Chương : 32
Tới gần chính ngọ ánh mặt trời thập phần sáng lạn, hơi dẫn theo một tia nhiệt độ. Sàn đấu lại thay đổi hai người đánh nhau, khi thì phát ra tiếng va chạm nhau, đánh vỡ không khí yên tĩnh khu huấn luyện căn cứ.
Cảnh Hạ xấu hổ và giận dữ không chịu nổi mà bưng kín mặt, một mình chạy tới bên cạnh sàn đấu ngồi xuống. Tại trên đầu cậu, tiểu hắc tử béo mọng tựa hồ cũng cảm nhận được tâm tình chủ nhân bi phẫn, một chủ một sủng vật xoát xoát mà lấy tay che mặt, nghĩ muốn mượn cái này che dấu chuyện ngu xuẩn mình vừa làm. ( ui❤ tưởng tượng cảnh này thấy iu ghêLiếm liếm móng vuốt nhỏ toàn thịt là thịt, kỷ kỷ ngẩng đầu nhìn về phía mấy người cách đó không xa, tò mò mà chớp chớp mắt nhỏ đậu xanh.
Kỷ Xuyên Trình chậm rãi thu hồi tầm mắt nhìn về phía Cảnh Hạ, sau đó tiếp tục cúi đầu nhìn Tề giáo sư, hỏi: “Cho nên nói đóa hoa hồng biến dị tuy rằng chính là biến dị thể cấp D, nhưng nó lại có thực lực gần cấp C?”
Tề giáo sư buông tiếng thở dài, gật đầu: “Không sai. Chúng tôi đang dọn dẹp khu 76 thì phát hiện nó, thành công bắt được rồi phán định mức độ tế bào dị biến ước chừng cấp D. Nhưng gần đây chúng tôi phát hiện thực lực nó tăng mạnh, cho nên không thể kéo dài nữa, chỉ có thể giải phẫu nghiên cứu.”
“Đó là do tôi nói.” Không hề che dấu ý cười trong giọng nói, Kỳ Dương giơ tay nói: “Tôi nghiên cứu hai ngày về lát cắt tế bào phiến lá của nó, phát hiện trong dung dịch lưu hoá tốc độ tế bào sinh trưởng phi thường nhanh, thậm chí ẩn ẩn có xu thế vượt qua cấp C, cho nên tôi liền trực tiếp quyết định giải phẫu.”
Kỷ Xuyên Trình thản nhiên mà quét mắt nhìn hắn một cái, nói: “Xem ra cậu cũng không đến mức quá hỗn đản.”
Nghe vậy, Kỳ Dương hơi hơi sửng sốt, sau đó cười buông tay: “Xem như vậy đi. Vừa rồi lúc băm hoa văn của đóa hoa hồng biến dị kia ra, trong giữa nhụy hoa của nó tôi phát hiện được một ít…”
Đợi hồi lâu cũng không thấy mấy người kia chấm dứt nói chuyện với nhau, ngồi dưới bóng tòa nhà lạnh lẽo, Cảnh Hạ rõ ràng chống cằm trực tiếp nhìn chằm chằm qua bên kia. Cậu nghĩ tới mình vừa rồi lại còn nói lời ngu ngốc như vậy, trong lòng đã cảm nhận được bao nhiêu loại không được tự nhiên.
Thì ra là nhổ đầuTiểu Nguyệt Nguyệt, không phải… Kỳ Dương.
Quả thực là rất mất mặt Theo ngày trôi đi, bóng râm hai tầng nhà dần dần lệch, Cảnh Hạ triệt để phơi dưới ánh trời sáng lạn ôn hòa. Cậu đang cúi đầu nhàm chán mà dùng cột nước nhỏ tẩy trừ một vệt vết bẩn trên mặt đất, bỗng nhiên liền cảm giác ánh sáng bị người che trụ, cả người bị bao phủ trong một mảnh che lấp.
“Đi thôi.” Thanh âm trầm thấp vang lên.
Cảnh Hạ ngẩng đầu, chỉ thấy Kỷ Xuyên Trình cúi đầu nhìn mình. Bởi vì ngược sáng, thân hình y nhìn qua có một chút mông lung, từng sợi tóc đen đều thấy được phân minh.
“Nói xong rồi?”
Vỗ vỗ tro bụi dưới mông đứng lên, Cảnh Hạ thăm dò hướng xa xa qua thân mình Kỷ Xuyên Trình nhìn lại, chỉ thấy Tề giáo sư cùng Kỳ Dương đã đi xa, thân ảnh càng ngày càng nhỏ, cuối cùng… Bị người ngăn trở. (bộ ảnh ăn giấm với Kỳ quốc bảo à? = (Nó đó. =
Kỷ Xuyên Trình mặt không đổi sắc mà bước một bước chặn tầm mắt Cảnh Hạ, y gật đầu nói: “Ân, chuyện của bọn họ không liên quan với chúng ta. Đi tiến hành một chút huấn luyện làm nóng đi, trước chạy 10000 m.”
