Chương 39: Thi đại học
Diệp Minh quay đầu nhìn về phía anh bạn Hứa Diễn đang treo vẻ mặt cao thâm khó đoán, khóe môi co giật mãnh liệt: "Hứa Diễn, cậu không sao đó chứ?" Làm xét nghiệm ADN, mệt cho cậu ấy nghĩ ra được!
Hứa Diễn đương nhiên là không sao rồi, chẳng những thế còn rất là thanh tỉnh nữa ấy chứ.
Trong khoảng thời gian này, anh chàng thấy được ánh mắt Diệp Minh nhìn mẹ mình, phải bảo là liếc mắt đưa tình, ánh sáng nhu hòa bắn ra tứ phía.
Hiện tại thời tiết oi bức, mỗi ngày buổi chiều vào khoảng thời gian nghỉ giữa giờ sau tiết thứ hai, Diệp Minh đều sẽ đến siêu thị nhỏ của trường mua một thùng kem que to về, mời bạn học cả lớp ăn. Mục đích căn bản chỉ là vì muốn mời Hứa Thư Yểu.
Không chỉ như thế, anh bạn này còn làm bộ cố gắng học tập, đụng tới đề nào không biết liền gọi Hứa Thư Yểu, nhờ cô hỗ trợ giảng đề cho.
Xì, đừng có tưởng rằng anh chàng không nhìn ra, vì nếu thật không biết làm, không thể đi nhờ thầy cô sao?
Những việc này, Hứa Diễn đều nhìn ở trong mắt, hôm nay cuối cùng cũng tóm được cơ hội, nói rõ ràng sự việc với Diệp Minh.
Hứa Diễn giơ tay quàng cổ Diệp Minh, cánh tay quàng trên vai anh bạn, đuôi mày hơi nhướng lên: "Có dám hay không?"
Diệp Minh hất cái tay trên vai mình xuống, cười mắng: "Hai người chúng ta làm giám định cái gì? Chẳng lẽ cậu còn hoài nghi rằng, cậu là con ngoài giá thú của nhà mình à?"
Hứa Diễn hừ cười: "Mình hoài nghi cái gì không liên quan đến cậu, nhưng mà nếu không làm giám định, cậu cũng đừng mơ được theo đuổi Hứa Thư Yểu!"
Diệp Minh: "......" Anh chàng không ngờ được, trên con đường theo đuổi cô gái mình thích, trở ngại lớn nhất không phải tình địch, mà chính là hảo huynh đệ của mình.
Nhưng nhìn biểu cảm của Hứa Diễn lại không giống đang nói đùa, Diệp Minh hơi bực: "Cậu nghiêm túc hả?" Anh chàng cảm thấy, Hứa Diễn chính là đang cố ý nói những lời thế này, để tiện ngăn cản mình theo đuổi Hứa Thư Yểu.
Anh chàng cho rằng, bọn họ là hảo huynh đệ, quan hệ giữa bọn họ tốt đến vậy, chẳng lẽ cậu ấy còn chưa tin được nhân phẩm của mình sao?
Hứa Diễn phá lệ nghiêm túc mà gật đầu: "Đương nhiên nghiêm túc rồi, chính là nhìn trên phần cậu là huynh đệ của mình, mình mới nói vậy với cậu đó. Cậu nhìn mấy thằng khác chưa? Ngay cả cơ hội để đi xét nghiệm DNA với mình cũng không có kìa, cậu thấy đủ đi."
Diệp Minh: "......"
Ủa cái gì vậy trời? Chưa từng thấy yêu cầu nào kỳ quái như vậy á.
Đỗ Xán với Diêm Minh Vũ đuổi theo sau lưng, thấy không khí giữa hai anh bạn khá quỷ dị, Đỗ Xán nhanh mồm hỏi một câu: "Sao vậy, hai cậu?"
"Không có gì, mình hoài nghi Hứa Diễn có bệnh." Diệp Minh tức giận nói một câu, bỏ bọn họ lại tự đi luôn rồi.
Anh bạn rất tức giận, cảm giác Hứa Diễn không xem mình là bạn bè.
Đỗ Xán ngơ ngác nhìn về phía Hứa Diễn: "Diễn ca, các cậu như này là thế nào?"
Hứa Diễn cũng có hơi bực, anh chàng cảm thấy làm xét nghiệm ADN, cũng sẽ không thiếu miếng thịt nào, Diệp Minh không chịu, chắc chắn là trong lòng có quỷ!
Hừ!
Hứa Diễn với Diệp Minh không hiểu sao nổ ra chiến tranh lạnh, vào trạng thái ai cũng không phải ứng ai.
Hứa Diễn lấy thước đo ra, vẽ ra một vĩ tuyến 38 chính giữa bàn học, dùng bút gõ cái đường vẽ đó nói: "Ai vượt tuyến chính là chó con!"
