Chương : 19
Không biết duyên cớ gì , mỗi lần Giang Lăng đến Vương gia , lão hắc đối với nàng đều cực kỳ nhiệt tình . Mà lúc này ba con chó nhỏ tựa hồ đều muốn cùng nàng thân thiết , đụng đến chân nàng , thân hình mập mạp đong đưa đuôi , vươn đầu lưỡi liếm vạt áo của Giang Lăng , bộ dáng chính là muốn lấy lòng .
Mà hoa nhỏ bởi vì quá mức nhỏ gầy , mỗi lần chen vào là bị hai con chó nhỏ khác đuổi ra , gấp đến nỗi hướng về Giang Lăng kêu lên " Rưng rưng " , bộ dạng rất là biết nịnh chủ . Có lẽ vì nó là chó của mình , Giang Lăng thấy nó như vậy trong lòng sinh ra một tia trìu mến , nàng cúi hạ thắt lưng vươn tay sờ đầu của nó. Hoa nhỏ được nàng sờ một lần , mới bắt đầu an tĩnh , ánh mắt híp lại ,nhìn như cực kỳ thoải mái .
Giang Lăng quay đầu lại cười nói với Vương đại nương : " Không có việc gì ,con chó hoa nhỏ này ta rất thích , bất quá phải làm phiền đại nương dưỡng nó thêm hai ngày , chờ cho nhà chúng ta chuyển xong hết ta lại ôm nó đi ."
" Không thành vấn đề . Còn chuyện chuyển nhà ngươi xem như vầy có được không , một lát ngươi về nhà đem này nọ thu thập cho tốt , cái nào bỏ vô hòm được thì bỏ vô hòm , đến buổi tối giờ Dậu con ta dâu ta quay trở lại , ta lại kêu mấy nhà hàng xóm , mọi người cùng nhau hỗ trợ , phỏng chừng nửa canh giờ là có thể chuyển tốt rồi . Đêm nay các ngươi thu thập cái chỗ nghỉ ngơi trước , đến ngày mai chậm rãi bố trí quét dọn . Nếu ngày mai mới dọn thì mọi người lại đi làm hết , lại phải kéo dài đến đêm mai . Ngươi ngày sau lại phải đi tửu lâu làm việc , cũng không còn thời gian mà sắp xếp lại phòng ở ."
" Được , cứ vậy mà làm ! " Giang Lăng tự nhiên không ý kiến , chuyển nhanh cho xong việc . Nàng đứng dậy nói : " Ta đây trở về thu thập này nọ đi , đến lúc đại ca bọn họ tan tầm trở về thì người lại bảo ta. "
Trở về trong nhà , Giang Lăng phát hiện cái người đáng lẽ phải nằm trên giường thêu hoa - Lí Thanh Hà hiện giờ đang ngồi trong sân , tâm thần không yên, ngẩng đầu ra cửa nhìn quanh . Vừa thấy Giang Lăng tiến vào , nàng liền kích động đứng mạnh lên , lại quên mất bản thân mình đang bị thương . Trên chân truyền đến một trận đau đớn khiến khuôn mặt nàng nhất thời lộ vẻ thống khổ .
Giang Lang vội vàng chạy đến , đỡ nàng ngồi xuống , miệng oán trách nói : " Nương , ngươi sao không ở trong phòng nằm cho tốt , ra ngoài sân làm gì ?"
Lí Thanh Hà ngượng ngùng : " Ta nhìn ngươi đã nửa ngày cũng chưa trở về , ở trong nhà nằm không yên ."
" Nửa ngày ? Xin nhờ , ta mới đi có nửa canh giờ có được không ? Đã nói là không cần lo lắng , không phải ta đã trở về nguyên vẹn hay sao ? "
" Ngươi không gặp chuyện gì đi ? " Lí Thanh Hà đánh giá nữ nhi một lát , thấy nàng quần áo vẫn chỉnh tề , sắc mặt như thường , lúc này mới yên lòng .
