Chương : 160
Nghiêm Lâm trước kia có không ít lời đồn hương diễm, nhưng cũng chỉ có mình Tô Hòa là "ngồi đúng" với scandal này, còn có thể tay trong tay xuất hiện với Nghiêm Lâm trước mặt công chúng đến hai lần.
Không chỉ như vậy, cô ở trước mặt Nghiêm Lâm còn lớn gan đến mức khiến người ta sửng sốt.
Cho nên những phó quan bên cạnh Nghiêm Lâm, nhìn thấy Tô Hòa đều có chút cung kính.
Dù Tô Hòa không phải hồng nhan tri kỷ của Nghiêm Lâm, cũng nhất định có chỗ hữu dụng với Nghiêm Lâm, nếu không Nghiêm Lâm cũng không cho cô mặt mũi như vậy.
Thật ra Nghiêm Lâm dung túng Tô Hòa, là bởi vì cô biết rõ ranh giới cuối cùng của Nghiêm Lâm là gì, cho dù là cô tính toán Nghiêm Lâm, Tô Hòa cũng chưa từng bước qua ranh giới cuối cùng của hắn.
Tô Hòa ở trước mặt Nghiêm Lâm không quy củ, đúng là không quy củ, nhưng chưa bao giờ bước ra khỏi ranh giới.
Vì vậy Nghiêm Lâm chưa bao giờ thật sự so đo với Tô Hòa.
-
Xế chiều, Tô Hòa và Lương Mộc ngồi xe lửa quay về Du thành.
Lần này Tô Hòa trở về rất đột ngột, Lý Hồng Viễn cũng không hề nghe được tin tức.
Cho nên lúc Tô Hòa đến Lý gia, Lý Hồng Viễn qua thật bị dọa một chút.
Tô Hòa hai giờ chiều ngồi xe lửa, ngồi bốn tiếng đồng hồ, lúc trở về đã hơn sáu giờ.
Nhìn thấy sau lưng Tô Hòa còn có Lương Mộc, thần sắc của Lý Hồng Viễn vô cùng phức tạp.
Sau khi Tô Hòa vào cửa, cũng không nhìn Lý Hồng Viễn, chỉ phân phó hai người hầu, "Đi lấy thêm hai bộ chén đũa, chúng tôi chưa ăn cơm."
"Dạ, tiểu thư." Người hầu ngoan ngoãn đáp.
"Sao con đột nhiên lại về?" Sau khi Lý Hồng Viễn tỉnh hồn, thần sắc mang theo vẻ lúng túng, "Trước khi trở về cũng nên gọi báo về nhà một tiếng, cha phái người đến trạm xe lửa đón con."
Nhớ tới trong phòng ăn còn có Xuân Nha đang mang thai, Lý Hồng Viễn ít nhiều cũng có chút gượng gạo.
Lý Hồng Viễn bây giờ vẫn chưa biết, Tô Hòa và Lý phu nhân đã biết hết những việc ông ta làm.
Tô Hòa cũng không trả lời vấn đề này của Lý Hồng Viễn, cô nhìn vào trong phòng ăn.
"Nghe nói nhà ta song hỷ lâm môn." Tô Hòa thu hồi tầm mắt, cô nhìn Lý Hồng Viễn, khóe miệng cong lên một nụ cười châm biếm, "Cha, lại kiếm thêm cho tôi hai đứa em sao?"
Lời này của Tô Hòa rất thẳng thừng, trên mặt Lý Hồng Viễn cũng ngượng nghịu khó hiểu.
Không đợi Lý Hồng Viễn trả lời, Lý lão phu nhân đã đi ra từ phòng ăn, bà ta bó chân, lúc đi cả người đều loạng choạng.
"Thêm em gái cái gì? Có thêm cũng là thêm em trai!" Lý lão phu nhân tức giận khiển trách Tô Hòa.
Vốn là Lý lão phu nhân còn định sau khi Xuân Nha và Lý Hồng Viễn chung phòng xong, bà ta sẽ đi, không ngờ Xuân Nha lại có mang, cho nên Lý lão phu nhân liền ở lại chiếu cố cô ta.
"Rốt cuộc là em gái, hay là em trai, thì phải sinh ra được mới biết." Tô Hòa không mặn không nhạt nói.
Nghe lời này của Tô Hòa, mặt Lý lão phu nhân liền kéo dài xuống, bà ta xui xẻo phỉ nhổ hai tiếng.
"Nếu thật sinh ra một đứa em gái, thử xem tôi có xé nát cái miệng của cô không." Lý lão phu nhân hung ác trợn mắt nhìn Tô Hòa.
Lý lão phu nhân nói chuyện rất khó nghe, Lương Mộc cũng cau mày.
Nhưng mà dù sao cũng là chuyện nhà của người ta, chỉ cần không có ai thương tổn đến Tô Hòa, hắn cũng không tiện nhúng tay.
Tô Hòa ngược lại không tức giận, cô nhẹ nhàng cười nhạt một tiếng, "Vậy tôi chờ ngài đến xé."
Lời này của Tô Hòa chính là gián tiếp nói, Xuân Nha sẽ sinh ra một đứa con gái, Lý lão phu nhân tức giận dậm chân.
Lý lão phu nhân che ngực, tố cáo với Lý Hồng Viễn, "Con nhìn nó đi, có đứa con gái nào mạnh miệng với trưởng bối như nó sao? Thật đúng là mẹ như thế nào sẽ dạy ra con gái như thế đó!"