Vừa nghe đến con số kia, tâm tư Cảnh Hạ nguyên bản còn muốn hỏi nhiều hơn triệt để bị đánh loạn, cậu kinh hô: “10000 m? A Xuyên, thân thể tôi bây giờ còn chưa tiến hành qua bất luận huấn luyện gì, cứ như vậy đột nhiên bắt đầu 10000 m, có phải hay không có chút…”
Kỷ Xuyên Trình nhướng mày: “15000 m?”
“” Cảnh Hạ nhất thời tạc mao: “Cậu không thể lấy tiêu chuẩn của cậu mà đối đãi tôi a Đồng ý bởi vì tiến hóa tố chất cơ thể của tôi tăng lên không ít, nhưng đột nhiên như vậy…”
“Tôi là 20000 m.” Ngữ khí bình thản mà đánh gãy thanh niên nói vù vù, Kỷ Xuyên Trình dừng một chút, lại bổ sung: “Khởi động.”
“…”
Vòng quanh khu huấn luyện ước chừng chạy năm vòng 2000 m, đối với Cảnh Hạ hiện tại mà nói tuyệt đối là một loại khiêu chiến. Lúc cậu đang chạy đến vòng thứ tư, cả người đều cảm thấy hư thoát, hận không thể quỳ rạp trên mặt đất nhanh một chút. Chỗ tốt duy nhất là tùy thời có thể bổ sung nguồn nước, không đến mức khát nước mà chết.
Sau khi rốt cục lảo đảo chạy xong năm vòng, cả người Cảnh Hạ xụi lơ không thể nhúc nhích hai tay, liền nhìn thấy Kỷ Xuyên Trình không coi ai ra gì mà tiếp tục chạy qua mặt cậu. Dáng người mạnh mẽ, mặt không đổi sắc, trên trán toát ra một chút mồ hôi, nhưng tốc độ một chút cũng không giảm bớt.
“Vòng.. vòng thứ tám ”
Người sớm đã một bên vây xem kích động mà hô lên những lời này, Cảnh Hạ không có khí lực ngẩng đầu hướng tiếng người nhìn lại, chỉ thấy không biết khi nào đã có mười mấy người tiến hóa vây lại đây, trong đó một nam nhân cơ bắp mạnh mẽ tóc húi cua ngồi xổm xuống, cười hỏi cậu: “Cậu là bằng hữu của Kỷ thiếu giáo? Xin chào, tôi tên Trần Cách, trước kia thuộc quân đoàn 80 S thị.”
May mà chức năng khôi phục năng lực thực tốt, Cảnh Hạ nhanh chóng có khí lực. Cậu đứng lên, bắt tay với Trần Cách, sau đó cười nói: “Chào, tôi tên Cảnh Hạ. Có thể tại căn cứ S thị gặp một người tiến hóa trong quân đội quả thật khiến người ngạc nhiên, hẳn A Xuyên cũng sẽ cao hứng khi gặp anh.”
Hán tử tráng kiện sờ sờ đầu, cười nói: “Tôi trước kia trong đội ngũ là một bộ binh bình thường, Kỷ thiếu giáo sẽ không biết tôi đâu. Bất quá có thể gặp Kỷ thiếu giáo tôi cũng thật cao hứng, người tiến hóa trong đội ngũ chúng tôi xuất thân quân nhân quá ít, tôi biết đến chỉ có không đến hai mươi người.”
Cảnh Hạ gật đầu hiểu ý, cậu vừa chuẩn bị nói cái gì đó an ủi hán tử hơi có vẻ cô đơn trước mắt này một chút, liền nghe được bên tai truyền đến một trận tiếng quát tháo kinh hãi chấn nhiên.
“4… 45 phút 20000 m ”
Cảnh Hạ kinh ngạc mà quay đầu nhìn lại, vừa lúc thấy Kỷ Xuyên Trình dùng khăn lông màu trắng lau trên trán, mồ hôi giọt giọt nhỏ xuống cổ, hướng mình đi tới. Cho dù là Kỷ Xuyên Trình, chịu đựng chạy bộ đường dài cũng hao phí thể lực rất lớn, có chút thở dốc.
Người vây xem sôi nổi không thể tin được mà nhìn gương mặt xa lạ kia, tránh ra một con đường cho y.
Dị năng người này cũng không hữu dụng, cũng chỉ nhìn như thoải mái mà chạy bộ, lại có thể đủ sảng khoái mà đánh vỡ kỉ lục thế giới trước mạt thế, thậm chí cũng gần như là kỉ lục người tiến hóa trong căn cứ S thị sau mạt thế.
