Chương 21: Huyết linh quả
Nhìn thấy khuân mặt tò mò đôi mắt tròn xoe nhìn chằm chằm vào mình của con gái ông lại cười lớn, cùng lúc đó Kane dùng lực tâm linh quét qua xung quanh một lượt, phát hiện ra không có ai mới lấy ra hai quả màu đỏ!
Mỗi quả to bằng nắm đấm của Vera, có màu đỏ như máu mùi thơm nhẹ, nhìn vào Vera cũng chẳng biết đây là quả gì.Kane giải thích;
“Trái này tên là: Huyết linh quả, cực kì quý giá nó có rất nhiều tác dụng, cách thức sử dụng cụ thể thì để tối nay bố sẽ nói với con, hai quả này vừa đạt đến độ chín hoàn mĩ nhất”!
Vera kinh ngạc vì em cũng từng đọc được tin tức về loại quả này nhưng chưa thấy hình ảnh bao giờ; “Woa thì ra đây là huyết linh quả sao? Thứ này có tiền cũng chưa chắc mua được đâu đấy”!
Vera vui mừng nhưng lại nhìn lên mặt Kane nói tiếp;
“Con tưởng papa chỉ đi vào xem xét thôi chứ, sao lại vội vàng hành động như vậy?”.
||||| Truyện đề cử: |||||
Kane kể lại; “Ban đầu khi cảm nhận thấy nhiều khí tức mạnh ở trong cùng một hang động thì bố cũng nghĩ là có bảo vật rồi, nếu không bọn hung thú khác loài sẽ chẳng ở cùng nhau trong một chỗ nhỏ như vậy, khi đi vào điều tra thì đúng là thế thật, lúc đó bố đã thấy đám hung thú đó đang thủ hộ một cái cây nhỏ trên cành cao nhất của cái cây chính là hai trái này!”
Vera hỏi; “Vậy sao papa không quay về chuẩn bị nhân sự mà lại một mình ra tay luôn?”
“Vì lúc bố nhìn thấy thì con hung thú đầu đàn đã chuẩn bị ăn một quả rồi, đối với hung thú thì Huyết linh quả có tác dụng lớn nhất là giúp thăng cấp. Nếu lúc đó bố trở về điều động lực lượng xong mới đến chắc nơi đó cũng chỉ còn lại một quả thôi và quan trọng hơn là con hung thú đầu đàn đó đã thăng cấp thành công trở thành ‘Bậc 3 – trung đẳng’ mất rồi, thế thì còn phiền phức hơn”!
Nghe Kane giải thích như vậy Vera mới hiểu ra;
“Vậy nên papa mới liều lĩnh cướp luôn lúc đó, cũng đúng thôi dù sao bây giờ chúng ta cũng an toàn rồi, hì hì quả là thu hoạch lớn”.
Kane tỏ ra áy náy nhìn Vera nói nhỏ; “Bố xin lỗi vì đã hành động lỗ mãng khiến con lâm vào tình huống nguy hiểm như vậy”.
“Không sao đâu ạ cứ coi như là giúp con được mở mang tầm mắt đi”.
Một lúc sau khi đã hồi lại sức hai bố con đi thẳng về doanh trại, Kane cần về triệu tập mọi người để tiến hành săn giết những con hung thú trong cái hang đó. Vừa đi Kane vừa dặn Vera;
“Con đừng nói cho ai biết chuyện bố kiếm được Huyết linh quả nhé”!
“Vâng con hiểu mà”.
Vera lại tò mò hỏi; “À mà thực lực của đám hung thú đó như thế nào vậy ạ, liệu papa và mọi người ở đây có giải quyết nổi không hay phải gọi thêm chú Roger?”
Kane cười nói; “Con yên tâm đi bố lên kế hoạch cả rồi sẽ giải quyết dễ dàng thôi, ngoài con đầu đàn có thực lực ‘Bậc 3 – xơ đẳng’ ra thì toàn bộ những con còn lại đều là Bậc 2 cả, trong đó chỉ có hai con là ‘Bậc 2 – cao đẳng’ thôi, hai con đó sẽ do lão Năm và Thất,Bát giải quết, số còn lại thì những thành viên cao cấp khác sẽ xử lí.”
Kane giơ nắm đấm lên trước mặt đôi mắt đầy nhiệt huyết;
“Còn con thủ lĩnh đó tuy đã sắp tiến cấp lên thành ‘Bậc 3 – trung đẳng’, sức mạnh có thể nói là ngang với bố nhưng dù sao nó đã bị thương, nếu một chọi một bố chắc chắn sẽ đánh chết nó”!
Vera đột nhiên nhíu mày hỏi;
“Nhỡ khi đến đó mọi người phát hiện ra cái cây đã sản sinh ra Huyết linh qủa thì phải làm sao?”
