Chương : 9
Hạ Tinh Trình ngâm cả người mình vào bồn tắm, để cho nước che qua đầu mình. Chẳng mấy chốc, không khí trong cơ thể cậu đã bị cạn kiệt, trong cơn nghẹt thở khiến lồng ngực tiếp tục đau đớn, cậu mới ngoi đầu lên khỏi mặt nước rồi thở hổn hển.
Nước chảy xuống dọc theo tóc cậu, cậu giơ tay chùi nước trên mặt, cơ thể lùi ra sau, tựa đầu bên mép bồn tắm, nhắm mắt lại.
Lúc Hạ Tinh Trình từ phòng tắm đi ra, thì nhìn thấy Hoàng Kế Tân đang ngồi hút thuốc trên sô pha.
"Anh vẫn chưa về à?" Cậu kéo khăn đang phủ trên đầu xuống, mặc áo tắm ngồi xuống mép giường.
Hoàng Kế Tân nói: "Không phải tại lo cho cậu sao? Ở lại với cậu thêm mấy ngày."
Hạ Tinh Trình không nói gì, cậu thở dài một hơi ngửa ra sau ngã lên giường, hai chân duỗi ra khỏi vạt áo tắm, trắng nõn và thon thả.
Hoàng Kế Tân ngậm thuốc trong miệng đứng lên đi tới bên giường, từ trên cao nhìn xuống nói: "Sao vậy? Trông cậu ủ rũ quá."
Hạ Tinh Trình hiếm khi nói ra lời từ tận đáy lòng ở trước mặt Hoàng Kế Tân, cậu nói: "Em áp lực quá."
"Nè, người anh em, giờ mới là ngày đầu tiên quay phim thôi đó được không?" Hoàng Kế Tân tỏ vẻ khó mà hiểu nổi: "Với lại hôm nay cậu thể hiện tốt lắm đó, Hà Chinh không phải là nổi tiếng có yêu cầu cao ư, kết quả hôm nay lại kết thúc công việc rất nhanh."
Hạ Tinh Trình giơ tay lên che mặt: "Đó cũng chẳng phải do em diễn hay."
Hoàng Kế Tân nói: "Anh biết là do Dương Du Minh diễn hay, nhưng không phải cũng cần cậu phối hợp đó sao?"
Hạ Tinh Trình lắc lắc đầu, không biết nói sao với anh nữa.
Hoàng Kế Tân duỗi chân ra đá vào cẳng chân cậu: "Lên tinh thần đi, mới ngày đầu tiên cậu đừng có suy sụp thế chứ, bộ phim này còn phải quay lâu như vậy, cơ hội cậu khó khăn lắm mới giành được, phải biết nắm lấy."
Hạ Tinh Trình nói: "Em biết rồi."
Đợi Hoàng Kế Tân rời đi, Hạ Tinh Trình lại nằm trên giường một lát, cậu nhớ lại một ít chuyện, rồi xoay người tìm điện thoại trên tủ đầu giường, gọi điện cho Tiêu Du.
Điện thoại đổ chuông mấy tiếng nhưng Tiêu Du không bắt máy.
Sau khi quá trình quay số tự động kết thúc, Hạ Tinh Trình nhận được một tin nhắn Tiêu Du gửi tới, nói: "Vô vị, chúng ta kết thúc đi."
Hạ Tinh Trình nhìn chằm chằm mấy chữ kia ngẩn người một lúc, cậu biết ngày này sắp đến, nhưng không ngờ Tiêu Du lại là người nói ra trước, bèn trả lời: "Anh biết rồi, chúc em mọi điều tốt đẹp."
Tiêu Du không nhắn lại nữa.
Hạ Tinh Trình mịt mờ đợi một lúc, rồi mở weibo ra.
Cậu không xem bình luận và lượt share trên weibo mình, mà gõ tìm weibo của Dương Du Minh, ấn vào trang chủ thì phát hiện ra hôm nay anh mới update.
Dương Du Minh post một bức ảnh, là cảnh trí trong gian phòng nhỏ của Phương Tiệm Viễn, giường đơn, bàn học, ngoài ra còn có cửa sổ sáng loáng được ánh nắng chiếu vào.
Đây là một bức ảnh trông rất bình thường, nhưng khi nhìn thấy chiếc giường kia, Hạ Tinh Trình lại bất giác nhớ tới những chuyện đã xảy ra trên chiếc giường đó vào ngày hôm nay, cậu bắt đầu cảm thấy hoang mang.
Dưới bức ảnh có rất nhiều bình luận của fans Dương Du Minh, cái top comment đầu tiên là hỏi anh: "Là phim mới ư?"
Phim của Hà Chinh vẫn chưa tuyên truyền công khai, nhưng mà trên mạng đã có rất nhiều rumor rồi, với lại có paparazzi còn chụp được ảnh Dương Du Minh ở trường quay.