Kỷ Xuyên Trình cũng không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của người bên cạnh, y lập tức đi tới trước mặt Cảnh Hạ, dừng lại.
“Nước.”
Trực tiếp đem chén nước trống trơn đưa tới trước mặt Cảnh Hạ, người sau ăn ý liền dùng bàn tay bao trùm trên miệng chén, sau đó nhanh chóng nghe được tiếng nước tuôn rơi vang lên. Kỷ Xuyên Trình ngửa đầu uống xong một mồm to, chút sắc hồng trên mặt cũng dần tản đi.
Người vây xem nhìn thấy một màn này đều không chú ý nữa mà rời đi, trên đường băng chỉ còn lại có ba người bọn Cảnh Hạ.
Đem chén nước xoay tròn, Kỷ Xuyên Trình lúc này mới chuyển đầu nhìn về phía Trần Cách đứng một bên.
Tầm mắt giao nhau trong nháy mắt, hán tử thân cao một thước chín đột nhiên hai tay kẹp chặt thắt lưng, thẳng lưng, xoát một chút năm ngón tay phải khép lại, ngón giữa dán huyệt Thái Dương, hô to: “Thiếu giáo khỏe Trần Cách, phó đội trưởng liên đội bộ binh thứ 80 S thị, hướng ngài đưa tin”
Nghe thấy lời nói quen thuộc, động tác Kỷ Xuyên Trình cầm khăn mặt trên tay ngẩn ra, sau đó đáp trả bằng một cái quân lễ tiêu chuẩn xinh đẹp. Cũng không mặc quân trang, nhưng vẻ mặt hai người túc mục nghiêm túc lại làm cho Cảnh Hạ cảm giác một bầu không khí trang nghiêm khó có thể xen vào.
Bất quá nửa giờ, Trần Cách liền kích động mà dẫn Kỷ Xuyên Trình cùng Cảnh Hạ vào khu huấn luyện căn cứ. Cũng không có dẫn hai người đi khu tự luyện, Trần Cách trực tiếp chạy đến sàn đấu, vừa đi vừa nói: “Thiếu giáo, hôm nay trong khu huấn luyện căn cứ chỉ có tôi, những người khác đều đi tham gia nhiệm vụ dọn dẹp cùng giúp sở nghiên cứu hỗ trợ thực nghiệm. Bọn họ đều không nghĩ tới ngài hôm nay sẽ đến căn cứ, chờ thêm vài ngày chúng ta nhất định sẽ gặp ngài.”
Kỷ Xuyên Trình đã đem áo khoác mặc vào, y gật gật đầu: “Anh là dị năng lực lượng hình (chỉ sức mạnh?”
Trần Cách sửng sốt: “Đúng… Thiếu giáo làm sao ngài biết?”
Cảnh Hạ lập tức cười lên: “Cậu ta đại khái còn biết anh giá trị dị năng là bao nhiêu. Tôi đoán coi…” Cảnh Hạ cao thấp đánh giá một chút cơ bắp Trần Cách mạnh mẽ nhô ra, nghi ngờ nói: “Đại khái là 170?”
Trần Cách thẹn thùng mỉm cười: “Không có nhiều như vậy, dị năng của tôi cũng không cao, cùng các huynh đệ khác trong quân đội so sánh là thuộc loại yếu, chỉ có 159.”
Cảnh Hạ nghe vậy ngẩn ra, nhanh chóng mở miệng đem chuyện này bỏ qua. May mà Trần Cách cũng là hán tử thần kinh thô không có để ý mấy vấn đề nhỏ này. Hắn có chút kích động mà cùng Kỷ Xuyên Trình, Cảnh Hạ giới thiệu một ít nơi được sử dụng trong khu huấn luyện của căn cứ, xem như làm công tác giới thiệu mà Tề giáo sư lâm thời bận việc mà không làm được.
Sau tỉ thí chiếm toàn bộ khu huấn luyện căn cứ ước chừng ba phần tư sân, mà trong đó, lấy lưới sắt cường độ cao phân chia toàn bộ khu vực làm hai. Một bên là nơi chỉ dành cho người tiến hóa, bên kia lại là con người cùng thú biến dị tỉ thí.
Cảnh Hạ dừng lại hồi lâu bên một hổ biến dị kia cao tới ba thước, thấy biến dị thể này tốc độ cực kì nhanh, cậu thoáng có chút kinh ngạc. Mà ngay lúc cậu dời tầm mắt nhìn về phía sàn đấu bên kia, ánh mắt đột nhiên cứng lại, song mâu phút chốc trợn to.
