Chương : 51
Tất cả mọi người đang trên đường trở về nhà. Nó đang ngủ li bì do đi xa cũng như mệt khi bị tra khảo quá nhiều. Hắn ngồi cạnh nó lo lắng không thôi, chỉ muốn hỏi nó nhưng mà nó ngủ chẳng lẽ lôi nó dậy à? Vậy là hắn ngồi im. Bây giờ mọi người đang cùng nhau trở về nhà hắn, hôm nay ba hắn đã cho người hầu chuẩn bị bữa trưa cho tất cả mọi người nên họ không cần về nhà trưa nay. Ngoài ra ba hắn còn có một chuyện hệ trọng muốn bàn bạc. Độc giả không cần nói cũng biết là gì rồi đúng không? Đó là bàn về các cặp đôi của chúng ta ấy mà! Các cặp đôi trẻ con nhất mọi thời đại!
Đến nơi, nó vẫn còn ngủ. Ngọc Mai lay lay người nó giúp nó tỉnh nhưng nó vẫn đẩy tay cô ra để... ngủ tiếp. Nhất Nam lắc đầu nhìn nó, thật là không biết nên nói thế nào cho phải. Hắn thấy thế lấy tay béo má nó thật đau. Nó hét toáng lên:
- A A A!!! Đau, để yên cho người ta ngủ xem nào!
Tất cả các bậc phụ huynh đang chuẩn bị đặt mông xuống ghế nghe tiếng hét của nó vội vã ra ngoài. Mẹ nó hốt hoảng, ra đến nơi vội vã hỏi:
- Các con làm sao vậy?
Cô và anh thấy mọi người hỏi tới tấp cũng hoảng hồn, nói lắp bắp:
- Dạ, đâu... đâu có gì đâu ạ!
- Ai bảo không có gì? - Nó nói.
Cô và anh tròn xoe mắt, thực sự là không có gì sao nó lại phản đối. Mẹ nó đã lo lắng lại càng lo thêm, bà hỏi:
- Làm sao vậy?
Nó nhìn hắn ấm ức, chỉ tay vào hắn:
- Tên chết tiệt kia bẹo má khi con đang ngủ...
''Rầm''... Anh và cô té dập mặt. Tưởng gì hóa ra trẻ em mách tội người lớn. Cô còn làm bay cả cái áo khoác trên tay do ngã. Mẹ nó ngẩn tò te một hồi cũng hiểu ra vấn đề, bà chỉ tủm tỉm cười rồi đi vào trong nhà. Ba mẹ hắn cũng vậy, không biết đến bao giờ mới thôi đánh nhau đây ta? Hắn vuốt mặt, nhìn nó trong khi tất cả đã vào trong. Thật sự là điên mà.
- Em nghĩ cái gì trong đầu vậy? - Hắn bức xúc.
- Đâu có gì đâu! Hì hì... Nhưng tại anh béo má em chứ bộ, lần sau thế em sẽ nghỉ chơi với anh luôn!
Nói rồi nó xách đồ đi te te vào trong nhà. Hắn nhìn nó bức xúc nhưng không thể làm thế nào được. Nó thật sự là... không thể nói được gì nữa. Cuối cùng cũng phải nghỉ tự kỉ, đứng đây hoài cũng chẳng ra sao. Hắn cũng nhanh chóng vào theo. Bữa trưa dành cho tất cả đã sẵn sàng. Nghe mùi thơm nức nực mà hắn đói quá. Chợt nghĩ tới Nhất Hải, haiz... nếu cậu ở đây thì bộ ba ham ăn sẽ đầy đủ. Nó cùng mọi người ngồi xuống. Những món ăn thơm ngon bắt mắt vô cùng. Hôm nay còn có cả món bánh tiêu, trứng tráng sò biển, bánh mì quan tài, Gua bao, Tian bula, bánh nho hấp, bít tết bò, cải chíp sốt nấm và trà trân trâu để tráng miệng. Rất ngon đúng không nào? Hắn nhìn nó, hai đứa cười cười, bữa cơm hôm nay ngon thật. Ba hắn cũng bắt đầu cuộc trò chuyện khi đã ăn được một chút.
- Hôm nay ba có việc muốn thông báo.
Hắn cắt một miếng bít tết nhai nhai rồi nhìn ba hắn hỏi:
- Bộ ba lại định đi công tác xa à?
- Không, ngày mai tất cả mọi người sẽ cùng đến đảo Islands, ba muốn mở một bữa tiệc giới thiệu về hai cặp của chúng ta với tất cả những người hợp tác làm ăn trong nước.
- Ồ, vậy là đi du lịch ạ? - Cô nhí nhảnh.