Dương Du Minh chắc chắn sẽ không trả lời câu hỏi này, toàn bộ weibo của anh chỉ có ảnh chứ không có caption, có vẻ như anh chỉ muốn post một bức ảnh chứ không phải muốn chia sẻ cuộc sống của mình với fans, ở trên mạng anh luôn rất lạnh lùng.
Nhưng chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng đến sự yêu thích mà fans và khán giả dành cho anh, với địa vị anh đã đạt được ở trong giới, cho dù không duy trì sự tương tác, thì cũng chẳng ảnh hưởng đến sự phát triển của anh. Còn Hạ Tinh Trình thì ngược lại, cậu phải liên tục đóng phim, thỉnh thoảng xuất hiện trước công chúng, thì khán giả mới không quên cậu, fans không rời xa cậu.
Cậu cần tác phẩm hay và sự công nhận của công chúng để ổn định vị trí của mình, chứ không phải dựa vào khuôn mặt ưa nhìn của cậu.
Hạ Tinh Trình nhìn bức ảnh kia một lúc, lúc hoàn hồn lại thì phát hiện ra mình lỡ tay like cái weibo của Dương Du Minh mất rồi.
Cậu sửng sốt, like rồi đương nhiên không thể bỏ like được, cậu dứt khoát follow weibo của Dương Du Minh luôn, dù sao cậu cũng là hậu bối, cho dù Dương Du Minh không đáp lại thì cũng chẳng có gì mất mặt.
Sau đó cậu bèn tắt weibo, nằm ở trên giường tâm sự nặng nề lật xem kịch bản, chuẩn bị cho việc quay phim ngày mai.
Ngày hôm sau không có cảnh thân mật nữa.
Hà Chinh muốn quay cảnh lần đầu tiên Phương Tiệm Viễn và Dư Hải Dương gặp nhau.
Buổi sáng, lúc Hạ Tinh Trình trang điểm xong mở phòng nghỉ đi ra, thì gặp được Dương Du Minh.
Dương Du Minh thay xong quần áo rồi, lại là áo sơ mi và quần tây dài, hai tay cắm trong túi quần, anh nhìn Hạ Tinh Trình.
Hạ Tinh Trình tự dưng cảm thấy hồi hộp, bèn gọi: "Anh, anh Minh."
Dương Du Minh khẽ mỉm cười, rồi đi ngang qua cậu.
Hạ Tinh Trình cảm thấy hơi mất mặt, bèn vuốt tóc đi ra ngoài.
Nước chảy xuống dọc theo tóc cậu, cậu giơ tay chùi nước trên mặt, cơ thể lùi ra sau, tựa đầu bên mép bồn tắm, nhắm mắt lại.
Lúc Hạ Tinh Trình từ phòng tắm đi ra, thì nhìn thấy Hoàng Kế Tân đang ngồi hút thuốc trên sô pha.
"Anh vẫn chưa về à?" Cậu kéo khăn đang phủ trên đầu xuống, mặc áo tắm ngồi xuống mép giường.
Hoàng Kế Tân nói: "Không phải tại lo cho cậu sao? Ở lại với cậu thêm mấy ngày."
Hạ Tinh Trình không nói gì, cậu thở dài một hơi ngửa ra sau ngã lên giường, hai chân duỗi ra khỏi vạt áo tắm, trắng nõn và thon thả.
Hoàng Kế Tân ngậm thuốc trong miệng đứng lên đi tới bên giường, từ trên cao nhìn xuống nói: "Sao vậy? Trông cậu ủ rũ quá."
Hạ Tinh Trình hiếm khi nói ra lời từ tận đáy lòng ở trước mặt Hoàng Kế Tân, cậu nói: "Em áp lực quá."
"Nè, người anh em, giờ mới là ngày đầu tiên quay phim thôi đó được không?" Hoàng Kế Tân tỏ vẻ khó mà hiểu nổi: "Với lại hôm nay cậu thể hiện tốt lắm đó, Hà Chinh không phải là nổi tiếng có yêu cầu cao ư, kết quả hôm nay lại kết thúc công việc rất nhanh."
Hạ Tinh Trình giơ tay lên che mặt: "Đó cũng chẳng phải do em diễn hay."
Hoàng Kế Tân nói: "Anh biết là do Dương Du Minh diễn hay, nhưng không phải cũng cần cậu phối hợp đó sao?"
Hạ Tinh Trình lắc lắc đầu, không biết nói sao với anh nữa.
Hoàng Kế Tân duỗi chân ra đá vào cẳng chân cậu: "Lên tinh thần đi, mới ngày đầu tiên cậu đừng có suy sụp thế chứ, bộ phim này còn phải quay lâu như vậy, cơ hội cậu khó khăn lắm mới giành được, phải biết nắm lấy."