Diệp Minh dứt khoát họn hết tập vở trong ngăn bàn mình ra đặt trên bàn, vừa lúc ở bên cạnh đường vẽ, sau đó tự mình ngồi ở một bên khác bàn học.
Đỗ Xán với Diêm Minh Vũ ngồi phía sau bọn họ thấy tình hình như thế, trợn mắt há hốc mồm.
Đỗ Xán cảm thán nói: "Hai người họ cũng quá ngây thơ nhỉ!"
Tan học, Diệp Minh trước sau như một, vẫn cứ dùng đề toán mình không biết nói chuyện với Hứa Thư Yểu, Hứa Diễn trực tiếp duỗi tay ra, cho một cuốn sách chặn ngang, chặn lại giao lưu giữa Diệp Minh và Hứa Thư Yểu.
Hứa Thư Yểu nhìn về phía Hứa Diễn, vẻ mặt nghi hoặc: "Em làm gì thế?"
"Không cho chị nói chuyện với cậu ta."
Hứa Thư Yểu: "......"
Diệp Minh bỗng chốc thả cuốn sách bài tập trong tay ra, bất mãn nói: "Hứa Diễn, cậu quá đáng rồi đó!"
"Hừ." Hứa Diễn hừ lạnh.
Trước kia tới giờ ăn cơm trưa, đều là mấy người bọn họ đi cùng nhau, hiện tại Hứa Diễn trực tiếp kéo đi Hứa Thư Yểu ngồi sang bên khác, rời xa Diệp Minh.
Đỗ Xán nhìn nhìn Diệp Minh, thấy sắc mặt anh bạn này nháy mắt đen thùi xuống, lại nghía nghía về phía Hứa Thư Yểu và Hứa Diễn đang ngồi chung với nhau cách đó không xa, anh chàng gãi gãi đầu, không biết nói gì mới phải.
Hứa Thư Yểu giương mắt nhìn về phía Hứa Diễn: "Hai người bị làm sao vậy hả?"
"Không có gì, chuyện giữa tụi con trai, mẹ đừng có lo." Hứa Diễn thùng thằng nói.
Hứa Thư Yểu: "......"
Thừa dịp được nghỉ trưa, Hứa Diễn nằm bò trên bàn học ngủ ngon, Hứa Thư Yểu lặng lẽ chọc chọc Diệp Minh, ra hiệu bảo cậu bạn đi ra với mình.
Ánh mắt Diệp Minh hơi hơi sáng lên, lặng lẽ tránh đi Hứa Diễn, đi theo Hứa Thư Yểu ra khỏi lớp bằng cửa sau.
Hai người sóng vai đi trên sân thể dục, Hứa Thư Yểu trực tiếp mở miệng hỏi: "Cậu với Hứa Diễn cãi nhau hả?"
Diệp Minh sửng sốt một chút, có chút mất tự nhiên gật gật đầu: "Ừm, cậu ấy thiệt là khó hiểu."
Hứa Thư Yểu mím môi, hỏi: "Mình có thể được biết là vì sao không?"
Diệp Minh gãi gãi đầu, do dự mà nói: "Hứa Diễn cậu ấy...... Muốn đi xét nghiệm ADN với mình......, Cậu nói coi, như này không phải là quá khó hiểu sao?"
Khóe môi Hứa Thư Yểu co giật: "......"
Ngay cả Hứa Diễn cũng hoài nghi Diệp Minh là ba của nó?
Hứa Thư Yểu lặng lẽ trộm liếc chàng nam sinh đi bên người một cái: Dáng vóc anh chàng cao ráo giống như Hứa Diễn, ngũ quan cũng xuất sắc như nhau, trong soái khí mang theo vài phần tự phụ, là khí chất có sẵn của anh chàng từ khi sinh ra.
Cũng không biết có phải vào trước là chủ hay không nữa, cô càng nhìn càng cảm thấy, Diệp Minh với con trai của cô, thiệt sự có chút giống.
Xong rồi, chắc sẽ không phải là Diệp Minh thiệt chứ......
Khó lắm mới được có cơ hội ở chung một mình với Hứa Thư Yểu, Diệp Minh chặn lại trái tim xao động, chậm rãi hít một hơi thật sâu, thấp giọng nói: "Hứa Thư Yểu."
"Hả?" Hứa Thư Yểu quay đầu nhìn lại: "Làm sao vậy?"
Diệp Minh bỗng chốc dừng lại, anh chàng ngước mắt nhìn khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của cô, khẩn trương nuốt nuốt nước miếng: "Mình có chút lời muốn nói với cậu."
Bầu không khí chẳng hiểu sao khẩn trương lên, bên tai còn có tiếng ve kêu, ríu ra ríu rít, có hơi ồn ào.
Nắng đúng chính ngọ mãnh liệt lại cực nóng, rọi xuống trên đỉnh đầu chàng thiếu niên, có chút chói mắt. Hứa Thư Yểu căn bản là không thấy được biểu cảm của cậu bạn, nhưng lại có dự cảm rằng, chuyện kế tiếp đây, có chút không đúng.
