Chương 25: Nấu ăn
Về tới khu ở của Trần Quý, nơi cậu ở là khu chung cư đang được giá thị trường nhất hiện nay.
" Cạch" Tiếng mở cửa vang lên.
" Mấy đứa về rồi à" giọng nói ôn nhu của mẹ Trần Quý vang ra từ trong nhà.
Cả đám chỉ có ba cô gái đứng ngẩn ra.
" Có người… à" Hướng Hướng bật thốt lên.
" Mẹ tôi, có phải ma đâu mà sợ" Trần Quý thờ ơ nói.
" Có mẹ cậu vậy có tiện không, nhớ đâu gây ảnh hưởng đến mẹ cậu không" Mẫu Đơn nói lại liếc đám thanh niên còn lại.
" Ý gì" Trấn Hành Dịch nhanh nhẹn bắt được ánh mắt của cô, Mẫu Đơn chột dạ mà bĩu môi.
" Ý nói chúng ta gây sự quá ồn ào chứ giề" Tô Châu Đình hiểu ý nhanh nhẹn nói ra.
" Ai cũng hiểu cần mày nói ả hã" Trấn Hành Dịch hết nói cái thằng này mà.
" Tụi nó gần nhà như vậy không nói cũng biết" Trần Quý tháo dép ném chìa khóa lên kệ tủ gần đó.
" Ý mày nói là tụi tao phiền hả, m* chơi bấy nhiêu năm tao không chê thôi đi mày chê cái m* gì" Tô Châu Đình cũng bước theo bỏ dép bước vô nhà, vừa chửi cho bỏ ghét.
" Đại loại là tao không phiền" Trần Quý bỏ lại một câu rồi tiến vô.
" Mày không nói không ai nói mày câm đâu" Trấn Hành Dịch đi qua vỗ vỗ vai cậu.
" M*"
" Vào đi" Trần Quý ngõ người lại nói với mấy cô gái.
Hướng Hướng là người bước vô cuối.
Nhà cậu khác nhà cô, nhà cậu ở tầng 39 nằm phía Đông hướng Mặt Trời mọc. Ngôi nhà màu xanh sẫm nhạt, tổng thể khá sáng, nhà cậu đặc biệt rất nhiều cửa sổ. Bên cạnh cửa ra vào là một cái kệ có cái chìa khóa ban nãy cậu ném lại, đi thẳng là ra ban công luôn bên trái là phòng khách và có lầu hai chắc là phòng ngủ ở đó.
Cô bước vào phòng khách, thấy mẹ của cậu ngồi với một người phụ nữ nhìn bề ngoài toát lên vẻ người phụ nữ gia trưởng.
" Cháu chào hai gì ạ" Giọng Hướng Hướng thỏ thẻ.
" Ồ là bạn cùng bàn của Quý Nhị sao" " Vào đây vào đây, sao vào muộn thế nó không đợi con à" Mẹ cậu vẫy vẫy tay cô.
Cô liếc nhìn Trần Quý.
Cậu nhũn vai với cô.
" Mẹ tôi gọi cậu, liên quan gì tôi" Trần Quý thờ ơ đáp, cậu lại đưa mắt cảnh cáo mẹ mình. Mẹ đừng có mà hù dọa con dâu chạy mất dép là con không có bạn gái đấy.
" Hì~" Hướng Hướng cười sau đó ngồi bên cạnh mẹ cậu khẽ gật đầu với người phụ nữ còn lại.
" Nào hai đứa ngồi đây ngồi đây" Mẹ cậu nhiệt tình gọi Mẫu Đơn và Nhược Ái.
" Không phải nấu gì cho bạn ăn à, mấy đứa đi nấu đi, để mấy đứa này ở đây" Mẹ cậu nói với cậu.
Trần Quý ngoắc đầu với đám người kia.
" Gì là Thanh Lan gọi gì Lan là được, bà ấy là mẹ Tô Châu Đình đó tên Dĩ Thời" Gì Lan nói chuyện với họ rất nhiệt tình.
" Gì à, con vô phụ mấy cậu ấy nhé, đến mà đợi người khác nấu cho mình ngồi không có vẻ không ổn" Hướng Hướng cầm tay gì Lan nói.
" Kệ tụi nó đi" Bà Thanh Lan không chú ý đến biểu cảm của mấy cô bé mà cứ giữ lại.
" Chị này, tụi nó đến chơi với bạn mới tự nhiên hơi đâu ngồi với người lớn chúng ta. Chúng nó cũng căng thẳng" Bà Dĩ Thời nói.
