Chương 29: Mùi hương
Ăn tối xong cũng hơn tám giờ, Hoàng phụ trách đưa mấy cô gái về, dù gì Nhược Ái tối nay cũng ở lại nhà Hướng Hướng và Mẫu Đơn.
" Tới nhà thì nhắn tin" Trần Quý nói với Hướng Hướng.
Cô gật đầu đáp.
…
Về tới nhà.
" Con về rồi đây" Hướng Hướng chưa vô nhà đã nói vọng đến phòng khách.
Hai ông bà đang ngồi làm gì đấy thì không biết.
" Hướng Dương và Mẫu Đơn của chúng ta về rồi đấy à" bà Ngọc Tâm ngoảnh ra.
" Chú gì tối nay lại làm phiên hai người rồi" giọng nói tinh nghịch của Nhược Ái.
" Ái Ái à, phiền gì cơ chứ" bà Ngọc Tâm nói.
" Hìhì~" Nhược Ái.
" Là cậu, làm phiền tao đấy" Hướng Hướng nói.
" Xùy"
Hướng Hướng vừa đi vào bếp mở tủ lấy hộp sữa vừa bấm điện thoại.
Bạn cùng bàn nhỏ:[ Tôi tới nhà rồi đây] đầu bên kia Trần Quý nhận được tin nhắn mỉm cười.
Lúc này điện thoại từ wechat của cậu hiện tin nhắn.
Ba:[ Tết mùng hai ba qua đó đón con về đây ăn Tết với ông cụ ].
Trần Quý:[ Về đây gặp phu nhân của ba thì có lấy ông cụ ra làm gì]
Ba: …
Thằng nhóc con hỗn hào này.
…
Hướng Hướng tắm sau cùng bước ra.
" Hướng Dương à, nói xem xem Tết nay chúng ta nên làm gì đây, không thể ngồi ở nhà tiếp khách hay mấy bác gì đó được, cũng không thể về quê…"
" Năm ngoái về quê, mùng bốn Tết mình đi xem đá bóng với anh trai mình, thấy một người cực kì đẹp troai đóa nha, mình kêu anh mình xin hộ, ổng nói câu"
" Cháu mày đấy" " cái gì vậy nè trời, xong thằng kia chơi đá bóng xong còn chào tao một tiếng gì" Nhược Ái thành tâm than thở.
Hướng Hướng cũng leo lên giường, ba người nằm đó nghĩ đến ngẩn người.
" Hay là mùng ba Tết đi Bà Rịa Vũng Tàu đi" Mẫu Đơn nói, rồi đưa mắt nhìn bọn họ.
" Ba tụi mình thôi hả" Nhược Ái hỏi.
" Ừm, ba đứa mình thôi, hay rủ cả Mẫn Mẫn và Họa Mi. Họa Mi nó bạo bỏ mẹ ra, nó mà đi là Mẫn Mẫn đi liền". Mẫu Đơn suy nghĩ xâu xa nói.
" Hay vậy đi ha" Nhược Ái có vẻ đắn đo hỏi lại.
Hai cô nàng nhìn lại Hướng Hướng không thấy nói gì nãy giờ.
" Hướng Dương" họ gọi cô.
" Ừm… đi chứ, tiện thể tự mua hải sản rồi nướng luôn. Tối mồng sáu rồi về, mắc gì phải đi học sớm" Hướng Hướng nói ra suy nghĩ của mình.
" Thế thì…" Nhược Ái.
" Đợi mai lên trường bàn với hai đứa kia" Mẫu Đơn nói.
" Được thoai~" Nhược Ái
Sau đó cô nàng ôm ấp hai chị em họ, cọ cọ vào người bọn họ.
" Òa~ hai tụi mày xài cái gì mà thơm quá dị nà" Cô nàng vừa nói vừa cọ mũi ngửi ngửi mặt rồi tay của hai chị em.
" Hương sữa dê đó" Hướng Hướng nói.
" Ồ…" Cô nàng ngắm nghía cô rồi quay sang Mẫu Đơn.
