Chương 4: Vén màn bí ẩn
Nàng quan sát kĩ trên mỗi người đều có một luồng khí màu đen u ám bốc ra.
"- Phòng của cô nương đây, không có gì thì tại hạ cáo lui trước ".
Tên gia nô đi từng bước chậm chạp, như một con rối đang được điều khiển rời đi.Vẫn chưa nắm rõ được tình hình, tốt nhất ta nên cảnh giác nơi này một chút.
Nàng ngẫm nghĩ, rồi dùng chú thuật tạo ra một kết giới ngay trước cửa phòng. Lúc này nàng mới an tâm lên giường nằm nghỉ.
Vì đi đường cả ngày trời, nên cơ thể có chút mệt mỏi mà thiếp đi lúc nào không hay. Ngoài hành lang đột nhiên xuất hiện tiếng bước chân qua lại trước phòng nàng. Với thính giác nhạy bén, nàng liền mở mắt ra, im lặng nghe ngóng.
Bên ngoài không chỉ một người mà cả chục người đang đứng ngoài đó.
Nhưng Trường Ca không hề sợ hãi, nàng nhẹ nhàng ngồi dậy, từng bước chậm rãi đi đến cánh cửa. Cũng may nàng đã tạo kết giới vững chắc, nên đám người kì dị kia không thể bước vào mà chỉ có thể đứng bên ngoài.
Lúc này bên ngoài có một giọng nói vang lên,:
''- Các ngươi còn không mau đem ả nữ nhân đó đến cho ta ".
Giọng của chưởng quỹ phát ra:
"- Bẩm đại nhân, ả nữ nhân này biết sử dụng thuật pháp. Căn phòng nàng ta ở đã được bố trí kết giới, chúng ta không thể vào được ".
"- Hừm! Chỉ là một loài người bé nhỏ thôi mà. Thật vô dụng!"
Một âm thanh chói tai vang lên, kèm theo là tiếng la hét đau đớn của chưởng quỹ. Một hồi sau, không gian lại im bặt. Trường Ca đoán rằng có lẽ chưởng quỹ đã bị hắn xử lý rồi. Kết giới đang có kẻ xâm nhập vào, chỉ trong chốc lát kết giới bị nứt ra và hoàn toàn biến mất.
"- Chỉ vài ba trò vặt cũng mơ tưởng ngăn cản được ta ".
Một gã nam nhân đã phá vỡ kết giới, đứng trước mặt Trường Ca cười khẩy. Nàng không nói gì, mà chỉ quan sát hắn. Bên ngoài thì trông hắn giống con người, nhưng thực chất hắn lại là một con chồn tinh.
"- Ta ghét nhất mấy tên đạo sĩ dỏm như ngươi! Nhà trọ này đã bị ta kiểm soát rồi, ngoan ngoãn trở thành bữa tối của ta đi! ".
Chồn tinh đắc ý cười lớn, đôi mắt hắn chợt lay động, chuyển sang thành màu trắng.
"- Mau nhìn mắt ta, hãy nhìn ta đây! ".
Hắn cứ lặp đi lặp lại câu nói.
''- Thuật chú thôi miên của ngươi quá tầm thường rồi đó! ".
Trường Ca nhếch mép nhìn hắn khinh bỉ. Chồn tinh thấy không lừa được nàng liền sử dụng chiêu thức khác. Lần này, hắn tấn công trực diện.
"- Ranh con láo toét, ta sẽ ăn thịt ngươi ngay bây giờ.!! ".
Chồn tinh mắt hoá đỏ, nhả trong miệng ra một làn khói đen, những làn khói đó hướng thẳng về phía của Trường Ca.
"- Đây là.....là vạn độc!! "
Trường Ca trợn tròn mắt.
"- Đúng vậy! Chưa từng có kẻ nào sống sót sau tuyệt chiêu vạn độc này của ta, ha ha ha ha! "
Vạn độc chính là kĩ năng tốt nhất của một con chồn tinh. Trong làn khói đen ấy chính là độc tính của một ngàn chất độc. Con người chỉ cần nhiễm phải làn khói ấy sẽ bất giác thổ huyết, nội tạng nhiễm độc mà nổ tung. Một sát chiêu man rợn và tàn độc.
Nhưng Trường Ca lại không có biểu hiện sợ hãi, nàng đứng lặng im, không một động tĩnh. Chồn tinh cứ tưởng nàng quá sợi hãi mà bất động, không thể chạy trốn, hắn cười vui sướng:
"- Được chết dưới vạn độc của ta là vinh hạnh cho đạo sĩ nhà ngươi rồi đó "! Mau nhanh chóng chịu chết đi haha ha! ".
"- Ngươi cười lớn như vậy, liệu có quá vội vàng không đấy??"
Nàng vẫn rất bình thản, từ từ đáp trả lời hắn.
