếm kia, hắn thà rằng lựa chọn ăn trái táo …
Mở ra hệ thống tuyển đan, nhìn bão thực độ đã đến hàng 70, Hắc Diệu do dự trong chốc lát cuối cùng quyết định nếm thử chân nhện mình vừa dùng hỏa hệ nguyên tố “nướng” ra, tốt xấu gì hương vị cũng có thể chấp nhận, chính là hình dáng cùng nguyên liệu trông có chút ghê tởm. Vì vậy nhắm mắt tiến hành quá trình tự thôi miên mình “Ta đang ăn miếng thịt bò, ta đang ăn miếng thịt bò, ta đang ăn miếng thịt bò …” Một bên giơ chân nhện lên miệng, thật cẩn thận cắn một ngụm.
“Di???” Hương vị không tệ lắm, có chút giống với tôm chiên bên ngoài, tuy rằng không có vị của tôm, nhưng đích xác có thể chấp nhận, mở ra trạng thái lan xem lại bão thực độ của mình đã tăng 4 điểm, hiệu quả gấp đôi so với ăn trái táo, Hắc Diệu âm thầm đắc ý một chút, ăn xong cả cái chân nhện, bão thực độ đã dâng lên 15 điểm. Ý do vị tẫn sờ sờ miệng, hắn cười lớn lấy ra một cây vũ tiễn hỏa hệ nguyên tố khoát lên dây cung, nhanh như sao băng bay hướng con nhện phía xa xa.
Xoay xoay cổ tay có chút đau nhức, mắt thấy mặt trời đã xuống núi, hôm nay vất vả cả ngày thu hoạch tương đối khá, sau khi giết hết con nhện trên núi, đã tăng lên cấp mười lăm, Nấu Nướng Thuật cũng đã đạt tới sơ cấp 70%, túi đeo căng phồng lên nào là thảo dược, khoáng thạch, tơ nhện các loại, cùng với đủ loại vật liệu từ nhện, kiểm tra túi đeo một chút, tâm tình khoái trá huýt gió, Hắc Diệu vỗ vỗ túi tiền rỗng tuếch đi về hướng Mộ Sắc Trấn.
>>Hết
Vừa bước ra Truyền Tống Trận, Hắc Diệu liền nghe được hệ thống nêu lên, có một người nhắn lại. Mình vừa mới chơi trò này, bằng hữu còn không có đến nửa người, là ai phát tin tức cho mình? Nghi hoặc mở ra, nguyên lai là Tạp Hóa Điếm lão bản, dặn dò hắn đem những vật liệu như nanh sói da thố linh tinh giao cho huynh đệ ở thương điếm.
Dọc đường nhìn ngắm phong cảnh của tiểu trấn, Hắc Diệu Chi Ngân chầm chậm tản bộ trên đường, huynh đệ của Tạp Hóa Điếm lão bản mở thương điếm ở một nơi rất dễ thấy, hắn rất nhanh tìm được cửa hàng kia, giao những vật liệu thu thập được và cả tấm da dê cho béo lão bản ở quầy hàng. Xem hàng hóa cùng danh sách, lão bản với diện mạo gian thương thế nhưng thực sảng khoái lấy ra năm ngân tệ đưa cho hắn. Nhận lấy phần tiền nhiệm vụ thưởng cho, Hắc Diệu lại đem những vật liệu nho nhỏ lấy được trong sa mạc bán hết cho thương điếm lão bản. Dù sao lực lượng của hắn hữu hạn, lưng đeo một túi đồ vật này nọ mà đánh quái chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến tốc độ. Sờ sờ cái túi đeo đã nhẹ đi rất nhiều, lại lấy tiền mua bổ sung không ít vũ tiễn cùng thực vật. Hắc Diệu Chi Ngân vô cùng cao hứng huýt gió, lưng vác đoản cung ra tiểu trấn đánh quái luyện cấp ~.
Quái vật chung quanh Mộ Sắc Trận đại bộ phận đều như dã lang sẽ chủ động công kích, chật vật bỏ lại con nhện đang không ngừng đuổi theo phía sau, Hắc Diệu Chi Ngân thở hổn hển ngã ngồi ven đường, bắt đầu với nhân vật ít máu thì không nói, nhưng sao toàn những kỹ năng rác rưởi không a!