- Có thể coi là vậy. Sáng nay mấy đứa nghỉ học rồi, chiều đi học đi, muốn mời ai đi cùng tùy các con.
- Tuyệt quá! - Đám tụi nó reo lên như trẻ con.
Vậy là bữa trưa tiếp tục được diễn ra với tiếng lộn xộn của tụi nó và tiếng bàn bạc của các bậc phụ huynh. Có vẻ chuyến đi lần này khá là quan trọng đây nha!
Sau khi ăn xong bọn nó lên phòng chơi, còn lại các bậc phụ huynh tiếp tục bàn bạc. Nó vào phòng hắn, hắn nhìn nó lại nhớ tới lúc trước nó nhất định chối bỏ tình cảm của hắn, lại thấy buồn buồn. Hắn lôi ngôi nhà ước mơ ra chỗ nó.
- Hôm trước em biết vì sao anh vẫn được em đồng ý không?
- Sao, lại định tự sướng là anh đẹp trai này nọ hả? - Nó cười.
- Một phần là vậy (ọe), ngoài ra còn do cái này.
Nó nhìn ngôi nhà trên tay hắn, chợt lại thấy xúc động. Nó nhìn hắn với cảm giác tội lỗi:
- Anh ước à?
- Ừ, cảm ơn em vì đã tặng cho anh, thế nên giờ em mới yêu anh nè!
- Ừm...
Nó ôm hắn, thực sự cũng thấy rất xúc động. Hắn yêu nó đến vậy làm nó rất hạnh phúc, nó cũng vậy, nhất định sẽ mãi bên hắn, như bây giờ...
----------------------------------------------------------------
Buổi chiều, tất cả chuẩn bị tới trường. Nó vẫn còn muốn ngủ nhưng môn Toán yêu dấu đã gọi nó dậy. Hai chiếc xe chuyển bánh tới trường, mỗi xe là một cặp đang ngồi cười đùa với nhau. Hắn đang rất sung sướng khi ngày mai sẽ được đi du lịch cùng nó và mọi người. Tuyệt thật!
Bước vào trong, nó lại gần Ngọc Mai. Nó đang có ý định hỏi cô là nên mời ai không nhỉ? Cô đang cười cười với anh thì bị nó kéo thật nhanh vô căng tin ngồi.
- Cậu có định mời ai không?
- À, hay là đi cùng Ngọc Mễ.
- Được đấy!
Vậy là bọn nó đã quyết định mời Dương Ngọc Mễ đi cùng. Nhỏ nhận tin đã cố giả vui. Nhếch môi căm hận khi nó đã đi khuất, nhỏ mới lên tiếng nói với chính mình:
- Đi biển sao? Lý Mỹ Hà, rất cảm ơn khi được đi biển cùng mày. Ha ha, biển...
Mọi người trở về lớp học. Dạo gần đây rất nhiều nhỏ đến kết bạn với cô và nó. Nó cũng chỉ cười cười cho qua. Kết bạn với đám người này? Nó chẳng thể tin tưởng được ai cả.
---------------------------------------------------------------------
Sáng sớm hôm sau tất cả đã có mặt tại cảng biển để chuẩn bị đi thuyền của nhà hắn sắp xếp. Dương Ngọc Mễ mặc một cái váy đỏ bó người tôn lên đường cong trên cơ thể. Nhỏ cũng đã nói với Đỗ Tú Kì về chuyến đi và tất nhiên bà ta cũng sẽ đi cùng. Nó xách túi váy do ba mẹ hắn chuẩn bị mà mệt lả ra. Bao nhiêu là đồ vậy, bộ một ngày mặc mấy cái liền sao? Cô cũng được gia đình ''chồng'' chuẩn bị rất nhiều thứ, nhưng cô không cảm thấy phiền vì cô quen với công việc mặc đồ đẹp rồi. Tất cả xuất phát, đích đến là đảo Islands. Chà chà, chắc là sẽ rất vui đây!
Nó ngồi trên thuyền nhâm nhi bánh và tám chuyện với cô và Dương Ngọc Mễ. Khung cảnh của biển thật đẹp, không biết đảo Islands có đẹp không nhỉ? Nhất định là sẽ rất đẹp rồi. Nó và cô tưởng tượng ra khung cảnh biển rồi ngủ mất tiêu. Dương Ngọc Mễ ngán ngẩm, nhỏ vào trong. Hắn và anh thấy nó và cô ngủ lăn ra thì phải đến lôi hai cái người này vào trong. Con gái con đứa gì mà lại ngủ như thế. Nhưng mà kể cũng lạ, từ trước tới giờ nó và cô có xấu thế đâu cơ chứ? Haiz... sau này mệt rồi đây!
