Chương : 5
Editor: Nene
Xem ra, rốt cuộc Từ Chu Phi cũng suy nghĩ cẩn thận, cùng Đồng Ngải Linh ngả bài, như vậy cũng tốt.
Cô ta xoay người vui vẻ lên tầng, những người xung quanh đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô ta.
Cô ta nghĩ rằng hôm nay mình ăn mặc rất xinh đẹp, những người đó chỉ ghen ghét mà thôi, nhìn thấy Từ Chu Phi đang uống rượu ở bên kia, đặt cái thẻ ở trước mặt Từ Chu Phi.
"Chu Phi, tại sao anh lại một mình uống rượu giải sầu ở đây?"
"Điều này thì phải hỏi cô rồi!!"
Từ Chu Phi nhìn thấy Giang Y Nhu, giận sôi máu, một cái tát vừa lúc nãy, trên mặt hắn đến bây giờ vẫn còn thấy tê, tất cả đều là do người phụ nữ Giang Y Nhu này làm hại!
Giang Y Nhu còn chưa ngồi xuống, trên mặt đã bị đánh một cái tát, cô ta bị đánh đến ngã ngồi lên trên vị trí, không thể tin được nhìn Từ Chu Phi trước mặt.
"Anh..."
Đang định nói, di động lại vang lên, đó là điện thoại của mẹ cô ta Giang Vũ Hiên.
Cô ta không dám không nghe, đè nén sự giận dữ xuống, một bên cô ta trừng mắt nhìn Từ Chu Phi, một bên ôn nhu nói chuyện.
Từ Chu Phi nhìn dáng vẻ này của cô ta, lập tức cảm thấy thật ghê tởm, người phụ nữ này, bất cứ lúc nào cũng có thể hóa trang như thế này sao?
"Giang Y Nhu!! Con nhìn xem con đã làm ra chuyện tốt gì đi!! Mày nhanh chóng trở về đây cho mẹ!!!"
Nói xong câu này, Giang Vũ Hiên liền bang một cái cúp điện thoại.
Trong lòng Giang Y Nhu bỗng chốc lộp bộp một cái, đương nhiên là cô ta hiểu rõ tính tình của mẹ, Giang Vũ Hiên dùng loại khẩu khí này nói chuyện với mình, đã nói rõ chuyện thật sự rất nghiêm trọng.
"Chu Phi, em còn có việc, em nghĩ giữa chúng ta nhất định là có hiểu lầm gì đó, đợi tối nay em lại đến tìm anh!!"
Giang Y Nhu nói xong, đứng lên xông thẳng ra ngoài.
Từ Chu Phi nhìn thấy bộ dáng của Giang Y Nhu, đột nhiên cảm thấy rất ghê tởm, kiểu phụ nữ như thế nào mới có thể bị người khác tát cô một cái tát, sau đó lại một chút cũng không tức giận?
Thực ra bên trong Giang Y Nhu cũng không phải kiểu phụ nữ ngoan ngoãn mềm mại, cô ta chỉ giả vờ dịu dàng mà thôi!
Chính vì hiểu rõ điểm này, Từ Chu Phi mới càng cảm thấy Giang Y Nhu thật khủng bố.
Đồng Ngải Linh tìm được chiếc xe thể thao của mình ở dưới tầng hầm, chiếc xe này là quà sinh nhật năm mười tám tuổi ba tặng cho cô, em trai Đồng Ngải Ni muốn đã lâu, cô cũng không chịu đưa cho nó dùng.
Nhưng Từ Chu Phi nói hai ba câu liền đưa chìa khóa xe cho hắn, lại nói, cô thật sự không phải một người chị gái tốt.
Ngay cả bản thân cô, hôm nay cũng mới là lần đầu tiên lái chiếc xe này.
Đơn giản là vì Từ Chu Phi nói, con gái lái xe thể thao rất khó coi, không thục nữ!
Tiếng chuông điện thoại đánh gãy suy nghĩ của Đồng Ngải Linh, giọng nói của một người con trai sang sảng thẳng thắn từ bên trong điện thoại truyền đến:
"Chị, chuyện chị dặn dò em làm em đều đã làm tốt rồi, nhưng mà chị muốn căn biệt thự có nhà kho ngầm lớn như vậy làm gì vậy?"
Hôm qua sau khi Đồng Ngải Linh xuyên tới không bao lâu, việc đầu tiên chính là gọi điện cho em trai, bảo nó đi chuẩn bị một kho hàng.
Kể từ lúc năm năm trước Giang Vũ Hiên và Giang Y Nhu đến Đồng gia, quan hệ giữa cô và em trai càng ngày càng kém, cô gần như không bao giờ liên lạc với nó.
Thế nhưng sau khi tận thế đến, em trai liều mạng đi tìm cô, giải cứu cô từ tay tên đàn ông kia ra, bản thân lại trở thành vật hi sinh.
Lúc Đồng Ngải Ni nhận được điện thoại của cô rất kích động, đến tận hôm nay cũng vẫn chưa vượt qua được sự phấn khích.
"Em quan tâm nhiều như vậy làm gì? Lão nương dùng để chôn thuốc nổ, em dám ngăn cản sao?"
Đồng Ngải Linh biết rõ tính tình của em trai, càng không cho cậu làm thì cậu lại càng phải làm.
"Wow! Từ bao giờ chị trở nên ngầu như vậy hả bà chị? Chôn thuốc nổ sao? Chị không sợ ba biết sẽ tức giận à? Nhưng mà... em thích!"
