Chương : 16
" Có còn tiền hay không đó là chuyện của nhà chúng ta , không cần ngươi quan tâm ; nếu ngươi không lấy giấy nợ ra cho chúng ta xem , vu khống , vậy thì đừng có nói là chúng ta nợ ngươi tiền ." Giang Lăng thản nhiên nói . Lần này Trương Lưu Phương cũng không tránh đi , Giang Lăng từ trên tay nàng lấy giấy vay nợ , đi đến gõ cửa phòng Lí Thanh Hà : " Nương , người xem một chút giấy vay nợ này có đúng hay không ? "
Thanh âm chưa dứt , cửa liền mở ra . Xem ra Lí Thanh Hà mặc dù ở trong phòng , nhưng vẫn đứng ở cạnh cửa quan sát động tĩnh bên ngoài .
Nàng tự biết bản thân sẽ không cãi nhau , một khi ra cửa trừ bỏ bị Trương Lưu Phương nhục nhã , không còn con đường nào khác để đi . Chỉ phải đóng cửa ở trong phòng chờ Giang Lăng đem tiền trở về .
Cũng không ngờ Giang Lăng lợi hại như thế , vừa trở về đã mượn lời nói bức trụ được Trương Lưu Phương , chẳng những không bị Trương Lưu Phương nhục nhã , còn từng bước làm cho nàng ta ăn đau khổ .
Lí Thanh Hà ở trong phòng nghe xong , trong lòng vừa vui mừng , vừa tự trách vì mình không đứng ở sau để giúp đỡ nữ nhi , nàng lo sợ sự xuất hiện của mình khiến Trương Lưu Phương lấy nàng ra làm cái cớ , sẽ làm Giang Lăng rơi vào hoàn cảnh bị động .
Lúc này lại nghe được Giang Lăng kêu nàng ra kiểm tra giấy vay nợ , Lí Thanh Hà chạy nhanh ra mở cửa . Tiếp nhận giấy vay nợ , nàng cẩn thận kiểm tra một chút , nhìn sang Giang Lăng gật gật đầu : " Đúng vậy , không sai ."
Giang Lăng không cùng Trương Lưu Phương nói lời vô nghĩa , từ trong lòng lấy ra năm trăm đồng tiền được xỏ thành hai xâu lớn nhỏ ném vào trong lòng Trương Lưu Phương : " Đếm cho kỹ rồi chạy nhanh cho ta ! "
Trương Lưu Phương không nghĩ là Giang Lăng có tiền để đưa cho nàng , nâng hai dây tiền đồng nặng trịch trong tay , nàng ngốc lăng một hồi , lúc này mới thanh tỉnh lại Nhìn xem thôn dân đang nhìn mình chỉ trỏ , lại nhìn trong đám người cũng không thấy bóng dáng hai cái nha dịch đâu , nàng cũng không còn mặt mũi mà ngồi ở đây chậm rãi đếm tiền , lại càng không dám nói thêm lời gì khiêu khích.
Bằng kinh nghiệm nhiều năm quản lý tiền bạc , ước lượng sức nặng của hai xâu tiền cũng không chênh lệch tiền nợ bao nhiêu , nàng xoay người lại quát nha đinh và nha hoàn " Đi " .Liền lúc đó thôn dân cười vang một trận , mặt nàng xám xịt rời khỏi Thanh Sơn thôn .
" Đa tạ các vị đại bá , đại nương , thúc thúc , thẩm thẩm , mong rằng sau này các vị chiếu ứng nhiều hơn cho nhà của ta ." Giang Lăng xem mọi người chuẩn bị rời đi , vội đi đến trong viện hướng bốn phía vén áo thi lễ , cất cao giọng nói cảm tạ .
Về sau cuộc sống của ba người các nàng nếu có thôn dân chiếu ứng sẽ tốt hơn nhiều lắm .
"Không cần xem như người ngoài " . Tất cả mọi người đều cười rộ lên , ào ào đáp . Giang Lăng " Tạ " một tiếng , làm cho trong lòng bọn họ cực kỳ thoải mái .
Phải biết rằng Giang gia lúc trước cũng là người giàu có , thuộc dòng dõi thư hương . Nhưng người như Giang cô nương , lại đối với bọn hắn có lễ , thật khó mà có được . Ai.... ! Nữ nhân kia cũng là người Giang gia , sao mà khác nhau một trời một vực .