" Vậy còn mày"
" Mùi sữa tắm hương hoa Mẫu Đơn" Mẫu Đơn liếc cô nàng nói.
" Sao hai tụi mày thơm quá đi à, sai tao không có nhỉ" Cô nàng nói rồi ngửi lấy bản thân mình.
" Có ai tự ngửi thấy mùi bản thân mình đâu, tao còn chả ngửi thấy mùi gì ở tao" Hướng Hướng nói.
" Ò…"
" Mùi thơm của mày rất dễ chịu rồi" Mẫu Đơn nói, con gái không xài nước hoa hay gì đều tự có mùi cơ thể riêng, chỉ là cô và Hướng Hướng xài sữa tắm đồ riêng nên khác tí. Chứ cô nàng kia lại mang mùi cơ thể đặc trưng rất dễ chịu, thơm thơm khó tả.
" Thế à" Nhược Ái to tròn mắt hỏi.
" Mày thối" Hướng Hướng chê cô nàng.
" Hứ" " Mày thối í" Nhược Ái hậm hực.
" Không phải nãy còn bảo tao thơm à"
" Cái con nhỏ đáng ghét, nói câu nào câu đó tức ch*t người mà. Chỉ có Mẫu Đơn của tao là tốt nhất" Nhược Ái nói rồi quay sang ôm Mẫu Đơn chả thèm ôm cái đồ đáng ghét kia nữa.
" Vậy mày là động vật rồi" Hướng Hướng nói.
" Cái gì" Nhược Ái rõ là không biết.
" Mày nói tao nói câu nào là ch*t người câu đó mà, nhưng mà mày đã ch*t đâu, không động vật chứ cái gì" Hướng Hướng nằm bên cạnh chọc cô mãi.
" Mày, con nhỏ đáng ghét" Nhược Ái chả cãi lại nữa rồi.
Hướng Hướng cười cô.
Đêm đêm yên bình, gió mây vẫn kè cạnh nhau mãi. Năm qua tháng lại chỉ có thanh xuân là bà bạn để lưu hồi kì ức.
*không biết khi nào các anh của chúng ta mới có thể ngửi thấy mùi hương của mấy bé yêu nhà mình đayy không biết
" Tới nhà thì nhắn tin" Trần Quý nói với Hướng Hướng.
Cô gật đầu đáp.
…
Về tới nhà.
" Con về rồi đây" Hướng Hướng chưa vô nhà đã nói vọng đến phòng khách.
Hai ông bà đang ngồi làm gì đấy thì không biết.
" Hướng Dương và Mẫu Đơn của chúng ta về rồi đấy à" bà Ngọc Tâm ngoảnh ra.
" Chú gì tối nay lại làm phiên hai người rồi" giọng nói tinh nghịch của Nhược Ái.
" Ái Ái à, phiền gì cơ chứ" bà Ngọc Tâm nói.
" Hìhì~" Nhược Ái.
" Là cậu, làm phiền tao đấy" Hướng Hướng nói.
" Xùy"
Hướng Hướng vừa đi vào bếp mở tủ lấy hộp sữa vừa bấm điện thoại.
Bạn cùng bàn nhỏ:[ Tôi tới nhà rồi đây] đầu bên kia Trần Quý nhận được tin nhắn mỉm cười.
Lúc này điện thoại từ wechat của cậu hiện tin nhắn.
Ba:[ Tết mùng hai ba qua đó đón con về đây ăn Tết với ông cụ ].
Trần Quý:[ Về đây gặp phu nhân của ba thì có lấy ông cụ ra làm gì]
Ba: …
Thằng nhóc con hỗn hào này.
…
Hướng Hướng tắm sau cùng bước ra.
" Hướng Dương à, nói xem xem Tết nay chúng ta nên làm gì đây, không thể ngồi ở nhà tiếp khách hay mấy bác gì đó được, cũng không thể về quê…"
" Năm ngoái về quê, mùng bốn Tết mình đi xem đá bóng với anh trai mình, thấy một người cực kì đẹp troai đóa nha, mình kêu anh mình xin hộ, ổng nói câu"
" Cháu mày đấy" " cái gì vậy nè trời, xong thằng kia chơi đá bóng xong còn chào tao một tiếng gì" Nhược Ái thành tâm than thở.
