Chương 21: Noel đầu tiên
Năm nay rất đặc biệt mỗi năm Noel rơi chúng ngày phải thi hoặc sẽ là Noel xong là thi nên phải ở nhà ôn thi, nhưng năm nay rơi vào chủ nhật đã thế còn đã thi xong. Cũng có lẽ không được thong thả cho lắm vì một số người vì cơn ác mộng bảng điểm thi nên tâm trạng không yên.
Trong groups tổ 2<code>Phạm Cường:[Đèo, tao mới vui khi Noel sau thì thi để còn không bị mẹ tao bắt ở nhà ôn bài, giờ hay rồi điểm thảm đến nỗi mẹ tao nhìn thấy chỉ muốn phang cho tao vài cây chơi chiếc gì nữa( khóc khóc)]. </code>Gia Bảo:[ Điểm tao cao hơn kì trước nên vẫn còn sống].
Phạm Cường:[ Không phải kì trước mày toàn ba bốn à].<code>Gia Bảo:[ Thì có cao hơn nhưng không đáng kể:))]. [ Nhưng mẹ tao công nhận sự nỗ lực đó] </code>Phạm Cường:[ Tao nhớ môn Toán mày quay xuống chép bài của Thiên Sứ còn gì].
…
" Tinh" điện thoại Mẫu Đơn báo có tin nhắn gửi đến.
Bây giờ mới gần năm giờ chiều, Hướng Hướng manh đầu tóc ướt át đang giỏ nước bước ra ngoài. Chiếc áo hai dây dạng yếm cùng với chiếc quần đùi đen có dây rút hai bên, cô để lộ bờ vai trắng hồng cùng với xương quai xanh ẩn hiện, đôi chân thon dài đi chân trần bước ra, làn da vẫn chưa khô hẳn còn chảy vài giọt nước.
Cô cầm điện thoại lên, Trần Quý?
Trần Quý:[ Tối nay có đi đâu không?]
…
Hướng Hướng:[ Không, có sao vậy].
Trần Quý:[ Đi chơi Noel, đi không. Cả Trấn Hành Dịch và tên Tô Châu Đình kia nữa]<code>[ Rủ cả chị của bạn cùng bàn nữa, đi không] </code>Hướng Hướng:[ Để mình hỏi chị đã].
" Cốc cốc" " Cách" tiếng vặn cửa.
" Hướng Dương" Mẫu Đơn mới bước vô.
" Hửm"
" Đi chơi không với bọn Hành Dịch ấy, có thể gọi thêm bạn" Mẫu Đơn nói.
" Ai rủ chị" Cô nghĩ chắc là Trấn Hành Dịch rồi.
" Tên Hành Dịch kia, đi không để chị nói lại nè"
" Đi, rủ cả Ái Ái với đám Phong nữa" " Để em hỏi có được không nha" Hướng Hướng nói.
" Trần Quý rủ em?"<code>" Trấn Hành Dịch không phải rủ chị à" Mẫu Đơn đơ mặt không phản bác lại. </code>" Về đây, chị tắm rồi đi"
Cô để ý rồi hình như chị để ý tên Trấn Hành Dịch thì phải, chị khác khác khi đối mặt với cái tên kia sao sao ấy.
Hướng Hướng:[ Rủ Ái Ái và đám Phong được không ]<code>Trần Quý:[ Được] [ 6h30' tại ngã ba chỗ bạn cùng bàn đi rồi bọn tôi đến] </code>…
Ngã ba
Ba cô gái là người đến sau cùng, sau khi rủ đi thì vô kêu đám Phong đến ngã ba đợi. Còn Ái Ái đến chỗ bọn cô đi cùng.
" Nhanh vậy đã đến rồi sao" Mẫu Đơn hỏi.
" Chân dài đi nhanh" Phong ngứa miệng nói.
" Mồm thối à" Mẫu Đơn liếc nhìn Phong.
" Đi đâu chơi vậy" Nhược Ái hỏi.
" Chợ đêm Tân Thành" Tô Châu Đình đáp.
…
Chợ đêm Tân Thành.
Ánh đèn sáng lấp lánh nổi trội khắp khu phố, cây thông to được dựng ở giữa ngã tư chợ Tân Thành, có các ông già noel đang cầm các giỏ xinh xắn đựng những món đồ đáng yêu được cất trong cái vớ màu đỏ.
" Lại đó bốc thăm lây quà đi" Nhược Ái nói chân thì tiến lại ông già Noel.
Nhược Ái nhìn đống quà trong túi của ông già noel.
" Nào nào, cô bé nhắm mắt lại bốc xem được gì nào" Ông già noel đưa giỏ Nhược Ái nhắm mắt mò mẫm.
" Òa, xinh quá đi" " Con cảm ơn nhé" Nói.xong cô nàng chạy lại chỗ Hướng Hướng
" Hướng Dương xinh không, dễ thương ghê" Trong tay Nhược Ái là ông già noel phiên bản mini.
" Con to ôm vẫn đã hơn" Hướng Hướng cảm thán liền bị Nhược Ái đang mê mẩn vuốt ve món quà nhỏ liếc một cái.
" Có biết hòa nhập không khí không vậy hửm, thiệc là" Nhược Ái oán trách Hướng Hướng sao có thể như vậy chứ, cái con người mồm mép không ưa tí nào nhưng mà xinh thì bỏ qua vậy.