Kane nghe vậy cười; “Haha con không biết thôi, một khi đã bị hái quả đi cái cây đó sẽ nhanh chóng héo úa rồi tan biến thành bụi, có khi bây giờ đã thành đống bột rồi”!
Hai người vừa đi vừa trò truyện đến khi về doanh trại, Kane dặn dò Vera một chút rồi liền triệu tập mọi người để bàn kế hoạch bắt gọn cả đám hung thú đó. Vì vậy bây giờ Vera chỉ có thể đi lại xung quanh doanh trại cho hết ngày hôm nay.
Vera cảm thấy hơi chán vì không có hung thú để rèn luyện còn những thanh niên khác thì lại rất vui vì có thể được ở gần và nói chuyện với Vera.
Tại sân tập bắn Vera đang quan sát cách sử dụng súng từ những thợ săn, các thanh niên thấy vậy đều lên đài thể hiện, họ muốn cho Vera thấy được tài năng của mình. Vera xem từ sân tập bắn tới sân tập võ rồi là đấu trường, em đi đến đâu thì các thanh niên thể hiện tới đó.
Quan sát được một vòng Vera nhíu mày nghĩ;
“Bây giờ mà mình tập luyện như bọn họ thì cũng chẳng tiến bộ được là bao, cách tốt nhất để mạnh lên nhanh chóng là liên tục chiến đấu với hung thú hoang dã. Nhưng gần đây không có hung thú như vậy…”
Chợt, Vera nảy ra một ý tưởng; “Phải rồi sao mình không nghĩ ra nhỉ, không có hung thú thì chẳng phải vẫn còn thợ săn sao! Hơn nữa con người có trí tuệ, chiến đấu với bọn họ có khi còn có nhiều tác dụng hơn nữa.”
Vera đi vào khu đấu trường, nơi này là để mọi người tỉ thí với nhau trao đổi chiêu thức, tăng thêm kinh nhiệm. Vera đi tìm những thợ săn học việc vì họ có thực lực thấp nhất trong doanh trại, đa số từ 'Tân Tinh – huyền cấp(3)' đến 'đặc cấp(6)'.
Vera đi tới trước mặt một thanh niên khoảng 18 tuổi, thấy Vera tự dưng tiếp cận mình hắn cũng không nghĩ ra là có việc gì nhưng lại rất vui mừng vì được Vera chủ động bắt chuyện.
“Chào em Vera, không biết anh giúp gì được cho em?”
“À, em muốn hỏi là anh có thể bớt chút thời gian để tỉ thí với em một trận được không, em chỉ muốn học hỏi thêm kinh nhiệm mà thôi”!
Nghe vậy thanh niên rất bất ngờ, những người ở đây ai cũng biết Vera đã là chiến nhân nhưng không ai biết em đã đat tới ‘huyền cấp’(3). Thanh niên đó nghĩ;
“Mình thật là may mắn quá trời, em ấy muốn học hỏi kinh nhiệm lại chọn mình haha, phải nhân dịp này lấy lòng em ấy mới được.”
Thanh niên cười đáp; “Được, anh đồng ý, chúng ta bắt đầu luôn chứ?”
“Vera vui vẻ cười; “Vậy thì làm phiền anh rồi.”
Nói rồi Vera đi trước lên võ đài còn thanh niên đó vẫn đang mơ mẩn vì nụ cười của Vera lúc này cũng bừng tỉnh rồi vội bước theo sau. Bên dưới võ đài vô số thanh niên bâu đầy xung quanh bàn tán gào thét các kiểu.
“Không ngờ tên Bran đó may mắn tới vậy lại được tỉ thí với Vera”
“Đúng đó, đảm bảo nó sẽ thể hiện sức mạnh dọa cho em ấy hoảng sợ rồi sau đó nương tay khiến em ấy cảm kích!”
“Chết tiệt, sao mình không phải người được chọn chứ…”
Có những tiếng hò hét, gào to; “Bran, phải nhường em ấy đó”.
“Đúng đó mày mà làm Vera bị đau lát xuống đây tao thịt mày”.
“Vera cố lên đánh bại thằng Bran đi, em đừng sợ có anh ở dưới này nó sẽ không dám nặng tay đâu.”
Nghe những tiếng hò hét bên dưới Bran cười đắc ý, hắn nghĩ;
“Bọn mày cứ ở đó mà sủa đi trên này chỉ có tao và em ấy thôi”!
Bran tính khi tỉ thí sẽ thể hiện ra các chiêu thức chiến đấu cao siêu khiến Vera trầm trồ, mỗi khi Vera sắp trúng đòn thì hắn sẽ nương tay, cuối cùng hắn sẽ tự chịu thua để Vera được chiến thắng. Như vậy Vera sẽ rất cảm kích hắn.
