Chương : 33
Tần Trăn Trăn vốn muốn mang phiền phức tới cho Tô Hòa, không ngờ lại bị cô ấy giết ngược.
Hơn nữa bây giờ Tô Hòa vẫn còn mở cuộc gọi video, ngay trước nhiều người như vậy khiến cô ta không xuống đài được.
Thấy Tô Hòa giống như không thèm qua tâm tới cô ta, lại bắt đầu mặt không đổi sắc nói chuyện với các giám đốc công ty chi nhánh, Tần Trăn Trăn tức giận muốn cắn nát răng.
Chỉ là cô ta không thể ở trước mặt nhiều người như vậy mà tranh cãi vô lý, mới vừa rồi cô ta trước mặt họ nói chuyện hóa đơn thanh toán, là muốn họ biết Tần Dung đang nhắm vào cô ta.
Không nghĩ tới nữ nhân hạ tiện này miệng lưỡi bén nhọn, đem toàn bộ lời nói ném ngược trở lại, chặn cho ngực Tần Trăn Trăn cũng khó chịu.
Tần Trăn Trăn đứng yên nhìn Tô Hòa rất lâu, sau đó mới đập cửa rời đi.
Động tác đập cửa của cô ta vô cùng lớn, khung cửa rung một cái, người trong video đều nghe được, bọn họ cũng đoán được là Tần Trăn Trăn rời đi.
Giám đốc các công ty không hẹn mà cùng cảm thấy vị Tần nhị tiểu thư này không làm được việc lớn, không cùng một cấp bậc với đại Tần tổng, nếu nói các cô ấy giống nhau thì là đang vũ nhục năng lực xuất chúng của đại Tần tổng.
-
Tần Trăn Trăn trở lại phòng làm việc, lại nghe nói Tô Hòa hủy bỏ công ty tuyên truyền.
Lúc Tần Trăn Trăn vẫn còn là tổng giám đốc, vì muốn tăng lợi ích của mình, cô ta thuyết phục Tần Tranh Vanh mở ra một xí nghiệp lớn tuyên truyền video cho Tần thị, còn lấy một sân khấu lớn ở cao ốc Tần thị.
Phim quảng cáo mỗi ngày sẽ phát ở cao ốc Tần thị, nhân viên trong công ty cũng là một phần nhân viên của xí nghiệp tạp chí văn hóa.
Những thứ này cũng chỉ là vì thỏa mãn lòng hư vinh của Tần Trăn Trăn, cô ta tự xưng là danh viện của thành phố A, khinh thường các tiết mục văn hóa kinh tế khác, nên mới xuất chinh tạo ra xí nghiệp văn hóa.
Bây giờ Tô Hòa xóa bỏ phim quảng cáo và tạp chí, Tần Trăn Trăn dĩ nhiên giận không kiềm được.
Ngay lúc Tần Trăn Trăn đang còn tức giận, điện thoại di động cô ta reo lên.
Là Lý Uyển Linh gọi tới.
"Một lát nữa mẹ và ba con tới công ty, hôm nay là ngày đầu tiên con đi làm, con phải biểu hiện tốt một chút, sau khi chúng ta tới con phải ở trước mặt ba con xin lỗi Tần Dung, để cho ba con biết là con thật lòng hối cãi." Lý Uyển Linh nhỏ giọng dặn dò Tần Trăn Trăn.
Bây giờ bọn họ đến công ty, Lý Uyển Linh thừa dịp Tần Tranh Vanh thay quần áo, mới len lén báo tin cho Tần Trăn Trăn.
Tình thế bây giờ vô cùng bất lợi đối với mẹ con bà ta, cho nên Lý Uyển Linh hi vọng Tần Trăn Trăn có thể tranh thủ.
Vừa nghe muốn cô ta xin lỗi Tần Dung, đáy lòng Tần Trăn Trăn lại đốt lửa.
"Mẹ, mẹ có biết hôm nay chị ta ở công ty muốn nhắm vào con không?" Tần Trăn Trăn cắn răng nghiến lợi, "Con mới không xin lỗi nữ nhân hạ tiện đó."
"Con bị ngu phải không? Tần Dung khi dễ con? Con có thể nói với ba con, chuyện này còn cần mẹ dạy con sao?" Lý Uyển Linh bị Tần Trăn Trăn làm cho tức giận nhức đầu.
Không sợ Tần Dung động thủ, chỉ sợ đối phương không động thủ.
Tần Dung thật sự muốn coi thường Tần Trăn Trăn chứ gì? Vừa vặn có thể khóc lóc kể lể với Tần Tranh Vanh.
Tần Trăn Trăn lập tức hiểu ý, cô ta cười lên, "Mẹ, mẹ thật thông minh."
"Bây giờ ba con rất quan tâm tới Tần Dung, nên chúng ta chỉ còn cách giấu kĩ cái đuôi mà làm người, chờ đến công ty con nhất định phải xin lỗi cô ta, nếu còn làm không tốt, ba con sẽ lại tức giận."
"Bây giờ ủy khuất cũng chỉ có thể nhịn, không thể quá gấp. Ba con ra rồi, mẹ không nói với con nữa, cứ như vậy đi." Lý Uyển Linh thấy Tần Tranh Vanh đi ra, liền vội vàng cúp điện thoại.
Sau khi Lý Uyển Linh nhắc nhở, Tần Trăn Trăn cuối cùng cũng biết nên đối phó Tần Dung như thế nào.