" Đúng vậy , Giang cô nương , không cần khách khí . Về sau có việc gì cứ việc lên tiếng . Mọi người đều là quê nhà hương thân , có thể giúp nhất định sẽ giúp ." Ngô đại gia đứng ở cửa viện lớn tiếng đáp lại .
" Đa tạ Ngô đại gia ! " Giang Lăng vén áo thi lễ thật sâu .
Thôn dân các nhóm nhìn lại kinh ngạc , dừng bước nhìn xem .Ngô đại gia này nói cho dễ nghe chính là khôn khéo , nói khó nghe chính là xu nịnh . Hắn đối với người khác vô luận là thái độ gì , cũng đều có nguyên nhân trong đó . Tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ đối xử tốt với người . Lúc này hắn chủ động đối xử tốt với người Giang gia , hay là người nhà này có thể làm gì ưu việt cho hắn ?
Sau này phải đi đi lại lại chiếu ứng người Giang gia cho thật tốt . Những người khôn khéo trên đường trở về nhà đều có ý tưởng này .
Vương đại nương đi lại giúp Giang Lăng đỡ Lí Thanh Hà về phòng , ngồi lên giường . Lại khuyên giải , an ủi nàng vài câu rồi mới đi về nhà .
Nhìn trời đã đến giữa trưa , Giang Lăng cùng Giang Đào đi nấu cơm . Người một nhà cùng ngồi ở trước giường Lí Thanh Hà ăn cơm .
Trả xong nợ , tảng đá đè nặng trong lòng cũng được bỏ xuống , ba người đều cảm thấy dị thường thoải mái .
Lí Thanh Hà cũng biết việc mượn Vương gia năm mươi đồng , nói : " Trong nhà còn gạo không ? Trước lấy mười đồng mua gạo đi . Mấy ngày này để ta ráng thêu thêm vài món đồ , gom góp cho đủ năm mươi đồng cho kịp ngày còn trả người ta ."
Cổ đại người ta có thói quen ăn ngày hai bữa , nhưng Giang Lăng đến nơi này lại không quen , hơn nữa Giang Đào trong giai đoạn phát triển , mà thức ăn chỉ có rau xanh , không có một chút cá thịt , bụng đói đến hoảng . Chống đỡ không bao lâu lại đói tiếp. Lí Thanh Hà nghĩ có khó khăn cũng không thể lấy thân thể đứa nhỏ ra đùa . Liền cùng Giang Lăng làm cơm một ngày ba bữa .Bởi vậy thùng gạo mới đó đã cạn đến đáy thùng.
" Nương , ngài cũng đừng có thức đêm . Núi xanh còn đó , sợ gì không có củi đốt . Chỉ cần thân thể tốt , tiền không thành vấn đề .Vương đại bá người này rất tốt ,nếu mười ngày không trả được , cũng không có gì là vội vàng . Còn thừa lại hơn mười đồng , bao nhiêu thì bao nhiêu , chúng ta tiết kiệm cũng qua ngày .
Lại nói , cơm nước xong ta liền lên tửu lâu ở trấn trên hỏi một chút đi . Nếu có thể ở nơi đó làm việc giỏi , một tháng cũng được mấy chục đồng tiền công , cho nên nợ này không cần phát sầu , ngài cứ việc mà thả lỏng tâm ."
Tình cảm của Giang Lăng lúc đầu là bị động , thừa hưởng cảm xúc còn sót lại của nguyên chủ . Nhưng trải qua những ngày ở chung này , nàng dần dần bị cảm hoá . Đến bây giờ , nàng đã xem Lí Thanh Hà và Giang Đào là người thân thân nhất của nàng . Trước đó giả vờ thân mật , hiện tại quan tâm đã phát ra từ nội tâm . Vừa rồi lời nói này , thả nàng ở kiếp trước , cho dù đánh chết nàng cũng nói không ra.
" Lăng Nhi , năm mươi đồng tiền nợ , nương thêu nhanh vài ngày là có thể xuất ra . Ngươi vẫn là không cần đi tửu lâu làm việc đâu . Kia là địa phương hỗn tạp , ngươi là nữ hài tử ... ...... "
" Nương không cần lại nói , việc này như vậy đã định rồi. " Giang Lăng âm thanh có chút cao , đánh gãy lời Lí Thanh Hà.