Chỉ thấy trong sàn đấu trống trải, hai người đang mạnh mẽ mà truy đuổi tập kích. Băng trùy sắc bén xanh biếc phút chốc từ trên mặt đất bay lên, một người khác thì đột nhiên nhảy lên, phảng phất là được một trận gió trong không khí nâng lên, cách mặt đất ước chừng ba bốn mét sau đó né tránh tập kích.
Người kia mới vừa nhảy lên không bao lâu, liền thấy ba mũi băng sắc bén tốc độ cực nhanh bay về phía hắn. Thiếu niên hoảng sợ mà trợn to con ngươi, hắn tựa hồ định chuẩn bị hành động chống đỡ, liền thấy ba mũi băng kia khi cách hắn ước chừng nửa thước đột nhiên thoát phá ngay trên không trung, trở thành vụn băng.
“Thực xin lỗi, Tiểu Thượng, vừa mới có dọa đến emhay không?” Ngô Kế Thanh lo lắng chạy tới, thân thiết nói: “Về sau để anh đứng yên cho emluyện đi, như vậy thật sự quá nguy hiểm.”
Tô Duy Thượng cong cánh môi hồng, ôn nhu cười lắc đầu: “Không có, Kế Thanh, chút việc nhỏ ấy còn không đến mức dọa em. Anh không cần lo lắng.”
“Tiểu Thượng, emi không có việc gì thì tốt…” (da gà da vịt ta tổng khởi nghĩa [╰╯] hai đứa có cần ghê cmn tởm như vại không???Tuy rằng cách ước chừng hai mươi mét, nhưng bởi vì thân thể tiến hóa, thính lực tăng lên, mấy lời buồn nôn toàn bộ đều chui vào trong lỗ tai Cảnh Hạ, làm cậu nổi da gà run lên. Cậu chưa bao giờ cảm thấy vận khí mình kém như giờ khắc này, cư nhiên đi chỗ nào, chỗ đó liền đụng tới mấy thứ…
Kỳ ba. (Kỳ lạ
Trần Cách tự nhiên không chú ý tới Cảnh Hạ dị thường, hắn nhíu mày tục tằng nói: “Hai người này tên là Ngô Kế Thanh, Tô Duy Thượng, bọn họ trong căn cứ rất nổi danh. Ngô Kế Thanh kia, dị năng băng hệ của hắn hiện nay là cao nhất toàn bộ căn cứ S thị, giá trị dị năng là 280.” Nói đến đây bỗng nhiên dừng lại, Trần Cách giống như đột nhiên nhớ ra cái gì đó: “Đúng rồi thiếu giáo, ngài vừa tới, không biết dị năng ngày là…”
“Hỏa hệ.” Kỷ Xuyên Trình dừng một chút, lại tiếp tục nói: “Giá trị dị năng 265.”
Trần Cách ngẩn người, sau đó gật gật đầu không nói tiếp.
Nghe tiếng Kỷ Xuyên Trình bình tĩnh lạnh lùng bên tai, Cảnh Hạ lại nhìn hai người cách đó không xa. Tựa hồ là Tô Duy Thượng trước ngẩng đầu phát hiện ba người Cảnh Hạ bên này, nụ cười trên mặt cứng ngắc trong nháy mắt lại khôi phục nhanh chóng, hắn lắc lắc tay chào phía Cảnh Hạ, sau đó cùng Ngô Kế Thanh đi lại đây.
Cảnh Hạ phủi miệng, rầu rĩ không vui mà dời tầm mắt.
Đời trước, giá trị dị năng người tiến hóa cao nhất căn cứ S thị chính là Ngô Kế Thanh. Mới bắt đầu giá trị dị năng liền đạt tới mức 280 làm cho người ta sợ hãi, thậm chí lần thú triều thứ ba cũng là sức mạnh chủ lực của nhân loại.
Cảnh Hạ ngay từ đầu còn cảm thấy cao hứng thay Ngô Kế Thanh, nhưng đến sau lại… Như thế nào đều cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Đại khái là bởi vì Ngô Kế Thanh quá mức thiên vị Tô Duy Thượng, rõ ràng đều là trúc mã từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Cảnh Hạ cũng tự nhận là ở trong trong lòng có chút thiên hướng Kỷ Xuyên Trình. Chính vì vậy sau khi nhìn thấy Ngô Kế Thanh ỷ vào giá trị dị năng cao mà miệt thị người, cậu càng giận run người.
Giá trị dị năng cao có ích lợi gì?Thực lực tổng hợp mới là mấu chốt
“Hừ” Cảnh Hạ buồn bực mà liếc Kỷ Xuyên Trình một cái, sau đó mãnh liệt quay đầu.
Kỷ Xuyên Trình: “?”
