Chương : 18
An Lạc Vũ tiếp xong điện thoại của Thẩm Dịch,y đi đến nhà của An Thành,đoạn trước y không có ở nhà An Thành liền dứt khoát ở lại chỗ này,bởi vì An Thành thường xuyên dẫn Tiểu Hắc cùng Tiểu Hoàng đi săn thỏ,vì vậy hai con chó cũng không về nhà.
"Lạc Vũ ca,sao anh lại qua đây? Ăn cơm trưa chưa? Tẩu tử lấy thêm một bộ chén đũa." An Thành nhìn thấy An Lạc Vũ đi vào,lập tức nói cuối cùng nhanh chóng kêu tẩu tử đem thêm chén.
"Không cần tôi đã ăn xong mới đến." An Lạc Vũ ôm lấy Hạo Hạo đang một mình ngồi một bên chơi xếp gỗ, xếp gỗ này chính là An Lạc Vũ trở về đã đưa qua,tiểu gia hỏa yêu thích không thôi. Hạo Hạo hôm nay mặc chính là bộ đồ liền thân mà An Lạc Vũ mang đến,nhìn vào thấy thực đáng yêu,tiểu gia hỏa ăn mặc như vậy nhìn tựa như con gấu nhỏ.
"Thúc thúc chơi,thúc thúc chơi." Hạo Hạo hiện tại nói chuyện đã nhanh nhẹn không ít,sẽ nói được một vài câu nói đơn giản để biểu đạt.
"Được,thúc thúc hiện tại cùng con chơi." An Lạc Vũ ngồi trên giường đất,bồi Hạo Hạo chơi xếp gỗ.
Rất nhanh,dưới đôi tay của An Lạc Vũ một lâu đài to lớn đã ra đời,Hạo Hạo ngoan ngoãn mở to mắt nhìn An Lạc Vũ xếp lâu đài,thỉnh thoảng còn cười vài tiếng,khóe miệng cong cong,một giọt nước miếng cũng sẽ thỉnh thoảng rơi xuống.
"Lạc Vũ ca có phải anh muốn đi ra ngoài nữa không?" An Thành ăn nhanh ba ngụm cơm nước nói.
An Lạc Vũ cười:"Cậu quả nhiên đã thành tinh,tôi còn chưa nói gì vậy mà cậu đã biết."
"Lạc Vũ ca,cũng không cần khách khí với em,hãy coi em là em trai anh là được,có chuyện gì thì hãy nói thẳng." An Thành kỳ thật hiện tại rất thích ở lại nhà của An Lạc Vũ,hắn hiện tại cũng là một đại nam nhân,anh hắn ở qua năm xong lại đi ra ngoài làm công,ở nhà cũng chỉ còn hắn,mẹ hắn cùng chị dâu,hắn liền ở nhà có chút không tự nhiên,nếu không phải có đứa cháu trai này vậy ở nhà cũng vô cùng nhàm chán,công việc của hắn chính là kéo dây điện trong trấn ai muốn kéo để sinh sống, thời gian còn lại hắn đại đa số đều rảnh rỗi.
Hắn đến nhà Lạc Vũ ca liền là một người một thiên hạ,kia hai chú chó cũng thật tốt,trong nhà bởi có cháu trai nên không thể nuôi chó,hắn thực thích mamg theo hai chú chó uy phong kia đi săn thỏ hoang,hắn không nghĩ tới vận khí của Lạc Vũ ca có vận khí tốt như vậy,hai con chó kia chính là thuộc loại chó săn,chẳng những to,lớn lên còn thông minh.
"Tôi gần nhất muốn đi Vân Nam thời gian bao lâu cũng chưa định ra,trong nhà hai con chó như cũ cần người chiếu cố,nếu có thời gian An Thành cậu có thể giúp tôi ở nhà xung quanh rải chút hạt giống rau cải gì đó." An Lạc Vũ nói,y biết An Thành thích ở nhà mình bên kia,nhưng y không thể nói rõ An Thành đến nhà tôi ở,An Thành cũng không nói thích ở nhà chính mình chỗ kia,nếu không An Thẩm thế nào cũng phải lột da y,cho nên đây cũng chính là lý do tốt nhất để An Thành ở nhà mình.