Nhìn đến Giang Đào đang ngẩn người lên nhìn mình , Giang Lăng biết vừa rồi bản thân hành động khác người . Ở cổ đại rất chú ý đến hiếu đạo , như Giang Lăng vừa rồi đánh gãy lời trưởng bối là hành động không ổn lắm . Nhưng mà nàng cũng không hối hận , ở trong nhà này nắm giữ lời nói quyền lực , bằng không về sau bị những cái như " tình thân " gì đó trói buộc .Dù sao xuyên không đến nơi đây , chiếm lấy thân thể này , sau này chỉ cần đối với Lí Thanh Hà và Giang Đào tốt là được .Nhưng bắt nàng ngu hiếu , là tuyệt đối không thể .
Đối với hành động không lễ phép của Giang Lăng vừa rồi Lí Thanh Hà lại không chút để ý . Hai ngày nay , nàng đã quen Giang Lăng cường thế như thế này , đem bản thân đặt ở vị trí phụ thuộc , nàng cảm thấy an tâm. Nàng gắp mấy đũa đồ ăn cho Giang Lăng , ôn nhu cười nói : " Hảo hảo hảo , nương không lải nhải . Ngươi trưởng thành , bản thân có chủ kiến , chỉ cần chú ý an toàn bản thân là được ."
" Nương , ngài cũng dùng bữa ." Giang Lăng gắp một đũa thức ăn cho nàng , giọng điệu hòa diệu nói : " Yên tâm đi , bản thân ta biết phân biệt nặng nhẹ ."
Ăn cơm xong , Lí Thanh Hà lấy ra một bộ quần áo đến : " Đây là quần áo đã sửa tốt , Lăng Nhi ngươi xem có vừa người không ? "
Giang Lăng trở về phòng thử một lần , phát hiện Lí Thanh Hà tài nghệ may vá quả thật không sai , quần áo sửa cực kỳ vừa người . Thân thể này phát dục tương đối chậm , mười bốn tuổi mà bộ ngực chỉ bằng hai cái bánh bao nhỏ . Giang Lăng tối hôm qua đã tìm được một ít mảnh vải , nàng đem ngực bó lại , lại mặc quần áo mới sửa , đem tóc búi lại giống như bộ dáng của Giang Đào .
Ra đến phòng của Lí Thanh Hà cho nàng nhìn xem , ngược lại làm Lí Thanh Hà và Giang Đào ngây ngẩn cả người .
" Thế nào ? Nhìn không ra đi ? " Giang Lăng dạo qua một vòng , đột nhiên nàng phát hiện mình có chút ngốc , nàng đến đây ba ngày , cũng không nhìn xem mình xuyên vào người có bộ dáng như thế nào .
Kiếp trước nàng được xưng là " Băng mỹ nhân " , tướng mạo thuộc loại hại nước hại dân , họa thủy cực kỳ , đi đến nơi nào cũng là tâm điểm bị người chú ý . Cũng vì gia thế và tướng mạo là duyên cớ , nàng căn bản không phân rõ nam nhân vây bên người nàng là thích nàng vì quyền tiền , hay là mỹ mạo của nàng . Cho nên đến lúc nàng chết cũng chưa thử qua tình cảm yêu thương ai .
Cũng bởi vậy , sau khi xuyên không đến nơi đây , đối với nữ hài tử luôn chú trọng dung mạo thì bị nàng xem nhẹ , ba ngày qua cũng chưa đi nhìn gương một lần .
" Được , không sai .Không cẩn thận nhìn thì cũng không nhận ra ngươi là nữ hài tử ." Lí Thanh Hà gật gật đầu . Cổ đại thư sinh văn nhược rất nhiều , Đường triều lại lưu hành nữ tử mặc nam trang .Giống Giang Lăng như vậy đi trên đường cũng không khiến người ta kì quái .
" Ách , ý tứ của ngài là cẩn thận cũng có thể nhìn ra được ? " Giang Lăng có chút buồn bực , nhìn đến trên bàn của Lí Thanh Hà có một cái gương đồng , cầm lấy chiếu chiếu .
Tuy là nhìn xem không được rõ ràng , nhưng Giang Lăng vẫn thấy được bộ dáng của mình trong gương . Nhìn thế nào cũng không thấy xinh đẹp , trước kia hại nước hại dân giờ kém rất nhiều .
Bất quá cẩn thận mà nhìn , lại phát hiện ngũ quan cũng không tệ , mũi cao thẳng , môi không lớn không nhỏ rất là thích hợp , răng trắng noãn chỉnh tề , khuôn mặt cũng là tiêu chuẩn mặt trái xoan .