Tiểu hắc tử cực kỳ hiểu được tâm lý chủ nhân ngạo kiều không được tự nhiên, vô cùng vui vẻ mà quào tóc Cảnh Hạ kéo kéo: “Kỷ kỷ kỷ kỷ ”
Cảnh Hạ xấu hổ và giận dữ không chịu nổi mà bưng kín mặt, một mình chạy tới bên cạnh sàn đấu ngồi xuống. Tại trên đầu cậu, tiểu hắc tử béo mọng tựa hồ cũng cảm nhận được tâm tình chủ nhân bi phẫn, một chủ một sủng vật xoát xoát mà lấy tay che mặt, nghĩ muốn mượn cái này che dấu chuyện ngu xuẩn mình vừa làm. ( ui❤ tưởng tượng cảnh này thấy iu ghêLiếm liếm móng vuốt nhỏ toàn thịt là thịt, kỷ kỷ ngẩng đầu nhìn về phía mấy người cách đó không xa, tò mò mà chớp chớp mắt nhỏ đậu xanh.
Kỷ Xuyên Trình chậm rãi thu hồi tầm mắt nhìn về phía Cảnh Hạ, sau đó tiếp tục cúi đầu nhìn Tề giáo sư, hỏi: “Cho nên nói đóa hoa hồng biến dị tuy rằng chính là biến dị thể cấp D, nhưng nó lại có thực lực gần cấp C?”
Tề giáo sư buông tiếng thở dài, gật đầu: “Không sai. Chúng tôi đang dọn dẹp khu 76 thì phát hiện nó, thành công bắt được rồi phán định mức độ tế bào dị biến ước chừng cấp D. Nhưng gần đây chúng tôi phát hiện thực lực nó tăng mạnh, cho nên không thể kéo dài nữa, chỉ có thể giải phẫu nghiên cứu.”
“Đó là do tôi nói.” Không hề che dấu ý cười trong giọng nói, Kỳ Dương giơ tay nói: “Tôi nghiên cứu hai ngày về lát cắt tế bào phiến lá của nó, phát hiện trong dung dịch lưu hoá tốc độ tế bào sinh trưởng phi thường nhanh, thậm chí ẩn ẩn có xu thế vượt qua cấp C, cho nên tôi liền trực tiếp quyết định giải phẫu.”
Kỷ Xuyên Trình thản nhiên mà quét mắt nhìn hắn một cái, nói: “Xem ra cậu cũng không đến mức quá hỗn đản.”
Nghe vậy, Kỳ Dương hơi hơi sửng sốt, sau đó cười buông tay: “Xem như vậy đi. Vừa rồi lúc băm hoa văn của đóa hoa hồng biến dị kia ra, trong giữa nhụy hoa của nó tôi phát hiện được một ít…”
Đợi hồi lâu cũng không thấy mấy người kia chấm dứt nói chuyện với nhau, ngồi dưới bóng tòa nhà lạnh lẽo, Cảnh Hạ rõ ràng chống cằm trực tiếp nhìn chằm chằm qua bên kia. Cậu nghĩ tới mình vừa rồi lại còn nói lời ngu ngốc như vậy, trong lòng đã cảm nhận được bao nhiêu loại không được tự nhiên.
Thì ra là nhổ đầuTiểu Nguyệt Nguyệt, không phải… Kỳ Dương.
Quả thực là rất mất mặt Theo ngày trôi đi, bóng râm hai tầng nhà dần dần lệch, Cảnh Hạ triệt để phơi dưới ánh trời sáng lạn ôn hòa. Cậu đang cúi đầu nhàm chán mà dùng cột nước nhỏ tẩy trừ một vệt vết bẩn trên mặt đất, bỗng nhiên liền cảm giác ánh sáng bị người che trụ, cả người bị bao phủ trong một mảnh che lấp.
“Đi thôi.” Thanh âm trầm thấp vang lên.
Cảnh Hạ ngẩng đầu, chỉ thấy Kỷ Xuyên Trình cúi đầu nhìn mình. Bởi vì ngược sáng, thân hình y nhìn qua có một chút mông lung, từng sợi tóc đen đều thấy được phân minh.
“Nói xong rồi?”
Vỗ vỗ tro bụi dưới mông đứng lên, Cảnh Hạ thăm dò hướng xa xa qua thân mình Kỷ Xuyên Trình nhìn lại, chỉ thấy Tề giáo sư cùng Kỳ Dương đã đi xa, thân ảnh càng ngày càng nhỏ, cuối cùng… Bị người ngăn trở. (bộ ảnh ăn giấm với Kỳ quốc bảo à? = (Nó đó. =
Kỷ Xuyên Trình mặt không đổi sắc mà bước một bước chặn tầm mắt Cảnh Hạ, y gật đầu nói: “Ân, chuyện của bọn họ không liên quan với chúng ta. Đi tiến hành một chút huấn luyện làm nóng đi, trước chạy 10000 m.”