Cô theo bản năng lùi về sau một bước, phần lưng vừa lúc dựa vào trên gốc đại thụ phía sau.
Diệp Minh nhìn thấy động tác của cô, đầu óc cũng chả biết bị làm sao nữa, đột nhiên trống rỗng, chờ khi anh chàng đã phản ứng lại được, anh đã chống một tay trên thân cây, cho một chiêu cây đông* đặt Hứa Thư Yểu ở giữa chính mình và gốc đại thụ.
*: đông ở đây là từ tượng thanh hơi hơi giống tiếng 'đùng', ai đọc hơi nhiều có lẽ sẽ từng nghe qua "tường đông"- áp người khác đùng cái lên tường, mà ở đây không phải tường mà là cây, nên thành 'cây đông' vậy =]]]
Hứa Thư Yểu có chút ngu người rồi, ngu ngơ nhìn anh bạn.
Diệp Minh tập trung lại, hơi hơi cúi đầu nhìn chăm chú con ngươi khẽ run của cô. Ở trong mắt cô, anh chàng thấy được bộ dáng của chính mình.
Anh chàng hít một hơi thật sâu, khẩn trương nói: "Hứa Thư Yểu, thật ra mình rất thi......"
"Chờ chút đã!" Hứa Thư Yểu đột nhiên hô to một tiếng, cắt ngang lời Diệp Minh sắp sửa nói ra.
Giữa trưa oi bức, làm cái trán Hứa Thư Yểu đổ mồ hôi, càng có mấy giọt mồ hôi men theo gương mặt hội tụ lại dưới cằm cô, hình thành một giọt nước trong suốt.
"Mình...... Mình đột nhiên nhớ ra, mình còn có mấy đề toán còn chưa làm xong, mình về lớp trước." Động tác cô bay nhanh mà ngồi xổm xuống, trực tiếp chui ra khỏi vòng tay Diệp Minh, quay đầu liền tính chạy mất.
Diệp Minh bỗng chốc duỗi tay, túm chặt cổ tay cô: "Không nghe mình nói cho hết lời sao?"
Hứa Thư Yểu không chạy trốn nữa, xấu hổ mà xoay người lại, thấy được biểu cảm phá lệ nghiêm túc của Diệp Minh, cô sờ sờ mồ hôi trên má một chút, ngượng ngùng cười: "Vậy...... Cậu nói đi."
Diệp Minh mím môi nói: "Thật ra, Hứa Diễn bởi vì biết mình thích cậu, nên mới giận dỗi với mình.
Hứa Thư Yểu trầm mặc.
"Mình cũng muốn nói cho cậu rằng, mình đúng là thích cậu thật." Diệp Minh nhẹ nhàng buông lỏng tay cô ra, chân thành tha thiết nói: "Mình chưa từng thổ lộ với ai, cậu là người đầu tiên, cho nên mình cũng không biết phải nói thế nào." Anh chàng dừng một chút, lại nói bù vô: "Cậu cũng không cần phải cho mình đáp án ngay lúc này, rốt cuộc sắp sửa thi đại học rồi. Mình chỉ muốn hỏi cậu, sau khi thi đại học kết thúc, cậu có nguyện ý làm bạn gái mình không?"
Hứa Thư Yểu: "......" Cô cố gắng đè xuống trái tim hoảng loạn, không biết phải làm sao để trả lời vấn đề này của Diệp Minh.
Hồi lâu sau, cô chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía Diệp Minh nói: "Diệp Minh, nếu không chờ sau khi thi đại học kết thúc rồi, cậu với Hứa Diễn đi làm xét nghiệm ADN đi."
Diệp Minh: "???"
Hứa Thư Yểu cũng rất thành khẩn nói: "Chờ kết quả giám định ra rồi, nếu hai người các cậu có quan hệ, mình sẽ đáp ứng cậu."
Biểu cảm trên mặt Diệp Minh nứt ra rồi: "......"
Anh chàng thiệt sự phục luôn đó!
Lần đầu tiên trong đời đi thổ lộ, bị cự tuyệt còn chưa tính, còn là bị lấy cái lý do kỳ lạ đến thế mà cự tuyệt nữa.
Hứa Diễn với Hứa Thư Yểu không hổ là thân thích nha, ngay cả tìm lý do cũng y chang, chẳng qua cách nói của hai người này lại vừa lúc tương phản.
Anh chàng với Hứa Diễn có thể có quan hệ huyết thống gì hả? Sao phải một hai muốn đi xét nghiệm ADN?
Chẳng lẽ, Hứa Diễn thật sự là con trai ngoài giá của ba anh chàng lúc ông ấy còn sống?
Không phải chứ...... Không thì, về nhà hỏi mẹ mình chút nhỉ?