Nhớ đến Giang Lăng đi ra ngoài nửa canh giờ đã trở lại , cho rằng sự tình không thuận lợi , vội an ủi nói : " Có phải hay không tửu lâu đã có người làm ? Không quan hệ , ngươi không làm được tiểu nhị cũng không quan hệ . Nương trước kia dạy ngươi nữ hồng , ngươi luyện thêm chút nữa , đi theo nương thêu một ít bức tranh thêu , cũng giống nhau , giúp nương chia sẻ việc chi tiêu trong nhà ."
" Tỷ tỷ người đã trở lại ? " Giang Đào nghe được tiếng nói của Giang Lăng , cũng theo trong phòng chạy đến .
" Ngươi thế nào lại để cho nương đi ra ngoài sân ? " Giang Lăng trách cứ , liếc hắn một cái .
" Nương lo lắng cho ngươi , ở trong phòng không chịu được . Nếu không phải là ta ngăn cản , người còn muốn đi ra đường chờ ngươi ." Giang Đào chu chu cái miệng giải thích.
Giang Lăng quay đầu bất đắc dĩ nhìn Lí Thanh Hà , liếc mắt một cái , nói : " Ta đã cùng chưởng quầy ký hiệp ước , ngày sau mới bắt đầu làm việc . Vương gia tẩu tử mấy ngày tới sắp sinh đứa nhỏ , muốn chúng ta hôm nay liền chuyển nhà . Ta trở về đây thu thập này nọ trước , một lát Vương đại ca bọn họ tan tầm trở về sẽ giúp chúng ta chuyển nhà ."
" A , vậy ngươi mau đỡ ta về phòng thu thập ." Lí Thanh Hà đứng nhanh dậy.
" Ngài chân đi lại không tiện , ta cùng tiểu Đào thu thập là tốt rồi . Ngài ngồi ở đây hay là muốn về phòng ngồi ? " Giang Lăng hỏi .
" Ta vẫn là ngồi ở đây chờ đi , đến trên giường gây trở ngại các ngươi thu dọn ".
Giang Lăng nghe vậy cũng không miễn cưỡng . Bản thân trở về phòng thay đổi một bộ nữ trang , lại đem mặt rửa sạch sẽ , xong rồi mới bắt tay thu thập này nọ.
Những đồ đáng giá sớm đã bị Lí Thanh Hà bán đi . Hiện tại mỗi phòng chỉ còn lại một cái giường , một cái bàn , một cái tủ quần áo , nhưng mà trong tủ quần áo cũng còn lại có mấy bộ đồ . Có thể nói là nhà này chỉ còn lại bốn bức tường , nghèo rớt mồng tơi , thật không còn gì có thể thu thập .
Giang Lăng đem quần áo dùng bao gói đồ bao lại , đem chăn nệm trên giường dùng dây thừng cột chắc , đem ấm trà cùng mấy thứ lặt vặt bỏ vào giỏ trúc , sau là phòng bếp , nồi chén , bồn đều thu thập xong , củi cũng được cột gọn thành bó để vào một góc . Đi dạo một vòng chung quanh , lại không phát hiện có gì cần thu thập nữa .
" Đều thu thập xong ." Giang Lăng hướng về Lí Thanh Hà nói : " Vương gia các vị đại ca là giờ Dậu mới về , bây giờ thời gian còn khoảng hai canh giờ không sai biệt lắm , không bằng mình ăn cơm xong lại chuyển nhà đi , miễn cho lúc đó tìm này tìm nọ phiền toái ."
" Được , tốt ! " Lí Thanh Hà thấy hai hài tử không có người lớn hỗ trợ mà vẫn thu thập gọn gàng , trong lòng cực kỳ vui mừng , liền cũng tùy vào sự an bài của Giang Lăng , yên tâm ngồi đó thêu hoa.
Nấu ăn mấy ngày nay , Giang Lăng hôm nay không cần Giang Đào hỗ trợ , cho hắn trở về phòng đọc sách . Nàng đem gạo vo sạch , lửa cũng đã cháy tốt . Chuẩn bị đi rửa rau thì phát hiện trong phòng bếp trừ bỏ gạo ra thì không còn gì để ăn .