Lý Hồng Viễn vô cùng nhức đầu, ông ta vừa định khiển trách Tô Hòa mấy câu, khiến cho Lý lão phu nhân nguôi giận, Tô Hòa lại đi trước ông ta một bước, lên tiếng.
Không chỉ như vậy, cô ở trước mặt Nghiêm Lâm còn lớn gan đến mức khiến người ta sửng sốt.
Cho nên những phó quan bên cạnh Nghiêm Lâm, nhìn thấy Tô Hòa đều có chút cung kính.
Dù Tô Hòa không phải hồng nhan tri kỷ của Nghiêm Lâm, cũng nhất định có chỗ hữu dụng với Nghiêm Lâm, nếu không Nghiêm Lâm cũng không cho cô mặt mũi như vậy.
Thật ra Nghiêm Lâm dung túng Tô Hòa, là bởi vì cô biết rõ ranh giới cuối cùng của Nghiêm Lâm là gì, cho dù là cô tính toán Nghiêm Lâm, Tô Hòa cũng chưa từng bước qua ranh giới cuối cùng của hắn.
Tô Hòa ở trước mặt Nghiêm Lâm không quy củ, đúng là không quy củ, nhưng chưa bao giờ bước ra khỏi ranh giới.
Vì vậy Nghiêm Lâm chưa bao giờ thật sự so đo với Tô Hòa.
-
Xế chiều, Tô Hòa và Lương Mộc ngồi xe lửa quay về Du thành.
Lần này Tô Hòa trở về rất đột ngột, Lý Hồng Viễn cũng không hề nghe được tin tức.
Cho nên lúc Tô Hòa đến Lý gia, Lý Hồng Viễn qua thật bị dọa một chút.
Tô Hòa hai giờ chiều ngồi xe lửa, ngồi bốn tiếng đồng hồ, lúc trở về đã hơn sáu giờ.
Nhìn thấy sau lưng Tô Hòa còn có Lương Mộc, thần sắc của Lý Hồng Viễn vô cùng phức tạp.
Sau khi Tô Hòa vào cửa, cũng không nhìn Lý Hồng Viễn, chỉ phân phó hai người hầu, "Đi lấy thêm hai bộ chén đũa, chúng tôi chưa ăn cơm."
"Dạ, tiểu thư." Người hầu ngoan ngoãn đáp.
"Sao con đột nhiên lại về?" Sau khi Lý Hồng Viễn tỉnh hồn, thần sắc mang theo vẻ lúng túng, "Trước khi trở về cũng nên gọi báo về nhà một tiếng, cha phái người đến trạm xe lửa đón con."
Nhớ tới trong phòng ăn còn có Xuân Nha đang mang thai, Lý Hồng Viễn ít nhiều cũng có chút gượng gạo.
Lý Hồng Viễn bây giờ vẫn chưa biết, Tô Hòa và Lý phu nhân đã biết hết những việc ông ta làm.
Tô Hòa cũng không trả lời vấn đề này của Lý Hồng Viễn, cô nhìn vào trong phòng ăn.
"Nghe nói nhà ta song hỷ lâm môn." Tô Hòa thu hồi tầm mắt, cô nhìn Lý Hồng Viễn, khóe miệng cong lên một nụ cười châm biếm, "Cha, lại kiếm thêm cho tôi hai đứa em sao?"
Lời này của Tô Hòa rất thẳng thừng, trên mặt Lý Hồng Viễn cũng ngượng nghịu khó hiểu.
Không đợi Lý Hồng Viễn trả lời, Lý lão phu nhân đã đi ra từ phòng ăn, bà ta bó chân, lúc đi cả người đều loạng choạng.
"Thêm em gái cái gì? Có thêm cũng là thêm em trai!" Lý lão phu nhân tức giận khiển trách Tô Hòa.
Vốn là Lý lão phu nhân còn định sau khi Xuân Nha và Lý Hồng Viễn chung phòng xong, bà ta sẽ đi, không ngờ Xuân Nha lại có mang, cho nên Lý lão phu nhân liền ở lại chiếu cố cô ta.
"Rốt cuộc là em gái, hay là em trai, thì phải sinh ra được mới biết." Tô Hòa không mặn không nhạt nói.
Nghe lời này của Tô Hòa, mặt Lý lão phu nhân liền kéo dài xuống, bà ta xui xẻo phỉ nhổ hai tiếng.
"Nếu thật sinh ra một đứa em gái, thử xem tôi có xé nát cái miệng của cô không." Lý lão phu nhân hung ác trợn mắt nhìn Tô Hòa.
Lý lão phu nhân nói chuyện rất khó nghe, Lương Mộc cũng cau mày.
Nhưng mà dù sao cũng là chuyện nhà của người ta, chỉ cần không có ai thương tổn đến Tô Hòa, hắn cũng không tiện nhúng tay.
Tô Hòa ngược lại không tức giận, cô nhẹ nhàng cười nhạt một tiếng, "Vậy tôi chờ ngài đến xé."
Lời này của Tô Hòa chính là gián tiếp nói, Xuân Nha sẽ sinh ra một đứa con gái, Lý lão phu nhân tức giận dậm chân.
Lý lão phu nhân che ngực, tố cáo với Lý Hồng Viễn, "Con nhìn nó đi, có đứa con gái nào mạnh miệng với trưởng bối như nó sao? Thật đúng là mẹ như thế nào sẽ dạy ra con gái như thế đó!"
Lý Hồng Viễn vô cùng nhức đầu, ông ta vừa định khiển trách Tô Hòa mấy câu, khiến cho Lý lão phu nhân nguôi giận, Tô Hòa lại đi trước ông ta một bước, lên tiếng.