——
Hứa Diễn với Diệp Minh lại hòa hảo, bởi vì Diệp Minh đã đáp ứng chờ sau khi kết thúc thi đại học, hai người sẽ đi xét nghiệm DNA.
Hứa Diễn vừa dùng cục gôm xóa đi vĩ tuyến 38 trên bàn, vừa nói: "Hảo huynh đệ, nếu chúng ta không có quan hệ, mình không chỉ cho phép cậu theo đuổi Hứa Thư Yểu, còn giúp cậu theo đuổi chị ấy. Trên đời này không có ai hiểu rõ chị ấy hơn mình."
Diệp Minh đã chẳng còn sức phun tào, anh chàng yên lặng hỏi: "Vậy nếu chúng ta có quan hệ thì sao?"
Hứa Diễn thả cục gôm ra, cười lạnh một tiếng: "Nếu như chúng ta có quan hệ, cậu cứ chờ bị mình đánh chết đi."
Diệp Minh: "......" Anh cũng quá khó khăn.
Con số đếm ngược đến ngày thi đại học trên bảng vẫn luôn thay đổi, từ 20 biến thành 10, sau đó biến thành số đơn vị. Mỗi sáng sớm, việc đầu tiên mà lớp trưởng phải làm khi tới lớp chính là sửa lại số đếm ngược trên bảng.
Vào lúc chỉ còn 5 ngày là đến lúc thi đại học, đám học sinh lớp 12 lại nghênh đón lần thi thử thứ 3.
Sau khi thi thử lần 3 kết thúc, các thầy cô giảng giải bài thi hết rồi, đám học sinh lớp 12 có thể về nhà tự ôn tập. Còn việc xem trường thi, chuẩn bị đồ dùng thi cử gì gì đó, đều hoàn thành trong những hôm này.
Thành tích thi thử lần 3 đã ra, Hứa Thư Yểu lại lần nữa thi được hạng nhất khối, ngay cả các thầy cô cũng khen cô rất ổn trọng, thi đại học chỉ cần cứ phát huy bình thường, vậy là đại học trong nước cô có thể tùy tiện chọn vào học.
Các thầy cô giảng bài thi xong, chủ nhiệm lớp an bài lớp trưởng phát phiếu báo danh cho các học sinh, sau đó lặp lại cường điệu các chi tiết trong lúc thi cử, cuối cùng hy vọng tất cả thí sinh đều có thể có được thành tích tốt.
Địa điểm thi của Hứa Thư Yểu, Hứa Diễn và cả Diệp Minh đều ở trường mình, còn Đỗ Xán, Diêm Minh Vũ và cả Lý Mạn thì lại phải đến điểm thi ở trường khác đi thi. Sau khi tạm biệt đám bạn, Hứa Diễn chở Hứa Thư Yểu về nhà.
Hứa Diễn nói, bầu không khí thi cử lúc này tốt hơn thời của anh chàng, anh cảm giác được cảm giác khẩn trương của mỗi người.
Ngay cả Hứa Lập Thành ngày thường vẫn bận rộng không thấy bóng người, mấy ngày nay cũng lưu lại trong nhà, ở bên con gái và cháu ngoại, chuẩn bị cho việc thi đại học của hai đứa.
Vào hôm thi, Hứa Lập Thành lặp lại kiểm tra các loại văn phòng phẩm giúp hai đứa nhỏ nhà mình, căn cước công dân và phiếu báo danh, xác nhận không có gì sai lầm rồi mới tự mình đưa hai đứa nhỏ ra ngoài.
"Nhất định phải giữ phiếu báo danh cho kỹ, biết chưa?" Hứa Lập Thành lại dặn dò lần nữa.
"Ừm ừm, con biết rồi, ông ngoại đi vào đi!" Hứa Diễn gật đầu liên tục: "Bọn con đi đây."
Tạm biệt cha già rồi, hai mẹ con cùng nhau đi về phía trường học. Lúc sắp tới trường, Diệp Minh gọi với theo sau lưng bọn họ: "Hứa Diễn, Hứa Thư Yểu."
Hai người xoay người lại, Hứa Thư Yểu thấy được Diệp Kỳ Sâm đang đi tới với Diệp Minh.
Editor: Xu xin có mấy lời, đầu tiên là chúc năm mới vui vẻ nhá! (*^-^*) Do mình sẽ nghỉ mấy ngày để vừa ăn tết vừa viết bài khóa luận, nên mấy bữa nay đã cố gắng để tặng mấy bạn nhiều mấy chương trước tết, hôm nay sẽ có 3 chương, 2 chương của cuốn 'Mẹ tôi mới có 18 tuổi' và 1 chương của cuốn "Khi tôi đổi đối tượng đính hôn với nữ chính", mong các bạn vui vẻ (ps: do có ý định đăng thêm nên mấy bữa nay cày nhiều lắm, nhưng cũng không tăng lên được mấy, nên chỉ có nhiêu đây). Rồi, mình sẽ quay lại đăng tiếp sau cỡ 5-6 hoặc 7 ngày tùy tình hình. Tết đến nhiều sức khỏe nhé mọi người ~~~~ (^3^)
Hứa Diễn đương nhiên là không sao rồi, chẳng những thế còn rất là thanh tỉnh nữa ấy chứ.