Hạ Tinh Trình nói: "Em biết rồi."
Đợi Hoàng Kế Tân rời đi, Hạ Tinh Trình lại nằm trên giường một lát, cậu nhớ lại một ít chuyện, rồi xoay người tìm điện thoại trên tủ đầu giường, gọi điện cho Tiêu Du.
Điện thoại đổ chuông mấy tiếng nhưng Tiêu Du không bắt máy.
Sau khi quá trình quay số tự động kết thúc, Hạ Tinh Trình nhận được một tin nhắn Tiêu Du gửi tới, nói: "Vô vị, chúng ta kết thúc đi."
Hạ Tinh Trình nhìn chằm chằm mấy chữ kia ngẩn người một lúc, cậu biết ngày này sắp đến, nhưng không ngờ Tiêu Du lại là người nói ra trước, bèn trả lời: "Anh biết rồi, chúc em mọi điều tốt đẹp."
Tiêu Du không nhắn lại nữa.
Hạ Tinh Trình mịt mờ đợi một lúc, rồi mở weibo ra.
Cậu không xem bình luận và lượt share trên weibo mình, mà gõ tìm weibo của Dương Du Minh, ấn vào trang chủ thì phát hiện ra hôm nay anh mới update.
Dương Du Minh post một bức ảnh, là cảnh trí trong gian phòng nhỏ của Phương Tiệm Viễn, giường đơn, bàn học, ngoài ra còn có cửa sổ sáng loáng được ánh nắng chiếu vào.
Đây là một bức ảnh trông rất bình thường, nhưng khi nhìn thấy chiếc giường kia, Hạ Tinh Trình lại bất giác nhớ tới những chuyện đã xảy ra trên chiếc giường đó vào ngày hôm nay, cậu bắt đầu cảm thấy hoang mang.
Dưới bức ảnh có rất nhiều bình luận của fans Dương Du Minh, cái top comment đầu tiên là hỏi anh: "Là phim mới ư?"
Phim của Hà Chinh vẫn chưa tuyên truyền công khai, nhưng mà trên mạng đã có rất nhiều rumor rồi, với lại có paparazzi còn chụp được ảnh Dương Du Minh ở trường quay.
Dương Du Minh chắc chắn sẽ không trả lời câu hỏi này, toàn bộ weibo của anh chỉ có ảnh chứ không có caption, có vẻ như anh chỉ muốn post một bức ảnh chứ không phải muốn chia sẻ cuộc sống của mình với fans, ở trên mạng anh luôn rất lạnh lùng.
Nhưng chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng đến sự yêu thích mà fans và khán giả dành cho anh, với địa vị anh đã đạt được ở trong giới, cho dù không duy trì sự tương tác, thì cũng chẳng ảnh hưởng đến sự phát triển của anh. Còn Hạ Tinh Trình thì ngược lại, cậu phải liên tục đóng phim, thỉnh thoảng xuất hiện trước công chúng, thì khán giả mới không quên cậu, fans không rời xa cậu.
Cậu cần tác phẩm hay và sự công nhận của công chúng để ổn định vị trí của mình, chứ không phải dựa vào khuôn mặt ưa nhìn của cậu.
Hạ Tinh Trình nhìn bức ảnh kia một lúc, lúc hoàn hồn lại thì phát hiện ra mình lỡ tay like cái weibo của Dương Du Minh mất rồi.
Cậu sửng sốt, like rồi đương nhiên không thể bỏ like được, cậu dứt khoát follow weibo của Dương Du Minh luôn, dù sao cậu cũng là hậu bối, cho dù Dương Du Minh không đáp lại thì cũng chẳng có gì mất mặt.
Sau đó cậu bèn tắt weibo, nằm ở trên giường tâm sự nặng nề lật xem kịch bản, chuẩn bị cho việc quay phim ngày mai.
Ngày hôm sau không có cảnh thân mật nữa.
Hà Chinh muốn quay cảnh lần đầu tiên Phương Tiệm Viễn và Dư Hải Dương gặp nhau.
Buổi sáng, lúc Hạ Tinh Trình trang điểm xong mở phòng nghỉ đi ra, thì gặp được Dương Du Minh.
Dương Du Minh thay xong quần áo rồi, lại là áo sơ mi và quần tây dài, hai tay cắm trong túi quần, anh nhìn Hạ Tinh Trình.
Hạ Tinh Trình tự dưng cảm thấy hồi hộp, bèn gọi: "Anh, anh Minh."
Dương Du Minh khẽ mỉm cười, rồi đi ngang qua cậu.
Hạ Tinh Trình cảm thấy hơi mất mặt, bèn vuốt tóc đi ra ngoài.