Ai biểu Hướng Dương nhà cô dễ thương dậy chứ.
" Đi ăn đã rồi chơi" Trần Quý nói.
…
Trong groups tổ 2<code>Phạm Cường:[Đèo, tao mới vui khi Noel sau thì thi để còn không bị mẹ tao bắt ở nhà ôn bài, giờ hay rồi điểm thảm đến nỗi mẹ tao nhìn thấy chỉ muốn phang cho tao vài cây chơi chiếc gì nữa( khóc khóc)]. </code>Gia Bảo:[ Điểm tao cao hơn kì trước nên vẫn còn sống].
Phạm Cường:[ Không phải kì trước mày toàn ba bốn à].<code>Gia Bảo:[ Thì có cao hơn nhưng không đáng kể:))]. [ Nhưng mẹ tao công nhận sự nỗ lực đó] </code>Phạm Cường:[ Tao nhớ môn Toán mày quay xuống chép bài của Thiên Sứ còn gì].
…
" Tinh" điện thoại Mẫu Đơn báo có tin nhắn gửi đến.
Bây giờ mới gần năm giờ chiều, Hướng Hướng manh đầu tóc ướt át đang giỏ nước bước ra ngoài. Chiếc áo hai dây dạng yếm cùng với chiếc quần đùi đen có dây rút hai bên, cô để lộ bờ vai trắng hồng cùng với xương quai xanh ẩn hiện, đôi chân thon dài đi chân trần bước ra, làn da vẫn chưa khô hẳn còn chảy vài giọt nước.
Cô cầm điện thoại lên, Trần Quý?
Trần Quý:[ Tối nay có đi đâu không?]
…
Hướng Hướng:[ Không, có sao vậy].
Trần Quý:[ Đi chơi Noel, đi không. Cả Trấn Hành Dịch và tên Tô Châu Đình kia nữa]<code>[ Rủ cả chị của bạn cùng bàn nữa, đi không] </code>Hướng Hướng:[ Để mình hỏi chị đã].
" Cốc cốc" " Cách" tiếng vặn cửa.
" Hướng Dương" Mẫu Đơn mới bước vô.
" Hửm"
" Đi chơi không với bọn Hành Dịch ấy, có thể gọi thêm bạn" Mẫu Đơn nói.
" Ai rủ chị" Cô nghĩ chắc là Trấn Hành Dịch rồi.
" Tên Hành Dịch kia, đi không để chị nói lại nè"
" Đi, rủ cả Ái Ái với đám Phong nữa" " Để em hỏi có được không nha" Hướng Hướng nói.
" Trần Quý rủ em?"<code>" Trấn Hành Dịch không phải rủ chị à" Mẫu Đơn đơ mặt không phản bác lại. </code>" Về đây, chị tắm rồi đi"
Cô để ý rồi hình như chị để ý tên Trấn Hành Dịch thì phải, chị khác khác khi đối mặt với cái tên kia sao sao ấy.
Hướng Hướng:[ Rủ Ái Ái và đám Phong được không ]<code>Trần Quý:[ Được] [ 6h30' tại ngã ba chỗ bạn cùng bàn đi rồi bọn tôi đến] </code>…
Ngã ba
Ba cô gái là người đến sau cùng, sau khi rủ đi thì vô kêu đám Phong đến ngã ba đợi. Còn Ái Ái đến chỗ bọn cô đi cùng.
" Nhanh vậy đã đến rồi sao" Mẫu Đơn hỏi.
" Chân dài đi nhanh" Phong ngứa miệng nói.
" Mồm thối à" Mẫu Đơn liếc nhìn Phong.
" Đi đâu chơi vậy" Nhược Ái hỏi.
" Chợ đêm Tân Thành" Tô Châu Đình đáp.
…
Chợ đêm Tân Thành.
Ánh đèn sáng lấp lánh nổi trội khắp khu phố, cây thông to được dựng ở giữa ngã tư chợ Tân Thành, có các ông già noel đang cầm các giỏ xinh xắn đựng những món đồ đáng yêu được cất trong cái vớ màu đỏ.
" Lại đó bốc thăm lây quà đi" Nhược Ái nói chân thì tiến lại ông già Noel.
Nhược Ái nhìn đống quà trong túi của ông già noel.
" Nào nào, cô bé nhắm mắt lại bốc xem được gì nào" Ông già noel đưa giỏ Nhược Ái nhắm mắt mò mẫm.
" Òa, xinh quá đi" " Con cảm ơn nhé" Nói.xong cô nàng chạy lại chỗ Hướng Hướng
" Hướng Dương xinh không, dễ thương ghê" Trong tay Nhược Ái là ông già noel phiên bản mini.
" Con to ôm vẫn đã hơn" Hướng Hướng cảm thán liền bị Nhược Ái đang mê mẩn vuốt ve món quà nhỏ liếc một cái.
" Có biết hòa nhập không khí không vậy hửm, thiệc là" Nhược Ái oán trách Hướng Hướng sao có thể như vậy chứ, cái con người mồm mép không ưa tí nào nhưng mà xinh thì bỏ qua vậy.
Ai biểu Hướng Dương nhà cô dễ thương dậy chứ.
" Đi ăn đã rồi chơi" Trần Quý nói.
…