"Không thành vấn đề,Lạc Vũ ca em làm việc thì anh hãy yên tâm,đúng rồi Lạc Vũ ca anh có nhìn bản thân trong gương chưa?Vốn dĩ em cũng không muốn nói,nhưng mà Lạc Vũ ca em thật sự không nhịn được,Lạc Vũ ca có phải mặt anh có sự thay đổi không?" An Thành sẵn nói,hắn thật sự nhịn không được,mấy hôm trước vốn đã muốn hỏi,nhưng vẫn là nhịn xuống,lần này chính là thật sự không nhịn nổi.
An Lạc Vũ sờ mặt mình một chút,y nhìn gương cũng không có cảm giác biến hóa gì,nhưng là khi y sờ khuôn mặt mình thời điểm,y cũng có cảm giác khuôn mặt vốn phải gồ ghề lòi lõm đã bằng phẳng hơn rất nhiều,nói không vui khẳng định là giả,tuy rằng nói nam nhân đối với dung mạo không để ý so với nữ nhân,nhưng chỉ cần là người ai lại không để bụng dung mạo chính mình.
An Lạc Vũ thu thập xong liền đến phòng tranh của Thẩm Dịch,qua hai ngày liền xuất phát,đầu tiên y muốn đến nơi Thẩm Dịch để xem rốt cuộc muốn đi nơi nào cần chuẩn bị hay không? Vân Nam cũng không phải quá lớn.
Thời điểm xuất phát An Lạc Vũ mới biết được nhiều người cùng đi như vậy,Thẩm Dịch cùng em họ hắn còn cò một bảo tiêu,Trần Hoán cũng mang theo một bảo tiêu,mặt khác hai người bạn của Thẩm Dịch mà An Lạc Vũ chưa gặp qua còn mang theo năm người,hai người chính là chuyên gia đổ thạch,còn có ba người bảo tiêu. An Lạc Vũ có cảm giác những người kia mới chân chính là muốn đi Vân Nam,còn riêng về bọn An Lạc Vũ hình như chỉ đi xem náo nhiệt.
"Thẩm Dịch cậu cũng không có giới thiệu người bạn này." Vương Hạo cười tủm tỉm nhìn An Lạc Vũ,Vương Hạo chính là thái tử gia sống ở B thành,hắn cùng Thẩm Dịch xem như là bạn bè lâu năm,trước kia Thẩm Dịch cùng anh hắn là tình nhân tuy rằng sau đó chia tay,nhưng hiện tại bọn họ cũng xem như là bạn bè.
Bởi vì nghe nói Thẩm Dịch muốn đem em họ đi Vân Nam,anh hắn liền bảo hắn đi hỗ trợ,Vương Hạo cũng không có ý kiến gì,hắn giúp anh hắn liền thiếu hắn một ân tình,về sau gặp chuyện gì khó giải quyết hắn có thể nhờ anh hắn giúp hắn hắc hắc hắc.
"Cậu sẽ không biết y,tên tiểu tử này đừng ngây ngột ngạt cho y, bằng không tôi sẽ đánh cậu." Thẩm Dịch cảnh cáo,tên kia chính là độc miệng.
"Ngươi là An Lạc Vũ đúng không? Trong giới tôi có nghe đến chuyện của anh." Chỉ thấy có người bận một bộ đồ vận động soái ca nam tử đứng sau An Lạc Vũ.
"Vương Hạo cậu tốt nhất hiện tại nên bám y mà lấy lòng về sau cậu sẽ chỗ tốt,người này về sau mệnh rất tốt,đại nạn không chết sẽ có hậu phúc suốt đời." Nam nhân híp mắt nói,khóe mắt hơi nhếch lộ ra dụ hoặc.