Tất cả mọi người chuẩn bị cho bữa tiệc sắp diễn ra vào ngày mai. Hôm nay vẫn chỉ là đi du lịch không thôi, ngày mai mới tổ chức tiệc. Nhất định là sẽ đi rất nhiều nơi đây! Không biết đến đảo Islands thì sẽ có chuyện gì xảy ra đây nhỉ? Và sự có mặt của Dương Ngọc Mễ có nguy hại gì cho nó không? Mời đọc giả đón xem chap tiếp theo!
Đến nơi, nó vẫn còn ngủ. Ngọc Mai lay lay người nó giúp nó tỉnh nhưng nó vẫn đẩy tay cô ra để... ngủ tiếp. Nhất Nam lắc đầu nhìn nó, thật là không biết nên nói thế nào cho phải. Hắn thấy thế lấy tay béo má nó thật đau. Nó hét toáng lên:
- A A A!!! Đau, để yên cho người ta ngủ xem nào!
Tất cả các bậc phụ huynh đang chuẩn bị đặt mông xuống ghế nghe tiếng hét của nó vội vã ra ngoài. Mẹ nó hốt hoảng, ra đến nơi vội vã hỏi:
- Các con làm sao vậy?
Cô và anh thấy mọi người hỏi tới tấp cũng hoảng hồn, nói lắp bắp:
- Dạ, đâu... đâu có gì đâu ạ!
- Ai bảo không có gì? - Nó nói.
Cô và anh tròn xoe mắt, thực sự là không có gì sao nó lại phản đối. Mẹ nó đã lo lắng lại càng lo thêm, bà hỏi:
- Làm sao vậy?
Nó nhìn hắn ấm ức, chỉ tay vào hắn:
- Tên chết tiệt kia bẹo má khi con đang ngủ...
''Rầm''... Anh và cô té dập mặt. Tưởng gì hóa ra trẻ em mách tội người lớn. Cô còn làm bay cả cái áo khoác trên tay do ngã. Mẹ nó ngẩn tò te một hồi cũng hiểu ra vấn đề, bà chỉ tủm tỉm cười rồi đi vào trong nhà. Ba mẹ hắn cũng vậy, không biết đến bao giờ mới thôi đánh nhau đây ta? Hắn vuốt mặt, nhìn nó trong khi tất cả đã vào trong. Thật sự là điên mà.
- Em nghĩ cái gì trong đầu vậy? - Hắn bức xúc.
- Đâu có gì đâu! Hì hì... Nhưng tại anh béo má em chứ bộ, lần sau thế em sẽ nghỉ chơi với anh luôn!
Nói rồi nó xách đồ đi te te vào trong nhà. Hắn nhìn nó bức xúc nhưng không thể làm thế nào được. Nó thật sự là... không thể nói được gì nữa. Cuối cùng cũng phải nghỉ tự kỉ, đứng đây hoài cũng chẳng ra sao. Hắn cũng nhanh chóng vào theo. Bữa trưa dành cho tất cả đã sẵn sàng. Nghe mùi thơm nức nực mà hắn đói quá. Chợt nghĩ tới Nhất Hải, haiz... nếu cậu ở đây thì bộ ba ham ăn sẽ đầy đủ. Nó cùng mọi người ngồi xuống. Những món ăn thơm ngon bắt mắt vô cùng. Hôm nay còn có cả món bánh tiêu, trứng tráng sò biển, bánh mì quan tài, Gua bao, Tian bula, bánh nho hấp, bít tết bò, cải chíp sốt nấm và trà trân trâu để tráng miệng. Rất ngon đúng không nào? Hắn nhìn nó, hai đứa cười cười, bữa cơm hôm nay ngon thật. Ba hắn cũng bắt đầu cuộc trò chuyện khi đã ăn được một chút.
- Hôm nay ba có việc muốn thông báo.
Hắn cắt một miếng bít tết nhai nhai rồi nhìn ba hắn hỏi:
- Bộ ba lại định đi công tác xa à?
- Không, ngày mai tất cả mọi người sẽ cùng đến đảo Islands, ba muốn mở một bữa tiệc giới thiệu về hai cặp của chúng ta với tất cả những người hợp tác làm ăn trong nước.
- Ồ, vậy là đi du lịch ạ? - Cô nhí nhảnh.
- Có thể coi là vậy. Sáng nay mấy đứa nghỉ học rồi, chiều đi học đi, muốn mời ai đi cùng tùy các con.
- Tuyệt quá! - Đám tụi nó reo lên như trẻ con.
Vậy là bữa trưa tiếp tục được diễn ra với tiếng lộn xộn của tụi nó và tiếng bàn bạc của các bậc phụ huynh. Có vẻ chuyến đi lần này khá là quan trọng đây nha!