Kỹ năng của cung tiễn thủ trừ “ngắm trúng” thì cái gì cũng không học được, ngâm du thi nhân trừ một bài “Dũng Khí Chi Ca”, một cái “Sơ Cấp Trì Dũ Thuật”, một cái “Giản Dị Nguyên Tố Chưởng Khống” thì kỹ năng công kích gì cũng không có, mình hiện tại tuy rằng đã cấp mười, nhưng tất cả các kỹ năng đều dừng lại ở giai đoạn của cấp một … Không lực công kích, không lực phòng ngự, còn không có HP, trừ bỏ những sinh hoạt kỹ năng do bản thân lĩnh ngộ được thì không còn gì nữa, sau này phải làm thế nào a!
Từ từ, kỹ năng lĩnh ngộ! Hắc Diệu trong đầu linh quang chợt lóe, không có chỗ để học kỹ năng, ta tự mình lĩnh ngộ là được rồi không phải sao? Dựa vào vận khí tốt do lúc trước lĩnh ngộ sinh hoạt kỹ năng, phỏng chừng sáng tạo thêm mấy kỹ năng chiến đấu mới cũng không phải việc gì khó.
Mở ra cột kỹ năng, trái nhìn phải xem, kỹ năng có tiềm lực công kích cũng chỉ có “Giản Dị Nguyên Tố Chưởng Khống” của ngâm du thi nhân, lấy ra cầm ngân bạch sắc, Hắc Diệu cố gắng thử tụ tập ma pháp nguyên tố không khí, tự mình tìm kiếm phí sức hơn so với theo người học tập, tìm khoảng hai tiếng đồng hồ, hắn rốt cuộc thành công ngưng tụ ở ngón tay một hỏa cầu nho nhỏ, khi hắn mừng rỡ muốn thử nghiệm uy lực của hỏa cầu kia một chút, lại thất vọng mà phát hiện thứ mà hắn nghiên cứu hơn hai canh giờ chỉ như một cái quẹt diêm.
Hỏa cầu bị hắn tung đi rớt xuống cỏ, đốt được một khối cỏ sau đó “phốc” một tiếng bay ra một làn khói nhẹ, dập tắt …
Quả nhiên là “Giản Dị Nguyên Tố Chưởng Khống” a! Ma pháp này thật có đủ “giản dị”! Phỏng chừng này ngoài đốt đèn cùng nhóm lửa nấu cơm ra, có lẽ không thể sử dụng vào việc khác? Hắc Diệu Chi Ngân không cam lòng thử các hệ ma pháp khác. Đều giống như tiểu hỏa cầu này. Thủy hệ triệu hồi ra là một cột nước nhỏ, nhìn thế nào đi nữa cũng chỉ có thể rửa tay mà thôi, không còn công dụng gì khác. Phong hệ ma pháp tạo ra một trận gió nhẹ —- ân, cái này có thể thay thế quạt khi thời tiết nóng. +.+ địa hệ triệu hồi ra một hòn đá nhỏ, này hoàn toàn là phế sài, đá thì đầy núi đều có, cần gì lãng phí ma lực triệu hồi?
Đem tứ đại hệ liệt ma pháp luân phiên dùng một lần, Hắc Diệu buồn bực phát hiện hoàn toàn không có thu hoạch. Nhìn MP vì vừa nãy làm thí nghiệm đã thấy đáy, hắn đơn giản đem thụ cầm đặt trên mặt đất làm gối đầu, thân thể ngã về sau, nằm xuống mặt cỏ. Cứ để tâm vào những chuyện vụn vặt cũng vô dụng, còn không bằng thả lỏng một chút. Hắn gối thụ cầm nằm trên đất, trong tay thưởng thức một cây vũ tiễn vừa lấy ra trong túi, híp mắt lười biếng nghỉ ngơi.
Có lẽ thả lỏng tinh thần là cách giải quyết vấn đề tốt nhất, nằm ước chừng khoảng một giờ, một ý tưởng lớn mật chậm rãi hình thành. Từ trên mặt đất nhảy dựng lên, Hắc Diệu cầm vũ tiến đang thưởng thức đưa đến trước mặt, lấy thụ cầm bạch sắc tụ tập ma pháp thêm lần nữa, nhờ cố gắng lúc này ban tặng, lần này thời gian hắn tụ tập ma pháp ngắn hơn trước rất nhiều. Lần này hắn không tụ tập ma pháp trong tay, mà là thông qua tinh thần lực khống chế cho nó bám vào cây vũ tiễn kia. Một đạo hào quang hiện lên, phát hiện trừ bỏ màu sắc biến đổi thì có trọng lượng cũng nặng hơn một chút.