"Trịnh Toàn cậu rãnh rỗi trêu chọc tôi đúng không?" Vương Hạo cười vô lương,hắn đương nhiên biết chuyện của Cố Vĩ,này Cố Vĩ quả thật không phải là người,một người bên cạnh hắn lâu năm như vậy bị giày xéo như thế cũng không dám rên một tiếng.
"Tôi nói chính là sự thật,Tiểu An a về sau cũng đừng quên tôi,từ giờ trở đi cậu chính là em trai của tôi,không ai có quyền khi dễ cậu."Sửa lại bộ dáng cà lơ phất phơ Trịnh Toàn trịnh trọng nói.
Vương Hạo nghi hoặc nhìn Trịnh Toàn,người này trước đây đều là một bộ dáng phất phơ,lần này nhìn giống như thật sự nghiêm túc.
"Cậu nghiêm túc?" Vương Hạo hỏi.
Trịnh Toàn bắt đầu quay về bộ dáng đùa cợt:"So với vàng càng thật hơn."
Trong lòng An Lạc Vũ phi thường khiếp sợ,y biết bởi vì nguyên nhân có con,đường đi về sau của y sẽ xuất hiện thay đổi,bởi vì con y còn nhỏ như vậy đã có năng lực cường mạnh,ngẫm lại một người trưởng thành bình thường không nhất định sẽ giết được một con lợn rừng,mà con y trong bụng lại có thể sử dụng năng lực thần bí giết chết một con lợn rừng,An Lạc Vũ lúc biết được lợn rừng là do Hắc Mao giết chết,y liền biết mơ thấy hài tử không chỉ đơn giản tồn tại như vậy.
An Lạc Vũ biết lúc này Trịnh Toàn không phải nói giỡn,nhưng nếu người này không nói giỡn,kia nhất định người này đã nhìn ra được đều gì,người này nhất định cũng không đơn giản,cò thể đêm nay y có thể hỏi hai đứa nhỏ.
"Chào mọi người,ta gọi là An Lạc Vũ,trước mắt là một họa sĩ nhỏ." An Lạc Vũ cười nhẹ nói.
"Sớm đã nghe nói danh tiếng của cậu,cậu là một người không tệ,Cố Vĩ không cần cậu là tổn thất của hắn." Vương Hạo nhìn thấy biểu tình nghiêm túc của Trịnh Toàn ánh mắt nghiêm túc,hắn sẽ không dùng ngữ khí lúc nãy nói chuyện,rốt cuộc Trịnh Toàn là bạn bè từ nhỏ đến lớn,hắn vì thế cũng không bởi vì một chút việc nhỏ cùng anh em mình nháo đến không vui.
Hắn thực hiểu rõ người anh em này,bình thường bộ dáng cà phơ cà phất,nhưng khi từ miệng người kia nói chuyện nghiêm túc,tốt nhất vẫn nghe người này tương đối tốt hơn,bằng không hắn nhất định sẽ hối hận,bởi vì hắn đã trải qua nhiều lần như vậy.
"Thẩm Dịch kêu tiểu nha đầu lên,Tiểu An cùng bọn tôi đi một chiếc xe." Trịnh Toàn nói xong liền lôi kéo An Lạc Vũ hướng lên xe hắn,đó chính là một chiếc quân đội Hummer.
Rất nhanh bọn họ xuất phát,tiểu nha đầu Thẩm Nguyệt Thanh một chút cũng không sợ hãi,lên xe liền vẫn luôn lôi kéo An Lạc Vũ ríu rít nói không ngừng,trong chút lát hỏi mặt An Lạc Vũ làm sao,tromg chốc lát lại nhắc tới tranh vẽ của An Lạc Vũ,chính là một khắc cũng không nhàn rỗi,An Lạc Vũ cảm giác cô gái nàu cùng cái tên quá là trái ngược rồi.
Vương Hạo ngồi trong xe chốc lát,đại khái không chịu nổi tiểu cô nương ồn ào này,không bao lâi liền đổi qua ngồi ở một chiếc xe khác,còn Trịnh Toàn vẫn luôn nhắm mắt an tĩnh ngồi bên cạnh An Lạc Vũ,không có không kiên nhẫn tiểu cô nương này ồn ào,người này định lực quả là không thể bàn tới.