" A, bác không để ý, nào vô chơi với tụi nó đi, tui nó có ăn hiếp nhớ méc hai gì"
" Dạ"
Ba cô gái nhí nhảnh thập thò ngoài cửa bếp.
" Ở tủ có đồ ăn nước ngọt tự lấy, rồi ngồi yên chờ ăn đi, đứng lấp ló cái gì" Trần Quý không quay đầu nói với ba cô gái ngoài cửa.
Ba cô gái thi nhau bĩu môi.
Trấn Hành Dịch mở tủ lấy trái cây, sữa chua, bánh các kiểu ra bàn.
" Này, lại ngồi nhét vô mồm hết đi không lại phụ thằng Quý Nhị, nó kêu mẹ nó mua xong mẹ nó mua cho tưởng cho mấy con heo ăn không đó chơ" Trấn Hành Dịch vừa lấy vừa đùa.
Mẫu Đơn lại bồi cho cậu một đá rồi nhanh chân chạy lại bàn lấy trái cây ăn, tiện thể ném cho cậu trái tao.
" Cho" Mẫu Đơn nhí nha nhí nhảnh nói.
" Hứ"
Ba cô gái ngồi đó vừa ăn vừa nói chuyện hớn hở.
" Này,không phải nói là vô đây phụ à. Tao thấy tụi bây ăn thôi thì có" Hoàng đeo tạp dề nấu nấu làm mấy cái mùi lẩu đòi bám đầy lên người không khỏi bứt rứt.
" Ý kiến?" Hướng Hướng nhẹ giọng hỏi đôi mắt nai đen lánh nhìn cậu ta.
" Được, các quý coi là nhất" Cậu quay lại nấu ăn hậm hực nói.
" Tất nhiên" Hướng Hướng ra vẻ đó là dĩ nhiên.
Ba người còn lại nhìn vẻ mặt đen xì của cái tên Hoàng kia không khỏi tức cười.
" Buồn cười lắm à" Hoàng liếc nhìn bọn kia.
" Ờ" Trấn Hành Dịch đáp.
Nhìn coi nhìn coi, bốn thằng con trai đeo tạp dề nấu ăn còn ba cô cố tổ kia ngồi ăn ngồm ngoàm.
" Cạch" Tiếng mở cửa vang lên.
" Mấy đứa về rồi à" giọng nói ôn nhu của mẹ Trần Quý vang ra từ trong nhà.
Cả đám chỉ có ba cô gái đứng ngẩn ra.
" Có người… à" Hướng Hướng bật thốt lên.
" Mẹ tôi, có phải ma đâu mà sợ" Trần Quý thờ ơ nói.
" Có mẹ cậu vậy có tiện không, nhớ đâu gây ảnh hưởng đến mẹ cậu không" Mẫu Đơn nói lại liếc đám thanh niên còn lại.
" Ý gì" Trấn Hành Dịch nhanh nhẹn bắt được ánh mắt của cô, Mẫu Đơn chột dạ mà bĩu môi.
" Ý nói chúng ta gây sự quá ồn ào chứ giề" Tô Châu Đình hiểu ý nhanh nhẹn nói ra.
" Ai cũng hiểu cần mày nói ả hã" Trấn Hành Dịch hết nói cái thằng này mà.
" Tụi nó gần nhà như vậy không nói cũng biết" Trần Quý tháo dép ném chìa khóa lên kệ tủ gần đó.
" Ý mày nói là tụi tao phiền hả, m* chơi bấy nhiêu năm tao không chê thôi đi mày chê cái m* gì" Tô Châu Đình cũng bước theo bỏ dép bước vô nhà, vừa chửi cho bỏ ghét.
" Đại loại là tao không phiền" Trần Quý bỏ lại một câu rồi tiến vô.
" Mày không nói không ai nói mày câm đâu" Trấn Hành Dịch đi qua vỗ vỗ vai cậu.
" M*"
" Vào đi" Trần Quý ngõ người lại nói với mấy cô gái.
Hướng Hướng là người bước vô cuối.
Nhà cậu khác nhà cô, nhà cậu ở tầng 39 nằm phía Đông hướng Mặt Trời mọc. Ngôi nhà màu xanh sẫm nhạt, tổng thể khá sáng, nhà cậu đặc biệt rất nhiều cửa sổ. Bên cạnh cửa ra vào là một cái kệ có cái chìa khóa ban nãy cậu ném lại, đi thẳng là ra ban công luôn bên trái là phòng khách và có lầu hai chắc là phòng ngủ ở đó.