"- Ngươi nói gì cơ? Chồn tinh có phần hơi ngơ ngác trước cử chỉ và hành động của Trường Ca.
Nàng không giải thích gì thêm mà trực tiếp hành động. Trường Ca ném bốn lá bùa về phía trước, những lá bùa lơ lửng giữa không trung, kết lại thành một lớp tường thành bảo vệ. Khi làn khói đen lao đến nàng liền bị bức tường vô hình kia chặn ngang và dội ngược lại chỗ cũ. Chồn tinh trúng chiêu mà chính hắn tạo ra, miệng hắn cũng đã thổ huyết.
Nhưng hắn ta không phải là con người nên chỉ bị thương một chút.
"- Bị loài người đả thương, cảm giác thoải mái không? Chồn tinh các ngươi cũng chỉ có vậy thôi! ".
Trường Ca cố tình gây đả kích đến hắn. Chồn tình tức giận biến hình thành một con chồn khổng lồ ngày trước mặt nàng. Con thú lao nhanh tới, muốn cắn xé nàng cho hả dạ. Nhưng vừa lao đến thì hình dáng của nàng cũng biến mất.
''- Đang tìm ta sao con chồn thối!!!"
Một giọng nói đầy chế giễu bên tai hắn, hắn lập tức xoay người lại nhưng không nhìn thấy ai. Trường Ca lúc này đã đứng trên đầu của chồn tinh.
"- Giờ thì kết thúc rồi nhé! '
Nàng bá đạo găm một dao lên đầu của hắn, trên cán dao cũng được dán một lá bùa. Tiếng con mãnh thú gào thét trong đêm vang dội, một lát sau thì im ắng trở lại. Cơ thể chồn tinh vỡ thành ngàn mãnh nhỏ và tan biến trong không gian.
Chồn tinh đã được xử lý xong, nhưng những người trong nhà trọ vẫn chưa thức tỉnh. Trường Ca đem chiếc chuông nhỏ trong ống tay áo ra, vừa lắc vừa lẩm nhẩm chú thuật. Lát sau những người này tỉnh lại, họ đều ngơ ngác, không hiểu sao mình lại ở đây. Duy chỉ có nàng là nhìn thấu mọi việc. Hắn ta dùng năng lực của mình điều khiển những người trong nhà trọ làm việc cho hắn. Chồn tinh thích ăn thịt nữ tử trẻ tuổi, vậy nên người bước vào nhà trọ là nam sẽ bị sai khiến, còn nữ sẽ bị ăn thịt. Dùng nhà trọ này để dự trữ và thu hút con mồi.
"- Phòng của cô nương đây, không có gì thì tại hạ cáo lui trước ".
Tên gia nô đi từng bước chậm chạp, như một con rối đang được điều khiển rời đi.Vẫn chưa nắm rõ được tình hình, tốt nhất ta nên cảnh giác nơi này một chút.
Nàng ngẫm nghĩ, rồi dùng chú thuật tạo ra một kết giới ngay trước cửa phòng. Lúc này nàng mới an tâm lên giường nằm nghỉ.
Vì đi đường cả ngày trời, nên cơ thể có chút mệt mỏi mà thiếp đi lúc nào không hay. Ngoài hành lang đột nhiên xuất hiện tiếng bước chân qua lại trước phòng nàng. Với thính giác nhạy bén, nàng liền mở mắt ra, im lặng nghe ngóng.
Bên ngoài không chỉ một người mà cả chục người đang đứng ngoài đó.
Nhưng Trường Ca không hề sợ hãi, nàng nhẹ nhàng ngồi dậy, từng bước chậm rãi đi đến cánh cửa. Cũng may nàng đã tạo kết giới vững chắc, nên đám người kì dị kia không thể bước vào mà chỉ có thể đứng bên ngoài.
Lúc này bên ngoài có một giọng nói vang lên,:
''- Các ngươi còn không mau đem ả nữ nhân đó đến cho ta ".
Giọng của chưởng quỹ phát ra:
"- Bẩm đại nhân, ả nữ nhân này biết sử dụng thuật pháp. Căn phòng nàng ta ở đã được bố trí kết giới, chúng ta không thể vào được ".
"- Hừm! Chỉ là một loài người bé nhỏ thôi mà. Thật vô dụng!"
Một âm thanh chói tai vang lên, kèm theo là tiếng la hét đau đớn của chưởng quỹ. Một hồi sau, không gian lại im bặt. Trường Ca đoán rằng có lẽ chưởng quỹ đã bị hắn xử lý rồi. Kết giới đang có kẻ xâm nhập vào, chỉ trong chốc lát kết giới bị nứt ra và hoàn toàn biến mất.
"- Chỉ vài ba trò vặt cũng mơ tưởng ngăn cản được ta ".
Một gã nam nhân đã phá vỡ kết giới, đứng trước mặt Trường Ca cười khẩy. Nàng không nói gì, mà chỉ quan sát hắn. Bên ngoài thì trông hắn giống con người, nhưng thực chất hắn lại là một con chồn tinh.