Hôm kia là Lí Thanh Hà mua đồ ăn , hôm qua thì Vương đại nương cho hai bó cải trắng , liên tục ăn mấy bữa . Cho nên Giang Lăng cũng không nghĩ đến việc thu xếp mua đồ ăn . Hai ngày nay việc cũng nhiều , xem ra Lí Thanh Hà cũng không nhớ đến vấn đề này .
Đi mua đồ ăn? Giang Lăng lắc đầu . Quản lí tiền bạc mới biết củi gạo quý ! Kiếp trước Giang Lăng không có khái niệm gì về tiền bạc , lúc này vô cùng rõ ràng một đồng tiền đối với gia đình này trọng yếu như thế nào .
Nàng nhìn trong viện rau cỏ mới ương đã đứng thẳng lên , lại nhìn nồi cơm hạ bớt lửa , quyết định vào trong không gian lấy một ít rau củ ra ăn .
Đi đến cửa sau phòng bếp , Giang Lăng trực tiếp đi vào không gian . Hôm nay bên ngoài trời đầy mây , gió mát mát , có dấu hiệu sắp chuyển mưa . Nhưng trong không gian khí hậu không bị ảnh hưởng giống bên ngoài , vĩnh viễn là cảnh xuân tươi đẹp , nhiệt độ không khí cố định , sương mù mênh mông , bầu trời có một vật sáng chiếu rọi không gian chói lọi , ấm dào dạt .
Giang Lăng ngồi xổm xuống , cẩn thận quan sát mấy cái cây . Chỉ thấy so với buổi sáng trưởng thành hơn không ít , xanh mượt rất là khả quan . Kia là mấy cây dây leo vươn cành thật dài , hướng lên không trung giống như muốn kiếm một chỗ dựa vững chắc để leo lên .
Một loại cây khác thân cây màu xanh , phía trên có chút tím , phiến lá thô ráp , gốc cây cứng rắn , có mấy điểm nhỏ li ti giống như là nụ hoa .
Mấy loại cây này Giang Lăng cũng không nhận thức được chúng , không biết là dùng chúng ăn quả như ăn đậu đũa , hay ăn cành lá như cải trắng hoặc là ăn củ giống như khoai tây .
Nhưng có hai loại cây Giang Lăng rất có ấn tượng , đó là cải trắng và rau muống . Nên ăn loại nào đây ?
Mấy ngày nay đã ăn cải trắng rồi , hay là hôm nay ăn rau muống đi . Giang Lăng suy nghĩ . Nhưng cuối cùng vẫn không hái rau muống , phải biết rằng rau này mới trồng xuống có hai ngày , nếu lấy ra ăn , sợ là rau trái mùa . Lúc đó Lí Thanh Hà hỏi đến thì phải nói dối bao nhiêu mới ứng phó được nghi vấn của nàng .
Kỳ thực Giang Lăng không biết mình lo lắng hoàn toàn dư thừa . Lí Thanh Hà là người chẳng phân biệt được ngũ cốc , hoa màu . Trước kia đều là tôi tớ làm xong đồ ăn thật tốt rồi bưng lên , nàng chỉ cần biết ăn được hay không là được , nơi nào cần biết loại này mùa nào . Trong khoảng thời gian này , nàng có thể
đem đồ ăn làm thành thục có thể ăn , đã là tiến bộ rất lớn.
Bởi vì trong không gian không lớn , nên mỗi loại Giang Lăng chỉ trồng vài cây . Đem bảy, tám cây cải trắng nhổ hết nàng lắc mình thoát ra khỏi không gian .
Bỏ vào trong bếp lò thêm một ít củi , Giang Lăng rửa sạch rau , rồi cắt thành từng đoạn ngắn . Thấy nồi cơm đã sôi lên , nàng đem nắp nồi mở ra , giảm bớt lửa , cẩn thận nhìn thấy nồi cơm đã bốc hơi muốn cạn nước ,
có thể dùng đũa đảo đảo , đậy lại nắp . Nàng đem củi đang cháy chuyển qua một cái bếp khác.