Nhớ tới gương mặt tinh xảo quá mức của Tần Dung, ánh mắt Tần Trăn Trăn lại thoáng qua một tia oán độc.
Hơn nữa bây giờ Tô Hòa vẫn còn mở cuộc gọi video, ngay trước nhiều người như vậy khiến cô ta không xuống đài được.
Thấy Tô Hòa giống như không thèm qua tâm tới cô ta, lại bắt đầu mặt không đổi sắc nói chuyện với các giám đốc công ty chi nhánh, Tần Trăn Trăn tức giận muốn cắn nát răng.
Chỉ là cô ta không thể ở trước mặt nhiều người như vậy mà tranh cãi vô lý, mới vừa rồi cô ta trước mặt họ nói chuyện hóa đơn thanh toán, là muốn họ biết Tần Dung đang nhắm vào cô ta.
Không nghĩ tới nữ nhân hạ tiện này miệng lưỡi bén nhọn, đem toàn bộ lời nói ném ngược trở lại, chặn cho ngực Tần Trăn Trăn cũng khó chịu.
Tần Trăn Trăn đứng yên nhìn Tô Hòa rất lâu, sau đó mới đập cửa rời đi.
Động tác đập cửa của cô ta vô cùng lớn, khung cửa rung một cái, người trong video đều nghe được, bọn họ cũng đoán được là Tần Trăn Trăn rời đi.
Giám đốc các công ty không hẹn mà cùng cảm thấy vị Tần nhị tiểu thư này không làm được việc lớn, không cùng một cấp bậc với đại Tần tổng, nếu nói các cô ấy giống nhau thì là đang vũ nhục năng lực xuất chúng của đại Tần tổng.
-
Tần Trăn Trăn trở lại phòng làm việc, lại nghe nói Tô Hòa hủy bỏ công ty tuyên truyền.
Lúc Tần Trăn Trăn vẫn còn là tổng giám đốc, vì muốn tăng lợi ích của mình, cô ta thuyết phục Tần Tranh Vanh mở ra một xí nghiệp lớn tuyên truyền video cho Tần thị, còn lấy một sân khấu lớn ở cao ốc Tần thị.
Phim quảng cáo mỗi ngày sẽ phát ở cao ốc Tần thị, nhân viên trong công ty cũng là một phần nhân viên của xí nghiệp tạp chí văn hóa.
Những thứ này cũng chỉ là vì thỏa mãn lòng hư vinh của Tần Trăn Trăn, cô ta tự xưng là danh viện của thành phố A, khinh thường các tiết mục văn hóa kinh tế khác, nên mới xuất chinh tạo ra xí nghiệp văn hóa.
Bây giờ Tô Hòa xóa bỏ phim quảng cáo và tạp chí, Tần Trăn Trăn dĩ nhiên giận không kiềm được.
Ngay lúc Tần Trăn Trăn đang còn tức giận, điện thoại di động cô ta reo lên.
Là Lý Uyển Linh gọi tới.
"Một lát nữa mẹ và ba con tới công ty, hôm nay là ngày đầu tiên con đi làm, con phải biểu hiện tốt một chút, sau khi chúng ta tới con phải ở trước mặt ba con xin lỗi Tần Dung, để cho ba con biết là con thật lòng hối cãi." Lý Uyển Linh nhỏ giọng dặn dò Tần Trăn Trăn.
Bây giờ bọn họ đến công ty, Lý Uyển Linh thừa dịp Tần Tranh Vanh thay quần áo, mới len lén báo tin cho Tần Trăn Trăn.
Tình thế bây giờ vô cùng bất lợi đối với mẹ con bà ta, cho nên Lý Uyển Linh hi vọng Tần Trăn Trăn có thể tranh thủ.
Vừa nghe muốn cô ta xin lỗi Tần Dung, đáy lòng Tần Trăn Trăn lại đốt lửa.
"Mẹ, mẹ có biết hôm nay chị ta ở công ty muốn nhắm vào con không?" Tần Trăn Trăn cắn răng nghiến lợi, "Con mới không xin lỗi nữ nhân hạ tiện đó."
"Con bị ngu phải không? Tần Dung khi dễ con? Con có thể nói với ba con, chuyện này còn cần mẹ dạy con sao?" Lý Uyển Linh bị Tần Trăn Trăn làm cho tức giận nhức đầu.
Không sợ Tần Dung động thủ, chỉ sợ đối phương không động thủ.
Tần Dung thật sự muốn coi thường Tần Trăn Trăn chứ gì? Vừa vặn có thể khóc lóc kể lể với Tần Tranh Vanh.
Tần Trăn Trăn lập tức hiểu ý, cô ta cười lên, "Mẹ, mẹ thật thông minh."
"Bây giờ ba con rất quan tâm tới Tần Dung, nên chúng ta chỉ còn cách giấu kĩ cái đuôi mà làm người, chờ đến công ty con nhất định phải xin lỗi cô ta, nếu còn làm không tốt, ba con sẽ lại tức giận."
"Bây giờ ủy khuất cũng chỉ có thể nhịn, không thể quá gấp. Ba con ra rồi, mẹ không nói với con nữa, cứ như vậy đi." Lý Uyển Linh thấy Tần Tranh Vanh đi ra, liền vội vàng cúp điện thoại.
Sau khi Lý Uyển Linh nhắc nhở, Tần Trăn Trăn cuối cùng cũng biết nên đối phó Tần Dung như thế nào.
Nhớ tới gương mặt tinh xảo quá mức của Tần Dung, ánh mắt Tần Trăn Trăn lại thoáng qua một tia oán độc.