Đáng ngợi khen nhất là cặp mắt to ngập nước , trong suốt sáng ngời , càng thấy xinh đẹp . Nhưng mà làn da hơi tối , không sáng bóng hồng nhuận , lông mày nồng đậm có khí chất giống như nam tử ,làn môi khêu gợi cũng tái nhợt không huyết sắc . Làm cho ngũ quan xinh đẹp giống như minh châu bị chôn vào trong bùn đất không thể chiếu được hào quang của bản thân ra ngoài.
Thanh âm chưa dứt , cửa liền mở ra . Xem ra Lí Thanh Hà mặc dù ở trong phòng , nhưng vẫn đứng ở cạnh cửa quan sát động tĩnh bên ngoài .
Nàng tự biết bản thân sẽ không cãi nhau , một khi ra cửa trừ bỏ bị Trương Lưu Phương nhục nhã , không còn con đường nào khác để đi . Chỉ phải đóng cửa ở trong phòng chờ Giang Lăng đem tiền trở về .
Cũng không ngờ Giang Lăng lợi hại như thế , vừa trở về đã mượn lời nói bức trụ được Trương Lưu Phương , chẳng những không bị Trương Lưu Phương nhục nhã , còn từng bước làm cho nàng ta ăn đau khổ .
Lí Thanh Hà ở trong phòng nghe xong , trong lòng vừa vui mừng , vừa tự trách vì mình không đứng ở sau để giúp đỡ nữ nhi , nàng lo sợ sự xuất hiện của mình khiến Trương Lưu Phương lấy nàng ra làm cái cớ , sẽ làm Giang Lăng rơi vào hoàn cảnh bị động .
Lúc này lại nghe được Giang Lăng kêu nàng ra kiểm tra giấy vay nợ , Lí Thanh Hà chạy nhanh ra mở cửa . Tiếp nhận giấy vay nợ , nàng cẩn thận kiểm tra một chút , nhìn sang Giang Lăng gật gật đầu : " Đúng vậy , không sai ."
Giang Lăng không cùng Trương Lưu Phương nói lời vô nghĩa , từ trong lòng lấy ra năm trăm đồng tiền được xỏ thành hai xâu lớn nhỏ ném vào trong lòng Trương Lưu Phương : " Đếm cho kỹ rồi chạy nhanh cho ta ! "
Trương Lưu Phương không nghĩ là Giang Lăng có tiền để đưa cho nàng , nâng hai dây tiền đồng nặng trịch trong tay , nàng ngốc lăng một hồi , lúc này mới thanh tỉnh lại Nhìn xem thôn dân đang nhìn mình chỉ trỏ , lại nhìn trong đám người cũng không thấy bóng dáng hai cái nha dịch đâu , nàng cũng không còn mặt mũi mà ngồi ở đây chậm rãi đếm tiền , lại càng không dám nói thêm lời gì khiêu khích.
Bằng kinh nghiệm nhiều năm quản lý tiền bạc , ước lượng sức nặng của hai xâu tiền cũng không chênh lệch tiền nợ bao nhiêu , nàng xoay người lại quát nha đinh và nha hoàn " Đi " .Liền lúc đó thôn dân cười vang một trận , mặt nàng xám xịt rời khỏi Thanh Sơn thôn .
" Đa tạ các vị đại bá , đại nương , thúc thúc , thẩm thẩm , mong rằng sau này các vị chiếu ứng nhiều hơn cho nhà của ta ." Giang Lăng xem mọi người chuẩn bị rời đi , vội đi đến trong viện hướng bốn phía vén áo thi lễ , cất cao giọng nói cảm tạ .
Về sau cuộc sống của ba người các nàng nếu có thôn dân chiếu ứng sẽ tốt hơn nhiều lắm .
"Không cần xem như người ngoài " . Tất cả mọi người đều cười rộ lên , ào ào đáp . Giang Lăng " Tạ " một tiếng , làm cho trong lòng bọn họ cực kỳ thoải mái .
Phải biết rằng Giang gia lúc trước cũng là người giàu có , thuộc dòng dõi thư hương . Nhưng người như Giang cô nương , lại đối với bọn hắn có lễ , thật khó mà có được . Ai.... ! Nữ nhân kia cũng là người Giang gia , sao mà khác nhau một trời một vực .
" Đúng vậy , Giang cô nương , không cần khách khí . Về sau có việc gì cứ việc lên tiếng . Mọi người đều là quê nhà hương thân , có thể giúp nhất định sẽ giúp ." Ngô đại gia đứng ở cửa viện lớn tiếng đáp lại .
" Đa tạ Ngô đại gia ! " Giang Lăng vén áo thi lễ thật sâu .