Tiểu nha đầu rất nhanh liền ngủ,An Lạc Vũ không bao lâu cũng chịu không nổi,hai mi mắt đã bắt đầu đánh nhau,tối hôm qua y bồi tiểu nha đầu náo loạn quá nửa đêm,hiện tại cũng không kịp xấu hổ ngủ trên bả vai Trịnh Toàn.
Trịnh Toàn mở to mắt nhìn người đang dựa vào bả vai hắn ngủ,đây là lần đầu tiên hắn gặp qua một người có mệnh cách kì quái,mẹ hắn chính là hậu nhân của Gia Cát,hắn còn nhỏ đã đi theo ông ngoại học rất nhiều huyền học,hắn vậy mà không thể nhìn ra được mệnh cách của người này,hơn nửa người này tuy khuôn mặt bị axit hủy hoại,nhưng lại là người khiến người khác không thể chán ghét nổi,này có thể nhìn thấy thái độ của tiểu nha đầu cùng hắn đối xử người này.
Người đều sẽ có bản năng tránh họa,Trịnh Toàn hoàn toàn nhìn không ra tương lai của An Lạc Vũ,nhưng hắn lại cảm giác được An Lạc Vũ tiếp cận từ trường hoàn mỹ sinh mệnh,một người có từ trường như vậy đại đa số là người đại phú đại quý,xuất hiện trên người An Lạc Vũ đã bị hủy dung liền kỳ quái,Trịnh Toàn cảm giác đây là một sự kiện hắn đánh giá cần phải chú ý,quan trọng nhất là Trịnh Toàn đối với người này sinh ra một tia hỏa cảm,này đối với hắn chính là sự tình không thề tưởng tượng nổi.
An Lạc Vũ rất nhanh tiến vào mộng đẹp,trước tiên nhìn thấy Lam Mao cùng Hắc Mao,An Lạc Vũ liền đem việc của Trịnh Toàn nói ra,y có chút lo lắng Trịnh Toàn có hay không sẽ biết được sự tồn tại của bọn nhỏ.
"Baba không cần lo lắng,người này nhiều nhất chỉ có thể nhìn thấy từ trường hoàn mỹ của baba,những cái khác Trịnh Toàn đều không cảm nhận được,hắn căn bản không nhận thấy chúng con." Hắc Mao nói,nếu bọn họ dễ như vậy đã bị phát hiện,kia nguyệt tinh linh nhất tộc sớm đã bị chết sạch,tuy rằng nó cùng đệ đệ không thể xem là thuần túy nguyệt tinh linh,nhưng cũng dính một chút huyết thống không phải sao?
"Đúng vậy,có thể phát hiện ra chúng con,tinh cầu này không có người như vậy." Lam Mao cũng nói theo.
"Đúng rồi baba,ta cảm giác được trên cổ Trịnh Toàn có đeo một khối ngọc bội,bên trong có năng lượng mà con cùng đệ đệ có thể hấp thu,baba chúng ta hay là lấy một ít đi. Chỉ cần hấp thu năng lượng này,baba sẽ không cần ăn nhiều như vậy. Chờ chúng con hấp thu đủ năng lượng sẽ ngủ đông một lần,sau đó chúng con có thể trực tiếp tự mình có thể hấp thu năng lượng bên ngoài." Hắc Mao hưng phấn,nó thật cao hứng khi phát hiện ra được năng lượng mà nó cùng đệ đệ đều có thể hấp thu,như vậy baba sẽ không cần mỗi ngày phải cung cấp dinh dưỡng cho nó cùng đệ đệ,ăn thật nhiều thức ăn.
"Baba chúng ta lấy đi,chỉ cần ăn no,con cùng caca có thể lớn nhanh,đến lúc đó có thể ra ngoài bồi baba,con thật muốn lớn nhanh a." Lam Mao dùng đôi mắt to xanh thẳm nhấp nháy nhìn baba của nó.