Hướng Hướng cũng leo lên giường, ba người nằm đó nghĩ đến ngẩn người.
" Hay là mùng ba Tết đi Bà Rịa Vũng Tàu đi" Mẫu Đơn nói, rồi đưa mắt nhìn bọn họ.
" Ba tụi mình thôi hả" Nhược Ái hỏi.
" Ừm, ba đứa mình thôi, hay rủ cả Mẫn Mẫn và Họa Mi. Họa Mi nó bạo bỏ mẹ ra, nó mà đi là Mẫn Mẫn đi liền". Mẫu Đơn suy nghĩ xâu xa nói.
" Hay vậy đi ha" Nhược Ái có vẻ đắn đo hỏi lại.
Hai cô nàng nhìn lại Hướng Hướng không thấy nói gì nãy giờ.
" Hướng Dương" họ gọi cô.
" Ừm… đi chứ, tiện thể tự mua hải sản rồi nướng luôn. Tối mồng sáu rồi về, mắc gì phải đi học sớm" Hướng Hướng nói ra suy nghĩ của mình.
" Thế thì…" Nhược Ái.
" Đợi mai lên trường bàn với hai đứa kia" Mẫu Đơn nói.
" Được thoai~" Nhược Ái
Sau đó cô nàng ôm ấp hai chị em họ, cọ cọ vào người bọn họ.
" Òa~ hai tụi mày xài cái gì mà thơm quá dị nà" Cô nàng vừa nói vừa cọ mũi ngửi ngửi mặt rồi tay của hai chị em.
" Hương sữa dê đó" Hướng Hướng nói.
" Ồ…" Cô nàng ngắm nghía cô rồi quay sang Mẫu Đơn.
" Vậy còn mày"
" Mùi sữa tắm hương hoa Mẫu Đơn" Mẫu Đơn liếc cô nàng nói.
" Sao hai tụi mày thơm quá đi à, sai tao không có nhỉ" Cô nàng nói rồi ngửi lấy bản thân mình.
" Có ai tự ngửi thấy mùi bản thân mình đâu, tao còn chả ngửi thấy mùi gì ở tao" Hướng Hướng nói.
" Ò…"
" Mùi thơm của mày rất dễ chịu rồi" Mẫu Đơn nói, con gái không xài nước hoa hay gì đều tự có mùi cơ thể riêng, chỉ là cô và Hướng Hướng xài sữa tắm đồ riêng nên khác tí. Chứ cô nàng kia lại mang mùi cơ thể đặc trưng rất dễ chịu, thơm thơm khó tả.
" Thế à" Nhược Ái to tròn mắt hỏi.
" Mày thối" Hướng Hướng chê cô nàng.
" Hứ" " Mày thối í" Nhược Ái hậm hực.
" Không phải nãy còn bảo tao thơm à"
" Cái con nhỏ đáng ghét, nói câu nào câu đó tức ch*t người mà. Chỉ có Mẫu Đơn của tao là tốt nhất" Nhược Ái nói rồi quay sang ôm Mẫu Đơn chả thèm ôm cái đồ đáng ghét kia nữa.
" Vậy mày là động vật rồi" Hướng Hướng nói.
" Cái gì" Nhược Ái rõ là không biết.
" Mày nói tao nói câu nào là ch*t người câu đó mà, nhưng mà mày đã ch*t đâu, không động vật chứ cái gì" Hướng Hướng nằm bên cạnh chọc cô mãi.
" Mày, con nhỏ đáng ghét" Nhược Ái chả cãi lại nữa rồi.
Hướng Hướng cười cô.
Đêm đêm yên bình, gió mây vẫn kè cạnh nhau mãi. Năm qua tháng lại chỉ có thanh xuân là bà bạn để lưu hồi kì ức.
*không biết khi nào các anh của chúng ta mới có thể ngửi thấy mùi hương của mấy bé yêu nhà mình đayy không biết