Một thanh niên hô; “Trận tỉ thí giữa Vera và Bran bắt đầu”!
Mỗi quả to bằng nắm đấm của Vera, có màu đỏ như máu mùi thơm nhẹ, nhìn vào Vera cũng chẳng biết đây là quả gì.Kane giải thích;
“Trái này tên là: Huyết linh quả, cực kì quý giá nó có rất nhiều tác dụng, cách thức sử dụng cụ thể thì để tối nay bố sẽ nói với con, hai quả này vừa đạt đến độ chín hoàn mĩ nhất”!
Vera kinh ngạc vì em cũng từng đọc được tin tức về loại quả này nhưng chưa thấy hình ảnh bao giờ; “Woa thì ra đây là huyết linh quả sao? Thứ này có tiền cũng chưa chắc mua được đâu đấy”!
Vera vui mừng nhưng lại nhìn lên mặt Kane nói tiếp;
“Con tưởng papa chỉ đi vào xem xét thôi chứ, sao lại vội vàng hành động như vậy?”.
||||| Truyện đề cử: |||||
Kane kể lại; “Ban đầu khi cảm nhận thấy nhiều khí tức mạnh ở trong cùng một hang động thì bố cũng nghĩ là có bảo vật rồi, nếu không bọn hung thú khác loài sẽ chẳng ở cùng nhau trong một chỗ nhỏ như vậy, khi đi vào điều tra thì đúng là thế thật, lúc đó bố đã thấy đám hung thú đó đang thủ hộ một cái cây nhỏ trên cành cao nhất của cái cây chính là hai trái này!”
Vera hỏi; “Vậy sao papa không quay về chuẩn bị nhân sự mà lại một mình ra tay luôn?”
“Vì lúc bố nhìn thấy thì con hung thú đầu đàn đã chuẩn bị ăn một quả rồi, đối với hung thú thì Huyết linh quả có tác dụng lớn nhất là giúp thăng cấp. Nếu lúc đó bố trở về điều động lực lượng xong mới đến chắc nơi đó cũng chỉ còn lại một quả thôi và quan trọng hơn là con hung thú đầu đàn đó đã thăng cấp thành công trở thành ‘Bậc 3 – trung đẳng’ mất rồi, thế thì còn phiền phức hơn”!
Nghe Kane giải thích như vậy Vera mới hiểu ra;
“Vậy nên papa mới liều lĩnh cướp luôn lúc đó, cũng đúng thôi dù sao bây giờ chúng ta cũng an toàn rồi, hì hì quả là thu hoạch lớn”.
Kane tỏ ra áy náy nhìn Vera nói nhỏ; “Bố xin lỗi vì đã hành động lỗ mãng khiến con lâm vào tình huống nguy hiểm như vậy”.
“Không sao đâu ạ cứ coi như là giúp con được mở mang tầm mắt đi”.
Một lúc sau khi đã hồi lại sức hai bố con đi thẳng về doanh trại, Kane cần về triệu tập mọi người để tiến hành săn giết những con hung thú trong cái hang đó. Vừa đi Kane vừa dặn Vera;
“Con đừng nói cho ai biết chuyện bố kiếm được Huyết linh quả nhé”!
“Vâng con hiểu mà”.
Vera lại tò mò hỏi; “À mà thực lực của đám hung thú đó như thế nào vậy ạ, liệu papa và mọi người ở đây có giải quyết nổi không hay phải gọi thêm chú Roger?”
Kane cười nói; “Con yên tâm đi bố lên kế hoạch cả rồi sẽ giải quyết dễ dàng thôi, ngoài con đầu đàn có thực lực ‘Bậc 3 – xơ đẳng’ ra thì toàn bộ những con còn lại đều là Bậc 2 cả, trong đó chỉ có hai con là ‘Bậc 2 – cao đẳng’ thôi, hai con đó sẽ do lão Năm và Thất,Bát giải quết, số còn lại thì những thành viên cao cấp khác sẽ xử lí.”
Kane giơ nắm đấm lên trước mặt đôi mắt đầy nhiệt huyết;
“Còn con thủ lĩnh đó tuy đã sắp tiến cấp lên thành ‘Bậc 3 – trung đẳng’, sức mạnh có thể nói là ngang với bố nhưng dù sao nó đã bị thương, nếu một chọi một bố chắc chắn sẽ đánh chết nó”!
Vera đột nhiên nhíu mày hỏi;
“Nhỡ khi đến đó mọi người phát hiện ra cái cây đã sản sinh ra Huyết linh qủa thì phải làm sao?”
Kane nghe vậy cười; “Haha con không biết thôi, một khi đã bị hái quả đi cái cây đó sẽ nhanh chóng héo úa rồi tan biến thành bụi, có khi bây giờ đã thành đống bột rồi”!