Vừa nghe đến con số kia, tâm tư Cảnh Hạ nguyên bản còn muốn hỏi nhiều hơn triệt để bị đánh loạn, cậu kinh hô: “10000 m? A Xuyên, thân thể tôi bây giờ còn chưa tiến hành qua bất luận huấn luyện gì, cứ như vậy đột nhiên bắt đầu 10000 m, có phải hay không có chút…”
Kỷ Xuyên Trình nhướng mày: “15000 m?”
“” Cảnh Hạ nhất thời tạc mao: “Cậu không thể lấy tiêu chuẩn của cậu mà đối đãi tôi a Đồng ý bởi vì tiến hóa tố chất cơ thể của tôi tăng lên không ít, nhưng đột nhiên như vậy…”
“Tôi là 20000 m.” Ngữ khí bình thản mà đánh gãy thanh niên nói vù vù, Kỷ Xuyên Trình dừng một chút, lại bổ sung: “Khởi động.”
“…”
Vòng quanh khu huấn luyện ước chừng chạy năm vòng 2000 m, đối với Cảnh Hạ hiện tại mà nói tuyệt đối là một loại khiêu chiến. Lúc cậu đang chạy đến vòng thứ tư, cả người đều cảm thấy hư thoát, hận không thể quỳ rạp trên mặt đất nhanh một chút. Chỗ tốt duy nhất là tùy thời có thể bổ sung nguồn nước, không đến mức khát nước mà chết.
Sau khi rốt cục lảo đảo chạy xong năm vòng, cả người Cảnh Hạ xụi lơ không thể nhúc nhích hai tay, liền nhìn thấy Kỷ Xuyên Trình không coi ai ra gì mà tiếp tục chạy qua mặt cậu. Dáng người mạnh mẽ, mặt không đổi sắc, trên trán toát ra một chút mồ hôi, nhưng tốc độ một chút cũng không giảm bớt.
“Vòng.. vòng thứ tám ”
Người sớm đã một bên vây xem kích động mà hô lên những lời này, Cảnh Hạ không có khí lực ngẩng đầu hướng tiếng người nhìn lại, chỉ thấy không biết khi nào đã có mười mấy người tiến hóa vây lại đây, trong đó một nam nhân cơ bắp mạnh mẽ tóc húi cua ngồi xổm xuống, cười hỏi cậu: “Cậu là bằng hữu của Kỷ thiếu giáo? Xin chào, tôi tên Trần Cách, trước kia thuộc quân đoàn 80 S thị.”
May mà chức năng khôi phục năng lực thực tốt, Cảnh Hạ nhanh chóng có khí lực. Cậu đứng lên, bắt tay với Trần Cách, sau đó cười nói: “Chào, tôi tên Cảnh Hạ. Có thể tại căn cứ S thị gặp một người tiến hóa trong quân đội quả thật khiến người ngạc nhiên, hẳn A Xuyên cũng sẽ cao hứng khi gặp anh.”
Hán tử tráng kiện sờ sờ đầu, cười nói: “Tôi trước kia trong đội ngũ là một bộ binh bình thường, Kỷ thiếu giáo sẽ không biết tôi đâu. Bất quá có thể gặp Kỷ thiếu giáo tôi cũng thật cao hứng, người tiến hóa trong đội ngũ chúng tôi xuất thân quân nhân quá ít, tôi biết đến chỉ có không đến hai mươi người.”
Cảnh Hạ gật đầu hiểu ý, cậu vừa chuẩn bị nói cái gì đó an ủi hán tử hơi có vẻ cô đơn trước mắt này một chút, liền nghe được bên tai truyền đến một trận tiếng quát tháo kinh hãi chấn nhiên.
“4… 45 phút 20000 m ”
Cảnh Hạ kinh ngạc mà quay đầu nhìn lại, vừa lúc thấy Kỷ Xuyên Trình dùng khăn lông màu trắng lau trên trán, mồ hôi giọt giọt nhỏ xuống cổ, hướng mình đi tới. Cho dù là Kỷ Xuyên Trình, chịu đựng chạy bộ đường dài cũng hao phí thể lực rất lớn, có chút thở dốc.
Người vây xem sôi nổi không thể tin được mà nhìn gương mặt xa lạ kia, tránh ra một con đường cho y.
Dị năng người này cũng không hữu dụng, cũng chỉ nhìn như thoải mái mà chạy bộ, lại có thể đủ sảng khoái mà đánh vỡ kỉ lục thế giới trước mạt thế, thậm chí cũng gần như là kỉ lục người tiến hóa trong căn cứ S thị sau mạt thế.