An Lạc Vũ bị hai đứa nhỏ nhìn tâm đều mềm,gật đầu xem như đáp ứng,tới Vân Nam y sẽ mua cho hài tử,hiện tại trong tay y đại khái có 50 vạn,hẳn có thể mua một hai khối ngọc tốt.
"Lạc Vũ ca,sao anh lại qua đây? Ăn cơm trưa chưa? Tẩu tử lấy thêm một bộ chén đũa." An Thành nhìn thấy An Lạc Vũ đi vào,lập tức nói cuối cùng nhanh chóng kêu tẩu tử đem thêm chén.
"Không cần tôi đã ăn xong mới đến." An Lạc Vũ ôm lấy Hạo Hạo đang một mình ngồi một bên chơi xếp gỗ, xếp gỗ này chính là An Lạc Vũ trở về đã đưa qua,tiểu gia hỏa yêu thích không thôi. Hạo Hạo hôm nay mặc chính là bộ đồ liền thân mà An Lạc Vũ mang đến,nhìn vào thấy thực đáng yêu,tiểu gia hỏa ăn mặc như vậy nhìn tựa như con gấu nhỏ.
"Thúc thúc chơi,thúc thúc chơi." Hạo Hạo hiện tại nói chuyện đã nhanh nhẹn không ít,sẽ nói được một vài câu nói đơn giản để biểu đạt.
"Được,thúc thúc hiện tại cùng con chơi." An Lạc Vũ ngồi trên giường đất,bồi Hạo Hạo chơi xếp gỗ.
Rất nhanh,dưới đôi tay của An Lạc Vũ một lâu đài to lớn đã ra đời,Hạo Hạo ngoan ngoãn mở to mắt nhìn An Lạc Vũ xếp lâu đài,thỉnh thoảng còn cười vài tiếng,khóe miệng cong cong,một giọt nước miếng cũng sẽ thỉnh thoảng rơi xuống.
"Lạc Vũ ca có phải anh muốn đi ra ngoài nữa không?" An Thành ăn nhanh ba ngụm cơm nước nói.
An Lạc Vũ cười:"Cậu quả nhiên đã thành tinh,tôi còn chưa nói gì vậy mà cậu đã biết."
"Lạc Vũ ca,cũng không cần khách khí với em,hãy coi em là em trai anh là được,có chuyện gì thì hãy nói thẳng." An Thành kỳ thật hiện tại rất thích ở lại nhà của An Lạc Vũ,hắn hiện tại cũng là một đại nam nhân,anh hắn ở qua năm xong lại đi ra ngoài làm công,ở nhà cũng chỉ còn hắn,mẹ hắn cùng chị dâu,hắn liền ở nhà có chút không tự nhiên,nếu không phải có đứa cháu trai này vậy ở nhà cũng vô cùng nhàm chán,công việc của hắn chính là kéo dây điện trong trấn ai muốn kéo để sinh sống, thời gian còn lại hắn đại đa số đều rảnh rỗi.
Hắn đến nhà Lạc Vũ ca liền là một người một thiên hạ,kia hai chú chó cũng thật tốt,trong nhà bởi có cháu trai nên không thể nuôi chó,hắn thực thích mamg theo hai chú chó uy phong kia đi săn thỏ hoang,hắn không nghĩ tới vận khí của Lạc Vũ ca có vận khí tốt như vậy,hai con chó kia chính là thuộc loại chó săn,chẳng những to,lớn lên còn thông minh.
"Tôi gần nhất muốn đi Vân Nam thời gian bao lâu cũng chưa định ra,trong nhà hai con chó như cũ cần người chiếu cố,nếu có thời gian An Thành cậu có thể giúp tôi ở nhà xung quanh rải chút hạt giống rau cải gì đó." An Lạc Vũ nói,y biết An Thành thích ở nhà mình bên kia,nhưng y không thể nói rõ An Thành đến nhà tôi ở,An Thành cũng không nói thích ở nhà chính mình chỗ kia,nếu không An Thẩm thế nào cũng phải lột da y,cho nên đây cũng chính là lý do tốt nhất để An Thành ở nhà mình.