Sau khi ăn xong bọn nó lên phòng chơi, còn lại các bậc phụ huynh tiếp tục bàn bạc. Nó vào phòng hắn, hắn nhìn nó lại nhớ tới lúc trước nó nhất định chối bỏ tình cảm của hắn, lại thấy buồn buồn. Hắn lôi ngôi nhà ước mơ ra chỗ nó.
- Hôm trước em biết vì sao anh vẫn được em đồng ý không?
- Sao, lại định tự sướng là anh đẹp trai này nọ hả? - Nó cười.
- Một phần là vậy (ọe), ngoài ra còn do cái này.
Nó nhìn ngôi nhà trên tay hắn, chợt lại thấy xúc động. Nó nhìn hắn với cảm giác tội lỗi:
- Anh ước à?
- Ừ, cảm ơn em vì đã tặng cho anh, thế nên giờ em mới yêu anh nè!
- Ừm...
Nó ôm hắn, thực sự cũng thấy rất xúc động. Hắn yêu nó đến vậy làm nó rất hạnh phúc, nó cũng vậy, nhất định sẽ mãi bên hắn, như bây giờ...
----------------------------------------------------------------
Buổi chiều, tất cả chuẩn bị tới trường. Nó vẫn còn muốn ngủ nhưng môn Toán yêu dấu đã gọi nó dậy. Hai chiếc xe chuyển bánh tới trường, mỗi xe là một cặp đang ngồi cười đùa với nhau. Hắn đang rất sung sướng khi ngày mai sẽ được đi du lịch cùng nó và mọi người. Tuyệt thật!
Bước vào trong, nó lại gần Ngọc Mai. Nó đang có ý định hỏi cô là nên mời ai không nhỉ? Cô đang cười cười với anh thì bị nó kéo thật nhanh vô căng tin ngồi.
- Cậu có định mời ai không?
- À, hay là đi cùng Ngọc Mễ.
- Được đấy!
Vậy là bọn nó đã quyết định mời Dương Ngọc Mễ đi cùng. Nhỏ nhận tin đã cố giả vui. Nhếch môi căm hận khi nó đã đi khuất, nhỏ mới lên tiếng nói với chính mình:
- Đi biển sao? Lý Mỹ Hà, rất cảm ơn khi được đi biển cùng mày. Ha ha, biển...
Mọi người trở về lớp học. Dạo gần đây rất nhiều nhỏ đến kết bạn với cô và nó. Nó cũng chỉ cười cười cho qua. Kết bạn với đám người này? Nó chẳng thể tin tưởng được ai cả.
---------------------------------------------------------------------
Sáng sớm hôm sau tất cả đã có mặt tại cảng biển để chuẩn bị đi thuyền của nhà hắn sắp xếp. Dương Ngọc Mễ mặc một cái váy đỏ bó người tôn lên đường cong trên cơ thể. Nhỏ cũng đã nói với Đỗ Tú Kì về chuyến đi và tất nhiên bà ta cũng sẽ đi cùng. Nó xách túi váy do ba mẹ hắn chuẩn bị mà mệt lả ra. Bao nhiêu là đồ vậy, bộ một ngày mặc mấy cái liền sao? Cô cũng được gia đình ''chồng'' chuẩn bị rất nhiều thứ, nhưng cô không cảm thấy phiền vì cô quen với công việc mặc đồ đẹp rồi. Tất cả xuất phát, đích đến là đảo Islands. Chà chà, chắc là sẽ rất vui đây!
Nó ngồi trên thuyền nhâm nhi bánh và tám chuyện với cô và Dương Ngọc Mễ. Khung cảnh của biển thật đẹp, không biết đảo Islands có đẹp không nhỉ? Nhất định là sẽ rất đẹp rồi. Nó và cô tưởng tượng ra khung cảnh biển rồi ngủ mất tiêu. Dương Ngọc Mễ ngán ngẩm, nhỏ vào trong. Hắn và anh thấy nó và cô ngủ lăn ra thì phải đến lôi hai cái người này vào trong. Con gái con đứa gì mà lại ngủ như thế. Nhưng mà kể cũng lạ, từ trước tới giờ nó và cô có xấu thế đâu cơ chứ? Haiz... sau này mệt rồi đây!
Tất cả mọi người chuẩn bị cho bữa tiệc sắp diễn ra vào ngày mai. Hôm nay vẫn chỉ là đi du lịch không thôi, ngày mai mới tổ chức tiệc. Nhất định là sẽ đi rất nhiều nơi đây! Không biết đến đảo Islands thì sẽ có chuyện gì xảy ra đây nhỉ? Và sự có mặt của Dương Ngọc Mễ có nguy hại gì cho nó không? Mời đọc giả đón xem chap tiếp theo!