Mà hoa nhỏ bởi vì quá mức nhỏ gầy , mỗi lần chen vào là bị hai con chó nhỏ khác đuổi ra , gấp đến nỗi hướng về Giang Lăng kêu lên " Rưng rưng " , bộ dạng rất là biết nịnh chủ . Có lẽ vì nó là chó của mình , Giang Lăng thấy nó như vậy trong lòng sinh ra một tia trìu mến , nàng cúi hạ thắt lưng vươn tay sờ đầu của nó. Hoa nhỏ được nàng sờ một lần , mới bắt đầu an tĩnh , ánh mắt híp lại ,nhìn như cực kỳ thoải mái .
Giang Lăng quay đầu lại cười nói với Vương đại nương : " Không có việc gì ,con chó hoa nhỏ này ta rất thích , bất quá phải làm phiền đại nương dưỡng nó thêm hai ngày , chờ cho nhà chúng ta chuyển xong hết ta lại ôm nó đi ."
" Không thành vấn đề . Còn chuyện chuyển nhà ngươi xem như vầy có được không , một lát ngươi về nhà đem này nọ thu thập cho tốt , cái nào bỏ vô hòm được thì bỏ vô hòm , đến buổi tối giờ Dậu con ta dâu ta quay trở lại , ta lại kêu mấy nhà hàng xóm , mọi người cùng nhau hỗ trợ , phỏng chừng nửa canh giờ là có thể chuyển tốt rồi . Đêm nay các ngươi thu thập cái chỗ nghỉ ngơi trước , đến ngày mai chậm rãi bố trí quét dọn . Nếu ngày mai mới dọn thì mọi người lại đi làm hết , lại phải kéo dài đến đêm mai . Ngươi ngày sau lại phải đi tửu lâu làm việc , cũng không còn thời gian mà sắp xếp lại phòng ở ."
" Được , cứ vậy mà làm ! " Giang Lăng tự nhiên không ý kiến , chuyển nhanh cho xong việc . Nàng đứng dậy nói : " Ta đây trở về thu thập này nọ đi , đến lúc đại ca bọn họ tan tầm trở về thì người lại bảo ta. "
Trở về trong nhà , Giang Lăng phát hiện cái người đáng lẽ phải nằm trên giường thêu hoa - Lí Thanh Hà hiện giờ đang ngồi trong sân , tâm thần không yên, ngẩng đầu ra cửa nhìn quanh . Vừa thấy Giang Lăng tiến vào , nàng liền kích động đứng mạnh lên , lại quên mất bản thân mình đang bị thương . Trên chân truyền đến một trận đau đớn khiến khuôn mặt nàng nhất thời lộ vẻ thống khổ .
Giang Lang vội vàng chạy đến , đỡ nàng ngồi xuống , miệng oán trách nói : " Nương , ngươi sao không ở trong phòng nằm cho tốt , ra ngoài sân làm gì ?"
Lí Thanh Hà ngượng ngùng : " Ta nhìn ngươi đã nửa ngày cũng chưa trở về , ở trong nhà nằm không yên ."
" Nửa ngày ? Xin nhờ , ta mới đi có nửa canh giờ có được không ? Đã nói là không cần lo lắng , không phải ta đã trở về nguyên vẹn hay sao ? "
" Ngươi không gặp chuyện gì đi ? " Lí Thanh Hà đánh giá nữ nhi một lát , thấy nàng quần áo vẫn chỉnh tề , sắc mặt như thường , lúc này mới yên lòng .
