Chương : 17
Kim Mãn Hề kiểm tra dược liệu trước.
Quý trưởng quầy thấy nàng kiểm tra dược liệu thì nói: “ Thưa Kim tiểu thư… toàn bộ dược liệu đều là mới hái xuống cả, dược đồng trong bổn tiệm mới làm các bước làm sạch cơ bản như rửa qua nước sạch loại bỏ bụi bẩn cùng bùn đất, sau đó để ráo và cuối cùng là phân loại các lá sâu hoặc bị héo đều bị loại bỏ. Kim tiểu thư có thể yên tâm về số lượng và chất lượng của dược liệu bên bổn tiệm.”
“Cảm ơn Quý trưởng quầy, thực tế Mãn Hề biết đến Đức Quán cũng vì danh tiếng với sự giới thiệu đề bạt của người quen, trước khi đến đây Mãn Hề hoàn toàn tin tưởng vào sự uy tín của bổn tiệm.” Sau khi kiểm tra dược liệu và nghe quá trình xử lý sơ qua dược liệu thì nàng khá tán thưởng vì vậy nàng không tiếc lời khen ngợi.
Quý trưởng quầy nghe thấy vui mừng mỉm cười, người làm buôn bán nào mà không cần sự khẳng định và khen ngợi của khách nhân. Đều này tương đương với sự phồn vinh của bổn tiệm ở tương lai sau này.
Nói xong nàng tiếp tục kiểm tra hạt giống có 100 cái bao nhỏ bên ngoài viết tên của loại thuốc gọn gàng dễ hiểu, rất có tâm.
Tiểu Đông cũng nói: “Kim tiểu thư ngài có thể đến hiệu sách mua một số cuốn sách y nói về công dụng và các cách trồng trọt dược liệu, có rất nhiều loại để chọn lựa và tìm hiểu, cũng viết rất rõ ràng dễ hiểu.”
“Cảm ơn tiểu Đông.” Kim Mãn Hề cũng định tìm chỗ mua một số sách y cơ bản ở cổ đại, có thể nghiên cứu kết hợp một chút, hỗ trợ cho việc chữa bệnh sau này của nàng.
Xong xuôi nàng nói: “Hôm nay cảm ơn mọi người nhiều, hẹn gặp lại.”
“Hẹn gặp lại Kim tiểu thư.” Quý trưởng quầy, tiểu Đông nói.
Dược liệu và hạt giống đã được gói gọn gàng vào 2 bao lớn hồi nãy bày ra bao lớn bao nhỏ để kiểm tra, hiện tại đóng gói mang đi, dịch vụ phục vụ khách hàng rất tốt.
Kim Mãn Hề và tiểu Tráng đi thẳng về nhà.
Kim Mãn Hề nghĩ chỉ còn hai ngày nữa là có thể lấy dụng cụ phẫu thuật, bởi vậy nàng chỉ có 2 ngày để chuẩn bị dược liệu, khá gấp rút, hiện tại đã tầm 3 giờ chiều rồi, về nhanh còn có thể làm một số thứ trước.
Đã về tới nhà nàng nói: “ Tiểu tráng cất bao hạt giống vào nhà kho đi, cất lên chỗ cao, khô ráo một chút, đừng để chúng ẩm ướt.”
“Còn bao dược liệu để cạnh giếng đi, đi xem 3 người còn lại có ai rảnh không, lát nữa phụ giúp hai người chúng ta rửa sạch lại.” Kim Mãn Hề đang định lợi dụng nước linh tuyền để hoàn toàn làm sạch cũng như làm giảm bớt nồng độ tạp chất trong dược liệu, có câu “là thuốc thì sẽ có 3 phần độc”, nàng muốn thuốc của nàng không có tác dụng phụ nào cả.
Ở cổ đại đã không có máy móc hiện đại, cũng như vacxin phòng bệnh rồi, chỉ cần có 1 chút độc dược trong đó có khả năng rất cao sẽ dẫn đến tử vong hoặc biến chứng nghiêm trọng.
Nghĩ xong vô nhà uống ly trà, ngồi nghỉ ngơi một chút.