"Không thành vấn đề,Lạc Vũ ca em làm việc thì anh hãy yên tâm,đúng rồi Lạc Vũ ca anh có nhìn bản thân trong gương chưa?Vốn dĩ em cũng không muốn nói,nhưng mà Lạc Vũ ca em thật sự không nhịn được,Lạc Vũ ca có phải mặt anh có sự thay đổi không?" An Thành sẵn nói,hắn thật sự nhịn không được,mấy hôm trước vốn đã muốn hỏi,nhưng vẫn là nhịn xuống,lần này chính là thật sự không nhịn nổi.
An Lạc Vũ sờ mặt mình một chút,y nhìn gương cũng không có cảm giác biến hóa gì,nhưng là khi y sờ khuôn mặt mình thời điểm,y cũng có cảm giác khuôn mặt vốn phải gồ ghề lòi lõm đã bằng phẳng hơn rất nhiều,nói không vui khẳng định là giả,tuy rằng nói nam nhân đối với dung mạo không để ý so với nữ nhân,nhưng chỉ cần là người ai lại không để bụng dung mạo chính mình.
An Lạc Vũ thu thập xong liền đến phòng tranh của Thẩm Dịch,qua hai ngày liền xuất phát,đầu tiên y muốn đến nơi Thẩm Dịch để xem rốt cuộc muốn đi nơi nào cần chuẩn bị hay không? Vân Nam cũng không phải quá lớn.
Thời điểm xuất phát An Lạc Vũ mới biết được nhiều người cùng đi như vậy,Thẩm Dịch cùng em họ hắn còn cò một bảo tiêu,Trần Hoán cũng mang theo một bảo tiêu,mặt khác hai người bạn của Thẩm Dịch mà An Lạc Vũ chưa gặp qua còn mang theo năm người,hai người chính là chuyên gia đổ thạch,còn có ba người bảo tiêu. An Lạc Vũ có cảm giác những người kia mới chân chính là muốn đi Vân Nam,còn riêng về bọn An Lạc Vũ hình như chỉ đi xem náo nhiệt.
"Thẩm Dịch cậu cũng không có giới thiệu người bạn này." Vương Hạo cười tủm tỉm nhìn An Lạc Vũ,Vương Hạo chính là thái tử gia sống ở B thành,hắn cùng Thẩm Dịch xem như là bạn bè lâu năm,trước kia Thẩm Dịch cùng anh hắn là tình nhân tuy rằng sau đó chia tay,nhưng hiện tại bọn họ cũng xem như là bạn bè.
Bởi vì nghe nói Thẩm Dịch muốn đem em họ đi Vân Nam,anh hắn liền bảo hắn đi hỗ trợ,Vương Hạo cũng không có ý kiến gì,hắn giúp anh hắn liền thiếu hắn một ân tình,về sau gặp chuyện gì khó giải quyết hắn có thể nhờ anh hắn giúp hắn hắc hắc hắc.
"Cậu sẽ không biết y,tên tiểu tử này đừng ngây ngột ngạt cho y, bằng không tôi sẽ đánh cậu." Thẩm Dịch cảnh cáo,tên kia chính là độc miệng.
"Ngươi là An Lạc Vũ đúng không? Trong giới tôi có nghe đến chuyện của anh." Chỉ thấy có người bận một bộ đồ vận động soái ca nam tử đứng sau An Lạc Vũ.
"Vương Hạo cậu tốt nhất hiện tại nên bám y mà lấy lòng về sau cậu sẽ chỗ tốt,người này về sau mệnh rất tốt,đại nạn không chết sẽ có hậu phúc suốt đời." Nam nhân híp mắt nói,khóe mắt hơi nhếch lộ ra dụ hoặc.
"Trịnh Toàn cậu rãnh rỗi trêu chọc tôi đúng không?" Vương Hạo cười vô lương,hắn đương nhiên biết chuyện của Cố Vĩ,này Cố Vĩ quả thật không phải là người,một người bên cạnh hắn lâu năm như vậy bị giày xéo như thế cũng không dám rên một tiếng.