Nhớ đến Giang Lăng đi ra ngoài nửa canh giờ đã trở lại , cho rằng sự tình không thuận lợi , vội an ủi nói : " Có phải hay không tửu lâu đã có người làm ? Không quan hệ , ngươi không làm được tiểu nhị cũng không quan hệ . Nương trước kia dạy ngươi nữ hồng , ngươi luyện thêm chút nữa , đi theo nương thêu một ít bức tranh thêu , cũng giống nhau , giúp nương chia sẻ việc chi tiêu trong nhà ."
" Tỷ tỷ người đã trở lại ? " Giang Đào nghe được tiếng nói của Giang Lăng , cũng theo trong phòng chạy đến .
" Ngươi thế nào lại để cho nương đi ra ngoài sân ? " Giang Lăng trách cứ , liếc hắn một cái .
" Nương lo lắng cho ngươi , ở trong phòng không chịu được . Nếu không phải là ta ngăn cản , người còn muốn đi ra đường chờ ngươi ." Giang Đào chu chu cái miệng giải thích.
Giang Lăng quay đầu bất đắc dĩ nhìn Lí Thanh Hà , liếc mắt một cái , nói : " Ta đã cùng chưởng quầy ký hiệp ước , ngày sau mới bắt đầu làm việc . Vương gia tẩu tử mấy ngày tới sắp sinh đứa nhỏ , muốn chúng ta hôm nay liền chuyển nhà . Ta trở về đây thu thập này nọ trước , một lát Vương đại ca bọn họ tan tầm trở về sẽ giúp chúng ta chuyển nhà ."
" A , vậy ngươi mau đỡ ta về phòng thu thập ." Lí Thanh Hà đứng nhanh dậy.
" Ngài chân đi lại không tiện , ta cùng tiểu Đào thu thập là tốt rồi . Ngài ngồi ở đây hay là muốn về phòng ngồi ? " Giang Lăng hỏi .
" Ta vẫn là ngồi ở đây chờ đi , đến trên giường gây trở ngại các ngươi thu dọn ".
Giang Lăng nghe vậy cũng không miễn cưỡng . Bản thân trở về phòng thay đổi một bộ nữ trang , lại đem mặt rửa sạch sẽ , xong rồi mới bắt tay thu thập này nọ.
Những đồ đáng giá sớm đã bị Lí Thanh Hà bán đi . Hiện tại mỗi phòng chỉ còn lại một cái giường , một cái bàn , một cái tủ quần áo , nhưng mà trong tủ quần áo cũng còn lại có mấy bộ đồ . Có thể nói là nhà này chỉ còn lại bốn bức tường , nghèo rớt mồng tơi , thật không còn gì có thể thu thập .
Giang Lăng đem quần áo dùng bao gói đồ bao lại , đem chăn nệm trên giường dùng dây thừng cột chắc , đem ấm trà cùng mấy thứ lặt vặt bỏ vào giỏ trúc , sau là phòng bếp , nồi chén , bồn đều thu thập xong , củi cũng được cột gọn thành bó để vào một góc . Đi dạo một vòng chung quanh , lại không phát hiện có gì cần thu thập nữa .
" Đều thu thập xong ." Giang Lăng hướng về Lí Thanh Hà nói : " Vương gia các vị đại ca là giờ Dậu mới về , bây giờ thời gian còn khoảng hai canh giờ không sai biệt lắm , không bằng mình ăn cơm xong lại chuyển nhà đi , miễn cho lúc đó tìm này tìm nọ phiền toái ."
" Được , tốt ! " Lí Thanh Hà thấy hai hài tử không có người lớn hỗ trợ mà vẫn thu thập gọn gàng , trong lòng cực kỳ vui mừng , liền cũng tùy vào sự an bài của Giang Lăng , yên tâm ngồi đó thêu hoa.
Nấu ăn mấy ngày nay , Giang Lăng hôm nay không cần Giang Đào hỗ trợ , cho hắn trở về phòng đọc sách . Nàng đem gạo vo sạch , lửa cũng đã cháy tốt . Chuẩn bị đi rửa rau thì phát hiện trong phòng bếp trừ bỏ gạo ra thì không còn gì để ăn .