Thôn dân các nhóm nhìn lại kinh ngạc , dừng bước nhìn xem .Ngô đại gia này nói cho dễ nghe chính là khôn khéo , nói khó nghe chính là xu nịnh . Hắn đối với người khác vô luận là thái độ gì , cũng đều có nguyên nhân trong đó . Tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ đối xử tốt với người . Lúc này hắn chủ động đối xử tốt với người Giang gia , hay là người nhà này có thể làm gì ưu việt cho hắn ?
Sau này phải đi đi lại lại chiếu ứng người Giang gia cho thật tốt . Những người khôn khéo trên đường trở về nhà đều có ý tưởng này .
Vương đại nương đi lại giúp Giang Lăng đỡ Lí Thanh Hà về phòng , ngồi lên giường . Lại khuyên giải , an ủi nàng vài câu rồi mới đi về nhà .
Nhìn trời đã đến giữa trưa , Giang Lăng cùng Giang Đào đi nấu cơm . Người một nhà cùng ngồi ở trước giường Lí Thanh Hà ăn cơm .
Trả xong nợ , tảng đá đè nặng trong lòng cũng được bỏ xuống , ba người đều cảm thấy dị thường thoải mái .
Lí Thanh Hà cũng biết việc mượn Vương gia năm mươi đồng , nói : " Trong nhà còn gạo không ? Trước lấy mười đồng mua gạo đi . Mấy ngày này để ta ráng thêu thêm vài món đồ , gom góp cho đủ năm mươi đồng cho kịp ngày còn trả người ta ."
Cổ đại người ta có thói quen ăn ngày hai bữa , nhưng Giang Lăng đến nơi này lại không quen , hơn nữa Giang Đào trong giai đoạn phát triển , mà thức ăn chỉ có rau xanh , không có một chút cá thịt , bụng đói đến hoảng . Chống đỡ không bao lâu lại đói tiếp. Lí Thanh Hà nghĩ có khó khăn cũng không thể lấy thân thể đứa nhỏ ra đùa . Liền cùng Giang Lăng làm cơm một ngày ba bữa .Bởi vậy thùng gạo mới đó đã cạn đến đáy thùng.
" Nương , ngài cũng đừng có thức đêm . Núi xanh còn đó , sợ gì không có củi đốt . Chỉ cần thân thể tốt , tiền không thành vấn đề .Vương đại bá người này rất tốt ,nếu mười ngày không trả được , cũng không có gì là vội vàng . Còn thừa lại hơn mười đồng , bao nhiêu thì bao nhiêu , chúng ta tiết kiệm cũng qua ngày .
Lại nói , cơm nước xong ta liền lên tửu lâu ở trấn trên hỏi một chút đi . Nếu có thể ở nơi đó làm việc giỏi , một tháng cũng được mấy chục đồng tiền công , cho nên nợ này không cần phát sầu , ngài cứ việc mà thả lỏng tâm ."
Tình cảm của Giang Lăng lúc đầu là bị động , thừa hưởng cảm xúc còn sót lại của nguyên chủ . Nhưng trải qua những ngày ở chung này , nàng dần dần bị cảm hoá . Đến bây giờ , nàng đã xem Lí Thanh Hà và Giang Đào là người thân thân nhất của nàng . Trước đó giả vờ thân mật , hiện tại quan tâm đã phát ra từ nội tâm . Vừa rồi lời nói này , thả nàng ở kiếp trước , cho dù đánh chết nàng cũng nói không ra.
" Lăng Nhi , năm mươi đồng tiền nợ , nương thêu nhanh vài ngày là có thể xuất ra . Ngươi vẫn là không cần đi tửu lâu làm việc đâu . Kia là địa phương hỗn tạp , ngươi là nữ hài tử ... ...... "
" Nương không cần lại nói , việc này như vậy đã định rồi. " Giang Lăng âm thanh có chút cao , đánh gãy lời Lí Thanh Hà.
Nhìn đến Giang Đào đang ngẩn người lên nhìn mình , Giang Lăng biết vừa rồi bản thân hành động khác người . Ở cổ đại rất chú ý đến hiếu đạo , như Giang Lăng vừa rồi đánh gãy lời trưởng bối là hành động không ổn lắm . Nhưng mà nàng cũng không hối hận , ở trong nhà này nắm giữ lời nói quyền lực , bằng không về sau bị những cái như " tình thân " gì đó trói buộc .Dù sao xuyên không đến nơi đây , chiếm lấy thân thể này , sau này chỉ cần đối với Lí Thanh Hà và Giang Đào tốt là được .Nhưng bắt nàng ngu hiếu , là tuyệt đối không thể .