"Tôi nói chính là sự thật,Tiểu An a về sau cũng đừng quên tôi,từ giờ trở đi cậu chính là em trai của tôi,không ai có quyền khi dễ cậu."Sửa lại bộ dáng cà lơ phất phơ Trịnh Toàn trịnh trọng nói.
Vương Hạo nghi hoặc nhìn Trịnh Toàn,người này trước đây đều là một bộ dáng phất phơ,lần này nhìn giống như thật sự nghiêm túc.
"Cậu nghiêm túc?" Vương Hạo hỏi.
Trịnh Toàn bắt đầu quay về bộ dáng đùa cợt:"So với vàng càng thật hơn."
Trong lòng An Lạc Vũ phi thường khiếp sợ,y biết bởi vì nguyên nhân có con,đường đi về sau của y sẽ xuất hiện thay đổi,bởi vì con y còn nhỏ như vậy đã có năng lực cường mạnh,ngẫm lại một người trưởng thành bình thường không nhất định sẽ giết được một con lợn rừng,mà con y trong bụng lại có thể sử dụng năng lực thần bí giết chết một con lợn rừng,An Lạc Vũ lúc biết được lợn rừng là do Hắc Mao giết chết,y liền biết mơ thấy hài tử không chỉ đơn giản tồn tại như vậy.
An Lạc Vũ biết lúc này Trịnh Toàn không phải nói giỡn,nhưng nếu người này không nói giỡn,kia nhất định người này đã nhìn ra được đều gì,người này nhất định cũng không đơn giản,cò thể đêm nay y có thể hỏi hai đứa nhỏ.
"Chào mọi người,ta gọi là An Lạc Vũ,trước mắt là một họa sĩ nhỏ." An Lạc Vũ cười nhẹ nói.
"Sớm đã nghe nói danh tiếng của cậu,cậu là một người không tệ,Cố Vĩ không cần cậu là tổn thất của hắn." Vương Hạo nhìn thấy biểu tình nghiêm túc của Trịnh Toàn ánh mắt nghiêm túc,hắn sẽ không dùng ngữ khí lúc nãy nói chuyện,rốt cuộc Trịnh Toàn là bạn bè từ nhỏ đến lớn,hắn vì thế cũng không bởi vì một chút việc nhỏ cùng anh em mình nháo đến không vui.
Hắn thực hiểu rõ người anh em này,bình thường bộ dáng cà phơ cà phất,nhưng khi từ miệng người kia nói chuyện nghiêm túc,tốt nhất vẫn nghe người này tương đối tốt hơn,bằng không hắn nhất định sẽ hối hận,bởi vì hắn đã trải qua nhiều lần như vậy.
"Thẩm Dịch kêu tiểu nha đầu lên,Tiểu An cùng bọn tôi đi một chiếc xe." Trịnh Toàn nói xong liền lôi kéo An Lạc Vũ hướng lên xe hắn,đó chính là một chiếc quân đội Hummer.
Rất nhanh bọn họ xuất phát,tiểu nha đầu Thẩm Nguyệt Thanh một chút cũng không sợ hãi,lên xe liền vẫn luôn lôi kéo An Lạc Vũ ríu rít nói không ngừng,trong chút lát hỏi mặt An Lạc Vũ làm sao,tromg chốc lát lại nhắc tới tranh vẽ của An Lạc Vũ,chính là một khắc cũng không nhàn rỗi,An Lạc Vũ cảm giác cô gái nàu cùng cái tên quá là trái ngược rồi.
Vương Hạo ngồi trong xe chốc lát,đại khái không chịu nổi tiểu cô nương ồn ào này,không bao lâi liền đổi qua ngồi ở một chiếc xe khác,còn Trịnh Toàn vẫn luôn nhắm mắt an tĩnh ngồi bên cạnh An Lạc Vũ,không có không kiên nhẫn tiểu cô nương này ồn ào,người này định lực quả là không thể bàn tới.