Kỷ Xuyên Trình cũng không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của người bên cạnh, y lập tức đi tới trước mặt Cảnh Hạ, dừng lại.
“Nước.”
Trực tiếp đem chén nước trống trơn đưa tới trước mặt Cảnh Hạ, người sau ăn ý liền dùng bàn tay bao trùm trên miệng chén, sau đó nhanh chóng nghe được tiếng nước tuôn rơi vang lên. Kỷ Xuyên Trình ngửa đầu uống xong một mồm to, chút sắc hồng trên mặt cũng dần tản đi.
Người vây xem nhìn thấy một màn này đều không chú ý nữa mà rời đi, trên đường băng chỉ còn lại có ba người bọn Cảnh Hạ.
Đem chén nước xoay tròn, Kỷ Xuyên Trình lúc này mới chuyển đầu nhìn về phía Trần Cách đứng một bên.
Tầm mắt giao nhau trong nháy mắt, hán tử thân cao một thước chín đột nhiên hai tay kẹp chặt thắt lưng, thẳng lưng, xoát một chút năm ngón tay phải khép lại, ngón giữa dán huyệt Thái Dương, hô to: “Thiếu giáo khỏe Trần Cách, phó đội trưởng liên đội bộ binh thứ 80 S thị, hướng ngài đưa tin”
Nghe thấy lời nói quen thuộc, động tác Kỷ Xuyên Trình cầm khăn mặt trên tay ngẩn ra, sau đó đáp trả bằng một cái quân lễ tiêu chuẩn xinh đẹp. Cũng không mặc quân trang, nhưng vẻ mặt hai người túc mục nghiêm túc lại làm cho Cảnh Hạ cảm giác một bầu không khí trang nghiêm khó có thể xen vào.
Bất quá nửa giờ, Trần Cách liền kích động mà dẫn Kỷ Xuyên Trình cùng Cảnh Hạ vào khu huấn luyện căn cứ. Cũng không có dẫn hai người đi khu tự luyện, Trần Cách trực tiếp chạy đến sàn đấu, vừa đi vừa nói: “Thiếu giáo, hôm nay trong khu huấn luyện căn cứ chỉ có tôi, những người khác đều đi tham gia nhiệm vụ dọn dẹp cùng giúp sở nghiên cứu hỗ trợ thực nghiệm. Bọn họ đều không nghĩ tới ngài hôm nay sẽ đến căn cứ, chờ thêm vài ngày chúng ta nhất định sẽ gặp ngài.”
Kỷ Xuyên Trình đã đem áo khoác mặc vào, y gật gật đầu: “Anh là dị năng lực lượng hình (chỉ sức mạnh?”
Trần Cách sửng sốt: “Đúng… Thiếu giáo làm sao ngài biết?”
Cảnh Hạ lập tức cười lên: “Cậu ta đại khái còn biết anh giá trị dị năng là bao nhiêu. Tôi đoán coi…” Cảnh Hạ cao thấp đánh giá một chút cơ bắp Trần Cách mạnh mẽ nhô ra, nghi ngờ nói: “Đại khái là 170?”
Trần Cách thẹn thùng mỉm cười: “Không có nhiều như vậy, dị năng của tôi cũng không cao, cùng các huynh đệ khác trong quân đội so sánh là thuộc loại yếu, chỉ có 159.”
Cảnh Hạ nghe vậy ngẩn ra, nhanh chóng mở miệng đem chuyện này bỏ qua. May mà Trần Cách cũng là hán tử thần kinh thô không có để ý mấy vấn đề nhỏ này. Hắn có chút kích động mà cùng Kỷ Xuyên Trình, Cảnh Hạ giới thiệu một ít nơi được sử dụng trong khu huấn luyện của căn cứ, xem như làm công tác giới thiệu mà Tề giáo sư lâm thời bận việc mà không làm được.
Sau tỉ thí chiếm toàn bộ khu huấn luyện căn cứ ước chừng ba phần tư sân, mà trong đó, lấy lưới sắt cường độ cao phân chia toàn bộ khu vực làm hai. Một bên là nơi chỉ dành cho người tiến hóa, bên kia lại là con người cùng thú biến dị tỉ thí.
Cảnh Hạ dừng lại hồi lâu bên một hổ biến dị kia cao tới ba thước, thấy biến dị thể này tốc độ cực kì nhanh, cậu thoáng có chút kinh ngạc. Mà ngay lúc cậu dời tầm mắt nhìn về phía sàn đấu bên kia, ánh mắt đột nhiên cứng lại, song mâu phút chốc trợn to.
Chỉ thấy trong sàn đấu trống trải, hai người đang mạnh mẽ mà truy đuổi tập kích. Băng trùy sắc bén xanh biếc phút chốc từ trên mặt đất bay lên, một người khác thì đột nhiên nhảy lên, phảng phất là được một trận gió trong không khí nâng lên, cách mặt đất ước chừng ba bốn mét sau đó né tránh tập kích.