Tầm một lát, ở nhà khách tập hợp 3 người là tiểu Ngân tiểu Tú tiểu Tráng, tiểu Tề vẫn phải sắp xếp một số thứ, còn ghi số lượng, đồ đạc ở trong nhà kho khá nhiều, mỗi ngày còn có đồ mới thêm vào.
Kim Mãn Hề nói: “ Đi… các ngươi lấy thau tới để cạnh giếng múc nước đổ vào, nhà có bao nhiêu cái mẹt lấy hết ra, rửa sơ qua mẹt để ráo rồi để gọn trên các giá phơi, trước làm này đó đi.”
Nói xong nàng dẫn đầu đi ra ngoài, về phần nàng thì đem dược liệu lấy ra.
Nghe thế 3 người kia lật đật đi lấy đồ cần dùng chuẩn bị làm việc.
Đến khi chuẩn bị xong thì nàng nói: “ Mỗi người phụ trách một loại dược liệu, chỉ cần rửa sạch từng miếng từng lá đừng làm rách hoặc là vò nát là được, ban đầu hình dạng như thế nào, khi phơi lên cũng phải sẽ là như vậy.” Về khâu dược liệu Kim Mãn Hề cực kỳ nghiêm khắc.
Nàng nói xong âm thầm vận dụng nước linh tuyền, giả vờ là lấy tay thử thử nước nhưng thực tế là bỏ 1 lượng nước linh tuyền vừa đủ vào đó.
Bỏ vào xong nàng nghĩ nên ngâm dược liệu một chút để thấm nước linh tuyền vào trong nên nói: “ Để ngâm 1 khắc rồi rửa.”
“Rửa xong dàn đều trên mẹt là được.”
Mọi người nghe thế cẩn thận làm việc.
Còn nàng thì vào bếp xem các dụng cụ chế biến dược liệu sau khi để khô ráo.
Vào bếp thì các dụng cụ đều có cảm giác dầu mỡ khá nhiều, nên nàng quyết định không dùng đồ trong nhà bếp.
Quyết định xong nàng đi vào nhà kho thấy tiểu Tề hỏi: “ Tiểu Tề làm việc tới đâu rồi?”
Quý trưởng quầy thấy nàng kiểm tra dược liệu thì nói: “ Thưa Kim tiểu thư… toàn bộ dược liệu đều là mới hái xuống cả, dược đồng trong bổn tiệm mới làm các bước làm sạch cơ bản như rửa qua nước sạch loại bỏ bụi bẩn cùng bùn đất, sau đó để ráo và cuối cùng là phân loại các lá sâu hoặc bị héo đều bị loại bỏ. Kim tiểu thư có thể yên tâm về số lượng và chất lượng của dược liệu bên bổn tiệm.”
“Cảm ơn Quý trưởng quầy, thực tế Mãn Hề biết đến Đức Quán cũng vì danh tiếng với sự giới thiệu đề bạt của người quen, trước khi đến đây Mãn Hề hoàn toàn tin tưởng vào sự uy tín của bổn tiệm.” Sau khi kiểm tra dược liệu và nghe quá trình xử lý sơ qua dược liệu thì nàng khá tán thưởng vì vậy nàng không tiếc lời khen ngợi.
Quý trưởng quầy nghe thấy vui mừng mỉm cười, người làm buôn bán nào mà không cần sự khẳng định và khen ngợi của khách nhân. Đều này tương đương với sự phồn vinh của bổn tiệm ở tương lai sau này.
Nói xong nàng tiếp tục kiểm tra hạt giống có 100 cái bao nhỏ bên ngoài viết tên của loại thuốc gọn gàng dễ hiểu, rất có tâm.
Tiểu Đông cũng nói: “Kim tiểu thư ngài có thể đến hiệu sách mua một số cuốn sách y nói về công dụng và các cách trồng trọt dược liệu, có rất nhiều loại để chọn lựa và tìm hiểu, cũng viết rất rõ ràng dễ hiểu.”
“Cảm ơn tiểu Đông.” Kim Mãn Hề cũng định tìm chỗ mua một số sách y cơ bản ở cổ đại, có thể nghiên cứu kết hợp một chút, hỗ trợ cho việc chữa bệnh sau này của nàng.