Tiểu nha đầu rất nhanh liền ngủ,An Lạc Vũ không bao lâu cũng chịu không nổi,hai mi mắt đã bắt đầu đánh nhau,tối hôm qua y bồi tiểu nha đầu náo loạn quá nửa đêm,hiện tại cũng không kịp xấu hổ ngủ trên bả vai Trịnh Toàn.
Trịnh Toàn mở to mắt nhìn người đang dựa vào bả vai hắn ngủ,đây là lần đầu tiên hắn gặp qua một người có mệnh cách kì quái,mẹ hắn chính là hậu nhân của Gia Cát,hắn còn nhỏ đã đi theo ông ngoại học rất nhiều huyền học,hắn vậy mà không thể nhìn ra được mệnh cách của người này,hơn nửa người này tuy khuôn mặt bị axit hủy hoại,nhưng lại là người khiến người khác không thể chán ghét nổi,này có thể nhìn thấy thái độ của tiểu nha đầu cùng hắn đối xử người này.
Người đều sẽ có bản năng tránh họa,Trịnh Toàn hoàn toàn nhìn không ra tương lai của An Lạc Vũ,nhưng hắn lại cảm giác được An Lạc Vũ tiếp cận từ trường hoàn mỹ sinh mệnh,một người có từ trường như vậy đại đa số là người đại phú đại quý,xuất hiện trên người An Lạc Vũ đã bị hủy dung liền kỳ quái,Trịnh Toàn cảm giác đây là một sự kiện hắn đánh giá cần phải chú ý,quan trọng nhất là Trịnh Toàn đối với người này sinh ra một tia hỏa cảm,này đối với hắn chính là sự tình không thề tưởng tượng nổi.
An Lạc Vũ rất nhanh tiến vào mộng đẹp,trước tiên nhìn thấy Lam Mao cùng Hắc Mao,An Lạc Vũ liền đem việc của Trịnh Toàn nói ra,y có chút lo lắng Trịnh Toàn có hay không sẽ biết được sự tồn tại của bọn nhỏ.
"Baba không cần lo lắng,người này nhiều nhất chỉ có thể nhìn thấy từ trường hoàn mỹ của baba,những cái khác Trịnh Toàn đều không cảm nhận được,hắn căn bản không nhận thấy chúng con." Hắc Mao nói,nếu bọn họ dễ như vậy đã bị phát hiện,kia nguyệt tinh linh nhất tộc sớm đã bị chết sạch,tuy rằng nó cùng đệ đệ không thể xem là thuần túy nguyệt tinh linh,nhưng cũng dính một chút huyết thống không phải sao?
"Đúng vậy,có thể phát hiện ra chúng con,tinh cầu này không có người như vậy." Lam Mao cũng nói theo.
"Đúng rồi baba,ta cảm giác được trên cổ Trịnh Toàn có đeo một khối ngọc bội,bên trong có năng lượng mà con cùng đệ đệ có thể hấp thu,baba chúng ta hay là lấy một ít đi. Chỉ cần hấp thu năng lượng này,baba sẽ không cần ăn nhiều như vậy. Chờ chúng con hấp thu đủ năng lượng sẽ ngủ đông một lần,sau đó chúng con có thể trực tiếp tự mình có thể hấp thu năng lượng bên ngoài." Hắc Mao hưng phấn,nó thật cao hứng khi phát hiện ra được năng lượng mà nó cùng đệ đệ đều có thể hấp thu,như vậy baba sẽ không cần mỗi ngày phải cung cấp dinh dưỡng cho nó cùng đệ đệ,ăn thật nhiều thức ăn.
"Baba chúng ta lấy đi,chỉ cần ăn no,con cùng caca có thể lớn nhanh,đến lúc đó có thể ra ngoài bồi baba,con thật muốn lớn nhanh a." Lam Mao dùng đôi mắt to xanh thẳm nhấp nháy nhìn baba của nó.
An Lạc Vũ bị hai đứa nhỏ nhìn tâm đều mềm,gật đầu xem như đáp ứng,tới Vân Nam y sẽ mua cho hài tử,hiện tại trong tay y đại khái có 50 vạn,hẳn có thể mua một hai khối ngọc tốt.