P/s: Mấy nay bận ôn thi nên tốc độ ra chương đã muộn sẽ lại muộn hơn, thời tiết lại còn khiến tui lười ơi là lười:Đ
Xem ra, rốt cuộc Từ Chu Phi cũng suy nghĩ cẩn thận, cùng Đồng Ngải Linh ngả bài, như vậy cũng tốt.
Cô ta xoay người vui vẻ lên tầng, những người xung quanh đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô ta.
Cô ta nghĩ rằng hôm nay mình ăn mặc rất xinh đẹp, những người đó chỉ ghen ghét mà thôi, nhìn thấy Từ Chu Phi đang uống rượu ở bên kia, đặt cái thẻ ở trước mặt Từ Chu Phi.
"Chu Phi, tại sao anh lại một mình uống rượu giải sầu ở đây?"
"Điều này thì phải hỏi cô rồi!!"
Từ Chu Phi nhìn thấy Giang Y Nhu, giận sôi máu, một cái tát vừa lúc nãy, trên mặt hắn đến bây giờ vẫn còn thấy tê, tất cả đều là do người phụ nữ Giang Y Nhu này làm hại!
Giang Y Nhu còn chưa ngồi xuống, trên mặt đã bị đánh một cái tát, cô ta bị đánh đến ngã ngồi lên trên vị trí, không thể tin được nhìn Từ Chu Phi trước mặt.
"Anh..."
Đang định nói, di động lại vang lên, đó là điện thoại của mẹ cô ta Giang Vũ Hiên.
Cô ta không dám không nghe, đè nén sự giận dữ xuống, một bên cô ta trừng mắt nhìn Từ Chu Phi, một bên ôn nhu nói chuyện.
Từ Chu Phi nhìn dáng vẻ này của cô ta, lập tức cảm thấy thật ghê tởm, người phụ nữ này, bất cứ lúc nào cũng có thể hóa trang như thế này sao?
"Giang Y Nhu!! Con nhìn xem con đã làm ra chuyện tốt gì đi!! Mày nhanh chóng trở về đây cho mẹ!!!"
Nói xong câu này, Giang Vũ Hiên liền bang một cái cúp điện thoại.
Trong lòng Giang Y Nhu bỗng chốc lộp bộp một cái, đương nhiên là cô ta hiểu rõ tính tình của mẹ, Giang Vũ Hiên dùng loại khẩu khí này nói chuyện với mình, đã nói rõ chuyện thật sự rất nghiêm trọng.
"Chu Phi, em còn có việc, em nghĩ giữa chúng ta nhất định là có hiểu lầm gì đó, đợi tối nay em lại đến tìm anh!!"
Giang Y Nhu nói xong, đứng lên xông thẳng ra ngoài.
Từ Chu Phi nhìn thấy bộ dáng của Giang Y Nhu, đột nhiên cảm thấy rất ghê tởm, kiểu phụ nữ như thế nào mới có thể bị người khác tát cô một cái tát, sau đó lại một chút cũng không tức giận?
Thực ra bên trong Giang Y Nhu cũng không phải kiểu phụ nữ ngoan ngoãn mềm mại, cô ta chỉ giả vờ dịu dàng mà thôi!
Chính vì hiểu rõ điểm này, Từ Chu Phi mới càng cảm thấy Giang Y Nhu thật khủng bố.
Đồng Ngải Linh tìm được chiếc xe thể thao của mình ở dưới tầng hầm, chiếc xe này là quà sinh nhật năm mười tám tuổi ba tặng cho cô, em trai Đồng Ngải Ni muốn đã lâu, cô cũng không chịu đưa cho nó dùng.
Nhưng Từ Chu Phi nói hai ba câu liền đưa chìa khóa xe cho hắn, lại nói, cô thật sự không phải một người chị gái tốt.
Ngay cả bản thân cô, hôm nay cũng mới là lần đầu tiên lái chiếc xe này.
Đơn giản là vì Từ Chu Phi nói, con gái lái xe thể thao rất khó coi, không thục nữ!
Tiếng chuông điện thoại đánh gãy suy nghĩ của Đồng Ngải Linh, giọng nói của một người con trai sang sảng thẳng thắn từ bên trong điện thoại truyền đến:
"Chị, chuyện chị dặn dò em làm em đều đã làm tốt rồi, nhưng mà chị muốn căn biệt thự có nhà kho ngầm lớn như vậy làm gì vậy?"
Hôm qua sau khi Đồng Ngải Linh xuyên tới không bao lâu, việc đầu tiên chính là gọi điện cho em trai, bảo nó đi chuẩn bị một kho hàng.
Kể từ lúc năm năm trước Giang Vũ Hiên và Giang Y Nhu đến Đồng gia, quan hệ giữa cô và em trai càng ngày càng kém, cô gần như không bao giờ liên lạc với nó.
Thế nhưng sau khi tận thế đến, em trai liều mạng đi tìm cô, giải cứu cô từ tay tên đàn ông kia ra, bản thân lại trở thành vật hi sinh.
Lúc Đồng Ngải Ni nhận được điện thoại của cô rất kích động, đến tận hôm nay cũng vẫn chưa vượt qua được sự phấn khích.
"Em quan tâm nhiều như vậy làm gì? Lão nương dùng để chôn thuốc nổ, em dám ngăn cản sao?"
Đồng Ngải Linh biết rõ tính tình của em trai, càng không cho cậu làm thì cậu lại càng phải làm.
"Wow! Từ bao giờ chị trở nên ngầu như vậy hả bà chị? Chôn thuốc nổ sao? Chị không sợ ba biết sẽ tức giận à? Nhưng mà... em thích!"
P/s: Mấy nay bận ôn thi nên tốc độ ra chương đã muộn sẽ lại muộn hơn, thời tiết lại còn khiến tui lười ơi là lười:Đ