Đối với hành động không lễ phép của Giang Lăng vừa rồi Lí Thanh Hà lại không chút để ý . Hai ngày nay , nàng đã quen Giang Lăng cường thế như thế này , đem bản thân đặt ở vị trí phụ thuộc , nàng cảm thấy an tâm. Nàng gắp mấy đũa đồ ăn cho Giang Lăng , ôn nhu cười nói : " Hảo hảo hảo , nương không lải nhải . Ngươi trưởng thành , bản thân có chủ kiến , chỉ cần chú ý an toàn bản thân là được ."
" Nương , ngài cũng dùng bữa ." Giang Lăng gắp một đũa thức ăn cho nàng , giọng điệu hòa diệu nói : " Yên tâm đi , bản thân ta biết phân biệt nặng nhẹ ."
Ăn cơm xong , Lí Thanh Hà lấy ra một bộ quần áo đến : " Đây là quần áo đã sửa tốt , Lăng Nhi ngươi xem có vừa người không ? "
Giang Lăng trở về phòng thử một lần , phát hiện Lí Thanh Hà tài nghệ may vá quả thật không sai , quần áo sửa cực kỳ vừa người . Thân thể này phát dục tương đối chậm , mười bốn tuổi mà bộ ngực chỉ bằng hai cái bánh bao nhỏ . Giang Lăng tối hôm qua đã tìm được một ít mảnh vải , nàng đem ngực bó lại , lại mặc quần áo mới sửa , đem tóc búi lại giống như bộ dáng của Giang Đào .
Ra đến phòng của Lí Thanh Hà cho nàng nhìn xem , ngược lại làm Lí Thanh Hà và Giang Đào ngây ngẩn cả người .
" Thế nào ? Nhìn không ra đi ? " Giang Lăng dạo qua một vòng , đột nhiên nàng phát hiện mình có chút ngốc , nàng đến đây ba ngày , cũng không nhìn xem mình xuyên vào người có bộ dáng như thế nào .
Kiếp trước nàng được xưng là " Băng mỹ nhân " , tướng mạo thuộc loại hại nước hại dân , họa thủy cực kỳ , đi đến nơi nào cũng là tâm điểm bị người chú ý . Cũng vì gia thế và tướng mạo là duyên cớ , nàng căn bản không phân rõ nam nhân vây bên người nàng là thích nàng vì quyền tiền , hay là mỹ mạo của nàng . Cho nên đến lúc nàng chết cũng chưa thử qua tình cảm yêu thương ai .
Cũng bởi vậy , sau khi xuyên không đến nơi đây , đối với nữ hài tử luôn chú trọng dung mạo thì bị nàng xem nhẹ , ba ngày qua cũng chưa đi nhìn gương một lần .
" Được , không sai .Không cẩn thận nhìn thì cũng không nhận ra ngươi là nữ hài tử ." Lí Thanh Hà gật gật đầu . Cổ đại thư sinh văn nhược rất nhiều , Đường triều lại lưu hành nữ tử mặc nam trang .Giống Giang Lăng như vậy đi trên đường cũng không khiến người ta kì quái .
" Ách , ý tứ của ngài là cẩn thận cũng có thể nhìn ra được ? " Giang Lăng có chút buồn bực , nhìn đến trên bàn của Lí Thanh Hà có một cái gương đồng , cầm lấy chiếu chiếu .
Tuy là nhìn xem không được rõ ràng , nhưng Giang Lăng vẫn thấy được bộ dáng của mình trong gương . Nhìn thế nào cũng không thấy xinh đẹp , trước kia hại nước hại dân giờ kém rất nhiều .
Bất quá cẩn thận mà nhìn , lại phát hiện ngũ quan cũng không tệ , mũi cao thẳng , môi không lớn không nhỏ rất là thích hợp , răng trắng noãn chỉnh tề , khuôn mặt cũng là tiêu chuẩn mặt trái xoan .
Đáng ngợi khen nhất là cặp mắt to ngập nước , trong suốt sáng ngời , càng thấy xinh đẹp . Nhưng mà làn da hơi tối , không sáng bóng hồng nhuận , lông mày nồng đậm có khí chất giống như nam tử ,làn môi khêu gợi cũng tái nhợt không huyết sắc . Làm cho ngũ quan xinh đẹp giống như minh châu bị chôn vào trong bùn đất không thể chiếu được hào quang của bản thân ra ngoài.