Trong khoảng thời gian này, anh chàng thấy được ánh mắt Diệp Minh nhìn mẹ mình, phải bảo là liếc mắt đưa tình, ánh sáng nhu hòa bắn ra tứ phía.
Hiện tại thời tiết oi bức, mỗi ngày buổi chiều vào khoảng thời gian nghỉ giữa giờ sau tiết thứ hai, Diệp Minh đều sẽ đến siêu thị nhỏ của trường mua một thùng kem que to về, mời bạn học cả lớp ăn. Mục đích căn bản chỉ là vì muốn mời Hứa Thư Yểu.
Không chỉ như thế, anh bạn này còn làm bộ cố gắng học tập, đụng tới đề nào không biết liền gọi Hứa Thư Yểu, nhờ cô hỗ trợ giảng đề cho.
Xì, đừng có tưởng rằng anh chàng không nhìn ra, vì nếu thật không biết làm, không thể đi nhờ thầy cô sao?
Những việc này, Hứa Diễn đều nhìn ở trong mắt, hôm nay cuối cùng cũng tóm được cơ hội, nói rõ ràng sự việc với Diệp Minh.
Hứa Diễn giơ tay quàng cổ Diệp Minh, cánh tay quàng trên vai anh bạn, đuôi mày hơi nhướng lên: "Có dám hay không?"
Diệp Minh hất cái tay trên vai mình xuống, cười mắng: "Hai người chúng ta làm giám định cái gì? Chẳng lẽ cậu còn hoài nghi rằng, cậu là con ngoài giá thú của nhà mình à?"
Hứa Diễn hừ cười: "Mình hoài nghi cái gì không liên quan đến cậu, nhưng mà nếu không làm giám định, cậu cũng đừng mơ được theo đuổi Hứa Thư Yểu!"
Diệp Minh: "......" Anh chàng không ngờ được, trên con đường theo đuổi cô gái mình thích, trở ngại lớn nhất không phải tình địch, mà chính là hảo huynh đệ của mình.
Nhưng nhìn biểu cảm của Hứa Diễn lại không giống đang nói đùa, Diệp Minh hơi bực: "Cậu nghiêm túc hả?" Anh chàng cảm thấy, Hứa Diễn chính là đang cố ý nói những lời thế này, để tiện ngăn cản mình theo đuổi Hứa Thư Yểu.
Anh chàng cho rằng, bọn họ là hảo huynh đệ, quan hệ giữa bọn họ tốt đến vậy, chẳng lẽ cậu ấy còn chưa tin được nhân phẩm của mình sao?
Hứa Diễn phá lệ nghiêm túc mà gật đầu: "Đương nhiên nghiêm túc rồi, chính là nhìn trên phần cậu là huynh đệ của mình, mình mới nói vậy với cậu đó. Cậu nhìn mấy thằng khác chưa? Ngay cả cơ hội để đi xét nghiệm DNA với mình cũng không có kìa, cậu thấy đủ đi."
Diệp Minh: "......"
Ủa cái gì vậy trời? Chưa từng thấy yêu cầu nào kỳ quái như vậy á.
Đỗ Xán với Diêm Minh Vũ đuổi theo sau lưng, thấy không khí giữa hai anh bạn khá quỷ dị, Đỗ Xán nhanh mồm hỏi một câu: "Sao vậy, hai cậu?"
"Không có gì, mình hoài nghi Hứa Diễn có bệnh." Diệp Minh tức giận nói một câu, bỏ bọn họ lại tự đi luôn rồi.
Anh bạn rất tức giận, cảm giác Hứa Diễn không xem mình là bạn bè.
Đỗ Xán ngơ ngác nhìn về phía Hứa Diễn: "Diễn ca, các cậu như này là thế nào?"
Hứa Diễn cũng có hơi bực, anh chàng cảm thấy làm xét nghiệm ADN, cũng sẽ không thiếu miếng thịt nào, Diệp Minh không chịu, chắc chắn là trong lòng có quỷ!
Hừ!
Hứa Diễn với Diệp Minh không hiểu sao nổ ra chiến tranh lạnh, vào trạng thái ai cũng không phải ứng ai.
Hứa Diễn lấy thước đo ra, vẽ ra một vĩ tuyến 38 chính giữa bàn học, dùng bút gõ cái đường vẽ đó nói: "Ai vượt tuyến chính là chó con!"
Diệp Minh dứt khoát họn hết tập vở trong ngăn bàn mình ra đặt trên bàn, vừa lúc ở bên cạnh đường vẽ, sau đó tự mình ngồi ở một bên khác bàn học.