Xong xuôi nàng nói: “Hôm nay cảm ơn mọi người nhiều, hẹn gặp lại.”
“Hẹn gặp lại Kim tiểu thư.” Quý trưởng quầy, tiểu Đông nói.
Dược liệu và hạt giống đã được gói gọn gàng vào 2 bao lớn hồi nãy bày ra bao lớn bao nhỏ để kiểm tra, hiện tại đóng gói mang đi, dịch vụ phục vụ khách hàng rất tốt.
Kim Mãn Hề và tiểu Tráng đi thẳng về nhà.
Kim Mãn Hề nghĩ chỉ còn hai ngày nữa là có thể lấy dụng cụ phẫu thuật, bởi vậy nàng chỉ có 2 ngày để chuẩn bị dược liệu, khá gấp rút, hiện tại đã tầm 3 giờ chiều rồi, về nhanh còn có thể làm một số thứ trước.
Đã về tới nhà nàng nói: “ Tiểu tráng cất bao hạt giống vào nhà kho đi, cất lên chỗ cao, khô ráo một chút, đừng để chúng ẩm ướt.”
“Còn bao dược liệu để cạnh giếng đi, đi xem 3 người còn lại có ai rảnh không, lát nữa phụ giúp hai người chúng ta rửa sạch lại.” Kim Mãn Hề đang định lợi dụng nước linh tuyền để hoàn toàn làm sạch cũng như làm giảm bớt nồng độ tạp chất trong dược liệu, có câu “là thuốc thì sẽ có 3 phần độc”, nàng muốn thuốc của nàng không có tác dụng phụ nào cả.
Ở cổ đại đã không có máy móc hiện đại, cũng như vacxin phòng bệnh rồi, chỉ cần có 1 chút độc dược trong đó có khả năng rất cao sẽ dẫn đến tử vong hoặc biến chứng nghiêm trọng.
Nghĩ xong vô nhà uống ly trà, ngồi nghỉ ngơi một chút.
Tầm một lát, ở nhà khách tập hợp 3 người là tiểu Ngân tiểu Tú tiểu Tráng, tiểu Tề vẫn phải sắp xếp một số thứ, còn ghi số lượng, đồ đạc ở trong nhà kho khá nhiều, mỗi ngày còn có đồ mới thêm vào.
Kim Mãn Hề nói: “ Đi… các ngươi lấy thau tới để cạnh giếng múc nước đổ vào, nhà có bao nhiêu cái mẹt lấy hết ra, rửa sơ qua mẹt để ráo rồi để gọn trên các giá phơi, trước làm này đó đi.”
Nói xong nàng dẫn đầu đi ra ngoài, về phần nàng thì đem dược liệu lấy ra.
Nghe thế 3 người kia lật đật đi lấy đồ cần dùng chuẩn bị làm việc.
Đến khi chuẩn bị xong thì nàng nói: “ Mỗi người phụ trách một loại dược liệu, chỉ cần rửa sạch từng miếng từng lá đừng làm rách hoặc là vò nát là được, ban đầu hình dạng như thế nào, khi phơi lên cũng phải sẽ là như vậy.” Về khâu dược liệu Kim Mãn Hề cực kỳ nghiêm khắc.
Nàng nói xong âm thầm vận dụng nước linh tuyền, giả vờ là lấy tay thử thử nước nhưng thực tế là bỏ 1 lượng nước linh tuyền vừa đủ vào đó.
Bỏ vào xong nàng nghĩ nên ngâm dược liệu một chút để thấm nước linh tuyền vào trong nên nói: “ Để ngâm 1 khắc rồi rửa.”
“Rửa xong dàn đều trên mẹt là được.”
Mọi người nghe thế cẩn thận làm việc.
Còn nàng thì vào bếp xem các dụng cụ chế biến dược liệu sau khi để khô ráo.
Vào bếp thì các dụng cụ đều có cảm giác dầu mỡ khá nhiều, nên nàng quyết định không dùng đồ trong nhà bếp.
Quyết định xong nàng đi vào nhà kho thấy tiểu Tề hỏi: “ Tiểu Tề làm việc tới đâu rồi?”