Hai người vừa đi vừa trò truyện đến khi về doanh trại, Kane dặn dò Vera một chút rồi liền triệu tập mọi người để bàn kế hoạch bắt gọn cả đám hung thú đó. Vì vậy bây giờ Vera chỉ có thể đi lại xung quanh doanh trại cho hết ngày hôm nay.
Vera cảm thấy hơi chán vì không có hung thú để rèn luyện còn những thanh niên khác thì lại rất vui vì có thể được ở gần và nói chuyện với Vera.
Tại sân tập bắn Vera đang quan sát cách sử dụng súng từ những thợ săn, các thanh niên thấy vậy đều lên đài thể hiện, họ muốn cho Vera thấy được tài năng của mình. Vera xem từ sân tập bắn tới sân tập võ rồi là đấu trường, em đi đến đâu thì các thanh niên thể hiện tới đó.
Quan sát được một vòng Vera nhíu mày nghĩ;
“Bây giờ mà mình tập luyện như bọn họ thì cũng chẳng tiến bộ được là bao, cách tốt nhất để mạnh lên nhanh chóng là liên tục chiến đấu với hung thú hoang dã. Nhưng gần đây không có hung thú như vậy…”
Chợt, Vera nảy ra một ý tưởng; “Phải rồi sao mình không nghĩ ra nhỉ, không có hung thú thì chẳng phải vẫn còn thợ săn sao! Hơn nữa con người có trí tuệ, chiến đấu với bọn họ có khi còn có nhiều tác dụng hơn nữa.”
Vera đi vào khu đấu trường, nơi này là để mọi người tỉ thí với nhau trao đổi chiêu thức, tăng thêm kinh nhiệm. Vera đi tìm những thợ săn học việc vì họ có thực lực thấp nhất trong doanh trại, đa số từ 'Tân Tinh – huyền cấp(3)' đến 'đặc cấp(6)'.
Vera đi tới trước mặt một thanh niên khoảng 18 tuổi, thấy Vera tự dưng tiếp cận mình hắn cũng không nghĩ ra là có việc gì nhưng lại rất vui mừng vì được Vera chủ động bắt chuyện.
“Chào em Vera, không biết anh giúp gì được cho em?”
“À, em muốn hỏi là anh có thể bớt chút thời gian để tỉ thí với em một trận được không, em chỉ muốn học hỏi thêm kinh nhiệm mà thôi”!
Nghe vậy thanh niên rất bất ngờ, những người ở đây ai cũng biết Vera đã là chiến nhân nhưng không ai biết em đã đat tới ‘huyền cấp’(3). Thanh niên đó nghĩ;
“Mình thật là may mắn quá trời, em ấy muốn học hỏi kinh nhiệm lại chọn mình haha, phải nhân dịp này lấy lòng em ấy mới được.”
Thanh niên cười đáp; “Được, anh đồng ý, chúng ta bắt đầu luôn chứ?”
“Vera vui vẻ cười; “Vậy thì làm phiền anh rồi.”
Nói rồi Vera đi trước lên võ đài còn thanh niên đó vẫn đang mơ mẩn vì nụ cười của Vera lúc này cũng bừng tỉnh rồi vội bước theo sau. Bên dưới võ đài vô số thanh niên bâu đầy xung quanh bàn tán gào thét các kiểu.
“Không ngờ tên Bran đó may mắn tới vậy lại được tỉ thí với Vera”
“Đúng đó, đảm bảo nó sẽ thể hiện sức mạnh dọa cho em ấy hoảng sợ rồi sau đó nương tay khiến em ấy cảm kích!”
“Chết tiệt, sao mình không phải người được chọn chứ…”
Có những tiếng hò hét, gào to; “Bran, phải nhường em ấy đó”.
“Đúng đó mày mà làm Vera bị đau lát xuống đây tao thịt mày”.
“Vera cố lên đánh bại thằng Bran đi, em đừng sợ có anh ở dưới này nó sẽ không dám nặng tay đâu.”
Nghe những tiếng hò hét bên dưới Bran cười đắc ý, hắn nghĩ;
“Bọn mày cứ ở đó mà sủa đi trên này chỉ có tao và em ấy thôi”!
Bran tính khi tỉ thí sẽ thể hiện ra các chiêu thức chiến đấu cao siêu khiến Vera trầm trồ, mỗi khi Vera sắp trúng đòn thì hắn sẽ nương tay, cuối cùng hắn sẽ tự chịu thua để Vera được chiến thắng. Như vậy Vera sẽ rất cảm kích hắn.
Một thanh niên hô; “Trận tỉ thí giữa Vera và Bran bắt đầu”!