Thành công rồi? Buông thụ cầm trong tay, hắn mang địa hệ ma pháp nguyên tố tiễn khoát lên Tuần Thú đoản cung, nhắm vào một thân cây cách đó không xa mà bắn.
Bên tai vang lên thanh âm của hệ thống: “Chúc mừng ngoạn gia Hắc Diệu Chi Ngân lĩnh ngộ kỹ năng chiến đấu Nguyên Tố Tiễn.”
Thành công! Xem ra suy nghĩ của mình là chính xác! Lại nhìn về phía cái cây bị mình bắn vào cách đó không xa, kinh hỉ trong lòng liền tăng gấp đôi. Địa hệ nguyên tố tiễn thế nhưng có thể xuyên thủng qua một thân cây! Loại lực sát thương khủng bố này tuyệt đối vũ tiễn bình thường là không làm được! Xác minh được lý luận của mình đã thành công. Hắc Diệu ngồi xuống, “Rầm” một tiếng đem tất cả vũ tiễn trong túi ra bỏ xuống đất, ôm lấy thụ cầm bắt đầu chuyên tâm chế tạo Nguyên Tố Tiễn.
Thông qua kinh nghiệm cho thấy, trong bốn hệ ma pháp thì hỏa hệ nguyên tố có lực sát thương khủng bố nhất, địa hệ nguyên tố lực xuyên thấu cực mạnh, phong hệ nguyên tố tốc độ nhanh nhất, tốc độ gấp ba lần so với vũ tiễn bình thường, có tiềm lực nhất chính là thủy hệ nguyên tố tiễn, tuy rằng thủy hệ thoạt nhìn là vô ích nhất, nhưng từ những hợp chất đơn giản có thể biến thành những hợp chất phức tạp tạo ra băng hệ nguyên tố tiễn, phối với tốc độ di động khủng bố của hắn, trừ những tình huống đặc biệt, nếu không hắn nắm chắc trước khi những đồ vật gì đó tiếp cận thì hắn đã bắn chết nó!
Ha ha ha ! Mình rốt cuộc cũng hết khổ rồi! Hắc Diệu Chi Ngân ngẩng mặt lên trời cười dài ba tiếng, nắm lấy Tuần Thú đoản cung, “Nhóm con nhện kia, lão tử đi báo lại mối thù vừa rồi đây!”
“Sưu” một tiếng hỏa hệ nguyên tố tiễn rốt cuộc bắn chết con nhện cuối cùng, Hắc Diệu đi đến xem xét chiến lợi phẩm bên cạnh cái thi thể đang chết ngẩng mặt lên trời, trên người động vật hệ quái không có tiền, cao lắm cũng là một linh kiện, ví như tơ nhện, trứng nhện lung tung gì đó, cúi người nhặt lên hai cuộn tơ nhện bỏ vào túi, có thể lấy nó để may đồ, nhưng hiện tại hắn vẫn chưa có kỹ năng may, tác dụng của thứ này chính là bán cho cửa hàng đổi tiền. Sau khi lấy xong vật phẩm đang định tìm kiếm mục tiêu tiếp theo, đột nhiên một tiếng giòn vang lên, nguyên lai khi nhặt vật phẩm lúc nãy, không cẩn thận chạm phải thi thể con nhện, một cái chân bị gảy rớt vào tay hắn.
“Hương thúy tri chu thối (chân nhện thơm giòn), thực phẩm, phía dưới còn hàng chữ nhỏ ‘hương vị không tệ’”
“Đinh” hệ thống nêu lên “Chúc mừng ngoạn gia Hắc Diệu Chi Ngân lĩnh ngộ kỹ năng nấu nướng, đạt độ thuần thục 1 điểm.”