Đỗ Xán với Diêm Minh Vũ ngồi phía sau bọn họ thấy tình hình như thế, trợn mắt há hốc mồm.
Đỗ Xán cảm thán nói: "Hai người họ cũng quá ngây thơ nhỉ!"
Tan học, Diệp Minh trước sau như một, vẫn cứ dùng đề toán mình không biết nói chuyện với Hứa Thư Yểu, Hứa Diễn trực tiếp duỗi tay ra, cho một cuốn sách chặn ngang, chặn lại giao lưu giữa Diệp Minh và Hứa Thư Yểu.
Hứa Thư Yểu nhìn về phía Hứa Diễn, vẻ mặt nghi hoặc: "Em làm gì thế?"
"Không cho chị nói chuyện với cậu ta."
Hứa Thư Yểu: "......"
Diệp Minh bỗng chốc thả cuốn sách bài tập trong tay ra, bất mãn nói: "Hứa Diễn, cậu quá đáng rồi đó!"
"Hừ." Hứa Diễn hừ lạnh.
Trước kia tới giờ ăn cơm trưa, đều là mấy người bọn họ đi cùng nhau, hiện tại Hứa Diễn trực tiếp kéo đi Hứa Thư Yểu ngồi sang bên khác, rời xa Diệp Minh.
Đỗ Xán nhìn nhìn Diệp Minh, thấy sắc mặt anh bạn này nháy mắt đen thùi xuống, lại nghía nghía về phía Hứa Thư Yểu và Hứa Diễn đang ngồi chung với nhau cách đó không xa, anh chàng gãi gãi đầu, không biết nói gì mới phải.
Hứa Thư Yểu giương mắt nhìn về phía Hứa Diễn: "Hai người bị làm sao vậy hả?"
"Không có gì, chuyện giữa tụi con trai, mẹ đừng có lo." Hứa Diễn thùng thằng nói.
Hứa Thư Yểu: "......"
Thừa dịp được nghỉ trưa, Hứa Diễn nằm bò trên bàn học ngủ ngon, Hứa Thư Yểu lặng lẽ chọc chọc Diệp Minh, ra hiệu bảo cậu bạn đi ra với mình.
Ánh mắt Diệp Minh hơi hơi sáng lên, lặng lẽ tránh đi Hứa Diễn, đi theo Hứa Thư Yểu ra khỏi lớp bằng cửa sau.
Hai người sóng vai đi trên sân thể dục, Hứa Thư Yểu trực tiếp mở miệng hỏi: "Cậu với Hứa Diễn cãi nhau hả?"
Diệp Minh sửng sốt một chút, có chút mất tự nhiên gật gật đầu: "Ừm, cậu ấy thiệt là khó hiểu."
Hứa Thư Yểu mím môi, hỏi: "Mình có thể được biết là vì sao không?"
Diệp Minh gãi gãi đầu, do dự mà nói: "Hứa Diễn cậu ấy...... Muốn đi xét nghiệm ADN với mình......, Cậu nói coi, như này không phải là quá khó hiểu sao?"
Khóe môi Hứa Thư Yểu co giật: "......"
Ngay cả Hứa Diễn cũng hoài nghi Diệp Minh là ba của nó?
Hứa Thư Yểu lặng lẽ trộm liếc chàng nam sinh đi bên người một cái: Dáng vóc anh chàng cao ráo giống như Hứa Diễn, ngũ quan cũng xuất sắc như nhau, trong soái khí mang theo vài phần tự phụ, là khí chất có sẵn của anh chàng từ khi sinh ra.
Cũng không biết có phải vào trước là chủ hay không nữa, cô càng nhìn càng cảm thấy, Diệp Minh với con trai của cô, thiệt sự có chút giống.
Xong rồi, chắc sẽ không phải là Diệp Minh thiệt chứ......
Khó lắm mới được có cơ hội ở chung một mình với Hứa Thư Yểu, Diệp Minh chặn lại trái tim xao động, chậm rãi hít một hơi thật sâu, thấp giọng nói: "Hứa Thư Yểu."
"Hả?" Hứa Thư Yểu quay đầu nhìn lại: "Làm sao vậy?"
Diệp Minh bỗng chốc dừng lại, anh chàng ngước mắt nhìn khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của cô, khẩn trương nuốt nuốt nước miếng: "Mình có chút lời muốn nói với cậu."
Bầu không khí chẳng hiểu sao khẩn trương lên, bên tai còn có tiếng ve kêu, ríu ra ríu rít, có hơi ồn ào.
Nắng đúng chính ngọ mãnh liệt lại cực nóng, rọi xuống trên đỉnh đầu chàng thiếu niên, có chút chói mắt. Hứa Thư Yểu căn bản là không thấy được biểu cảm của cậu bạn, nhưng lại có dự cảm rằng, chuyện kế tiếp đây, có chút không đúng.