"- Ta ghét nhất mấy tên đạo sĩ dỏm như ngươi! Nhà trọ này đã bị ta kiểm soát rồi, ngoan ngoãn trở thành bữa tối của ta đi! ".
Chồn tinh đắc ý cười lớn, đôi mắt hắn chợt lay động, chuyển sang thành màu trắng.
"- Mau nhìn mắt ta, hãy nhìn ta đây! ".
Hắn cứ lặp đi lặp lại câu nói.
''- Thuật chú thôi miên của ngươi quá tầm thường rồi đó! ".
Trường Ca nhếch mép nhìn hắn khinh bỉ. Chồn tinh thấy không lừa được nàng liền sử dụng chiêu thức khác. Lần này, hắn tấn công trực diện.
"- Ranh con láo toét, ta sẽ ăn thịt ngươi ngay bây giờ.!! ".
Chồn tinh mắt hoá đỏ, nhả trong miệng ra một làn khói đen, những làn khói đó hướng thẳng về phía của Trường Ca.
"- Đây là.....là vạn độc!! "
Trường Ca trợn tròn mắt.
"- Đúng vậy! Chưa từng có kẻ nào sống sót sau tuyệt chiêu vạn độc này của ta, ha ha ha ha! "
Vạn độc chính là kĩ năng tốt nhất của một con chồn tinh. Trong làn khói đen ấy chính là độc tính của một ngàn chất độc. Con người chỉ cần nhiễm phải làn khói ấy sẽ bất giác thổ huyết, nội tạng nhiễm độc mà nổ tung. Một sát chiêu man rợn và tàn độc.
Nhưng Trường Ca lại không có biểu hiện sợ hãi, nàng đứng lặng im, không một động tĩnh. Chồn tinh cứ tưởng nàng quá sợi hãi mà bất động, không thể chạy trốn, hắn cười vui sướng:
"- Được chết dưới vạn độc của ta là vinh hạnh cho đạo sĩ nhà ngươi rồi đó "! Mau nhanh chóng chịu chết đi haha ha! ".
"- Ngươi cười lớn như vậy, liệu có quá vội vàng không đấy??"
Nàng vẫn rất bình thản, từ từ đáp trả lời hắn.
"- Ngươi nói gì cơ? Chồn tinh có phần hơi ngơ ngác trước cử chỉ và hành động của Trường Ca.
Nàng không giải thích gì thêm mà trực tiếp hành động. Trường Ca ném bốn lá bùa về phía trước, những lá bùa lơ lửng giữa không trung, kết lại thành một lớp tường thành bảo vệ. Khi làn khói đen lao đến nàng liền bị bức tường vô hình kia chặn ngang và dội ngược lại chỗ cũ. Chồn tinh trúng chiêu mà chính hắn tạo ra, miệng hắn cũng đã thổ huyết.
Nhưng hắn ta không phải là con người nên chỉ bị thương một chút.
"- Bị loài người đả thương, cảm giác thoải mái không? Chồn tinh các ngươi cũng chỉ có vậy thôi! ".
Trường Ca cố tình gây đả kích đến hắn. Chồn tình tức giận biến hình thành một con chồn khổng lồ ngày trước mặt nàng. Con thú lao nhanh tới, muốn cắn xé nàng cho hả dạ. Nhưng vừa lao đến thì hình dáng của nàng cũng biến mất.
''- Đang tìm ta sao con chồn thối!!!"
Một giọng nói đầy chế giễu bên tai hắn, hắn lập tức xoay người lại nhưng không nhìn thấy ai. Trường Ca lúc này đã đứng trên đầu của chồn tinh.
"- Giờ thì kết thúc rồi nhé! '
Nàng bá đạo găm một dao lên đầu của hắn, trên cán dao cũng được dán một lá bùa. Tiếng con mãnh thú gào thét trong đêm vang dội, một lát sau thì im ắng trở lại. Cơ thể chồn tinh vỡ thành ngàn mãnh nhỏ và tan biến trong không gian.
Chồn tinh đã được xử lý xong, nhưng những người trong nhà trọ vẫn chưa thức tỉnh. Trường Ca đem chiếc chuông nhỏ trong ống tay áo ra, vừa lắc vừa lẩm nhẩm chú thuật. Lát sau những người này tỉnh lại, họ đều ngơ ngác, không hiểu sao mình lại ở đây. Duy chỉ có nàng là nhìn thấu mọi việc. Hắn ta dùng năng lực của mình điều khiển những người trong nhà trọ làm việc cho hắn. Chồn tinh thích ăn thịt nữ tử trẻ tuổi, vậy nên người bước vào nhà trọ là nam sẽ bị sai khiến, còn nữ sẽ bị ăn thịt. Dùng nhà trọ này để dự trữ và thu hút con mồi.