… Cầm lấy chân nhện bị đốt trọi, Hắc Diệu hoàn toàn không còn gì để nói, đây là RPWT (vấn đề nhân phẩm) trong truyền thuyết sao? Kỹ năng mà người khác muốn học cũng không học được lại bị mình lĩnh ngộ, dùng hỏa hệ nguyên tố đánh một con nhện cũng có thể lĩnh ngộ Nấu Nướng Thuật? (ờm, thật ra là Phanh Nhẫm Thuật, cơ mà để cái này thấy khó hiểu, ta để là Nấu Nướng Thuật nghen )
Trong Lost temple trị số bão thực độ cũng quan trọng tựa như HP và MP. Bão thực độ tổng lượng là 100, đạt tới 100 lại tiếp tục ăn, động tác nhân vật sẽ không xuất hiện sự cố gì, bão thực độ là 60 thì người sẽ có cảm giác đói khát, nhưng không ảnh hưởng trạng thái thân thể, bão thực độ là 40 người sẽ có hiện tượng vô lực, lực công kích và phòng ngự yếu đi, bão thực độ là 20 người sẽ xuất hiện hiện tượng đi động khó khăn, bão thực độ dưới 10 sẽ mất đi năng lực hành động, nếu bão thực độ về 0 thì —- như vậy xin chúc mừng, ngươi chết đói.
Nên khái niệm thực vật trong trò chơi này cũng có địa vị hết sức quan trọng, bất quá những loại thực vật mà NPC bán rất ít, khẩu vị ăn cũng không ngon, tựa như Hắc Diện Bao lúc trước Hắc Diệu Chi Ngân mua ở Tân Thủ Thôn, hương vị chỉ tốt hơn tảng đá một chút. Những món mỹ vị đều có hạn chế số lượng, hơn nữa giá cả phi thường đắc, ngoạn gia bình thường cơ bản là không mua nổi.
Hắc Diệu khi sắp ra trấn đã mua hai mươi trái táo trong thương điếm, hương vị của hoa quả cũng không tệ lắm, nhưng là khi ăn chúng bão thực độ lên quá chậm, một trái táo là 2 điểm bão thực độ, bất quá, so với những thực vật tối như mực làm kẻ khác buồn nôn trong những Thực Phẩm Điếm kia, hắn thà rằng lựa chọn ăn trái táo …
Mở ra hệ thống tuyển đan, nhìn bão thực độ đã đến hàng 70, Hắc Diệu do dự trong chốc lát cuối cùng quyết định nếm thử chân nhện mình vừa dùng hỏa hệ nguyên tố “nướng” ra, tốt xấu gì hương vị cũng có thể chấp nhận, chính là hình dáng cùng nguyên liệu trông có chút ghê tởm. Vì vậy nhắm mắt tiến hành quá trình tự thôi miên mình “Ta đang ăn miếng thịt bò, ta đang ăn miếng thịt bò, ta đang ăn miếng thịt bò …” Một bên giơ chân nhện lên miệng, thật cẩn thận cắn một ngụm.
“Di???” Hương vị không tệ lắm, có chút giống với tôm chiên bên ngoài, tuy rằng không có vị của tôm, nhưng đích xác có thể chấp nhận, mở ra trạng thái lan xem lại bão thực độ của mình đã tăng 4 điểm, hiệu quả gấp đôi so với ăn trái táo, Hắc Diệu âm thầm đắc ý một chút, ăn xong cả cái chân nhện, bão thực độ đã dâng lên 15 điểm. Ý do vị tẫn sờ sờ miệng, hắn cười lớn lấy ra một cây vũ tiễn hỏa hệ nguyên tố khoát lên dây cung, nhanh như sao băng bay hướng con nhện phía xa xa.
Xoay xoay cổ tay có chút đau nhức, mắt thấy mặt trời đã xuống núi, hôm nay vất vả cả ngày thu hoạch tương đối khá, sau khi giết hết con nhện trên núi, đã tăng lên cấp mười lăm, Nấu Nướng Thuật cũng đã đạt tới sơ cấp 70%, túi đeo căng phồng lên nào là thảo dược, khoáng thạch, tơ nhện các loại, cùng với đủ loại vật liệu từ nhện, kiểm tra túi đeo một chút, tâm tình khoái trá huýt gió, Hắc Diệu vỗ vỗ túi tiền rỗng tuếch đi về hướng Mộ Sắc Trấn.
>>Hết