Cô theo bản năng lùi về sau một bước, phần lưng vừa lúc dựa vào trên gốc đại thụ phía sau.
Diệp Minh nhìn thấy động tác của cô, đầu óc cũng chả biết bị làm sao nữa, đột nhiên trống rỗng, chờ khi anh chàng đã phản ứng lại được, anh đã chống một tay trên thân cây, cho một chiêu cây đông* đặt Hứa Thư Yểu ở giữa chính mình và gốc đại thụ.
*: đông ở đây là từ tượng thanh hơi hơi giống tiếng 'đùng', ai đọc hơi nhiều có lẽ sẽ từng nghe qua "tường đông"- áp người khác đùng cái lên tường, mà ở đây không phải tường mà là cây, nên thành 'cây đông' vậy =]]]
Hứa Thư Yểu có chút ngu người rồi, ngu ngơ nhìn anh bạn.
Diệp Minh tập trung lại, hơi hơi cúi đầu nhìn chăm chú con ngươi khẽ run của cô. Ở trong mắt cô, anh chàng thấy được bộ dáng của chính mình.
Anh chàng hít một hơi thật sâu, khẩn trương nói: "Hứa Thư Yểu, thật ra mình rất thi......"
"Chờ chút đã!" Hứa Thư Yểu đột nhiên hô to một tiếng, cắt ngang lời Diệp Minh sắp sửa nói ra.
Giữa trưa oi bức, làm cái trán Hứa Thư Yểu đổ mồ hôi, càng có mấy giọt mồ hôi men theo gương mặt hội tụ lại dưới cằm cô, hình thành một giọt nước trong suốt.
"Mình...... Mình đột nhiên nhớ ra, mình còn có mấy đề toán còn chưa làm xong, mình về lớp trước." Động tác cô bay nhanh mà ngồi xổm xuống, trực tiếp chui ra khỏi vòng tay Diệp Minh, quay đầu liền tính chạy mất.
Diệp Minh bỗng chốc duỗi tay, túm chặt cổ tay cô: "Không nghe mình nói cho hết lời sao?"
Hứa Thư Yểu không chạy trốn nữa, xấu hổ mà xoay người lại, thấy được biểu cảm phá lệ nghiêm túc của Diệp Minh, cô sờ sờ mồ hôi trên má một chút, ngượng ngùng cười: "Vậy...... Cậu nói đi."
Diệp Minh mím môi nói: "Thật ra, Hứa Diễn bởi vì biết mình thích cậu, nên mới giận dỗi với mình.
Hứa Thư Yểu trầm mặc.
"Mình cũng muốn nói cho cậu rằng, mình đúng là thích cậu thật." Diệp Minh nhẹ nhàng buông lỏng tay cô ra, chân thành tha thiết nói: "Mình chưa từng thổ lộ với ai, cậu là người đầu tiên, cho nên mình cũng không biết phải nói thế nào." Anh chàng dừng một chút, lại nói bù vô: "Cậu cũng không cần phải cho mình đáp án ngay lúc này, rốt cuộc sắp sửa thi đại học rồi. Mình chỉ muốn hỏi cậu, sau khi thi đại học kết thúc, cậu có nguyện ý làm bạn gái mình không?"
Hứa Thư Yểu: "......" Cô cố gắng đè xuống trái tim hoảng loạn, không biết phải làm sao để trả lời vấn đề này của Diệp Minh.
Hồi lâu sau, cô chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía Diệp Minh nói: "Diệp Minh, nếu không chờ sau khi thi đại học kết thúc rồi, cậu với Hứa Diễn đi làm xét nghiệm ADN đi."
Diệp Minh: "???"
Hứa Thư Yểu cũng rất thành khẩn nói: "Chờ kết quả giám định ra rồi, nếu hai người các cậu có quan hệ, mình sẽ đáp ứng cậu."
Biểu cảm trên mặt Diệp Minh nứt ra rồi: "......"
Anh chàng thiệt sự phục luôn đó!
Lần đầu tiên trong đời đi thổ lộ, bị cự tuyệt còn chưa tính, còn là bị lấy cái lý do kỳ lạ đến thế mà cự tuyệt nữa.
Hứa Diễn với Hứa Thư Yểu không hổ là thân thích nha, ngay cả tìm lý do cũng y chang, chẳng qua cách nói của hai người này lại vừa lúc tương phản.
Anh chàng với Hứa Diễn có thể có quan hệ huyết thống gì hả? Sao phải một hai muốn đi xét nghiệm ADN?
Chẳng lẽ, Hứa Diễn thật sự là con trai ngoài giá của ba anh chàng lúc ông ấy còn sống?
Không phải chứ...... Không thì, về nhà hỏi mẹ mình chút nhỉ?
——
Hứa Diễn với Diệp Minh lại hòa hảo, bởi vì Diệp Minh đã đáp ứng chờ sau khi kết thúc thi đại học, hai người sẽ đi xét nghiệm DNA.