Hôm kia là Lí Thanh Hà mua đồ ăn , hôm qua thì Vương đại nương cho hai bó cải trắng , liên tục ăn mấy bữa . Cho nên Giang Lăng cũng không nghĩ đến việc thu xếp mua đồ ăn . Hai ngày nay việc cũng nhiều , xem ra Lí Thanh Hà cũng không nhớ đến vấn đề này .
Đi mua đồ ăn? Giang Lăng lắc đầu . Quản lí tiền bạc mới biết củi gạo quý ! Kiếp trước Giang Lăng không có khái niệm gì về tiền bạc , lúc này vô cùng rõ ràng một đồng tiền đối với gia đình này trọng yếu như thế nào .
Nàng nhìn trong viện rau cỏ mới ương đã đứng thẳng lên , lại nhìn nồi cơm hạ bớt lửa , quyết định vào trong không gian lấy một ít rau củ ra ăn .
Đi đến cửa sau phòng bếp , Giang Lăng trực tiếp đi vào không gian . Hôm nay bên ngoài trời đầy mây , gió mát mát , có dấu hiệu sắp chuyển mưa . Nhưng trong không gian khí hậu không bị ảnh hưởng giống bên ngoài , vĩnh viễn là cảnh xuân tươi đẹp , nhiệt độ không khí cố định , sương mù mênh mông , bầu trời có một vật sáng chiếu rọi không gian chói lọi , ấm dào dạt .
Giang Lăng ngồi xổm xuống , cẩn thận quan sát mấy cái cây . Chỉ thấy so với buổi sáng trưởng thành hơn không ít , xanh mượt rất là khả quan . Kia là mấy cây dây leo vươn cành thật dài , hướng lên không trung giống như muốn kiếm một chỗ dựa vững chắc để leo lên .
Một loại cây khác thân cây màu xanh , phía trên có chút tím , phiến lá thô ráp , gốc cây cứng rắn , có mấy điểm nhỏ li ti giống như là nụ hoa .
Mấy loại cây này Giang Lăng cũng không nhận thức được chúng , không biết là dùng chúng ăn quả như ăn đậu đũa , hay ăn cành lá như cải trắng hoặc là ăn củ giống như khoai tây .
Nhưng có hai loại cây Giang Lăng rất có ấn tượng , đó là cải trắng và rau muống . Nên ăn loại nào đây ?
Mấy ngày nay đã ăn cải trắng rồi , hay là hôm nay ăn rau muống đi . Giang Lăng suy nghĩ . Nhưng cuối cùng vẫn không hái rau muống , phải biết rằng rau này mới trồng xuống có hai ngày , nếu lấy ra ăn , sợ là rau trái mùa . Lúc đó Lí Thanh Hà hỏi đến thì phải nói dối bao nhiêu mới ứng phó được nghi vấn của nàng .
Kỳ thực Giang Lăng không biết mình lo lắng hoàn toàn dư thừa . Lí Thanh Hà là người chẳng phân biệt được ngũ cốc , hoa màu . Trước kia đều là tôi tớ làm xong đồ ăn thật tốt rồi bưng lên , nàng chỉ cần biết ăn được hay không là được , nơi nào cần biết loại này mùa nào . Trong khoảng thời gian này , nàng có thể
đem đồ ăn làm thành thục có thể ăn , đã là tiến bộ rất lớn.
Bởi vì trong không gian không lớn , nên mỗi loại Giang Lăng chỉ trồng vài cây . Đem bảy, tám cây cải trắng nhổ hết nàng lắc mình thoát ra khỏi không gian .
Bỏ vào trong bếp lò thêm một ít củi , Giang Lăng rửa sạch rau , rồi cắt thành từng đoạn ngắn . Thấy nồi cơm đã sôi lên , nàng đem nắp nồi mở ra , giảm bớt lửa , cẩn thận nhìn thấy nồi cơm đã bốc hơi muốn cạn nước ,
có thể dùng đũa đảo đảo , đậy lại nắp . Nàng đem củi đang cháy chuyển qua một cái bếp khác.