Người kia mới vừa nhảy lên không bao lâu, liền thấy ba mũi băng sắc bén tốc độ cực nhanh bay về phía hắn. Thiếu niên hoảng sợ mà trợn to con ngươi, hắn tựa hồ định chuẩn bị hành động chống đỡ, liền thấy ba mũi băng kia khi cách hắn ước chừng nửa thước đột nhiên thoát phá ngay trên không trung, trở thành vụn băng.
“Thực xin lỗi, Tiểu Thượng, vừa mới có dọa đến emhay không?” Ngô Kế Thanh lo lắng chạy tới, thân thiết nói: “Về sau để anh đứng yên cho emluyện đi, như vậy thật sự quá nguy hiểm.”
Tô Duy Thượng cong cánh môi hồng, ôn nhu cười lắc đầu: “Không có, Kế Thanh, chút việc nhỏ ấy còn không đến mức dọa em. Anh không cần lo lắng.”
“Tiểu Thượng, emi không có việc gì thì tốt…” (da gà da vịt ta tổng khởi nghĩa [╰╯] hai đứa có cần ghê cmn tởm như vại không???Tuy rằng cách ước chừng hai mươi mét, nhưng bởi vì thân thể tiến hóa, thính lực tăng lên, mấy lời buồn nôn toàn bộ đều chui vào trong lỗ tai Cảnh Hạ, làm cậu nổi da gà run lên. Cậu chưa bao giờ cảm thấy vận khí mình kém như giờ khắc này, cư nhiên đi chỗ nào, chỗ đó liền đụng tới mấy thứ…
Kỳ ba. (Kỳ lạ
Trần Cách tự nhiên không chú ý tới Cảnh Hạ dị thường, hắn nhíu mày tục tằng nói: “Hai người này tên là Ngô Kế Thanh, Tô Duy Thượng, bọn họ trong căn cứ rất nổi danh. Ngô Kế Thanh kia, dị năng băng hệ của hắn hiện nay là cao nhất toàn bộ căn cứ S thị, giá trị dị năng là 280.” Nói đến đây bỗng nhiên dừng lại, Trần Cách giống như đột nhiên nhớ ra cái gì đó: “Đúng rồi thiếu giáo, ngài vừa tới, không biết dị năng ngày là…”
“Hỏa hệ.” Kỷ Xuyên Trình dừng một chút, lại tiếp tục nói: “Giá trị dị năng 265.”
Trần Cách ngẩn người, sau đó gật gật đầu không nói tiếp.
Nghe tiếng Kỷ Xuyên Trình bình tĩnh lạnh lùng bên tai, Cảnh Hạ lại nhìn hai người cách đó không xa. Tựa hồ là Tô Duy Thượng trước ngẩng đầu phát hiện ba người Cảnh Hạ bên này, nụ cười trên mặt cứng ngắc trong nháy mắt lại khôi phục nhanh chóng, hắn lắc lắc tay chào phía Cảnh Hạ, sau đó cùng Ngô Kế Thanh đi lại đây.
Cảnh Hạ phủi miệng, rầu rĩ không vui mà dời tầm mắt.
Đời trước, giá trị dị năng người tiến hóa cao nhất căn cứ S thị chính là Ngô Kế Thanh. Mới bắt đầu giá trị dị năng liền đạt tới mức 280 làm cho người ta sợ hãi, thậm chí lần thú triều thứ ba cũng là sức mạnh chủ lực của nhân loại.
Cảnh Hạ ngay từ đầu còn cảm thấy cao hứng thay Ngô Kế Thanh, nhưng đến sau lại… Như thế nào đều cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Đại khái là bởi vì Ngô Kế Thanh quá mức thiên vị Tô Duy Thượng, rõ ràng đều là trúc mã từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Cảnh Hạ cũng tự nhận là ở trong trong lòng có chút thiên hướng Kỷ Xuyên Trình. Chính vì vậy sau khi nhìn thấy Ngô Kế Thanh ỷ vào giá trị dị năng cao mà miệt thị người, cậu càng giận run người.
Giá trị dị năng cao có ích lợi gì?Thực lực tổng hợp mới là mấu chốt
“Hừ” Cảnh Hạ buồn bực mà liếc Kỷ Xuyên Trình một cái, sau đó mãnh liệt quay đầu.
Kỷ Xuyên Trình: “?”
Tiểu hắc tử cực kỳ hiểu được tâm lý chủ nhân ngạo kiều không được tự nhiên, vô cùng vui vẻ mà quào tóc Cảnh Hạ kéo kéo: “Kỷ kỷ kỷ kỷ ”