Cô bước vào phòng khách, thấy mẹ của cậu ngồi với một người phụ nữ nhìn bề ngoài toát lên vẻ người phụ nữ gia trưởng.
" Cháu chào hai gì ạ" Giọng Hướng Hướng thỏ thẻ.
" Ồ là bạn cùng bàn của Quý Nhị sao" " Vào đây vào đây, sao vào muộn thế nó không đợi con à" Mẹ cậu vẫy vẫy tay cô.
Cô liếc nhìn Trần Quý.
Cậu nhũn vai với cô.
" Mẹ tôi gọi cậu, liên quan gì tôi" Trần Quý thờ ơ đáp, cậu lại đưa mắt cảnh cáo mẹ mình. Mẹ đừng có mà hù dọa con dâu chạy mất dép là con không có bạn gái đấy.
" Hì~" Hướng Hướng cười sau đó ngồi bên cạnh mẹ cậu khẽ gật đầu với người phụ nữ còn lại.
" Nào hai đứa ngồi đây ngồi đây" Mẹ cậu nhiệt tình gọi Mẫu Đơn và Nhược Ái.
" Không phải nấu gì cho bạn ăn à, mấy đứa đi nấu đi, để mấy đứa này ở đây" Mẹ cậu nói với cậu.
Trần Quý ngoắc đầu với đám người kia.
" Gì là Thanh Lan gọi gì Lan là được, bà ấy là mẹ Tô Châu Đình đó tên Dĩ Thời" Gì Lan nói chuyện với họ rất nhiệt tình.
" Gì à, con vô phụ mấy cậu ấy nhé, đến mà đợi người khác nấu cho mình ngồi không có vẻ không ổn" Hướng Hướng cầm tay gì Lan nói.
" Kệ tụi nó đi" Bà Thanh Lan không chú ý đến biểu cảm của mấy cô bé mà cứ giữ lại.
" Chị này, tụi nó đến chơi với bạn mới tự nhiên hơi đâu ngồi với người lớn chúng ta. Chúng nó cũng căng thẳng" Bà Dĩ Thời nói.
" A, bác không để ý, nào vô chơi với tụi nó đi, tui nó có ăn hiếp nhớ méc hai gì"
" Dạ"
Ba cô gái nhí nhảnh thập thò ngoài cửa bếp.
" Ở tủ có đồ ăn nước ngọt tự lấy, rồi ngồi yên chờ ăn đi, đứng lấp ló cái gì" Trần Quý không quay đầu nói với ba cô gái ngoài cửa.
Ba cô gái thi nhau bĩu môi.
Trấn Hành Dịch mở tủ lấy trái cây, sữa chua, bánh các kiểu ra bàn.
" Này, lại ngồi nhét vô mồm hết đi không lại phụ thằng Quý Nhị, nó kêu mẹ nó mua xong mẹ nó mua cho tưởng cho mấy con heo ăn không đó chơ" Trấn Hành Dịch vừa lấy vừa đùa.
Mẫu Đơn lại bồi cho cậu một đá rồi nhanh chân chạy lại bàn lấy trái cây ăn, tiện thể ném cho cậu trái tao.
" Cho" Mẫu Đơn nhí nha nhí nhảnh nói.
" Hứ"
Ba cô gái ngồi đó vừa ăn vừa nói chuyện hớn hở.
" Này,không phải nói là vô đây phụ à. Tao thấy tụi bây ăn thôi thì có" Hoàng đeo tạp dề nấu nấu làm mấy cái mùi lẩu đòi bám đầy lên người không khỏi bứt rứt.
" Ý kiến?" Hướng Hướng nhẹ giọng hỏi đôi mắt nai đen lánh nhìn cậu ta.
" Được, các quý coi là nhất" Cậu quay lại nấu ăn hậm hực nói.
" Tất nhiên" Hướng Hướng ra vẻ đó là dĩ nhiên.
Ba người còn lại nhìn vẻ mặt đen xì của cái tên Hoàng kia không khỏi tức cười.
" Buồn cười lắm à" Hoàng liếc nhìn bọn kia.
" Ờ" Trấn Hành Dịch đáp.
Nhìn coi nhìn coi, bốn thằng con trai đeo tạp dề nấu ăn còn ba cô cố tổ kia ngồi ăn ngồm ngoàm.