Hứa Diễn vừa dùng cục gôm xóa đi vĩ tuyến 38 trên bàn, vừa nói: "Hảo huynh đệ, nếu chúng ta không có quan hệ, mình không chỉ cho phép cậu theo đuổi Hứa Thư Yểu, còn giúp cậu theo đuổi chị ấy. Trên đời này không có ai hiểu rõ chị ấy hơn mình."
Diệp Minh đã chẳng còn sức phun tào, anh chàng yên lặng hỏi: "Vậy nếu chúng ta có quan hệ thì sao?"
Hứa Diễn thả cục gôm ra, cười lạnh một tiếng: "Nếu như chúng ta có quan hệ, cậu cứ chờ bị mình đánh chết đi."
Diệp Minh: "......" Anh cũng quá khó khăn.
Con số đếm ngược đến ngày thi đại học trên bảng vẫn luôn thay đổi, từ 20 biến thành 10, sau đó biến thành số đơn vị. Mỗi sáng sớm, việc đầu tiên mà lớp trưởng phải làm khi tới lớp chính là sửa lại số đếm ngược trên bảng.
Vào lúc chỉ còn 5 ngày là đến lúc thi đại học, đám học sinh lớp 12 lại nghênh đón lần thi thử thứ 3.
Sau khi thi thử lần 3 kết thúc, các thầy cô giảng giải bài thi hết rồi, đám học sinh lớp 12 có thể về nhà tự ôn tập. Còn việc xem trường thi, chuẩn bị đồ dùng thi cử gì gì đó, đều hoàn thành trong những hôm này.
Thành tích thi thử lần 3 đã ra, Hứa Thư Yểu lại lần nữa thi được hạng nhất khối, ngay cả các thầy cô cũng khen cô rất ổn trọng, thi đại học chỉ cần cứ phát huy bình thường, vậy là đại học trong nước cô có thể tùy tiện chọn vào học.
Các thầy cô giảng bài thi xong, chủ nhiệm lớp an bài lớp trưởng phát phiếu báo danh cho các học sinh, sau đó lặp lại cường điệu các chi tiết trong lúc thi cử, cuối cùng hy vọng tất cả thí sinh đều có thể có được thành tích tốt.
Địa điểm thi của Hứa Thư Yểu, Hứa Diễn và cả Diệp Minh đều ở trường mình, còn Đỗ Xán, Diêm Minh Vũ và cả Lý Mạn thì lại phải đến điểm thi ở trường khác đi thi. Sau khi tạm biệt đám bạn, Hứa Diễn chở Hứa Thư Yểu về nhà.
Hứa Diễn nói, bầu không khí thi cử lúc này tốt hơn thời của anh chàng, anh cảm giác được cảm giác khẩn trương của mỗi người.
Ngay cả Hứa Lập Thành ngày thường vẫn bận rộng không thấy bóng người, mấy ngày nay cũng lưu lại trong nhà, ở bên con gái và cháu ngoại, chuẩn bị cho việc thi đại học của hai đứa.
Vào hôm thi, Hứa Lập Thành lặp lại kiểm tra các loại văn phòng phẩm giúp hai đứa nhỏ nhà mình, căn cước công dân và phiếu báo danh, xác nhận không có gì sai lầm rồi mới tự mình đưa hai đứa nhỏ ra ngoài.
"Nhất định phải giữ phiếu báo danh cho kỹ, biết chưa?" Hứa Lập Thành lại dặn dò lần nữa.
"Ừm ừm, con biết rồi, ông ngoại đi vào đi!" Hứa Diễn gật đầu liên tục: "Bọn con đi đây."
Tạm biệt cha già rồi, hai mẹ con cùng nhau đi về phía trường học. Lúc sắp tới trường, Diệp Minh gọi với theo sau lưng bọn họ: "Hứa Diễn, Hứa Thư Yểu."
Hai người xoay người lại, Hứa Thư Yểu thấy được Diệp Kỳ Sâm đang đi tới với Diệp Minh.
Editor: Xu xin có mấy lời, đầu tiên là chúc năm mới vui vẻ nhá! (*^-^*) Do mình sẽ nghỉ mấy ngày để vừa ăn tết vừa viết bài khóa luận, nên mấy bữa nay đã cố gắng để tặng mấy bạn nhiều mấy chương trước tết, hôm nay sẽ có 3 chương, 2 chương của cuốn 'Mẹ tôi mới có 18 tuổi' và 1 chương của cuốn "Khi tôi đổi đối tượng đính hôn với nữ chính", mong các bạn vui vẻ (ps: do có ý định đăng thêm nên mấy bữa nay cày nhiều lắm, nhưng cũng không tăng lên được mấy, nên chỉ có nhiêu đây). Rồi, mình sẽ quay lại đăng tiếp sau cỡ 5-6 hoặc 7 ngày tùy tình hình. Tết đến nhiều sức khỏe nhé mọi người ~~~~ (^3^)